Follow Us @soratemplates

30 tháng 6, 2012

Nỗi nhớ từ khi yêu em!

20:27 0 Comments

Lại một ngày nữa, nỗi nhớ về em cứ hiện hữu trong anh như thể ngày nào. Thời gian anh gặp em chẳng được bao nhiêu nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của anh. Anh thèm cái cảm giác được bên cạnh em, được yêu em và trong lúc này, không bao giờ ngừng yêu em.


Chíp à! Đã nhiều lẫn anh cố quên em, cố gạt đi hình bóng của em trong tâm trí mình nhưng sao thật khó... Người ta bảo tình yêu có một sức mạnh kỳ diệu, giờ anh mới nhận ra Chíp à.


Mình đến với nhau thật tình cờ phải không em? Kể từ lúc đó, trái tim anh thật sự như đã có em. Một người thật đặc biệt, một người mà anh nghĩ sẽ là người bên anh suốt đời...


Anh cảm ơn em đã không đối xử anh như những người đàn ông khác, em thật nhẹ nhàng, đôi lúc quan tâm anh... Em biết không, những giây phút đó anh thấy mình hạnh phúc biết nhường nào.


Anh tự nói với lòng mình rằng mình sẽ yêu thương em, che chở cho em và luôn bên em mỗi khi em buồn nhưng sao anh lại không làm được em nhỉ?


Anh vẫn luôn tự nhủ: Với em, anh chẳng là gì cả đối với em… nhưng anh chấp nhận điều đó, đơn giản vì khi yêu người ta mù quáng mà!


Trong điện thoại, lúc nào anh cũng lưu tin nhắn của em. Tên em được anh lưu thật đặc biệt, bởi khi đọc tin nhắn em, nhìn đến tên em, anh lại yêu em nhiều hơn, nghĩ về em nhiều hơn.


Mỗi khi anh gọi, em lại đến. Em có biết đó là những lúc anh hạnh phúc nhất. Anh cảm nhận được em cũng có chút gì đó với anh. Người ta nói rằng yêu và được yêu là điều hạnh phúc. Với anh, coi như đã có cả hai rồi em à.


Nhưng Chíp ơi, Chíp có biết yêu một người mà biết rõ không có kết quả mà lại không thể ngừng yêu người đó thì cảm giác thế nào không? Đứng trước em, anh luôn cố tỏ ra mạnh mẽ và chịu đựng để rồi mỗi khi màn đêm buông xuống anh lại nhớ đến em.


Nhưng dù sao thì anh cũng cảm ơn em rất nhiều! Nhờ em mà anh biết thế nào là tình yêu! Và em đã làm anh tự tin hơn rất nhiều! Em đã giúp anh cười nhiều hơn, lạc quan hơn trong cuộc sống và trong tình yêu...


Giờ đây, khi em sẽ không gặp anh nữa, anh biết rằng anh sẽ không được yêu em như ngày trước. Dù sao, yêu em không phải là cái tội, nhưng anh sẽ không bao giờ ngừng yêu em...


Em hãy biết rằng, anh sẽ bên em, sẽ yêu em và luôn chờ đợi ở em...


Mong một ngày, chúng ta sẽ dắt tay nhau trên một con đường, con đường tình yêu và hạnh phúc mà anh đang đi một mình... ở đâu đó, anh mong sẽ gặp được em...


Anh yêu em nhiều, Chíp à!


David Le!

(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu

28 tháng 6, 2012

Phụ nữ mang thai đều có nguy cơ sinh con dị tật

20:42 0 Comments
PV: Chào TS. Xin ông cho biết, việc siêu âm hiện nay có thể phát hiện được những loại dị tật thai nhi nào?

TS. Nguyễn Việt Hùng: Phụ nữ mang thai ai cũng mong muốn con mình sinh ra phát triển khỏe mạnh cả về thể lực và trí lực. Tuy nhiên, trên thực tế vẫn có một tỉ lệ nhất định thai nhi bị dị tật bẩm sinh. Các dị tật này xuất hiện trong quá trình hình thành và phát triển của thai nhi. Các dị tật có thể ở mức độ nhẹ không ảnh hưởng nặng nề đến cuộc sống của trẻ sau này như tật thừa ngón tay, ngón chân đến mức độ rất nặng mà thai nhi không thể sống được hoặc khi đẻ ra ngoài sẽ chết như thai vô sọ, đa dị tật ở nhiều cơ quan của thai nh ( não, tim, gan, thận…). Các dị tật bẩm sinh của thai nhi được chia ra làm hai loại. Đó là các dị tật hình thể và các dị tật chuyển hóa của thai nhi. Dị tật hình thể của thai nhi bao gồm các khuyết tật của cơ thể thai nhi mà chúng ta có thể nhận biết được.

Chẳng hạn thai nhi có dị tật về hệ thần kinh như não úng thủy, thai vô sọ, tật não trước không phân chia, tật ngập nước hộp sọ, thoát vị não- màng não, thoát vị tủy sống; các dị tật của mặt như khe hở môi, mũi vòi, dị tật của mắt; các dị tật của tim như thông liên thất, thông liên nhĩ, tim có hai hoặc ba buồng tim, dị tật của các mạch máu xuất phát từ tim như tật đổi gốc động mạch, động mạch chủ ngồi ngựa; các dị tật của gan , lách, thoát vị cơ hoành, tắc ruột phân su, dị tật của dạ dày- tá tràng.

Các dị tật của hệ tiết niệu như tật thận đa nang, bất sản thận, thận lạc chỗ, dị tật của bàng quang, niệu quản, u tuyến thượng thận và các dị tật của hệ cơ- xương – khớp như cụt chi, khoèo chân, bàn tay bàn chân thừa ngón, dính ngón tay, ngón chân, hai chân dính vào nhau( tật người cá)… hoặc hai thai dính nhau trong các trường hợp sinh đôi bất thường. Đối với những dị tật hình thể này khi siêu âm, bác sĩ có thể phát hiện ra được từ rất sớm. Ngược lại trong các trường hợp các dị tật chuyển hóa mà không có kèm theo các dị tật hình thể thì siêu âm không thể phát hiện được.

PV: Kết quả siêu âm thai chỉ là một trong những căn cứ để quyết định đình chỉ thai nghén. Vậy có nên căn cứ vào kết quả siêu âm để đình chỉ thai nghén?

TS. Nguyễn Việt Hùng: Kết quả siêu âm thai chỉ là một trong những căn cứ để quyết định đình chỉ thai nghén. Thông thường khi siêu âm phát hiện dị tật của thai, phải tiến hành xét nghiệm sinh hóa, di truyền, sau đó thông qua hội đồng chẩn đoán trước sinh. Bác sĩ là người tư vấn cho gia đình về tình hình dị tật của thai, tiến triển của thai nghén và các phương pháp xử trí, điều trị. Quyết định tiếp tục giữ thai hay đình chỉ thai nghén là do bố mẹ và gia đình của thai nhi quyết định.


Theo TS. Nguyễn Việt Hùng, siêu âm chỉ là một trong những căn cứ để quyết định đình chỉ thai nghén

PV: Trên thực tế, các ca siêu âm phát hiện dị tật hoặc không phát hiện dị tật đều ở các bệnh viện địa phương. Vậy theo ông, xảy ra tình trạng này là do bác sĩ tuyến dưới không đủ trang thiết bị hay do chuyên môn yếu?

TS. Nguyễn Việt Hùng: Để siêu âm và chẩn đoán thai nhi có dị tật hay không, ngoài máy siêu âm có độ phân giải cao và bác sỹ làm siêu âm phải được đào tạo chuyên sâu, có kinh nghiệm thì còn cần rất nhiều thời gian cho một trường hợp siêu âm chẩn đoán dị tật thai.Mỗi trường hợp siêu âm này cần khoảng thời gian là 30 phút. Các bác sĩ phải siêu âm thật cẩn thận,tỉ mỉ không nên vội vàng để rồi kết luận thiếu chính xác. Trong các trường hợp khó khăn, kết quả không rõ ràng, bác sĩ nên giới thiệu họ lên tuyến trên. Ở đây nhờ sự hỗ trợ của bác sĩ giàu kinh nghiệm và máy móc hiện đại sẽ chẩn đoán được chính xác hơn.

PV: Vào thời điểm nay, nhiều người cho rằng ý kiến của bác sĩ siêu âm không còn là kênh thông tin đáng tin cậy để họ tham khảo. Ông nghĩ sao về vấn đề này?

TS Nguyễn Việt Hùng: Theo tôi, những người cho rằng siêu âm không còn là kênh thông tin đáng tin cậy để họ tham khảo là hoàn toàn sai lầm. Bởi trước hết, cho đến ngày nay, siêu âm vẫn là phương pháp thăm dò hiện đại, an toàn và nhanh nhất giúp phát hiện và chẩn đoán dị tật thai nhi. Siêu âm còn giúp cho bác sỹ tiến hành các thủ thuật lấy mẫu bệnh phẩm của thai nhi để xét nghiệm di truyền nhằm phát hiện và chẩn đoán bất thường nhiễm sắc thể của thai như thủ thuật chọc hút dịch ối, chọc hút tua rau… Siêu âm còn có vai trò quan trọng dẫn đường trong các thủ thuật điều trị thai nhi. Đặc biệt, siêu âm vừa tiết kiệm chi phí lại vừa tiết kiệm thời gian cho bệnh nhân.

PV: Vậy, những trường hợp nào thai phụ có nguy cơ sinh con mắc dị tật? Ông có lời khuyên nào giúp phòng tránh dị tật thai nhi?

TS Nguyễn Việt Hùng: Tất cả phụ nữ mang thai đều có nguy cơ sinh con mắc dị tật. Tuy nhiên, những trường hợp thai phụ trên 35 tuổi thì nguy cơ cao gấp nhiều lần so với những thai phụ dưới 35 tuổi, đặc biệt là hội chứng ba nhiễm sắc thể 21 (hội chứng Down). Ngoài ra, những phụ nữ sảy thai liên tiếp, thai chết lưu từ 2 lần trở lên, gia đình có người bị dị tật bẩm sinh hoặc sinh con bị dị tật, mắc bệnh truyền nhiễm như giang mai, bệnh tiểu đường, bệnh tim bẩm sinh (tỉ lệ 20% con bị dị tật bẩm sinh)… cũng có nguy cơ sinh con mắc dị tật.

