Follow Us @soratemplates

21 tháng 2, 2010

Một năm... một chuyện tình

Thời gian này 1 năm về trước, cô đã gặp anh. Không có ấn tượng gì đặc biệt, cô xem anh như những người bạn bình thường, nhưng không hiểu sao họ lại nhanh chóng thân thiết với nhau, tâm sự với nhau tất cả những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Có lẽ là vì cả anh và cô đều không tìm được hạnh phúc thật sự trong tình yêu, anh vừa chia tay bạn gái, cô vừa chia tay người yêu...

Một thời gian ngắn ngủi trôi qua, cô cảm thấy rất vui khi được trò chuyện cùng anh và cảm thấy cô đơn, lạc lõng vô cùng khi một ngày không gặp được anh, có lẽ anh cũng vậy. Cô và anh đã thật sự mang lại niềm vui cho nhau, giúp nhau quên đi hết buồn phiền trong cuộc sống… Và thế là họ yêu nhau… Nhưng cô đã im lặng vì cô sợ số phận sẽ không cho phép cô được hạnh phúc. Đến một ngày không xa, ngày 5/3/08, anh đã ngỏ lời với cô, anh nói "Anh đã bắt đầu yêu em rồi", cô không trả lời, chỉ mỉm cười cho qua chuyện, anh rất giận dữ với cô vì nghĩ cô cười nhạo anh. Bỗng nhiên cô cảm thấy sợ hãi, cô đã nói thật lòng mình cho anh nghe, cô không biết có nên chấp nhận tình yêu của anh không, vì cô đã trải qua nhiều mối tình đầy đắng cay, cô sợ cô sẽ đau 1 lần nữa. Nhưng anh đã nói với cô, anh sẽ không bao giờ làm đau cô, vì anh hiểu cảm giác đau đớn trong tình yêu, anh sẽ bên cô, chăm sóc cô, yêu thương cô trọn đời.

Nhưng cô cần thời gian suy nghĩ… Với tấm lòng quá chân thành của anh, cô cũng không muốn mất anh, ngày 7/3/08 cô đã bằng lòng làm bạn gái của anh.

Họ đã đến với nhau như thế…

Mặc dù ở 2 phương trời khác nhau, nhưng trái tim của họ luôn hướng về nhau. Họ yêu nhau bằng tấm lòng chân thành nhất, tình yêu cô trao cho anh không hề mang một chút dối gian. Anh nhiều lần sợ cô không thích con người của anh, nhưng cô đã nói với anh rằng, cô yêu anh vì anh chính là anh, vì anh là người cô yêu nhiều lắm.

Cô nghĩ rằng có lẽ khó khăn lắm cô mới được gặp anh một lần, nhưng không cô đã rất ngạc nhiên khi nghe anh nói, anh đang chuẩn bị mọi thứ để đến bên cô. Từng ngày, từng giờ cô và anh đều mong chờ được gặp nhau, thời gian trôi qua thật chậm nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc vì cô biết ở nửa phương trời kia có một người đang hướng về cô.



22/5/08 anh đã xuống máy bay, họ gặp nhau với một nụ cười thật tươi, thật hạnh phúc. Cả anh và cô đều chờ ngày này lâu lắm rồi. Họ đã có những tháng ngày bên nhau thật vui vẻ, đã mang lại niềm hạnh phúc vô tận cho nhau. Cô chỉ mong đêm qua thật nhanh, ngày trôi qua thật chậm để cô có thể gặp anh, có thể ở bên anh nhiều hơn một chút, 3 tuần nhanh chóng trôi qua thật nhanh. 13/6/08 đã đến ngày anh phải quay về, cô nén lòng, cô không muốn anh thấy cô khóc nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn trào, anh ôm cô thật chặt vào lòng, mang lại hơi ấm cho cô bằng trái tim chân thành, an ủi cô "Em đừng khóc, anh sẽ quay trở lại, 3 tuần thôi, 3 tuần sau anh sẽ quay về với em". Hôm ấy trời mưa rất lớn, suýt tí nữa cô đã lạc mất anh trong sân bay và trễ chút nữa anh đã trễ máy bay. Họ có chưa đầy 5 phút để tạm biệt nhau. Cô nhìn theo bước chân anh đến khi không còn thấy bóng anh nữa. Cô đã khóc, khóc thật nhiều, cô đơn, lạnh lẽo giữa đêm khuya, nhưng cô vẫn nở nụ cười trên môi, đợi ngày anh quay trở lại với cô.

