Follow Us @soratemplates

30 tháng 3, 2012

Nhật ký 8/3 của nàng độc thân

11:54 0 Comments

Valentine chưa qua thì Quốc tế phụ nữ lại tới. Nhiều lúc cứ tự hỏi không hiểu sao hai cái ngày này nhất thiết cứ phải đặt cạnh nhau đến thế. Trong khi một số người hạnh phúc ngây ngất vì được "một nửa" của mình chăm lo, chiều chuộng thì cũng có những người tự nấp vào một góc tối, lặng lẽ nhìn ra, thèm muốn, ghen tỵ…

Hôm nay mới là ngày 7/3 nhưng không khí của ngày dành cho một nửa thế giới đã bắt đầu nhộn nhịp từ ngoài đường cho đến tận văn phòng làm việc.

Với một kẻ chẳng thích hoa hoét như nó thì những lẵng hoa được bày bán đầy ngoài đường kia cũng chẳng có ý nghĩa gì. Và với một đứa không bạn trai, không người theo đuổi như nó thì càng chẳng có lí do gì để mong đợi, để hồi hộp. Một món quà bất ngờ đến từ một nhân vật giấu tên ư? Hay một lời tỏ tình giống như màn nhảy flashmob từng làm điên đảo cư dân mạng? Ở độ tuổi của nó bây giờ liệu có còn chỗ cho những cái lãng mạn đến như thế?

Hãy cứ buồn vào ngày mai để ngày này sang năm nó đã nắm chặt tay một người

Ngày mai, nó chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là nhớ để mà không quên gọi điện về cho mẹ, người mà nó thương yêu nhất trên đời này. Một ngày đặc biệt với nhiều người nhưng không đặc biệt với nó sẽ lại trôi qua trong nhẹ nhàng, bình yên, và không sóng gió… Cũng may, ngày 8/3 năm nay không phải ngày cuối tuần, cả ngày cắm đầu cắm cổ vào công việc nên chỉ cần lo buổi tối là xong.

Nếu có ai đó hỏi nó có thấy buồn không thì câu trả lời tất nhiên là "Có chứ, sao lại không?". Ngay cả những người phụ nữ mạnh mẽ nhất, bản lĩnh nhất thì bên trong cũng chỉ "mềm như bún" thôi mà, huống hồ nó lại là đứa chẳng cứng rắn chút nào, nếu không muốn nói là yếu mềm và cực kỳ sướt mướt.

Nó tự nhủ "Rõ ràng chẳng phải ngày Lễ tình nhân (14/2) thì sao phải buồn vì không có người yêu nhỉ?". Nhưng đố ai không buồn, không tủi thân cho được đấy! Nhìn trước, ngó sau, liếc bên phải, bên trái, thấy cô này ôm hoa, cô nọ ôm gấu bông, hay cô kia đang khoác tay nũng nịu bạn trai thì chỉ có nước muốn chạy nhanh về nhà, úp mặt vào gối để khóc lóc, than thở cho bõ tức. Đấy là còn chưa kể đến chuyện "nhức mắt" khi con bạn thân cùng phòng ôm một bó hồng to sụ hình trái tim về nhà. Mà con bạn này đến buồn cười, bản thân chẳng làm gì nên tội mà sao lại cứ nhìn nó với ánh mắt ái ngại. Nó thấy phiền vì điều đó. Chắc chắn năm nay nó sẽ lên giường nhắm nghiền mắt trước khi con bạn thân trở vể để khỏi phải hỏi han và khỏi phải tủi thân cho nó.

Lần mò lên mạng xem có gì hay ho để khuây khỏa, để được an ủi phần nào thì bắt gặp ngay một bài viết với tiêu đề "Kế hoạch ngày 8/3 cho những nàng cô đơn". Khẽ bĩu môi "Trời, mình mà cần đến những lời khuyên trẻ con, không thực tế này sao?". Nhưng mà muốn chê bai hay phản bác thì cũng phải mở ra xem người ta nói gì chứ, quyết định click chuột, trong lòng cười khẩy : "Có lẽ view của bài viết này cao phần lớn cũng nhờ vào những kẻ chẳng tin nhưng lại rất tò mò như nó đây".