Thứ nữa là do bố, mẹ có tiếp xúc với hóa chất độc hại, mẹ nhiễm virus (rubella, cytomegalovirus) trong 3 tháng đầu thai kỳ hoặc sử dụng thuốc gây ảnh hưởng tới thai trong giai đoạn này cũng là nguyên nhân gây ra dị tật thai nhi.

Muốn hạn chế dị tật thai nhi người phụ nữ nên khám, tư vấn trước hôn nhân để phát hiện bệnh của bản thân và tiền sử gia đình. Hiện nay, tôi thấy nhiều người coi việc khám và tư vấn trước hôn nhân vẫn còn xa lạ và chưa quan tâm. Việc chăm sóc sức khoẻ sinh sản, khám bệnh phụ khoa ở nữ giới và khám cho nam giới là rất cần thiết, kể cả với những bạn trẻ chưa lập gia đình. Trước khi sinh con, các bạn trẻ cần chủ động chuẩn bị kiến thức về sức khoẻ, về an toàn tình dục. Nếu phát hiện có bệnh cần điều trị kịp thời trước khi kết hôn. Có như vậy mới mong có được những đứa con sinh ra khỏe mạnh, không có dị tật.

PV: Phụ nữ mang thai cần tuân thủ những mốc quan trọng nào để phát hiện dị tật?

TS Nguyễn Việt Hùng: Hiện nay phụ nữ mang thai đều ít nhất có một lần đi siêu âm và thậm chí, có những người siêu âm rất nhiều lần trong thai kỳ. Tuy nhiên, không phải ai cũng siêu âm đúng thời điểm để phát hiện kịp thời dị tật thai. Theo tôi những thời điểm siêu âm để phát hiện dị tật thai gồm mốc 7 tuần, 12 tuần (11 đến 14 tuần), 22 tuần và 32 tuần tuổi thai.

Mốc 7 tuần: siêu âm để phát hiện thai nhi có hay không có tim thai nhằm xác định thai bình thường hay thai chết lưu. Mốc 11-14 tuần là thời điểm thích hợp để đo độ mờ da gáy nhằm dự đoán một số bất thường nhiễm sắc thể, phát hiện và chẩn đoán sớm các dị tật nặng của thai như thai vô sọ, dị tật ống thần kinh, dị tật tim, dị tật chi… Ngoài ra, siêu âm còn chẩn đoán được sớm các trường hợp đa thai, thai dính nhau. Trong khoảng thời gian này, thai phụ nên làm xét nghiệm sàng lọc trước sinh để tầm soát các bất thường nhiễm sắc thể của thai.

Mốc 22 tuần: Ở thời điểm này, nếu máy móc tốt, bác sĩ siêu âm kinh nghiệm thì có thể quan sát được gần như tất cả những bất thường về hình thái của thai nhi. Đây là lần siêu âm cực kỳ quan trọng để phát hiện, chẩn đoán và xử trí kịp thời các dị tật của thai.

Mốc 32 tuần: Được coi là lần siêu âm "chốt" trước sinh đồng thời có thể giúp phát hiện một số bất thường hình thái xảy ra muộn. Ngoài ra, siêu âm giai đoạn này cũng giúp bác sĩ đánh giá được tình trạng của thai nhi, bánh rau, nước ối và tư vấn cho thai phụ chuẩn bị sinh đẻ.

PV: Xin trân trọng cảm ơn ông!
(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.

Chuyện tình của tôi và nhóc

00:00 0 Comments
Đến bao giờ tôi mới thôi cái cảm giác khó tả khi nhóc nhắn những tin nhắn vu vơ như thế. Tôi nhìn mình trong gương, đôi môi tái đi vì lạnh, đôi mắt đỏ hoe vì nóng, vì cơn sốt thứ ba sắp kéo đến. Và tất nhiên tôi không trả lời nhóc, không nói với nhóc rằng: "Chị bệnh, chị mệt, chị sắp tiêu rồi!". Vì từ lâu tôi không còn là tôi khi đối diện với nhóc. Tôi không hiểu lí do, vẫn không dám nhìn nhận lí do.

“Nhok ghét chị lắmmmmm!”. Tin nhắn thứ hai là lúc tôi mê man, chỉ nghe tiếng chuông báo mà không đủ sức mở điện thoại để xem. Nhưng cũng thừa biết, nhóc nhắn gì trong đó…

“Iu chị nhất!”. Đấy lại là tin nhắn lúc khuya, nhóc luôn thức tận 2-3h sáng và chúc tôi ngủ ngon bằng tin nhắn như thế. Trong cơn mê, hình ảnh nhóc cứ đến bên tôi, gần, rất gần…

Quen biết nhóc từ mạng xã hôi, chúng tôi lệch nhau chỉ một tuổi nhưng với những gì tôi thể hiện trong thế giới ảo, nó làm tôi hơn nhóc hẳn chục tuổi. Nhóc mê rap, những blog nhóc viết về nhạc rap luôn làm một đứa già cỗi như tôi phải đung đưa theo giai điệu. Tôi thích rap lúc nào không hay. Rồi liên lạc với nhau, tôi hiểu ra một điều: nhóc rất ngông và cứng đầu. Nhưng trong tình cảm thì nhóc vẫn yếu đuối. Từ khi nhóc nói cùng tôi về mối tình đầu cay đắng, tôi dần tách nhóc ra khỏi cuộc sống mình bằng việc xưng “nhok - chị” và duy trì cho đến tận bây giờ. Tôi không biết tại sao tôi lại sợ việc đùa giỡn tình cảm như nhóc dành cho tôi và ngược lại. Tôi nghiêm túc hơn, khác mình ngày thương hơn, chỉ là đối với nhóc.

Cả nhóm của nhóc lên Cần Thơ thi Đại học. Tôi vì nhóc và cũng vì muốn thử sức mình nên hăng hái tham gia tiếp sức mùa thi để chỉ dẫn tận tình cho nhóc mọi chuyện. Lần đầu tiên gặp nhóc, cao nghênh ngang và khá khờ… Khác với những gì tôi hình dung. Nhưng nhiệm vụ của tôi là lo lắng cho nhóc bằng những gì tôi làm được. Lần đó, cha nhóc gửi tôi 200.000 đồng tiền “bồi dưỡng”, tôi chỉ biết cúi mặt trốn đi. Vì sao? Chỉ bởi tôi chẳng quan tâm đến số tiền hay sự biết ơn, tôi chỉ khát khao các em thi đậu và ăn ở an toàn, ổn định trong thời gian thi. Nhận tiền trong ánh mắt gay gắt đến đáng yêu của nhóc mà tôi muốn tuôn nước mắt.

Nhóc không biết, đó là số tiền đầu tiên chính tay tôi làm ra. Tôi đinh ninh rằng sẽ dùng để trả điện nước cho cả hai phòng, nhưng không ngờ lúc nhóc về, tôi đang ở ĐH Cần Thơ để dự kể tổng kết. Nhóc đi, tôi thấy lòng vắng lắm.

Tôi cứ nói với nhóc rằng: “Làm mai chị một anh đi, chị ế quá!”, trong khi tôi vẫn đang hạnh phúc với tình yêu của mình. Nhóc vô tư nói: “Có nhok đây!”. Rồi cùng bật cười trong vô thức. Bên nhóc, tôi thật sự bình yên, không suy nghĩ. Đôi khi tôi ép bản thân mình không được suy nghĩ, không được liên lạc với nhóc nữa, nhưng những tin nhắn vẫn đều đều từ “nhok iu”.

Rồi tình yêu tan vỡ, tôi đau xót khi lí do chia tay vì trong hộp tin nhắn của tôi chỉ có tin của nhóc. Người mà tôi gọi là người yêu đã không tha thứ, không cần giải thích, không một lời mà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Tôi ôm đắng cay nói với nhóc rằng: "Chị đau, đau lắm!". Nhóc bình tĩnh đến bất ngờ: "Lại thất tình sao?". Rồi nước mắt tôi tuôn trào. Không biết từ bao giờ nhóc là người luôn hiểu, luôn lắng nghe tôi.

Vậy mà đôi khi nhóc làm tim tôi đau thắt. Lần đi về quê nhóc, ngồi sau xe, ôm eo nhóc mà những kỉ niệm xưa cũ của nhóc cứ nói cả đoạn đường. Có lẽ, hình ảnh mối tình đầu với nhóc vừa đẹp rạng rỡ vừa đau nát tim tôi. Còn tôi chỉ là “bác sĩ riêng” mà thôi.

Trong cơn mê tôi ước gì nhóc có thể hiểu và nhắn rằng: "Đừng sợ, có nhok đây!". Với tôi, phải chăng đây là một thứ tình cảm nào đó trong câm lặng của một bà già dành cho phi công trẻ.

 Độc giả Lê Vân
ngaykhonganh...@zing.vn

(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.

27 tháng 6, 2012

Những 'tuyệt chiêu' khiến nàng yêu bạn

23:17 0 Comments
Nếu bạn là một anh chàng luôn thất bại trong tình yêu, rất có thể bạn đang thiếu trầm trọng những điều mà một người phụ nữ cần. Hãy xem những tiêu chuẩn đó là gì các chàng trai nhé.

Tính bốc đồng

Ở đây có thể được hiểu là những món quà, những lời bày tỏ tình cảm bất ngờ mà bạn mang đến cho cô ấy. Chẳng hạn như không phải cứ ngày sinh nhật, ngày Lễ tình nhân, hay ngày 8/3 bạn mới tặng hoa cho nàng. Một bó hồng đỏ thắm được trao đến tay nàng chỉ vì một lí do đơn giản “Anh vừa mơ thấy em tối hôm qua” cũng đủ để khiến cô ấy ngây ngất.

Hoặc là hôm nay hai bạn không có lịch hẹn hò. Nhưng bất chợt, bạn nhắn tin nói nhớ nàng  vào lúc 11h tối và nằng nặc đòi chạy đến chỉ để… gặp nàng trong 5 phút. Chắc chắn, tối hôm đó nàng sẽ mất ngủ vì sung sướng và hạnh phúc. Tính bốc đồng là chất xúc tác làm cho câu chuyện tình yêu của hai bạn trở nên thú vị hơn, và lúc nào cũng tươi mới như những ngày đầu.

Sự lãng mạn

Chẳng có cô gái nào lại không thích và không “lung lay” trước một chàng trai lãng mạn, dễ thương cả, vấn đề là mức độ lãng mạn như thế nào mà thôi.

Cùng nhau ngắm hoàng hôn, đi dạo dọc bãi biển, gửi tặng nàng những lãng hoa xinh xắn kèm theo một lời nhắn gửi đáng yêu, hay viết tặng riêng nàng một bài hát…chỉ là một vài trong số vô vàn những ý tưởng lãng mạn các chàng trai có thể dành tặng cho người mình yêu.

