A ngồi đây.1 buổu chiều mùa đông lạnh giá.nhớ về e.người con gái a thương.Giờ đây a chẳng biết a còn lại gì...?Khi mất đi niềm tin a biết a sẽ mất đi nhiều thứ khác nữa...Lòng a đau nhói lên từng cơn.Quặn thắt...buốt quá...
A không phủ nhận có những lúc a cố tình làm e giận a.E bướng bỉnh.A like chọc cho e giận.Những lúc đó trông e lại càng đáng yêu hơn.Thật là đáng ghét...hỳ.Nhưng e có biết e quan trọng vs a nhường nào?A không sợ làm e giận.E sẽ hết giận ngay thôi vì a biết e không phải là người có thể giận lâu được.E nói ra câu chia tay đó vs a.Nhưng a biết thật ra không phải là e nói.a biết e vẫn còn yêu a.nhiều...nhiều lắm.Chỉ là do e không giữ được bình tĩnh mak thôi.E vẫn luôn như thế mak...Chẳng có lý do gì khiến e có thể chia tay vs a được.Có lẽ e cần có thêm time để suy nghĩ,để có thể bình tĩnh lại.A nghĩ vậy...
Khi không còn niềm tin thì người ta có thể hy vọng vào 1 điều gì đó được không nhỉ?Vs người khác thì a không biết.Nhưng a biết a vẫn đang nắm tay E,nắm thật chặt.Chưa bao giờ a muốn nắm tay e như lúc này.A thấy cô đơn và trống trải quá e ak?E thì sao...?A không biết có chuyện gì xảy ra vs e.A không được ở bên em.a không biết.mak e cũng đâu có cho a biết...
A sẽ đợi đến khi nào e quay trở về bên cạnh a như ngày xưa.A sẽ đơi...vì a tin chúng ta chưa từng rời xa nhau....///
6 tháng 1, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....