Anh đã giữ đúng lời hứa trước ngày ra đi với cô, chưa đủ 3 tuần sau, 4/7/08 anh chờ cô hơn 2 tiếng, từ xa cô đã nhìn thấy anh trên sân bay, anh nở nụ cười với cô và giang tay ra đón lấy cô. Cô đã chạy thật nhanh, sà vào lòng anh, anh ôm cô thật chặt trong vòng tay của anh… Thế là họ lại bên nhau… Cô rất vui, yêu anh nhiều hơn, cảm kích anh vì anh đã thực hiện lời hứa với cô, anh sẽ ở lại và bắt đầu cuộc sống mới ở một đất nước mới với cô. Họ bên nhau rất vui vẻ, rất hạnh phúc, cô giúp anh tìm nhà, mua xe, mua mọi thứ lặt vặt trong nhà…. Họ cùng nhau chuẩn bị cuộc sống mới cho anh, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, vất vả những ngày bắt đầu. Cô bắt đầu hiểu anh nhiều hơn, anh biết mọi thứ, có thể làm được nhiều thứ. Nhiều lúc bên anh, nghe anh kể chuyện, cô cảm thấy tầm nhìn của cô còn quá nông cạn. Anh đã giúp cô mở mang tầm mắt. Cô rất tự hào mỗi khi sánh bước cùng anh, kể cho bạn bè cô nghe về anh, trong lòng cô anh là một người anh hùng, cô càng yêu anh nhiều hơn và ngưỡng mộ anh nhiều hơn.

Nhưng quả thật số phận cô không cho phép cô được hạnh phúc. Tình cảm của anh dành cho cô thay đổi dần theo năm tháng, anh không còn yêu cô như trước nữa. Có lẽ những vấn đề trong cuộc sống của cô đã làm anh dần xa cô. 1 ngày cuối tháng 12 lòng cô đau như ngàn nhát dao cắt khi cô tận mắt thấy anh phản bội cô. Cô lặng người đi khi thấy anh chung giường với một cô gái khác, anh đã vô tình xô ngã cô và mặc kệ cô nằm bất động dưới đất để bảo vệ người con gái kia. Cô trở về căn nhà xưa kia vốn là tổ ấm của anh và cô... thấy những thứ đau lòng nhất mà không người con gái nào muốn thấy... Cô đã rất đau, đau lắm khi mỗi lần nhắm mắt lại cô lại thấy hình ảnh của anh bên cạnh người con gái kia. Nhưng cô không hận anh, không trách anh vì anh đã rất tốt với cô. Nhưng hình ảnh của anh như một người hùng, một người đàn ông tuyệt vời nhất trong lòng cô đã không còn nữa. Họ chia tay nhau trong sự mất mát, họ đã mất đi một người quan trọng nhất của cuộc đời họ. Mặc dù họ đã chia tay, nhưng cô vẫn bên cạnh anh như một người bạn. Cô hi vọng rằng việc cuối cùng cô có thể làm cho anh chính là cứu anh thoát khỏi những kẻ xấu xa và người con gái chỉ muốn lợi dụng anh và tiền của anh, kéo anh quay về với con người thật của anh. Cô hi vọng sau khi cô rời khỏi anh, anh sẽ có một cuộc sống tốt đẹp và bình yên, không còn bị kẻ xấu lợi dụng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....