Tuy nhiên, sự lãng mạn cũng giống như “con dao hai lưỡi”, nếu bạn thể hiện một cách quá đà, khi ấy lãng mạn sẽ chỉ là nỗi ám ảnh cho người ấy mà thôi.
Óc hài hước

Một anh chàng có khiếu hài hước, nói chuyện có duyên, và biết kể chuyện cười chắc chắn sẽ khiến nhiều cô nàng phải điêu đứng (cho dù ngoại hình của anh ta chẳng có gì nổi trội).

Anh chàng nào tính tình hơi “ông già”, lúc nào cũng làm bộ mặt nghiêm túc, cau có thì cũng cần xem xét lại bản thân nhé. Chuyện tình cảm là chuyện nghiêm túc, nhưng sẽ thật nhàm chán nếu thiếu vắng những câu nói bông đùa. Liệu một cô gái có muốn ở bên cạnh bạn khi bạn không mang lại cho cô ấy niềm vui?

Sự tôn trọng

Cánh mày râu hãy ghi nhớ điều này bởi con gái rất đề cao sự tôn trọng lẫn nhau trong một mối quan hệ, ngay cả khi đó chỉ là tình bạn đơn thuần. Nếu bạn tôn trọng cô ấy, cô ấy cũng sẽ tôn trọng bạn.

Trong tình yêu, phụ nữ cần được tôn trọng với những ý kiến, những quyết định cá nhân, những mối quan hệ riêng tư. Tôn trọng những người thân xung quanh nàng cũng là một biểu hiện cho thấy bạn tôn trọng nàng.

Thời gian

Nếu bạn đang hẹn hò một cô gái, hãy đảm bảo quỹ thời gian đủ để ở bên cạnh cô ấy, lắng nghe cô ấy tâm sự, và đưa cô ấy đi chơi. Thời gian là thứ mà phụ nữ cần cũng không kém gì sự lãng mạn. Hãy dành thời gian cho nàng, và đảm bảo khi ở bên cạnh nàng, bạn phải thật sự thoải mái, thư giãn, vứt bỏ hết công việc sang một bên.

Trò chuyện, tâm sự

Thường xuyên tâm sự, chia sẻ những cảm xúc, những vấn đề hàng ngày trong cuộc sống, trong công việc sẽ giúp hai người thêm hiểu và gắn bó với nhau. Thiếu giao tiếp dần dần sẽ hình thành khoảng cách lớn giữa hai người, dẫn đến những tranh cãi, những rạn nứt không đáng có.

Một trong những điều mà phái nữ mong muốn nhất chính là sự quan tâm, chia sẻ, động viên của người yêu cả những lúc buồn cũng như khi vui. Nếu bạn chỉ biết nói những lời yêu thương và tặng những món quà đắt tiền, sớm muộn gì bạn cũng sẽ đánh mất cô ấy mà thôi.

Tính kiên định

Nếu hỏi các bạn gái rằng một anh chàng hoàn hảo trong mắt bạn là người như thế nào, chắc chắn câu trả lời không thể thiếu: Đó là một người đàn ông có tính kiên định (kiên định trong tình cảm cũng như trong tất cả mọi việc). Thật khó để đặt lòng tin vào một người đàn ông tính tình thất thường, “sớm nắng chiều mưa”.

Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.

'Máy bay bà già' khổ vì chuyện phòng the

23:01 0 Comments
Không "đỡ" được vì chồng tuổi trẻ “tài” cao

Ngày Trang và Hải cưới ai cũng ngạc nhiên, tò mò rồi đoán già đoán non lí do mà Trang, một cô gái ngoài 30 được xếp vào hàng “gái ế”  lại vớ được anh chàng cao to, đẹp trai, nhất là lại trẻ hơn Trang 6 tuổi. Người đoán Trang "bẫy" Hải, người lại cho rằng Hải tính toán điều gì đó. Chỉ có Trang và Hải biết được rằng họ đến với nhau hoàn toàn xuất phát từ tình cảm, bỏ qua mọi khoảng cách về tuổi tác. Về sống cùng nhau, hai người cũng dung hòa được khoảng cách tuổi tác. Duy chỉ có điều khiến Trang khổ tâm nhất là “chuyện ân ái” của hai vợ chồng không tìm được tiếng nói chung.

Khi lấy nhau, Hải mới 26 tuổi, còn Trang 32. Vì Trang đã “cứng” tuổi, nên sau khi cưới hai vợ chồng quyết định sinh con luôn. Đó thực sự là nguồn gốc của mọi vấn đề. Trang vốn không có nhiều nhu cầu chăn gối, lại sau một thời gian “ngưng nghỉ” vì sinh con nên ham muốn có phần giảm sút. Hơn nữa, so với Hải, Trang thuộc thế hệ trước nên chuyện thầm kín vẫn mang những nét khá truyền thống.

Tuy nhiên, Hải đang trong độ tuổi sung sức, trẻ trung nên suy nghĩ rất thoáng và mới mẻ trong vấn đề chăn gối. Hải đòi hỏi về "chuyện ấy" rất cao. Anh không chỉ làm cho cuộc yêu “kéo dài” hơn bình thường mà còn áp dụng nhiều “chiêu trò” cho cuộc “yêu” thêm phong phú.  Nhiều lần Hải yêu cầu vợ tham gia cuộc “yêu” với một sợi dây, khi lại "đổi địa  bàn hoạt động" ra sân thượng… Những điều đó Trang không quen, thậm chí còn thấy xấu hổ và sợ hãi.

Hầu như lần nào trước những “sáng kiến” Hải nghĩ ra, Trang cũng đều phải miễn cưỡng đồng ý.  Nhưng lâu dần cuộc yêu với cô lâu dần trở thành ác mộng. Có đôi lần Trang muốn từ chối hay chia sẻ điều mình mong muốn với chồng nhưng rồi những lời “cảnh báo” của bạn bè lại khiến cô lo lắng: “Chồng mày trẻ trung như thế, bình thường  còn khó giữ huống hồ còn hơn chồng mấy tuổi. Mày lo mà tính cách giữ chồng không có đứa nó nẫng tay trên mất đấy!”.

Vậy là Trang cho rằng chỉ còn cách dùng “miếng mồi” là “chuyện ấy” để giữ chân chồng. Bất kì một ý tưởng nào ông xã đưa ra Trang cũng đều “hưởng ứng”. Thậm chí cô còn tạo sự hưng phấn giả để làm chồng thỏa mãn tột đỉnh. Nhưng sự miễn cưỡng và tần suất quan hệ không do ham muốn của Trang quá nhiều khiến cô trở nên phờ phạc, mệt mỏi và xuống sắc nhiều hơn. Sự thỏa mãn của chồng tỉ lệ nghịch với dung nhan của cô. Càng thấy thế cô càng sợ mất chồng, càng hết mình “phục vụ” và kết quả càng thảm hại hơn.

“Mọi người ai cũng bảo mình tốt số, lấy được người chồng trẻ hơn cả mấy tuổi. Nhưng không ai hiểu được rằng, vì sự chênh lệch đó mà mình như bị tra tấn bởi những cuộc "yêu" của chồng.  Mình lại không thể không đáp ứng vì sợ anh ấy chán đi với người khác. Mà mọi người nói mình càng ngày càng già và “xuống mã” hơn, mình thực sự khổ tâm lắm”, Trang khóc trong sự lo lắng.

"Thèm" không dám nói vì sợ chồng khinh

Cũng mang trong mình một nỗi buồn vì chuyện ân ái không thỏa mãn nhưng câu chuyện của Thắm lại trái ngược hoàn toàn với Trang.

Thắm là người phụ nữ đã từng qua một lần đò. Người chồng trước của Thắm bồ bịch, không đoái hoài, quan tâm đến vợ. Cuộc sống vợ chồng vì thế mà không níu giữ được. Do đó, khi gặp và kết hôn với Mạnh, một người con trai kém tuổi nhưng thông cảm và yêu thương cô thật lòng, Thắm đã nghĩ rằng cuộc đời run rủi ban cho mình một hạnh phúc mới trọn vẹn hơn. Nhưng Thắm không ngờ cô vẫn phải có những tiếng khóc thầm trong đêm.

Cuộc hôn nhân trước mang tới cho Thắm nhiều sự thương tổn, đặc biệt là trong đời sống tình dục. Cô chưa bao giờ được đủ đầy về "chuyện ấy" do người chồng cặp bồ, không còn thiết đến vợ. Khi lấy Mạnh, cô thực sự khao khát được yêu thương và tận hưởng những cảm giác tuyệt vời từ chuyện ân ái vợ chồng. Nhưng khổ nỗi Mạnh lại không mặn mà "yêu đương" lắm.

Mạnh thường chỉ quan tâm tới cảm xúc của riêng mình. Khi nào anh có hứng thì "yêu" chứ tuyệt nhiên chưa bao giờ quan tâm xem vợ có muốn hay không? Thắm muốn được “thử” nhiều kiểu, trải nghiệm nhiều tư thế với chồng để biết sự thăng hoa tuyệt vời đến thế nào. Nhưng Mạnh thường cốt chỉ chăm chăm mục tiêu “về đích” nên lần nào “yêu” cũng áp dụng một kiểu, một tư thế và "hạ cánh" trong một thời gian cũng gần như cố định. Với Mạnh, như thế đã đủ khiến anh cảm thấy hài lòng.

Thắm mang trong mình một nỗi tủi hờn nhưng không dám tỏ bày. Cô bị ám ảnh bởi việc mình nhiều tuổi hơn Mạnh, đã từng có một đời chồng giờ lại "đòi hỏi" sợ Mạnh sẽ… đánh giá. Cô sợ anh nhìn mình là người đàn bà “ham hố”, không đoan trang. Vì không được thỏa mãn, dần dần, để giải quyết những bức xúc trong mình, Thắm phải tự... thủ dâm chứ không dám bày tỏ nỗi niềm với chồng.

“Nhiều đêm mình thực sự muốn được “yêu” chồng nhưng anh ấy hoàn toàn không để ý tới điều đó. Anh ấy cũng chưa bao giờ hỏi hay thăm dò xem mình thích như thế nào. Mình cữ ngỡ cuộc hôn nhân lần thứ hai này sẽ mang lại cho mình cảm xúc mà những người đàn bà bình thường khác có được. Vậy mà… Giá như mình không nhiều tuổi hơn anh ấy, không từng qua một lần đò mình cũng sẽ “đòi hỏi” anh ấy cho ra nhẽ. Nhưng không thể làm thế được, chắc chắn anh ấy sẽ đánh giá mình không ra gì”, Thắm chia sẻ.

