Follow Us @soratemplates

6 tháng 10, 2012

Tình đơn phương sai lầm

Ngày đó tôi yêu anh bằng một thứ tình yêu sùng kính xen lẫn ngưỡng mộ, cảm giác ban đầu là như thế. Dần dần anh trở thành người ngự trị trái non của tôi lúc nào không hay.

Có lẽ khoảng cách chênh lệch về tuổi tác và địa vị xã hội nên anh không thể chấp nhận tình yêu của tôi.

Tôi đã giữ hình bóng anh trong lòng suốt ba năm, khi tôi chỉ mới là cô bé 17 tuổi, cái tuổi quá nhỏ để anh có thể tin vào tình yêu của tôi. Giá như thời gian quay trở lại để tôi chưa một lần nói yêu, giá như tôi giữ mãi tình cảm đẹp ấy ở trong lòng, giá như tôi có đủ sức mạnh vượt qua không quay đầu nhìn lại... Thì bây giờ và mãi mãi về sau trong trái tim tôi vẫn tất cả là anh. Nhưng mà tất cả đã quá muộn, kể từ sau cái ngày tôi thốt tiếng yêu anh, kể từ ngày anh im lặng quay lưng.

Để trả thù anh, để trả thù chính bản thân tôi. Tôi đã cho phép mình rơi vào hố sâu của lỗi lầm. Tôi sa vào vòng tay của một người khác, giàu có, lớn tuổi, lúc nào cũng ngon ngọt với tôi. Một đứa trẻ 17 dù có thông minh tới đâu cũng chỉ là đứa trẻ. Tôi chính là vì mất đi thế giới ngự trị trong trái tim là anh, nên tôi đã không ngần ngại đến với ông ấy vì một ý nghĩ duy nhất, chỉ còn mình ông ấy cần tôi. Kể từ đó tôi thuộc về ông ấy trọn vẹn. Hành động của tôi như một sự trả thù số phận mà chính là người tôi yêu thương nhất đưa tôi vào hố sau tội lỗi.

Bây giờ tôi không thể quay lại chính mình của ngày xưa. Tôi chỉ có thể bước tiếp về phía trước, bước vào ngưỡng cửa đại học dù là hơi khó khăn. Nhưng tôi biết, dù tôi có trở nên như thế nào thì mãi mãi hình ảnh anh vẫn còn trong trái tim tôi. Anh vẫn mãi là tình yêu đầu tiên tôi mang theo trọn đời, kể cả trong mơ tôi cũng muốn được một lần gặp được anh, ôm anh thật chặt một lần thôi, để tôi không còn hối tiếc. Giá như tôi không chỉ biết cho mà còn biết giữ, giá như anh không phải là người thầy mà tôi yêu kính nhất, giá như chỉ một lần thôi anh chấp nhận. Tất cả chỉ là giá như, và giá như tôi đừng đau khổ nhiều như thế này.

bức thư tình, cau chuyen tinh cua toi

Tôi có thể lừa gạt cả thế giới, nhưng với anh thì không (Ảnh minh họa)

Nếu có thể, tôi muốn nói với anh lời xin lỗi. Xin lỗi vì tôi đã nói yêu anh nhưng không thể giữ cho tình yêu đó mãi mãi được trong sáng, bởi vì tôi đã không còn trong sáng. Với tư cách là một đứa học trò tôi đã không hoàn thành nhiệm vụ học tập, để cho mình có cơ hội sa ngã. Xin lỗi vì tôi đã trót yêu anh, yêu một người không nên yêu.

Ngày valentine năm nay, tôi gửi anh món quà đặc biệt, chính là bức thư này. Nó thay cho sự hối tiếc của tôi về một tình yêu trong lòng, về những lỗi lầm. Dù cho mãi mãi anh không thể chấp nhận ở một vị trí khác để đối tiếp nhận tôi, cũng không sao.

Anh sẽ không đau lòng đâu, đúng không? Dù cho tôi có trở nên hư hỏng tới mức nào thì cũng chả có liên quan gì anh. Mãi mãi vẫn là anh, trái tim không rỉ máu.

Cuối cùng tôi chúc anh hạnh phúc. Tôi sẽ mãi nhớ về anh như một phần tốt đẹp của cuộc đời mà thượng đế ban cho tôi. Cám ơn anh đã tiếp thêm nghị lực sống cho cho dù chỉ là trong ảo tưởng.

Bây giờ tôi đã không còn đủ nghị lực để nói tiếng yêu anh, vì tôi đã không còn là tôi, nguyên vẹn tinh khôi như ngày nào. Tôi có thể lừa gạt cả thế giới, nhưng với anh thì không. Với anh tôi đã sớm chấp nhận.

Nếu có thể quay lại, nếu có một sự lựa chọn nào khác hơn thì câu trả lời vẫn là anh, Hà Nguyên Trọng Diệp.

Chúc anh mãi mãi hạnh phúc! Người làm trái tim em không thể yêu được ai khác. Nếu có thể hãy cho em một lần làm anh hạnh phúc. Nếu có thể hãy cho em được ôm anh một lần để giấc mơ có thể là sự thật. Có một điều mãi mãi có thể chính là tình yêu của em. Hà Nguyên Trọng Diệp em mãi yêu anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....