Ở nhà đóng cửa xem phim, tự nấu một bữa ăn thịnh soạn, hay tụ tập ăn chơi, chè chén với hội bạn cùng cảnh ngộ? Thật vô nghĩa, dù làm gì thì cũng chỉ là chạy trốn, chạy trốn một thực tại phũ phàng. Mà chạy trốn một ngày thì chạy trốn để làm gì cơ chứ? Thà là cứ bình thường như mọi ngày, sáng làm việc, chiều làm việc, tối về lại nấu ăn, rồi đi ngủ theo đúng guồng quay đã định sẵn dù là khóc ướt gối đi chăng nữa. Nó đã “sống sót” qua ngày Valentine mà chẳng cần một kế hoạch hoàn hảo nào thì chẳng lẽ lại bị "trọng thương" không gươm giáo vào ngày kém quan trọng hơn này sao?

Hãy cứ buồn vào ngày mai để ngày này sang năm nó đã gặp một người, yêu một người, nắm chặt tay một người, và không còn phải đứng trong góc khuất lặng lẽ nhìn ra…thèm thuồng…

H.T

Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Em say

11:45 0 Comments

Em đâu có say, em chỉ yêu anh thôi. Em buồn bởi những điều tự nhiên, những điều xưa như trái đất – con trai vô tâm – anh vô tâm.

Em yêu anh từ bao giờ nhỉ? À, từ những ngày ôn thi hết học phần mệt mỏi và áp lực, anh lẽo đẽo theo em lên thư viện cùng một túi nặng đầy những sách là sách. Em yêu ánh mắt anh thức trắng đêm để học bài và nhắn tin cho em chỉ vì em không chịu ngủ, em thường thức đêm. Em yêu anh vì dáng anh gầy gầy, mê mải đạp xe giữa trưa nắng – cái nắng của miền gió lào cát trắng để mang cơm lên thư viện cho em, lúc ấy em đã cẩm động lắm lắm, em muốn khóc, vì em thương anh, em yêu anh nhiều lắm. Em yêu anh vì nhiều điều nữa… vì những nỗi buồn anh mang đến cho em.

Em bắt đầu tập chấp nhận đứng sau. Sau gia đinh anh, sau công việc, sau việc học hành, sau bạn bè anh… và bây giờ la sau việc anh ngủ, sau những trận bóng đá… Anh nói với em rằng dù thế nào, dù làm gì lúc nào anh cũng chỉ nhớ em thôi. Anh nhớ em thật không anh? Sao anh cứ để em một mình, những lúc em buồn, cả những lúc em mệt mỏi, những lúc em nhớ anh, em đã khóc thạt nhiều. Em chỉ ước một điều, ước gì anh mãi ở bên em.

Anh triền miên trong những buổi tụ tập ban bè, những đêm thức trắng, những ngày say khướt… sau những lúc như thế anh mệt mỏi, và anh lại tìm em. Tình yêu anh dành cho em là như thế sao?

Thư tình: Em say

Em chỉ ước một điều, ước gì anh mãi ở bên em… (Ảnh minh họa)

Anh vẫn nói rằng anh yêu em, nhưng cả ngày anh không gọi điện cho em lấy một lần. Anh làm gì cũng không nói cho em biết để mặc kệ em nhớ mong, em lo lắng và chờ đợi… đã bao nhiêu lần anh thất hứa với em?

Em say rồi, chắc vậy, vì người em mềm nhũn ra, em không đứng được, cũng không đi được nữa… anh dìu em, anh nhăn nhó, buồn và bực mình, em lại khóc.

Anh cứ bảo làm sao em toàn gây sự với anh? Vì sao anh biết không, vì chỉ khi biết em giận, khi biết em mệt mỏi, em muốn chia tay anh mới lại tìm em, mới lại ôm em vào lòng và nói anh rất yêu em, anh rất cần em… em thấy đau nhoi trong tim.