Phụ nữ thường gặp khó khăn hơn so với nam giới trong việc chia sẻ những mong muốn và điều mình cần trong chuyện ấy. Hầu hết những người vợ khi không được thỏa mãn điều mà họ làm là im lặng thậm chí là giả vờ mình đã có những trải nghiệm đó. Và tất nhiên, với những chị em được coi là “máy bay bà già” thì việc đó càng khó khăn hơn nhiều. Những rào cản về tâm lí khiến họ lo sợ dẫn đến việc cam chịu mọi chuyện.

Trong trường hợp này, chị em nên thoát khỏi sự tự ti của mình để thẳng thắn nói chuyện với chồng về những điều bạn mong muốn. Có như vậy mới tạo ra những giá trị bền vững cho hôn nhân. Không chỉ vậy, những người chồng cũng cần tinh tế và quan tâm hơn tới cảm xúc của vợ để cân bằng khoảng cách trong chuyện ấy do vấn đề tuổi tác mang lại.

Theo Eva
Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.

Anh chưa bao giờ yêu tôi

22:23 0 Comments
Tình cờ tôi đã gặp anh vào một buổi xế chiều hoàng hôn phố núi. Tôi có nhiệm vụ thật đặc biệt “Tiếp rượu anh cho tới xỉn”. Trong hơi men phải đối diện với người “đẹp” anh đề nghị: “Em! Lưu số anh nhé!”. Tại sao? Tại sao phải là em lưu số anh? Thật nghịch đời! Nhưng vì đang ngồi cạnh sếp, vì là người làm cùng ngành, vì phép lịch sự tối thiểu, không muốn anh bị quê trước mặt người khác và vì… tôi đã lưu số anh.

Thời gian lặng lẽ trôi cùng với số điện thoại kia như chưa từng có sự hiện diện của nó trong bộ nhớ danh bạ của ai đó. Vậy mà hôm nay nó đã phát huy tác dụng, trở nên cần cho ai đó khi đang rất muốn người khác lắng nghe. Những dòng tin nhắn gửi đi và hồi âm cứ thế tăng dần theo số lượng, khoảng cách thời gian rút ngắn lại. Ban đầu chỉ là những lời xã giao, hỏi thăm sức khỏe, công việc của nhau, sau thì chuyện gì đến cũng phải đến, quan trọng là kết cục có hậu hay không.

- Anh đang làm gì vậy?
- Không làm gì hết, chỉ đọc báo thôi.
- Em đang khóc nè!
- Có chuyện gì vậy?
- Không sao đâu anh!

Tiếng nhạc chuông vang lên “Love you love me…”, tôi nhấn vào phím từ chối cuộc gọi. Và rồi “Ting! Ting!”

- Sao em không nghe máy?
- Em không nghe đâu, không sao đâu anh!
- Em làm ơn nghe máy đi mà!
- Nhưng em đang khóc!
- Anh muốn nghe em khóc!

Nhạc chuông lại vang lên “Love yoy love me …” như âm thanh nền đang đệm nhạc cho tiếng nấc nghẹn của tôi, tôi không nghe máy. Anh vẫn tiếp tục gọi. Tôi cố lau nước mắt, hắng giọng trước khi bật phím nghe.

- Dạ alo ạ!
- Sao em khóc?

Những tủi hờn và sự kìm nén bị bật tung khi có người chạm vào. Tôi òa khóc nức nở, như thể anh là người sẽ bảo vệ, chở che tôi. Có anh lắng nghe tôi không còn sợ gì nữa hết. Anh hỏi tôi:

- Sao em lại khóc?
- Em bị sếp la. Hu..Hu..Hu..!
- Sếp la nhiều không?
- Dạ có! Hut…Hut…!
- Mà sếp la đúng không? Em có làm chuyện gì sai không?

- Dạ có. Em làm nhầm. Sếp la em, em đã khóc cả buổi sáng rồi, chiều đi làm sếp hỏi “Sao khóc ít vậy? Không khóc nguyên ngày luôn đi!”. Đó là lần dầu tiên em khóc trước mặt người khác đó anh! Hu..Hu!

- Em! Nghe anh nói nè! Đi làm ai cũng có lúc làm sai hết. Chỉ có không làm mới không sai thôi. Em mới làm nên chưa biết, sau này rút kinh nghiệm, đừng khóc nữa nha! Nghe lời anh! Giờ thì đi uống sữa rồi đi ngủ, khuya rồi nhóc!
- Dạ!

Tôi cảm thấy tinh thần phấn chấn lên rất nhiều. Cảm thấy có người để chia sẻ, có người vẫn đồng cảm với tôi. Thấy cuộc đời vẫn không tệ với mình! Tôi mỉm cười và ngoan ngoãn đi lấy sữa uống rồi đắm chìm vào giấc ngủ sâu.
Một sáng đẹp trời, tôi vội vàng sửa soạn để chuẩn bị đến công sở cho một ngày làm việc mới sau một đêm ngủ trễ vì nghĩ vẫn vơ. Bỗng! Ting ting!

- Em!…
- Anh!
 Hôm nay, cảnh vật trở nên tốt tươi biết bao, bầu trời hình như cao hơn, trong xanh hơn. Gió lùa vào mắt tôi, một cảm giác thật lạ. Tôi rồ ga, tiến thẳng

Thế rồi những cung bậc thăng trầm của cảm xúc lại xen lẫn nhau. Nối tiếp đó là những câu hỏi chưa có lời giải đáp.

 Một ngày nọ, anh hỏi tôi:
- Em! Em có nhớ anh không?
- Dạ có.
- Nhớ như thế nào? Có nhiều không?

 Tôi đã òa khóc như trẻ lên 3, bị tra hỏi đúng tội mà không thể nói dối. Tôi trả lời trong tiếng nấc nghẹn ngào:
- Em rất nhớ anh. Em yêu anh!

 Và đầu dây bên kia là một chuỗi dài im lặng, im lặng để nghe tôi khóc hay chỉ để suy nghĩ cho câu trả lời mà tôi hỏi anh.
- Anh có nhớ em không?
Thật tiếc lúc đó anh ở xa tôi quá, tôi không thể nhìn thấy anh, không thể nhìn thấy sắc thái, cảm xúc thật của anh lúc đó thế nào, nên khi anh trả lời “Anh có nhớ em chút ít” lòng tôi đã hé mở, reo vui như chim én gặp xuân về.

Rồi một thời gian không xa, anh bảo anh có nhiều tật xấu lắm, anh không xứng đáng với em đâu. Tôi lạc quan với suy nghĩ đầy tự tin tôi sẽ giúp anh sửa đổi bằng tình yêu chân thành mà tôi dành cho anh. Anh bảo “Không thể đâu em à, tật xấu nào cũng có thể thay đổi nhưng tật xấu của anh thì không”. Tật xấu? Không phải là thuốc lá, ma túy, rượu bia, gái gú, trộm cắp, vậy là gì?

Một khi tình cảm dành cho ai đó quá lớn, người ta cũng dễ dàng chấp nhận hay quên đi thiếu sót của người kia. Và tôi đã không quan tâm đến tật xấu của anh là gì. Để rồi, một ngày kia anh lại nhắn tin cho tôi:

- Anh muốn được làm người yêu của em dù chỉ một ngày thôi.
Không biết tôi nên vui hay nên buồn. Tôi đã từ chối anh. Bởi trong sâu thẳm lòng tôi, tôi muốn được làm người yêu của anh không chỉ một ngày mà là mãi mãi.

Anh lại dỗ dành tôi:
- Em hãy suy nghĩ đi, chừng nào đồng ý thì em lên đây với anh, anh sẽ đưa em đi chơi.

16 trăng tròn rồi đến 14 trăng rằm, những câu hỏi, những nhận định và phân tích của lý trí vẫn chưa đâu vào đâu. Nhưng dường như con tim đã có trả lời cho sự chín muồi của tình cảm. Không một bức tường thành nào có thể ngăn cản tôi. Tôi đã quyết định đi, ra bến xe, thẳng tiến Sài Gòn, nơi có người tôi đang nhớ mong. Tôi bất chấp tất cả, để được tận hưởng cảm xúc thăng hoa của hạnh phúc, nơi tôi gọi là tình yêu.

Một ngày dài tôi cùng anh rong chơi hết quán xá này đến quán xá nọ. Tôi muốn anh đưa tôi ra ngoại thành, nơi có những ruộng đồng, kênh rạch, ao hồ. Tôi mơ màng cảnh tượng hai đứa dắt tay nhau đi trên cánh đồng, cùng ngồi nhà chòi câu cá. Nhưng vì ngại xa nên anh chỉ đưa tôi đi loanh quanh đó. Mà cũng không sao, với tôi như thế đã là tuyệt vời lắm rồi khi được đi cùng anh, ở bên anh. Vậy mà, ở bên nhau suốt cả ngày sao anh kiệm lời đến vậy. Anh luôn trầm ngâm, thả mình trong tiếng nhạc du dương. Đến giữa trưa anh kêu buồn ngủ, tôi thấy anh có vẻ mệt mỏi, mắt lim dim. Sao anh không tựa vào vai em mà ngủ một chút! Và, anh khẽ choàng vai tôi, một dòng nhiệt như đang xẹt qua người tôi, tim đập nhanh hơn, cảm giác hồi hộp khó tả. Tôi không thể nhìn thấy anh lúc này, mắt khép hờ. Đột nhiên tôi ngoảnh mặt đi, mọi thứ bừng tỉnh, hai con người đột nhiên im lặng khó hiểu. Anh dường như ngại ngùng.

- Em uống nước đi!
Anh đưa ly nước lên đặt vào môi tôi. Tôi như con chim nhỏ được anh chăm chút từng ly từng tý. Hạnh phúc chao ôi! Nhập tràn!

Những câu chuyện không đầu, không cuối dường như đang cuốn anh và tôi xích lại gần nhau hơn. Anh tiến lại gần, môi kề môi, đánh dấu cho lần đầu gặp mặt, lần đầu hò hẹn. Chúng tôi thực sự là của nhau. Môi tôi gắn chặt môi anh, phối hợp hơi vụng về nhưng nhẹ nhàng và đằm thắm. Cảm xúc ngọt ngào đang chế ngự, chi phối mọi cảm giác khác trong tôi.

