Nhỏ ơi, cuộc sống thật hạnh phúc khi chúng mình kịp nhận ra "giữa màu xanh trùng điệp, một mảng lòng mình xanh rất xanh". Anh mải miết đi tìm tình riêng, nhưng tìm mãi không được, để rồi giờ đây anh nhận ra người luôn bên cạnh anh những tháng năm qua, người đã cho anh hiểu tình yêu và những niềm hạnh phúc thiêng liêng và chân thành của nó.
Nghĩ về em anh thấy vui nhiều, nhưng sao bây giờ anh thấy nao nao. Cuối tuần này anh vào Bình Định rồi, chuyến công tác hơn 2 tháng này làm anh phải xa em. Nhưng em à, có những khoảng cách chỉ gần trong gang tấc, mà vẫn như trăm ngàn dặm xa xôi; còn chúng mình, tuy có những lúc phải xa nhau nhưng lại như có bóng hình nhau bên cạnh phải không em.
10/4 – cái ngày đến thật hạnh phúc trong anh. Được gặp em, được bên em là những phút thật gần gũi. Anh nhận ra rằng cuộc sống này còn thật nhiều điều mang tới cho ta những cảm giác hạnh phúc và tuyệt vời. Cảm ơn em vì đã cho anh một tình yêu, nó không đơn thuần là tình yêu mà nó là cả cuộc sống của anh, cuộc sống của chúng mình sau này. Anh đi tìm cho mình người tri kỉ, người sẽ hiểu anh, yêu anh và bên anh mãi. Và rồi anh tìm thấy, tìm thấy những ngọt ngào không chỉ riêng cho anh.
Trong vô vàn những điều hạnh phúc trong cuộc đời, với anh có lẽ đó là anh kịp nhận ra tình yêu trong anh dành cho em, điều mà anh chưa kịp nhận ra cho tới buổi chiều hôm đó và hôm nay anh cảm nhận chính xác. Từ nay, trên quãng đường đời anh đi sẽ in những bước chân tự tin và hạnh phúc của anh vì anh biết rằng bên cạnh anh có em sánh vai cùng. Mình sẽ bên nhau mãi em nhé! Nhỏ yêu, nhớ em nhiều!
Mình sẽ bên nhau mãi em nhé! (Ảnh minh họa)
Tôi đi tìm một nửa đời tôi
Bao tháng ngày trời
Nhưng tìm không thấy
Cho tới hôm nay
Ánh mắt ấy
Đốt hồn tôi sống dậy
…
“Có những điều trở thành thiêng liêng
Có những điều trở thành mãi mãi
Như hai trái tim anh và em ghép lại
Thành tình yêu sống mãi với ngày mai”
Nhỏ ơi! Có phải khi yêu nhau người ta dành tất cả, kể cả những đam mê vụn vặt đời thường, những lúc rảnh rỗi cũng như bận bịu đều nghĩ về nhau. Đã gần 1 giờ sáng, anh không ngủ được. Mắt anh nhắm nhưng hồn anh lại thức, thấy bóng em cứ ẩn hiện trong đầu, anh cứ nhắm mắt nhưng không sao ngủ được, tức mình anh ngồi dậy viết được mấy dòng thơ. Có lẽ giờ em đang chạy trong mơ, đi theo những bước chân hạnh phúc, liệu rằng em có hay có biết, một người ngồn trên cả nỗi nhớ mong. Sao anh thấy sóng vỗ mạnh trong lòng, dù rằng anh còn chưa ra biển, có lẽ trong anh đã là biển sẵn, có trăm ngàn con sóng, và con nào cũng nói yêu em.
Anh biết rằng sáng mai mặt trời lên, giấc mơ anh về em sẽ còn nguyên vẹn. Tình yêu của chúng mình đâu cần lời thề hẹn, chỉ cần mình luôn nghĩ về nhau phải không em. Đó là khi mặt trời lẫn vào đêm, khi bình minh chan hòa ánh sáng, khi trời mưa cũng như khi trời nắng, khi cuộc đời bề bộn những lo toan. Kể cả khi có đói rách bần hàn, hay sung túc đứng trên vàng danh lợi, hay khi anh và em giận dỗi, hay êm đềm bên cạnh những trẻ thơ… hay nhiều hoàn cảnh mình trải qua nữa mình vẫn luôn nghĩ về nhau phải không em?
Anh định gọi điện hỏi em xem câu này có đúng ngữ pháp tiếng anh không, nhưng anh không muốn cắt giấc mơ đẹp đang dang dở của em. Anh viết ra đây khi em đọc rồi trả lời anh nhé - "I always think of you and believe in you". Anh biết giờ này em đang ngủ, sương rơi từng giọt, có giọt nào rơi vào đôi mắt biếc của em để sáng mai tỉnh dậy, mắt nhạt nhòa khi… nhớ anh!
Theo blog (Bức thư tình)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....