Hôm nay em say vì rất nhớ anh, dù anh đang ngồi ngay bên, vì thấy mình cô đơn quá đỗi, vì em hiểu rằng anh chẳng thể nào thay đổi, vì em biết anh không thể là chỗ dựa của cuộc đời em… vì em bất lực, em không biết phải làm thế nào, không biết làm sao để em thôi không nhớ anh nữa, em muốn được say, và em say.

Nhưng không phải em say thật đâu, ít ra bây giờ em cũng được khóc thật nhiều, không phải cố nén lại, không phải cố gắng cười, em được là em, yếu đuối và yêu anh, và cần anh… Em không say đâu, ít ra là bây giờ, khi em viết những dòng này, em vẫn biết là em nhớ anh, rất nhớ anh. Em phải làm sao?

Theo blog (Bức thư tình)

29 tháng 3, 2012

Bí quyết giảm stress trước hôn nhân

23:04 0 Comments

Hoà hợp hai cá nhân thành một cặp đôi không phải là chuyện dễ làm

Cuộc sống gia đình không phải màu hồng và không đơn giản như khi đang còn hẹn hò, nên cặp đôi nào cũng gặp phải những rào cản nhất định trong cuộc sống chung, nhất là đối với gia đình hai bên. Hai cuộc sống độc thân và hai "cái tôi" cá tính ráp lại với nhau và làm sao để cho cuộc sống hoà hợp. Những cố gắng để vẫn giữ được nét riêng của mỗi người và giữ được tình yêu nồng cháy, có vẻ là một điều khó và cũng là nguyên nhân khiến cho các cô dâu chú rể căng thẳng trước và sau khi kết hôn nhiều nhất.

Bao nhiêu câu hỏi “quay cuồng” trong đầu những người sắp bước vào hôn nhân: Cuộc sống chung sẽ như thế nào? Mình phải đối diện với nhà chồng/vợ ra sao? Cha mẹ chồng/vợ có quá khó chịu trước những thói quen hay sở thích của mình không? Cô em chồng/vợ khó tính và xét nét mình quá! Làm thế nào để tiền lương nuôi sống đủ gia đình? Liệu cuộc sống chung có hoà hợp được không?

Những lời dạy của ông bà cha mẹ có lẽ đúng trong trường hợp này: "Bát đũa có lúc còn xô". Những bất đồng ý kiến cá nhân, những ham muốn cá nhân và những cái tôi thường phải được dẹp bỏ hoặc nhún nhường kiểu "cơm sôi bớt lửa" để gia đình hạnh phúc.

Công việc, những sự lo toan vất vả trước khi kết hôn cũng là một trong những nguyên nhân làm khá nhiều cặp vợ chồng sắp đi đến bến bờ hôn nhân phải chia đôi đường. Sau khi kết hôn, những mệt mỏi và những trách nhiệm trong cuộc sống chung, những ghen tuông ích kỷ cũng có thể làm hạnh phúc mới chưa được thấm đậm đã phải kết thúc sớm.

Học hỏi kinh nghiệm của những người đi trước, chia sẻ tâm sự trong cuộc sống gia đình, chăm sóc vợ chồng và con cái là việc không thể bỏ qua trước khi bạn đi đến quyết định kết hôn. Trong thời đại xã hội ngày càng phát triển, công nghệ ngày càng đưa cuộc sống tiến tới một tầm mức cao hơn thì hạnh phúc ngày càng mong manh và gia đình càng đứng trước nhiều nguy cơ tan vỡ.