Tôi đã quên đi hôm nay là ngày đầu tiên cũng là ngày cuối cùng tôi được ở bên anh. Cho đến khi trời xế chiều tôi mới nhớ ra. Sắp hết thời gian cho một cuộc tình không hứa hẹn! Tôi tiếc nuối, níu kéo. Anh dụ tôi!

- Giờ anh phải về, muộn rồi!
- Anh ở lại với em chút đi. 10h, 11h rồi về nha anh!
- Anh đi cả ngảy rồi, giờ muộn rồi mà không về mẹ anh đợi cơm.

Tôi Em tiu nghỉu! Cũng đúng thôi, mẹ là trên hết mà, không một người phụ nữ nào trên đời này có thể thay đổi được, huống chi người ấy lại là tôi, thật không đáng để làm mẹ anh buồn lòng, lo lắng. Tôi cũng không muốn anh vì tôi mà phải nói dối mẹ mình, hay cảm thấy không thoải mái khi đi cạnh tôi mà ở nhà có người phụ nữ quan trọng phải đợi cơm. Chợt anh lóe lên ý kiến:

Một là anh ở lại đây với em tới 8h rồi về. Hai là anh về rồi 8h anh đưa em đi chơi tiếp.
Nghe anh nói vậy, đột nhiên tôi sợ anh về rồi không quay lại với tôi nữa nên tôi chọn phương án 2. Tôi cũng tham lam và ích kỷ đúng không?

Anh đưa tôi đi uống cà phê sân thượng ngắm máy bay bay, nơi có thể nhìn thấy máy bay cất cánh và hạ cánh. Lần đầu tiên tôi được tận hưởng tình yêu ngọt ngào nhất. Nhìn một chiếc máy bay đang cách cánh anh chọc tôi:

- Vài bữa em xuất ngoại, anh sẽ ở đây tiễn em!
Tôi ngúng nguẫy trả lời:
- Em không đi nước ngoài đâu!
- Biết đâu em lấy chồng ngoại sao?

Tôi định nói em không lấy ai khác ngoài anh đâu, nhưng rồi tôi khựng lại như ở cổ họng có gì đó đang muốn ngăn tôi lại. Lại nhớ lại mình chỉ đang giả vờ yêu nhau thôi mà! Biết đâu câu nói này của anh nhằm muốn ám chỉ người kia, đã bỏ anh đi theo người đàn ông khác? Tôi tự cho phép mình ghen tuông trong tâm tưởng, chỉ mình tôi biết và cảm nhận nỗi xót xa. Vì tôi đâu có quyền gì để ghen? Và bắt anh thôi không nghĩ về người ta. Cả anh và tôi đều im lặng. Những lúc thế này nhìn vào mắt anh thấy anh buồn ghê lắm, mắt lúc nào cũng đỏ hoe, mộng nước. Nhưng tôi không dám hỏi, tôi sợ chạm vào nỗi buồn sâu kín của anh.

Trong thâm tâm tôi, không khi nào tôi không khỏi lo lắng cho anh. Tôi muốn làm cho anh rất nhiều như đi chợ, nấu cơm… Anh hình như cũng sợ sự im lặng nên cũng bắt đầu với những câu chuyện khác không mấy ăn nhập. Tôi giật mình vì mãi miên man để quay lại với hiện tại. Tôi lại quên đi tất cả! Quện vào anh với những nụ hôn say đắm để rồi đêm về tôi lại trằn trọc với những suy tư, chất vấn bản thân và đi tìm lời giải đáp.

Những ngày sau đó là những chuỗi ngày dài tôi chìm đắm trong nước mắt bởi sự ngăn cản của anh – người tôi thương yêu. “Em! Mình dừng lại đi em! Dừng lại đi em!” Mặc dù trước đây tôi biết là không nên đến với anh – người còn nặng tình với người khác, sẵn sàng chết vì người khác. Nhưng sao đọc dòng tin nhắn này tôi thấy đầu ốc quay cuồng, lâng lâng.

Tôi vẫn không tin đó là sự thật. Tôi tự hỏi tại sao? Và chỉ có mình tôi với câu trả lời do tôi tự bịa ra. Rồi sau đó, tôi lấy hết sự dũng cảm của bản thân, sự mạnh mẽ của con tim vốn có, tôi tập quên anh trong nước mắt chứa chan, tập làm quen với những đêm dài không ngủ, những ngày ăn không ngon để rồi sức khỏe giảm sút, cơ thể  tiều tụy.

Tôi không dám nhìn tôi trong gương, bởi giờ đây trong tôi còn già hơn Ngoại tôi. Tôi trốn tránh hết tất cả. Từ một con người năng động, hay cười hay nói trở thành một “tên” bị tập thể xa lánh vì tính tự kỷ, sống khép kín. Tôi, hết giờ làm lại thui thủi một mình trong bốn bức tường, không xem phim, không nghe nhạc, không gọi điện nói chuyện với một ai. Tôi nằm đó, mắt dán lên trần nhà và tự hỏi: “Đời là gì? Tình yêu là chi mà làm tôi đau đến thế. Phải chăng kiếp trước tôi nợ người ta quá nhiều, giờ đến lúc phải trả?” Rồi lại khóc, mệt quá tôi lăn ra ngủ lúc nào không hay. Sáng mai thức giấc, đi làm với đôi mắt vốn đen nhánh lại đượm buồn giờ chứa đựng bọng nước đang chờ cơ hội trào ra, nay mất ngủ trở nên thầm quầng càng dễ để người ta biết “nó đang gặp chuyện buồn ghê lắm, đêm qua nó mất ngủ!”


Bây giờ tôi đã quyết tâm quên anh, không nhắn tin hay gọi điện nữa, tôi muốn công việc chất thành núi, để không còn tâm trí nào mà nhớ mà mong. Thời gian trôi qua 1 ngày, 2 ngày… 1 tuần, tôi nghĩ tôi đã làm được, đã quên được anh. Thế nhưng oái ăm thay anh - chính anh chứ không phải ai khác lại là người chủ động gọi cho tôi. Tôi đã cố gắng phớt lờ, không để ý đến nhưng vì tình yêu trỗi dậy, thôi thúc buộc lý trí phải nhường đường, một lần nữa tôi lại trả lời anh. Vậy là tôi lại đến bên anh như con thiêu thân không cần biết ngày mai. Anh cũng chẳng cần phải nói lời đường mật hay hứa hẹn gì với tôi. Mặc dù con tim tôi muôn lắm, thèm lắm một cử chỉ âu yếm; Một lời nói có cánh hay đại loại là lời tỏ tình “Anh yêu em!” Nhưng tất cả những điều đó với nó dường như chỉ là giấc mơ, một ước mơ xa xĩ!

Lúc này đây tôi vẫn đi bên anh, nhưng sao tôi thấy bất an quá. Tôi sợ một ngày gần đây anh sẽ lại rời xa tôi, lại bảo tôi “Dừng lại đi em!”

Linh cảm của tôi rất đúng bởi tôi vốn là người nhạy cảm, giác quan thứ 6 của tôi cũng không hề tệ chút nào. Ngày đó, những ngày cuối năm tôi ngồi sau xe anh sau một ngày rong chơi đầy ắp hạnh phúc. Tôi muốn anh đưa tôi đi vườn hoa Nguyễn Huệ gần đó, nhưng anh cằn nhằn: “Có gì đâu mà đi, em lạ chứ anh có gì đâu mà lạ” Câu nói vô tình của anh làm tôi chệnh lòng. Tôi biết, nếu tôi là chị ấy, anh sẵn sàng chở tôi đi bất cứ đâu tôi muốn. Nhưng thật tiếc tôi không phải là chị ấy! Sau đó, anh cũng chở tôi đi ngang qua chỗ tôi muốn vào, nhưng không phải tự nguyện mà chỉ vì lý do khách quan, không có chỗ nào để đi đành đi lòng vòng.

Anh đâu có biết, lúc đi ngang qua đó, tôi rất muốn anh dừng xe lại cỡ nào. Muốn mình chụp chung một tấm hình kỷ niệm khoảnh khắc giao mùa, giao niên. Chỉ vậy thôi, nhưng sao khó quá! Tôi chỉ dám lén đưa điện thoại chụp cảnh đường phố, trong cảm giác phập phòng sợ anh nhìn thấy lại chọc quê tôi. Bây giờ mỗi lúc nhớ anh, tôi lấy nó ra xem, bao nhiêu kỷ niệm ùa về, cảm xúc dâng trào, lòng tê tái! Lúc anh chở tôi về bất chợt tôi nhoài người ôm anh âu yếm, mắt tôi vô tình thấy anh đang vừa lái xe vừa nhắn tin cho ai đó với nội dung nói về hai đứa. Tò mò, tôi mượn anh chiếc điện thoại với lý do “Em gọi điện dặn bạn em nấu cơm, máy em khó lấy quá!”. Tay tôi lần mò vào mục message, rồi inbox. Từng dòng tin nhắn như đang nhảy múa trước mắt tôi. Tôi lơ mơ, đầu hơi choáng, tôi vẫn sợ mình đọc nhầm tại mắt tôi cận mà, đường lại tối, anh dường như cũng chạy nhanh hơn. Tôi cố gắng bình tĩnh đọc lần nữa. Kết quả là tôi không nhầm. Hai người vẫn liên lạc với nhau? Sao anh vẫn giấu tôi? Sao vẫn đi bên cạnh tôi như không có chuyện gì? Con trai đúng là muốn có nhiều hơn mất. Tôi vẫn gắng đọc những tin nhắn tiếp theo:


Muốn cầu mong anh luôn hạnh phúc nhưng sao tôi vẫn nuôi hy vọng mong manh (Ảnh minh họa)

- Hai người về chưa?
Trở về hộp thư Sentbox, anh trả lời:
- Đang đi trên đường Bạch Đằng.
Tay tôi lần mò Inbox, đọc những dòng tin nhắn gửi những ngày trước đó:
- Ngày mai N không đi mua lan với Tr đâu.
- Nếu Tr thương N thì Tr về đi!
- Giờ không học thì ngủ thôi.


Đột nhiên anh giật lại.
- Tại sao em lại đọc tin nhắn của anh?
 Tôi tỏ ra tỉnh bơ.
- Em xin lỗi! Tại đường xốc quá, mà em chưa đọc gì đâu.

