Follow Us @soratemplates

16 tháng 2, 2012

Thư tình: Gửi anh - người em đã từng yêu

Với em tất cả đã chấm dứt từ cái ngày anh nói "anh không muốn lừa dối em nữa, anh không biết là mình có còn yêu em nữa không". Vậy là sao hả anh? Sao anh lại nhẫn tâm với em như thế? Em khóc, khóc như với em thế giới này đã sụp đổ, khóc vì anh – người con trai đầu tiên em dành chọn niềm tin và yêu thương nhất. Em đã khóc nhiều lắm, có lẽ đã đến lúc chấm dứt tất cả. "Anh hết yêu em rồi" là một điều đã tồn tại lâu nay nhưng em ngốc quá không nhận ra thôi, phải không anh? Dù đau lắm, dù biết là em sẽ khóc nhiều lắm, và sẽ phải làm quen với cuộc sống không có anh nhưng em vẫn phải quyết định, đó là quyết định cả anh và em đều nghĩ đến phải không anh…

18 ngày rồi, kể từ cái ngày em nói "mình chia tay đi anh nhé", em không biết mình đã khóc nhiều như thế nào, có những đêm em khóc và cứ miên man nghĩ về anh, về những gì mình đã trải qua trong suốt một năm qua… Đến giờ em vẫn không tin, mà nói đúng hơn là em không dám tin và đối diện rằng chuyện gì đang xảy ra với mình anh à. Em không trách anh, càng không hận anh nhưng em không thể nào không khóc. Cuộc sống có thể thay đổi nhưng nước mắt muôn đời vẫn thế: mặn chát anh à.

Thư tình: Gửi anh - người em đã từng yêu

Đừng bao giờ chúc em hạnh phúc vì anh đã từng là niềm hạnh phuc của em… (Ảnh minh họa)

Hôm qua, em mở tủ lạnh và tình cờ nhìn thấy cây kẹo mút anh tặng, em đã mỉm cười khi nghĩ lại, đó là cây kẹo anh mua cho em, em không muôn ăn mà giữ lại nó, chỉ vì sợ bị kiến ăn mất mà em đã bỏ vào tủ lạnh đó, trẻ con thật, nhưng với em giờ đó kỉ niệm về anh "em ăn kẹo đi, đừng để nữa, anh có thể mua cho em cây khác, nhưng mất em rồi anh sẽ không tìm được ai như thế cả"… Và rồi em lại khóc khi nhớ rằng anh đã từng nói như thế. Em biết phải làm sao hả anh? Em biết vượt qua như thế nào đây? Tại sao em lại nhớ và yêu anh nhiều như thế? Bao nhiêu kí ức về anh cứ hiển hiện trong đầu em, như mới đây thôi, bao nhiêu dự tính, ước mơ về tương lai nhưng bây giờ chỉ còn mình em, và mãi mãi anh sẽ không biết đến nó.

Giá như không có cái ngày hôm đó, ngày mà em đồng ý yêu anh để bây giờ em lại thành một kẻ thê thảm thế này. Tại sao anh lai nhẫn tâm với em thế hả anh? Em đã khóc vì anh rất nhiều để rồi khi hai tiếng chia tay được nói ra em lại cố kìm lòng, cố nén khổ đau vào trong mặc dù nơi con tim lại thấy nhói. Giá như em có thể làm chủ được cuộc sống của mình, giá như anh đừng nói yêu em, giá như trên đời không có sự thay đổi, giá như khoảng cách không làm người ta nản lòng, giá như tình yêu là bất diệt và giá như em không yêu anh nhiều như thế…

Nhớ và yêu anh nhiều nhưng em không thể nói. Muốn được nói chuyện cùng anh nhưng không dám mở lời. Biết đến bao giờ anh mới chỉ là kí ức để mỗi lần em nhớ đến anh sẽ mỉm cười chứ không khóc vì đau vì nhớ hả anh? Nhưng em sẽ cố gắng sống tốt, em nhận ra rằng còn nhiều điều đang chờ em ở phía trước, em sẽ phải đứng lên thôi anh à, dù biết là sẽ khó khăn lắm. Em sẽ phải cố gắng quên anh, cố gắng cho em một cơ hội nữa, một lần nữa em muốn nói "em nhớ và yêu anh rất nhiều". Hãy cố gắng sống tốt và vui vẻ anh nhé, nhưng đừng bao giờ chúc em hạnh phúc vì anh đã từng là niềm hạnh phuc của em mà…

Theo blog (Bức thư tình)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....