Những diễn đàn để mọi người có thể tham gia và chia sẻ những vấn đề khó khăn đang gặp phải về cách chăm sóc gia đình trong cuộc sống hiện đại là không thể thiếu. Diễn đàn và website chavame.com đã ra đời như một ngôi nhà chung để các thành viên có thể đến đây để cùng nhau chia sẻ kiến thức để nuôi nấng và xây dựng cho hạnh phúc gia đình. Bên cạnh đó, những bạn trẻ cũng có thể tâm sự và học hỏi kinh nghiệm chăm sóc sức khoẻ, học vấn, công việc từ những người đi trước để có thể xây dựng cuộc sống của mình tốt hơn.

PV

Theo Infonet

Theo blog (Bức thư tình)

28 tháng 3, 2012

Lí do chàng 'tạm biệt' bạn ngay sau buổi hẹn đầu tiên

19:48 0 Comments

Buổi hẹn hò đầu tiên chắc chắn sẽ rất áp lực đối với các bạn gái, nhưng không phải vì thế mà chúng ta được phép đánh mất mình, và gây ra những lỗi lầm đáng tiếc. Bạn có thể bối rối, lung túng một chút nhưng tuyệt đối đừng mắc phải những điều cấm kỵ dưới đây.

Trả lời ngắn gọn, cụt lủn

Cho dù mặt bạn có đang đỏ bừng lên vì ngại ngùng, xấu hổ hay đầu óc thật sự rỗng tuếch thì bạn cũng nên tìm kiếm những câu trả lời sao có tính chất xây dựng câu chuyện một chút. Nếu bạn chỉ đơn giản trả lời "Có" hoặc "Không", đối phương sẽ không chỉ cảm thấy mất hứng mà chẳng biết phải nói gì với bạn tiếp theo.

Lí do chàng 'tạm biệt' bạn ngay sau buổi hẹn đầu tiên
Ảnh minh họa.

Biến mình thành người được phỏng vấn

Một số bạn gái lại hay có thói quen biến bản thân mình thành người được phỏng vấn khi đi hẹn hò. Điều đó có nghĩa là trong đầu bạn không hề có khái niệm hỏi lại mà chỉ đơn giản là trả lời câu hỏi. Bạn cứ trả lời như một con vẹt, thậm chí chẳng thèm quan tâm xem người ngồi đối diện có nghe mình nói hay không, sau đó lại dừng lại và đợi câu hỏi tiếp theo. Hiếm có anh chàng nào lại hứng thú hẹn hò với một cô gái như thế này. Hãy để câu chuyện diễn ra một cách cởi mở, và cả hai người đều phải "phỏng vấn" lẫn nhau.

Ngại đưa ra ý kiến của bản thân

Những câu nói như "Tùy anh thôi ạ", "Anh gọi gì cũng được" hay "Thế nào cũng được" thực sự làm cánh mày râu cảm thấy chán ngán vô cùng. Họ không thích thú với những câu trả lời như thế, vô tình bạn đã đưa họ vào một tình huống khó xử. Mới gặp mặt bạn lần đầu tiên làm sao đối phương biết được bạn muốn gì hay thích gì.

Nếu bạn được hỏi ý kiến khi gọi đồ ăn, đồ uống, bạn cứ thoải mái đưa ra quan điểm riêng của mình. Ngược lại, có thể chàng sẽ nghĩ bạn là một người chẳng có chính kiến, ngay cả những chuyện nhỏ nhặt cũng phụ thuộc vào người khác.

Không ngừng kiểm tra điện thoại

Cũng có một số bạn vì ngại ngùng, lúng túng, không biết làm gì đành "check" điện thoại liên tục. Có thể bạn không nghĩ gì nhưng rõ ràng việc này không hợp với phép lịch sự, đối phương sẽ nghĩ rằng câu chuyện của họ quá nhạt hoặc quá chán, vì thế bạn mới phải tìm cách giải khuây bằng chiếc điện thoại.

Tán gẫu những chuyện chỉ bạn mới biết

Kể chuyện cười tất nhiên là một ý kiến cực kỳ hay bởi vì nó sẽ giúp bạn phá vỡ bầu không khí căng thẳng, nhưng đừng để khi bạn kết thúc câu chuyện, mặt chàng thì ngẩn ra, còn bạn thì nói rằng: "Anh phải ở đó thì anh mới thấy buồn cười như thế nào".