Ngồi sau xe anh lúc đó, tâm trạng tôi vô cùng rối bời. Anh muốn người đó biết anh đang đi cùng tôi, anh muốn người ta phải ghen điên lên vì tôi với anh đang ở cạnh nhau? Tôi chỉ là kẻ thứ ba thay thế, là trò chơi của anh? Anh làm như không có chuyện gì:

- Sao buồn vậy?
- Đâu có!

 Đoạn đường anh chở tôi về nhà sao xa thế! Nhưng rồi con đường nào cũng phải có điểm dừng. Lúc này đây tôi mới thú nhận với anh sự thật là tôi đã đọc những dòng tin nhắn N gửi cho anh. Anh vẫn buông lời:

“Không sao!” Như không hề bất ngờ hay sợ tôi vạch trần tội lỗi, cũng không hề sợ tôi buồn. Sao lúc đó tôi không chịu nghĩ ra tôi chẳng là gì của anh hết, nên anh đâu quan tâm tôi buồn hay vui. Anh tỏ ra tốt với tôi. Khuyên tôi:

- Em! Hãy nhìn thẳng vào mắt anh! Nghe anh nói nè!
- Em đừng đến với anh, anh sẽ làm cho em khổ đó!

- Anh không xứng đáng với em đâu! Con người anh rất mâu thuẫn và phức tạp. Cuộc sống của anh không giống em. Anh không tốt như em nghĩ đâu.
- Em! Đừng khóc nữa nhé!
- Hãy mạnh mẽ!
- Hãy giữ gìn sức khỏe và công tác tốt!
- Hy vọng sau này gặp lại em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ.
- Hãy tha lỗi cho anh! Chúc em luôn hạnh phúc!

Tôi vẫn đứng đó, cố gắng nói chậm rãi, cố gắng kìm nén, giấu dòng nước mắt sắp lăn dài chỉ cần một cái chớp mắt là không ai có thể lau khô dùm tôi

- Cảm ơn anh! Sau này em không muốn gặp lại anh nữa đâu. Anh biết không, mỗi lần gặp anh xong là em rất buồn. Mỗi lần anh bảo em “Dừng lại đi em.” Em thấy bị tổn thương ghê lắm! Em không muốn vết thương mới chồng lên vết thương cũ. Anh là người hiểu rõ hơn ai hết mà. Nếu vết thương này chưa lành mà có thêm một vết thương mới chồng lên ngay chỗ đó thì thử hỏi nó có lành nỗi không? Chắc nó sẽ bị lỡ loét hơn, vết thương sâu hơn. Em không muốn vết thương cũ cứ tái đi tái lại nhiều lần. Đau lắm anh à! Hãy tha cho em đi anh!

Em nghĩ chị ấy vẫn còn thương anh. Chẳng qua do hai người có mâu thuẫn hay hiểu lầm gì đó chưa giải quyết ổn thỏa, hoặc là cái tôi của cả hai quá lớn, không ai chịu nhận lỗi cho bản thân. Anh nên làm lành với chị ấy.

Chúc anh luôn hạnh phúc! Cầu mong chị ấy sẽ quay về với anh. Hai người sẽ hạnh phúc! Em sẽ mạnh mẽ!

Tạm biệt anh! Anh về đi! Em vào trước đi. Lái xe cẩn thận nha anh!
Anh rồ ga, quay xe đi. Tôi nước mắt ngấn dài dõi theo. Miệng lẩm bẩm: “Mất thật rồi! Mất anh thật rồi sao?”


 Hạnh phúc của tôi bên anh thật nhỏ nhoi, chỉ là nhắn tin, gọi điện, lâu lâu nhớ quá thì chạy đến bên anh, cùng nắm tay nhau dạo quanh phố phường, ngồi công viên dựa gốc cây ngắm lá me bay hay đi ăn kem, uống cà phê ngắm máy bay thôi mà. Làm gì mà ghê gớm vậy? Đời trớ trêu, đang đùa giỡn với tôi. Hạnh phúc ơi! Sao không viên mãn! Giờ bị bỏ rơi, vẫn là câu nói cũ:

- Dừng lại đi em!
- Anh không xứng đáng với em.
- Anh không thể làm em khố!....

Tôi nhớ lại những dòng tin nhắn trước, hai người đó sao không xưng hô với nhau là “anh, em” sao lại xưng tên? Theo lời anh kể họ là đồng nghiệp cơ mà, đâu phải bạn bè? Không lẽ bằng tuổi? N là ai? Trai hay gái? Sao mình không coi số điện thoại của N để hỏi cho rõ thực hư ra sao? Có khi nào? Một câu hỏi chợt lóe lên, một luồng ớn lạnh chạy khắp cơ thể. Không lẽ nào! Bởi anh không hề có biểu hiện bất thường nào cả.

Tôi cố gắng nhớ lại, moi móc từng tình tiết. Sự tò mò hay chính hy vọng đang giết chết tôi. Tôi cố tìm câu trả lời nhưng đều thất bại.

Đầu dây bên kia một giọng nam trung trả lời:
- Tôi là N, tôi cũng không biết trong đây có ai tên N nữa không, vì nhân viên rất đông, tôi không biết hết.

Tôi thực sự hoang mang, chân tay buốt lạnh, mắt lờ mờ, đầu toát mồ hôi. Tôi vật vã trong sự đau đớn vì sợ điều tôi nghĩ là thật thì tội nghiệp cho anh quá. Thế rồi tôi nhớ ra anh, người có thể trả lời giúp tôi ẩn số này. Tôi hỏi anh, anh chỉ nói “Anh yêu N, N làm chung với anh, anh trả lời em thế là đủ rồi” Chỉ thế thôi, nhưng tim tôi đau nhói, tôi muốn òa khóc nhưng sao nước mắt ráo hoảnh. Không lẽ tôi đã khóc quá nhiều vì anh nên giờ nguồn nước đã cạn kiệt? Lòng ngực tôi thắt lại trong hơi thở yếu ớt.

Những ngày sau đó, tôi vẫn không quên được anh. Tôi vẫn nhắn tin, những dòng tin nhắn sướt mướt, đầy yếu đuối. Anh bảo: “Chúng ta không nên liên lạc với nhau một thời gian”. Tôi thấy cũng có lý, vì tôi muốn cả anh và tôi có thời gian đính chính lại tình cảm của bản thân. Nói đúng hơn là để anh có thời gian suy ngẫm và con tim anh có điều kiện kiểm định lại tình cảm.

Tôi vẫn nuôi hy vọng! Thế rồi cũng chỉ được vài ngày cả tôi và anh lại phạm quy. Tôi phạm quy vì tôi biết rõ: Tôi nhớ anh, tôi thương và yêu anh thật lòng. Còn anh, tại sao quy định đó do chính anh đặt ra, bắt tôi phải thực hiện nhưng anh lại không thực hiện? Cuối cùng hai con người vẫn lao vào nhau, như sợ lạc mất nhau vậy. Chính xác hơn là tôi sợ mất anh. Có những điều tôi biết là không nên, là sai lầm nhưng tôi vẫn cứ mặc kệ, tôi vẫn dấn thân vào tình yêu đơn phương ấy, không một chút đòi hỏi hay kiêu hãnh. Ngay cả việc tôi muốn anh mua tặng tôi chiếc gối ôm hình con heo, để tối tối không có anh, tôi ôm ngủ cho đỡ nhớ. Cũng có lần tôi nói với anh về mong muốn ấy, anh cũng hứa sẽ chiều tôi, coi như là quà chia tay. Ngày chia tay đã đến – ngày thứ 7 người ta thường nói “Máu chảy về tim”, ấy vậy mà tôi với anh chia tay. Anh lặn lội gần 200 cây số xuống thăm tôi một cách thình lình không báo trước. Sáng ngủ dậy nhận được điện thoại:

- Anh đang ở B, 30 phút nữa tới P.
Tôi la lớn “Hả?” rồi ngồi bệt xuống đất, cố gắng lấy hết sức bình thản:
- Anh xuống thăm ai à? Hay bạn anh ở P?
- Không! Anh lên thăm em, anh muốn thực hiện lời hứa trước đây anh đã hứa với em!
- Em đã nói với anh rồi, nếu anh vào chỗ em ở thì em sẽ gặp anh, còn không em sẽ không ra đó.
- Không sao, anh chỉ hứa anh tới đây, nên anh không vào trong đó. Em không muốn gặp anh cũng tốt, coi như anh xuống đây uống cà phê rồi về.
Tôi chết lặng vì bất ngờ và bối rối không biết nên ở hay nên đi, không biết nên cười hay khóc. 30 phút sau: “Ting! ting!’ Tôi với lấy điện thoại đọc dòng tin nhắn. “Anh đã tới P”. Tôi vẫn nói cương quyết.

- Anh tự đi thì anh tự về, em không hứa sẽ ra đó gặp anh.
- Không sao, nếu em không muốn.

Tôi bước đến giường nằm úp mặt vào gối. Không muốn nghĩ gì nữa. Tôi cố ngủ tiếp hay đi giặt thau quần áo tối qua chưa kịp giải quyết, nhưng tâm trí thì trì trệ, không làm nỗi việc gì cả. 1 tiếng đồng hồ sau, tôi quyết định mặc đồ, đắt xe đi, với tác phong hết sức chậm rãi, như muốn kéo dài thời gian. Tôi hy vọng khi tôi ra đến nơi thì anh đã về rồi. 45 phút sau, tôi đã đến đúng nơi anh hẹn. Không thấy bóng dáng thân quen, tôi hoang mang, sợ mãi mãi không còn cơ hội. Cầm điện thoại: “Anh đang ở đâu, em ra tới nơi rồi!”. “Anh ở sau lưng em nè!”.

Một cảm giác mừng mừng, tủi tủi lan tỏa, tôi vội quay đầu lại và mỉm cười. Anh nheo mắt cười trả. Ngày chia tay anh chở tôi đi lòng vòng cho hết thời gian, hai người vẫn im lặng, rất kiệm lời. Tôi và anh đi ngang qua chỗ người ta bày bán thú bông, tôi đưa mắt nhìn từ lúc xa cho tới gần rồi lại xa một cách luyến tiếc, không một lời nhắc nhở món nợ, anh cũng nhìn chỗ người ta bày bán một cách phớt lờ rồi thôi.

“Dường như anh đã quên hay anh không có đủ tiền? Mà thôi mình không cần nữa đâu, chia tay rồi thấy nó càng buồn hơn”. Tôi tự an ủi lòng mình! Giờ phút chia tay, tôi tiễn anh ra bến xe, đầy lưu luyến nhưng cố dằn lòng, tỏ ra như không. Tôi muốn níu anh ở lại với tôi, hay là tôi nghe lời anh lên xe về TT với anh? Nhưng tôi không thể. Tôi lại sợ lúc tôi về một mình, sợ nước mắt lại trào ra, tôi không muốn anh thấy tôi yếu đuối!

