Yêu với niềm tin
Đố Em đẹp nhất trên trời cao
Vì Sao ước nguyện hay mặt trời
Ngàn năm Trái Tim khắc yêu dấu
Chung thủy Vì Sao sáng muôn đời
Đố Em khi yêu một Trái Tim
Đổi thay giây phút hay trọn tình
Lòng Anh đã yêu trăm năm vậy
Ân tình ngày đó chẳng nhòa phai
Đố Em Trái Tim yêu một người
Suốt cuộc đời nhớ hay sẽ quên
Phong ba mai sau tình vẫn thế
Nhớ vẫn người thôi một bóng hình
Đố Em đẹp nhất phải Tình Yêu
Dối gian, gian dối hay thật lòng
Trái Tim Anh đây yêu Em mãi
Thời giant hay đổi yêu chỉ người…
Nụ hôn bất tử
Trên đời trăm vàn đôi tình nhân
Trăm vàn nụ hôn bốc lửa tình
Nụ hôn nào đắm say cuồng nhiệt
Nụ hôn nào cháy bỏng bờ môi
Nụ hôn nào ngọt ngào hơn thế
Nụ hôn đầu tiên của đôi ta.
Đôi môi tôi cặp bờ môi em
Ôi! Môi em mềm mà rất ngọt
Bờ môi ngọt ngào sao kì lạ!
Trên đời duy nhất ở môi em
Giây phút ấy tôi chẳng biết chi
Giây phút cùng em say ngọt đời!
Giây phút đôi ta chung nhịp đập
Từng nhịp đập con tim của em
Tôi cảm nhận được qua đôi môi!
Nụ hôn ấy ngọt quá em ơi!
Tôi say sưa quên cả cuộc đời
Hút mật ngọt trên bờ môi em
Ôi! Giây phút ấy của đôi ta
Giây phút hạnh phúc nhất đời người.
Tôi nhớ mãi suốt cả cuộc đời
Nụ hôn đầu tiên của đôi ta
Nụ hôn ngọt ngào say đắm đuối
Nụ hôn lãng mạn và bất tử!
Anh mãi yêu!!!
Tôi vẫn còn yêu vẫn tủi buồn
Vẫn còn nhung nhớ vẫn còn thương
Bao đêm tỉnh giấc nằm thao thức
Trăn trở đôi dòng lệ vẫn tuôn
Tôi biết người đi chẳng trở về
Nhưng lòng tôi vẫn mãi u mê,
Vẫn đau, vẫn xót, dù vô vọng
Vẫn giữ trong tim mộng ước thề.
Tôi phải điên, khùng lắm phải không?
Bao năm vẫn giữ mãi trong lòng,
Một hình bóng cũ dù tôi biết,
Đã quá xa vời, vẫn ngóng trông.
Tôi biết tình tôi đã lỡ làng
Trăm năm chẳng trọn vẫn hoài mang
Cuộc tình thơ dại ngày xưa ấy,
Dù biết ai kia đã biệt ngàn.
Nhớ thầm
Đêm nay lòng bỗng thấy trống rỗng
Phập phồng trong em một nỗi nhớ
Chợt giật mình em cảm thấy lo sợ
Bỡ ngỡ vì biết em đã nhớ anh
Nhưng lòng cảm thấy sao hiu quạnh
Vì biết anh chẳng nhớ tới em đâu
Mưa rơi như hiểu được nỗi sầu
Em dấu trong lòng nói không nên câu
Chắc anh mãi sẽ không biết đâu
Nhớ anh trong đêm sầu quạnh vắng
Thương anh em chỉ biết câm lặng
Nặng trĩu trong lòng tim nhói đau…
không Tên
Một chút gì đó như buồn buồn
Tưởng rằng không phải nhưng cứ luôn
Có dịp lại tuôn lại trào tới
Ngơ ngẩn bâng khuâng đến ngập hồn
Một chút gì đó như thương thương
Dù đã hai ngả chẳng chung đường
Để mắt vời vợi nhìn xa vắng
Để lòng dào dạt niềm vấn vương
Một chút gì đó như nhớ nhau
Không duyên không nợ có chi đâu
Mà sao tâm tưởng hoài nhung nhớ
Lẩn khuất đâu đây một nỗi sầu
Một chút gì đó như giận hờn
Trách rằng hai đứa chẳng có hơn
Một chút tình riêng như mây khói
Xa lắc bồng bềnh lãng đãng trôi
Một chút gì đó như bồi hồi
Con tim muốn nói nhưng lại thôi
Vì thôi nên dặn lòng không nói
Chẳng nói… người kia cũng biết rồi
Một chút gì đó như viển vông
Chỉ là một chút nhưng mênh mông
Vì chưng vết cắt mờ hồ ấy
Nghẹn nghẹn rưng rưng dấu lệ hồng
Một chút gì đó như bài thơ
Như sương bàng bạc đêm trăng mờ
Như lời vô tận còn thiếu chữ
Như ý không cùng thành vu vơ
Một chút gì đó như muốn quên
Nhưng quên sao được khi nghe tên
Từ giọng thâm trầm êm ái đấy
Xôn xao sắp lắng lại dâng đầy
Một chút gì đó như mộng mơ
Như say như tỉnh như mong chờ
Nhưng mà lại sợ… Xin đừng đến
Một chút thì hơn… đừng có thêm
Một chút gì đó như muốn thêm
Trời ơi – Thôi nhé…
Cần phải quên!!!
