Follow Us @soratemplates

21 tháng 7, 2010

Thơ tình yêu phần 7

 tho tinh yeu hay nhat the gioi
Nói đi em
Nói đi em ngậm ngùi làm chi?
Đồng ý thì gật không thì lắc,
Để anh còn biết đuờng mà tiến
Tiến hay lùi phụ thuộc vào em
Nhưng xyn em hãy nói thật lòng
Đừng nhất thời mà lại nói quẩn
Lỡ mai này ta thành duyên phận
Rồi hối hận làm khổ đời anh
Lại bắt anh phải tìm duyên mới
Anh không muốn mình lại phải tim
Bởi vì anh không là như vậy
Em có hiểu cho lòng anh không
Anh chỉ muốn giữ mối tình đầu
Và chỉ muốn tình yêu duy nhất
Và anh cần tình yêu chân thật
Chứ không cần hạnh phúc dần phai!

Không đề
Khi không một ai khác có thể hiểu được tôi
Khi mọi thứ tôi làm đều là sai lầm
Em cho tôi niềm hy vọng và an ủi
Em cho tôi sức mạnh để tiếp tục
Và em luôn ở đó trợ giúp tôi
Trong mọi thứ tôi làm
Đó là một kỳ quan
Kỳ quan của em
Và khi em cười cả thế giới trở nên tươi sáng hơn
Em cầm tay tôi và khi đó, tôi là một vị vua
Nụ hôn của em cho tôi là cả một gia tài
Tình yêu của em cho tôi là tất cả mọi thứ
Tôi sẽ đoán nhưng tôi không biết lý do làm sao
Em yêu tôi như em vẫn yêu
Đó là kỳ quan
Kỳ quan của em

Nơi nào đó trên thiên đường
Mặt trời dịu nhẹ
Đã tới lúc lên đường
Những ngày yên bình đã qua đi
Làn sóng đang trỗi dậy
Nhưng khi chúng ta vui vẻ đêm nay
Những ngôi sao sẽ chiếu sáng lấp lánh
Dù theo nhiều cách
Thế giới này đang bùng cháy
Nơi nào đó trên thiên đàng
Một vầng thái dương chói lọi mới sẽ mọc lên
Phía trên hai chúng ta, gắn kết mãi mãi
Anh sẽ chẳng bao giờ chết nữa
Em sẽ chẳng bao giờ khóc nữa
Chúng ta sẽ cùng nhau sống cho tình yêu ở nơi nào đó trên thiên đường
Những cô gái cố gắng như thế nào
Để nói lời từ biệt lạnh lùng
Khi tất cả những tiếng chuông chiến tranh vang lên
Rằng anh phải rời xa em
Chiều chiều chia ly này
Sao lại đến sớm thế ?
Em tin tưởng gương mặt của thời gian
Sẽ lừa dối em
Nơi nào đó trên thiên đàng
Một vầng thái dương chói lọi mới sẽ mọc lên
Phía trên hai chúng ta, gắn kết mãi mãi
Anh sẽ chẳng bao giờ chết nữa
Em sẽ chẳng bao giờ khóc nữa
Chúng ta sẽ cùng nhau sống cho tình yêu ở nơi nào đó trên thiên đường
Ở nơi nào đó trên thiên đường
Em sẽ hôn đôi mắt nhung của anh
Và tất cả đau đớn trong tim ở thế giới này
Sẽ sớm phai nhòa
Đây là điều em sẽ làm, người yêu ơi
Em sẽ chờ anh, người yêu ơi
Cho đến khi lên tới đó, nơi nào đó trên thiên đường, chúng ta sẽ chung sống với nhau .

Trăng nghẹn
Mẹ sinh tôi vào một đêm rằm mưa gió ngày xưa,
Lúc chào đời đã lỡ hẹn cùng vầng trăng viên mãn.
Vùng tản cư hồi nầy ruộng hoang nhà trống,
Rước được bà mụ vườn, ngoại cực trần thân.
Tôi lớn trong quê mùa như cây tạp vườn hoang,
Bảy tuổi biết leo lưng trâu, không từng ngồi xe đạp.
Không biết lời bải buôi để mua lòng người khác,
Nên thua thiệt cả đời vì không thể dối lừa ai.
Ngơ ngác buổi ra thành, trước cuộc sống đua chen,
Mười năm sau chưa gội rửa cho mình thành dân chợ.
Lớp phèn hết bám chân, nhưng chất chân quê vẫn còn đó,
Tôi tranh thủ những tháng hè, thích về lại thăm quê.
Bè bạn theo đuôi trâu một thời, mơ ước nhìn tôi,
Tưởng tôi thoát kiếp ngài, nhởn nhơ hóa bướm.
Tôi nhìn vẻ hồn nhiên của đám bạn xưa thèm quá,
Cộng một chút phù hoa đâu thêm lớn tâm hồn.
Mỗi lần về quê bè bạn cũ lại vắng hơn,
Gái mười bảy đã lấy chồng, trai hai mươi đòi vợ.
Cô bạn xưa nách con ngang nhà mua chịu rượu,
Đôi mắt ướt một thời bẽn lẽn ngó bàn chân.
Xóm bên sông nhiều cô gái rời quê,
Về thăm nhà xênh xang lụa là hàng hiệu.
Vài căn nhà xây, đổi đời nhờ những đồng tiền báo hiếu,
Khởi sắc một vùng quê sao nghe có chút bùi ngùi.
Đồng bằng quê hương tôi nhiều cái nhất ngậm ngùi:
Sản lượng lúa nhiều, vùng cá ba sa lớn nhất,
Đầu tư văn hóa thấp và khó nghèo cũng nhất,
Và cũng dẫn đầu, những cô gái lấy chồng xa.
Chập tối buồn ra nhìn bến nước cô đơn,
Vầng trăng vừa lên đã bị mây mưa vần vũ.
Tôi chợt nhớ lần lỗi hẹn đầu đời, trăng cũ,
Vầng trăng nghẹn hoài, chưa tỏa sáng một vùng quê.

Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn nữa…
“…Ta muốn hát trong những ngày khắc khoải
Một cọng rơm buộc lấy mảnh mây trời
Đừng cố giữ những gì còn sót lại
Không thuộc về mình… có níu cũng vuột thôi!…”…
Lo lắng và mệt mỏi đã mấy mùa cây đổi lá, lặng nhìn trong một giây chiếc là lìa cành, tâm hồn như giãn ra uể oải mà khoan khoái. Cuộc đời tuần hoàn bao giờ cũng có một mùa đông lặng lẽ, nghĩ suy cho nhiều mất mát và buồn thương. Để rồi lại tiếp tục sang một mùa mới, và hãy ráng sống vượt qua mọi trắc trở cuộc đời bởi vì: “Khi tôi không còn nữa, sẽ lấy được những gì, về bên kia thế giới, ngoài trống vắng mà thôi…”
“…Ta muốn hát trong những ngày khắc khoải
Một cọng rơm buộc lấy mảnh mây trời
Đừng cố giữ những gì còn sót lại
Không thuộc về mình… có níu cũng vuột thôi!…”

Gởi cho em
Muốn gửi cho em mùa thu Hà nội
Gửi những điều hương hoa sữa nói.
Có nhận không em hay là bối rối
Sài gòn ơi, bạn gái tôi ơi.
Nắng Sài gòn em có đủ rồi
Để tôi gửi màu vàng thu nhé.
Cái màu vàng dịu dàng như thể
Người Hà thành ở đất Thăng Long.
Tôi gửi kèm cả chút nhớ mong
Cho Sài gòn và cho em nữa.
Dấu nụ hôn vào hương hoa sữa
Cho gió mang vào làm rối tóc em.
Băn khoăn hoài chợt muốn gửi thêm,
Lời cầu chúc an lành hạnh phúc.
Mà đôi chân như đang thúc giục
Một ngày nào tôi sẽ vào thăm.
Sài gòn ơi nỗi nhớ âm thầm./.

Một chiều ngược gió
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về..nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời.
Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen…tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao đời chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn….em gợi khát khao xanh.
Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh… không em?
Em trở về.. trong im lặng của đêm
Chẳng còn nữa, người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh..chiều đông hút gió
Riêng chiều nay..em biết..một mình em.


Lưu luyến
Chửa gặp nhau mà đã biệt ly
Hồn anh theo dõi bóng em đi
Hồn anh sẽ nhập trong luồng gió
Lưu luyến bên em chẳng nói gì.
Thơ em cũng giống lòng em vậy
Là nghĩa thơm tho như ánh trăng
Mềm mại như lời tơ liễu rủ
Âm thầm trong áng gió băn khoăn.
Anh đã ngâm và đã thuộc làu
Cả ngàn rung động bởi thương đau
Bởi vì mê mẩn, vì khoan khoái
Anh cắn lời thơ để máu trào.
Lời thơ ngậm cứng không rền rĩ
Mà máu tim anh vọt láng lai
Thơ ở trong lòng reo chẳng ngớt
Tiếng vang tha thiết dội khắp nơi.
Em đã nghe qua em đã hay
Tình anh sao phải chứng mê say
Anh điên anh nói như người dại
Van lạy không gian xóa những ngày.
Những ngày đau khổ nhuộm buồn thiu
Những ngày mây lam cuốn dập dìu
Những mảnh nhạc vàng rơi lả tả
Những niềm run rẩy của đêm yêu.
Anh đứng cách xa hàng thế giới
Lặng nhìn trong mộng miệng em cười
Em cười anh cũng cười theo dọi
Để nhắn hồn em đã tới nơi.

Khắc khoải chờ mong
Anh có biết em chờ khắc khoải không?
Anh có biết em đợi bao lâu không?
Đêm thâu bỗng dài hàng thế kỷ
Một khắc trôi … em đếm thời gian trôi
Anh có biết tim em đau lắm không?
Anh có vui khi làm em nhỏ lệ?
Mưa bỗng rơi, rơi hoài không dứt
Em nghe mưa … em đếm từng giọt rơi
Anh đã hứa gì Anh còn nhớ không?
Không khiến em đau, khiến em thất vọng
Sao bóp tim em đau vỡ vụn?
Nghe tim đau … cảm nhận từng nhịp đau
Mai này em đi Anh có tiếc không?
Hạnh phúc mong manh tan biết mất rồi
Tình vụt tan như làn khói tỏa
Yêu muộn màng … kỳ vọng mãi – còn đâu?

Qua chiều nhớ nhau
Qua chiều giẫm một mùa trăng
Xanh im tứ phía bủa giăng linh hồn
Nghèo rơi sợi nắng cô đơn
Quên nhau đi hỡi tiếng đờn liêu trai
Khép đi tháng rộng năm dài
Hồ ly cúi mặt giấu đài trang. Mưa
Người về ngang đó hay chưa
Trắng trong cổ tích áo vừa rong rêu
Mai vàng mắt núi đăm chiêu
Có khi ta bước qua chiều nhớ nhau

Sưu tầm
keywords: Tho hay, tho tinh, tho tinh yeu, goc tho, tho lang mang, tho tinh hay nhat, bai thu tinh hay, bo suu tap tho tinh hay, tong hop tho tinh hay.

1 nhận xét:

  1. Có bài hát MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ lun nè: http://hoangbaoquoc.com/sangtac/motchieunguocgio

    Trả lờiXóa

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....