Suốt quãng đường về nhà lòng tôi nặng trĩu, nhiều lúc trong tâm trí tôi le lói ý định lao thẳng vào chiếc ôtô kia đi, nhưng tôi thương hại cho người tài xế kia, rồi lại thôi. Những ngày sau đó là nhừng ngày hết sức chán chường. Công việc cũng chẳng ra sao. Đồng nghiệp thì tiểu nhân, nhỏ nhen. Cấp trên thì không hiểu vấn đề. Bên cạnh tôi không một người thân thích, không bạn bè. Ngày đi làm tôi cố tỏ ra vui cười, che giấu nỗi buồn, sợ mọi người đục khoáy vào nỗi đau thầm kín.

Tối về, gối ướt đẫm nước mắt, tối nào cũng khóc cho tới mệt lả mới thiếp đi trong giấc mộng mị.
Một thời gian ngắn sau không chịu đựng được nỗi nhớ dày vò tôi cố gắng níu kéo, tôi muốn anh lên thăm tôi lần cuối, tôi muốn đi núi cùng anh.

Tôi nghe nói núi đó rất linh thiêng nếu đôi nào yêu nhau mà lên đó ắt phải cưới nhau. Tôi cũng không tin lắm, nhưng vẫn thực hiện phương châm “Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”. Anh dù không muốn nhưng cũng đồng ý khăn gói chiều lòng tôi. Anh xuống từ rất sớm, trời nắng mồ hôi nhễ nhại, tôi thương anh vô cùng. Anh choàng tay xin ôm tôi một chút với giọng nói rụt rè. Sao đột nhiên thấy anh ngại ngần tôi lại thương anh đến thế! “Xin anh đừng có bộ dạng đáng yêu đó khi ở cạnh em! Em xin anh đấy!”. Mỗi lần gần anh, được anh âu yếm, nhưng sao tôi không mãn nguyện, không thấy hạnh phúc thật sự, thấy tim nhói đau, lòng phấp phỏng không yên. Tôi lại khóc, tôi đã kìm nén nhưng không hiểu sao nước mắt vẫn lặng lẽ rơi. Không hiểu sao gặp anh tôi mít ướt vậy không biết nữa! Những lúc như vậy anh tỏ ra ái ngại “Lên đây anh sợ nhất là nhìn thấy em khóc”. Anh ôm tôi vào lòng và vỗ về. Tôi cảm nhận anh rất giàu tình cảm, đầy chân thành, anh không muốn tôi đau, anh cũng không giỏi nói lời đường mật, không giỏi giỗ tôi lúc tôi khóc. Nhưng tôi yêu anh vì những điều đó. Tôi biết anh có lỗi với tôi là vì tôi yêu anh quá nhiều, bản thân tôi không mạnh mẽ không cương quyết, thấy khổ mà vẫn lao vào. Anh không phải là Thánh mà! Đó là kỷ niệm đẹp mà tôi không bao giờ quên.

Tới tháng 4 tôi biết người anh yêu sắp lấy chồng. Nhớ lại vết sẹo, tôi sợ anh không chịu nỗi sự thật này lại làm liều như lần trước. Tôi sợ cơ hội cứu sống anh chỉ có một lần duy nhất, như con người ta không ai có quá một cơ hội cho cùng một vấn đề. Tôi sợ sẽ không còn được nhìn thấy anh nữa, dù chỉ là thoáng qua. Tôi không muốn anh chỉ còn là ký ức trong tôi. Nên tôi đã tìm cách nói dối anh, để anh biết mình vẫn còn lý do để sống, để sau này muốn gặp lại dù không yêu thương nhưng cũng vì một chút vì… Tôi biết anh sẽ không bỏ mặc nó, không bao giờ.

Vì anh không phải là người vô tâm vô tình như người ta, chẳng qua vì tôi yêu không đúng người cần yêu, chẳng qua vì tôi là người đến sau, vì anh đã quá yêu người đó như tôi đã quá yêu anh, không thể yêu được ai khác. Tôi thương anh lắm, nhiều lúc tôi muốn giúp anh đến với người kia. Nhưng vì tôi không giỏi dang, không tìm được tung tích người ấy để nói chuyện, để xin người ấy nghĩ lại mối tình 3 năm về trước, nghĩ lại tình cảm anh dành cho cô ấy nhiều đến cỡ nào. Đó là người cô ấy nên chọn làm chồng.

Anh! Tại sao anh lại níu kéo? Lại muốn gặp em lần cuối? Mà đến bây giờ đã bao nhiêu lần cuối? Chúng ta đã dùng dằng quá lâu, lẽ ra phải kết thúc ngay từ lúc mới bắt đầu phải không anh? Anh làm em khó nghĩ, lòng không yên, thấy anh sao mà mâu thuẫn quá, sao không rõ ràng chút xíu đi anh!

Và rồi trong khó khăn em tìm đến anh. Trong lúc họ hàng xa gần không ai giúp đỡ, cho vay một đồng xu cắc, trong lúc giữa thành phố xa lạ này trong túi em chỉ còn vẻn vẹn 30.000Đ, lương cuối tháng mới có. Ai biết trên đường đi làm xảy ra chuyện gì. Mà ngay cả lúc này đây, đồng nghiệp đòi tiền để gửi về quê. Biết xoay xở đâu đây khi trời đã xế tối? Sao anh vẫn sẵn sàng giúp đỡ em, làm em thấy áy náy, thấy ngại ngần quá. Lần đầu tiên vác mặt đi vay tiền không ai cho, mà đó là người thân, thử hỏi có ê chề không cơ chứ?

Anh ngăn cấm em không nên gọi hay nhắn tin cho anh khi không có chuyện gì, đừng nói chuyện gì liên quan đến tình cảm, yêu đương. Chỉ khi nào thật sự khó khăn thì gọi cho anh. Giúp được gì anh sẽ giúp? Có phải anh đang thương hại em hay anh thấy em cùng cảnh ngộ với anh “Theo tình, tình phụ. Phụ tình, tình theo?” Em đã hỏi anh:

- Anh coi em là gì?
Anh bối rối, tìm câu trả lời:
- Không phải yêu, không phải bồ, là bạn.
- Không phải bạn đâu anh.
- Bạn một chút, bồ một chút.
Em cay đắng, nghẹn ngào:
- Không là gì hết!

Anh chỉ im lặng, có phải im lặng là câu trả lời đúng nhất không anh?
Chua chát quá! Ngần ấy thời gian với anh là ngắn ngủi, với tôi có thể nói nó nên nghĩa phu thê. Anh đã từng yêu, anh đã từng bị bỏ rơi, anh hiểu cảm giác đau đớn khi bị bỏ rơi nó như thế nào. Hay anh chưa bao giờ được người ta yêu, như tôi đây, thì thật là chua cay!

Anh muốn giúp tôi khi tôi khó khăn. Nhưng làm sao giúp được anh ơi! Khi tôi chỉ có thể liên lạc với anh bằng số điện thoại hiện thời. Anh đã từng dọa tôi anh sẽ thay số nếu ngày nào tôi cũng gọi cho anh. Anh biết tôi sợ lắm mà! Sao còn dọa? Để giờ đây số vẫn còn đó, nhưng anh đã chặn cuộc gọi. Làm sao tôi có thể cầu cứu anh khi khó khăn, tuyệt vọng. Giờ đã đến lúc anh hết muốn làm người tốt rồi sao? Tôi đã nói là tôi sẽ không gọi, không liên lạc, không bao giờ nhờ anh giúp đỡ chuyện gì rồi mà. Chẳng qua tôi vẫn tò mò xem tối chia tay đó, không còn vướng bận anh có còn chặn số tôi nữa không? Chính sự tò mò đã giết chết tôi anh à! Trái tim tôi tan nát. Bởi có nhiều hay ít, tôi vẫn có chút tự trọng, lòng tự ái và chút kiêu hãnh của người con gái. Không muốn mình tệ tới mức bị ai đó ruồng rẫy, ghét bỏ, cảm thấy bị làm phiền ghê quá, không chịu được đành phải chặn cho chắc ăn! Nhục nhã, nhục nhã lắm. Kiêu ngạo cho lắm, để rồi gặp anh mà lụy quá!

Chia tay, lần này lần cuối thực sự. Tôi buồn ghê lắm, muốn làm điều gì đó cuối cùng cho anh. Lòng quặn đau nhưng cố gượng cười, mắt rướm lệ nhưng cố xin nó đừng tuôn rơi, đừng òa khóc như một đứa trẻ ngây ngô!

Giờ đây, chỉ còn mình tôi với căn phòng vắng. Nghiệm lại chuyện đã qua, tôi vẫn không thể hiểu nỗi con người anh. Tại sao lúc nào tôi nhắn tin hay gọi điện kể cả lúc đêm khuya hay giờ nghỉ trưa anh vẫn trả lời tôi, vẫn khuyên và giúp đỡ tôi? Tại sao lúc tôi nói dối anh là tôi đã có con với anh, anh lại muốn tôi sinh nó ra và anh sẽ nuôi nó, anh yêu cầu tôi không được bỏ nó, còn việc đến với tôi thì không? Tại sao anh lại muốn gặp tôi lần cuối, muốn đưa tôi đi khám thai khi tôi nói tôi sẽ về quê không bao giờ ở đây nữa trong khi chính miệng anh luôn nói anh không yêu tôi, dù anh đã cố gắng? Không lẽ không yêu tôi mà anh lại tốt đến vậy? Trong mắt anh nếu cho điểm tôi chỉ là con số 0, còn chị ấy đạt điểm tối đa, dù biết mọi so sánh đều có sự khập khiểng. Thời gian yêu anh tôi đã làm được gì cho anh? Đã làm anh thực sự vui và cười mãn nguyện chưa? Tôi chưa làm được những điều ấy. Tình yêu đến từ những rung động nhỏ nhặt nhất, thế nhưng tôi chưa bao giờ đem lại cho anh bất kỳ một cảm giác yêu nào. Sai lầm lớn nhất của tôi là dâng hiến quá nhiều mà không có một sự đòi hỏi nào cho bản thân.