Đôi mắt ấy
Ðôi mắt ấy hay mơ mơ mộng mộng
Mỗi lần nhìn thơ thẩn mảnh hồn hoang
Như mây chiều lơ lửng mãi lang thang
Bay lạc lõng mênh mang theo đôi mắt
Ðôi mắt ấy thường hay nhìn e thẹn
Nét ngại ngùng lóng lánh ở bờ mi
Như bướm chiều chập chờn trái tim si
Bay lơi lả cho đam mê rời rã
Ðôi mắt ấy mơ màng như sương đọng
Long lanh tình cho lòng dậy đam mê
Nhìn rong chơi hay đùa giỡn lê thê
Làm bỡ ngỡ trái tim mù tưởng tượng
Ðôi mắt ấy sao hay nhìn thơ thẩn
Làm lòng tôi cũng ngơ ngẩn bâng khuâng
Dệt yêu đương trong cảm xúc lâng lâng
Tim ngây dại bàng hoàng theo ánh mắt
Ðôi mắt ấy buồn như trời mưa phủ
Mưa thì thầm từng giọt nhỏ vào tim
Lòng thẫn thờ ôm ấp một niềm riêng
Buồn không tên lạc loài theo đôi mắt
Ðôi mắt ấy ấm như là ánh nắng
Nắng hong vàng làm tơi tả bờ mi
Nhìn đôi mắt hồn lạc lõng lối đi
Ngỡ ánh nắng dọi vào tim trống vắng
Ðôi mắt ấy làm tình si trôi dạt
Trôi lênh đênh giữa biển cả không bờ
Theo ánh mắt mênh mông tình phiêu bạt
Không bến bờ tình trôi dạt lang thang
Đi tìm tình yêu
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đến bây giờ không thấy
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em
Chiều dần buông, thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào phải của mình đâu
Không phải của mình, chẳng phải của nhau
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu có
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau./.
Tương tư chiều
Bữa nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm,
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm,
Mà ánh sáng đều hòa cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ.
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi.
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi.
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời,
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.
Em! xích lại! và -dưa tay anh nắm!
Gió bao lần, từng trận nhớ thương -di,
– Mà kỷ niệm ôi, còn gọi ta chi…
Âm thầm
từ gió xuân đi, gió hạ về
anh thường gửi gắm mối tình quê
bên em mỗi lúc trên đường cái
hóng mát cho lòng được thoả thuê !
em có ngờ đâu trong những đêm
trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm
anh đi thơ thẩn như ngây dại
hứng lấy hương nồng trong áo em
bên khóm thùy dương em thướt tha
bên này bờ liểu anh trông qua
say mơ vướng phải mùa hương ướp
yêu cái môi hường chẳng nói ra
độ ấy xuân về em lớn lên
thấy anh em đã biết làm duyên
yêu dấu lòng anh ôm hận riêng.
Thơ tặng mẹ!!!
Cây cau mẹ trồng bây giờ cao quá mái nh�
Đã có trái đi hỏi vợ cho cháu nội
Trên tán lá thẫm xanh chiều hôm
Bầy sẻ non ríu rít
Những ước mơ mẹ vun trồng
Nở hoa những cánh đồng xa lạ
Nhụy phấn bay qua những đại dương
Ngập tràn ánh sáng
Chỉ có mẹ mỗi ngày một thấp xuống
Chiều chiều bên bậu cửa
Nghe chim hót trên ngọn cau
Mù mù, mờ mờ…
Lưng mẹ còng
Lá dấu hỏi đời con
Sưu tầm
keywords: Tho hay, tho tinh, tho tinh yeu, goc tho, tho lang mang, tho tinh hay nhat, bai thu tinh hay, bo suu tap tho tinh hay .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....