Tôi cứ ngỡ chỉ khi nào người ta yêu nhau thực sự người ta mới làm được chuyện vợ chồng. Nhưng tôi đã sai, tôi đã tự hại tôi rồi! Yêu anh suốt ấy thời gian, nhưng tôi không có bất cứ quyền gì với anh. Ngay cả quyền hỏi thăm sức khỏe, công việc hằng ngày. Một địa chỉ đáng tin cậy thuộc về con người anh tôi cũng không. Vậy mà nhiều lúc tôi đã níu kéo, van xin anh hãy ở bên tôi cho dù tâm trí anh có nghĩ về người khác tôi cũng chấp nhận. Tôi cũng muốn thay đổi để anh có cảm tình với tôi. Rồi giật mình tự hỏi: Thay đổi như thế nào? Tôi sẽ giống ai?

Không lẽ suốt đời là chiếc bóng của người khác. Liệu tôi có hạnh phúc không khi có anh mà tâm hồn anh đâu? Sau này có khi nào chán chường đi làm về thấy mặt tôi ghét quá anh lại giở trò vũ phu với tôi không?

Vì tôi níu kéo anh mà chứ anh đâu muốn. Thôi! Thà đau một lần rồi thôi! Nghĩ mình cũng mâu thuẫn đâu kém gì anh!

Dạo gần đây thấy anh có vẻ chăm chút vẻ bề ngoài hơn, sắc mặt tốt hơn.
Anh! Giờ thì tốt rồi, anh đã tìm được người mới, không phải là N, cuối năm anh sẽ cưới vợ. Đó có thể là cái cớ anh mới bịa ra để tôi từ bỏ anh, vì tôi biết anh cũng chưa chắc chắn sẽ cưới ai? Tôi chỉ chắc chắn một điều là: Anh sẽ cưới vợ và ANH CHƯA BAO GIỜ YÊU TÔI. Chỉ có vậy thôi sao anh lại lừa dối tôi suốt chừng ấy thời gian?

Biết mất anh thật rồi! Muốn cầu mong anh luôn hạnh phúc nhưng sao tôi vẫn không tự giải phóng cho lòng mình, vẫn có nuôi hy vọng mong manh?

“Tôi không phải là fan hâm mộ của phim Hàn, hay khán giả của những vở kịch nào đó. Nên tôi xin đời đừng bao giờ cho tôi gặp những chuyện tình sướt mướt, éo le, đầy bi hài như chuyện tình của Romio và Juliet!

Tôi rất cảm ơn bạn đọc đã cố gắng đọc hết những dòng cảm xúc của này của tôi. Và tôi cũng mong các bạn cho tôi một lời khuyên chân thành nhất, vì sự thật trong lòng tôi vẫn không quên được anh.

Cảm ơn các bạn!
Trân trọng!"
Cẩm Tú

(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search:thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh.

Gửi em yêu trước ngày thi đại học

12:37 0 Comments
Em à! Một ngày nữa đã lại trôi qua, thế là chỉ còn 156 ngày thôi em nhỉ, anh biết chắc điều đó chứ, hôm qua là 157 và hôm kia là còn 158 ngày nữa, vậy mà lại giống hôm qua… Anh lại lôi cuốn lịch tay ra đếm lại với một hi vọng thật hoang đường, ngày hôm nay sẽ giảm đi 2 ngày so với hôm qua!

Vậy là chỉ còn 156 ngày nữa thôi, kì thi đại học của em sẽ đến, anh biết em sợ và lo lắng lắm nhưng đừng sợ sợ hãy cố lên cô bé, anh tin với những gì em đã cố gắng em sẽ thành một tân sinh viên đại học thật sự.

Và cũng chỉ 156 ngày nữa thôi anh sẽ là người hạnh phúc nhất thế giới này khi có em là người yêu, như những gì mình từng nói với nhau phải không em. Chỉ nghĩ đến thế thôi trong lòng anh đã dâng lên những niềm vui khó tả nên lời.

Đang viết lá thư này chợt điện thoại anh khẽ rung lên và anh biết chắc là tin nhắn của ai “A ơi! Dậy đi! Xem kìa trăng sáng lắm”. Có lẽ em sẽ thấy anh khô cứng lắm khi chỉ nhắn lại “Trăng sao gì? Ngủ đi, đừng học khuya quá, mặc ấm vào nha” nhưng em biết không anh hạnh phúc lắm khi đọc những tin nhắn đó từ em.

Yêu một cô bé lớp 12, anh biết sẽ không thể nhận được những tin nhắn ngọt ngào vào mỗi sáng bình minh, có lẽ lúc đó em còn đang vắt chân lên cổ chạy vội vào lớp sau một giấc ngủ chưa đã. Anh biết những áp lực đến từ việc học tập vất vả của em, từ những lịch học dày chồng chéo lên nhau. Chính vì thế chưa bao giờ điện thoại anh ở chế độ im lặng, anh sợ lắm những lúc em cô đơn, để rồi buồn vô cớ mà nhắn tin không có ai trả lời, em sẽ nhắn tin cho anh để kể lể những chuyện đôi lúc thật trẻ con, rồi lại gọi điện khóc tu tu và bắt anh hát, mặc dù anh hát không hay.

Yêu một cô bé lớp 12 là anh biết sẽ chẳng có những lần nắm tay nhau đi dạo phố, cùng bước dưới cái lạnh giá của mùa noel, hay hộp quà valentine này không biết anh có tặng được cho em đúng ngày không vì hôm đó em phải học cả ngày mà.

Yêu một cô bé lớp 12 có thể khi em đỗ đại học mình sẽ còn xa nhau hơn nữa ý nhỉ. Em sẽ phải đi học, mình có thể lại không được gặp nhau tiếp em nhỉ, nhưng không sao đâu em, hạnh phúc của anh là thấy em hạnh phúc.

Dẫu biết con đường trước mắt sẽ thật khó khăn và nhiều chông gai nhưng cố lên em anh sẽ luôn ở đây ngay bên cạnh em mỗi lúc em cần, còn em sẽ mãi ở đây trong trái tim anh nhé cô bé.

Anh biết, anh hiểu hết chứ, tình cảm của chúng mình mong manh lắm phải không em. Nhưng cám ơn em vì đã đến bên cạnh và dạy anh ý nghĩa của hai từ “chờ đợi” quá đỗi xa lạ với một kẻ thiếu kiên trì như anh.

Nothing ‘s gonna change my love for you
You ounght to know by now how much I love you
One thing you can be sure of
I ll never ask for more than your love


Em còn nhớ bài hát này chứ, khi đọc những dòng thư này hãy nghe nó nhé, đó là tất cả nhưng gì anh muốn nói với em

Yêu em!!!
(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui.

25 tháng 6, 2012

Những 'màn kết' giúp bạn ghi điểm với nàng

23:12 0 Comments
Những gì bạn thể hiện trước mặt nàng sau khi làm “chuyện ấy” cũng quan trọng không kém gì màn dạo đầu. Hầu hết nam giới sau khi đã được thỏa mãn thường có thói quen lăn ra ngủ, điều này có thể khiến cho bạn tình cảm thấy hụt hẫng, thất vọng.

Để làm hài lòng đối tác, cánh mày râu có thể sẽ phải tham khảo những hành động thân mật dưới đây:

Khen ngợi nàng
Không chỉ cánh mày râu mà ngay cả nữ giới cũng muốn biết họ có phải một người bạn tình giỏi hay không, có làm đối tác hài lòng hay không. Vì thế, hãy trò chuyện thân mật và nói điều đó với nàng sau khi “âu yếm”.

Nếu bạn cảm thấy khó khăn trong việc mở lời, không biết bắt đầu như thế nào, hãy nói cho nàng biết, hành động nào của nàng khiến bạn cảm thấy thích thú nhất. Sau đó thì bật mí cho nàng biết, bạn muốn làm gì hay muốn gây bất ngờ gì cho nàng vào lần ân ái sau. Chắc chắn nàng sẽ không khỏi nghĩ về điều đó và hồi hộp chờ đợi. “Chiêu” này rất hiệu quả trong việc “giữ lửa” cho đối tác của bạn đấy.
Hãy giúp nàng mát-xa cơ thể một cách nhẹ nhàng, ít nhất khi đó trong mắt nàng, bạn cũng là một đối tác lý tưởng

Mát-xa nhẹ nhàng
Sau khi ân ái, bạn không nhất thiết phải hôn, vuốt ve hay mơn trớn bạn tình một cách cẩn thận, chu đáo như màn dạo đầu. Chỉ đơn giản là mát-xa để giúp nàng thư giãn và cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng mát-xa thế nào mới đúng cách? Thứ nhất, những cử chỉ cần phải hết sức nhẹ nhàng, và chậm chạp. Thứ hai, khi mát-xa, bạn cần tập trung chủ yếu vào khu vực chân và phần cơ thể chính. Tuyệt đối tránh xa những vùng nhạy cảm nhất trên cơ thể nàng như núi đôi, “cô bé”…

Tắm nước ấm
Tắm nước ấm cũng là một trong những cách giúp cả hai thư giãn và lấy lại tinh thần sau khoảng thời gian “chinh chiến” khá mệt mỏi và tổn hao nhiều sức lực. Nếu nàng chưa quen hoặc không thích làm điều này, hãy dùng biện pháp dụ dỗ, chắc chắn nàng sẽ cảm thấy thích thú vào những lần sau.

Khi hai người đang ở trong phòng tắm, hãy lấy đôi bàn tay trơn tuột và đầy bọt xà phòng của bạn vuốt ve khắp cơ thể nàng, đồng thời để những tia nước bắn vào da thịt, khơi dậy xúc cảm của nàng một cách mạnh mẽ.

“Chiêu” này không chỉ giúp hai người gắn kết với nhau mà còn có tác dụng kéo dài dư âm của cơn cực khoái chỉ vừa mới kết thúc.

Những trò tiêu khiển vô nghĩa
Rất khó để giải thích cho hành động này, nhưng tiếng cười dường như là một “liều thuốc bổ” giúp cho tinh thần của hai bạn luôn ở trong trạng thái tốt nhất. Bạn có thể kể cho nàng nghe những câu chuyện dí dỏm, hoặc hai người cùng nhau xem một bộ phim hành động hấp dẫn, một chương trình truyền hình thực tế thú vị, hay một bộ phim hài không thể nhịn được cười…

Một cái đầu hài hước cũng chính là thứ mà hầu hết phụ nữ đều mong chờ ở người đàn ông mà mình yêu thương. Vì thế, hãy giúp nàng thư giãn cả về thể chất lẫn tinh thần,có như vậy, bạn mới trở thành người bạn tình lý tưởng trong mắt nàng.

Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.