Đánh mất chính mình

Ngoài chuyện phải cư xử đúng mực thì tốt hơn hết bạn nên sống thật với những gì vốn có, những gì thuộc về bản thân mình. Những câu chuyện mà chàng đề cập đến nếu bạn không biết thì cứ mạnh dạn nói là không biết, đừng sợ bị đánh giá là kém hiểu biết. Hoặc những sở thích của bạn không nhất thiết cứ phải giống đối phương đến mức tuyệt đối. Tranh luận, phản đối mới làm cho câu chuyện thêm thú vị, bớt nhàm chán.

Bóc mẽ đối phương

Bạn cho rằng lần mò vào trang cá nhân của đối tượng hẹn hò là một thú vui và là một việc làm cần thiết trước khi gặp mặt? Hay chỉ đơn giản muốn chứng tỏ cho đối phương biết "Tôi biết tỏng hết mọi thứ rồi nhé, đừng có mà nói dối"? Cho dù bạn có làm thế vì tò mò đi chăng nữa thì cũng nên giấu kín trong lòng, đừng dại gì mà để đối phương biết. Nam giới không có cảm tình với mẫu con gái thích săm soi đời sống riêng tư của người khác một cách quá đáng như thế. Hơn nữa, im lặng để ngấm ngầm theo dõi phản ứng của họ không phải là sẽ hay hơn nhiều sao?

Hà Thu

Theo blog (Bức thư tình)

Có một con rồi vẫn vô sinh: Do đâu?

19:43 0 Comments

Tuổi càng cao, "sức càng yếu"

Cuộc sống khó khăn thuở nuôi con đầu lòng đã thôi thúc vợ chồng anh chị Dũng Thanh (Q. Hoàn Kiếm, Hà Nội) quyết tâm xây dựng một cơ ngơi kha khá rồi mới tính đến chuyện có đứa thứ hai. Họ lao vào công cuộc kiếm tiềm trong các thương vụ để mai này có "điều kiện nuôi con tốt nhất". 10 năm sau, khi cửa nhà đầy đủ, tiền bạc dư thừa, cả hai anh chị mới quyết định cho thằng cu nhớn có đứa em.

Chị tháo vòng, cùng anh bỏ hẳn những chuyến buôn bán xa xôi để ở nhà thực hiện kế hoạch sinh em bé. Nhưng một năm, rồi năm rưỡi, cái bụng chị vẫn im lìm. Sốt ruột, anh chị chạy chữa khắp nơi, từ bốc thuốc nam cho chị đến tìm mua những bài thuốc dân gian quý hiếm cho anh để tẩm bổ, rồi lăn lộn khắp các bệnh việc phụ sản lớn nhỏ, kết luận vẫn không có gì hơn ngoài lời trấn an của bác sỹ: "Anh chị luống tuổi rồi cần phải có thời gian". Khi đó cả hai vợ chồng anh chị Dũng Thanh đều đã 39 tuổi.

Họ cũng là nạn nhân của cái thời người ta mải làm ăn mà quên cả nhiệm vụ duy trì nòi giống. Vô sinh thứ cấp do tuổi tác bây giờ gặp nhan nhản khắp nơi. Với hầu hết phụ nữ, khả năng sinh sản cao nhất là ở độ tuổi từ 15 – 30, giảm dần sau tuổi 30 và xuống dốc hoàn toàn ở tuổi 35.

Trên thực tế, ở tuổi 36, chỉ khoảng 25% phụ nữ có thể mang thai. Nguyên nhân sâu xa của việc tuổi càng cao càng khó sinh nở là do trứng của người phụ nữ phải chịu những tổn hại về nhiễm sắc thể theo tuổi tác, trứng càng già thì những tổn hại càng lớn và khả năng thụ thai càng giảm.

Có một con rồi vẫn vô sinh: Do đâu?

Rất nhiều phụ nữ rơi vào tình trạng “vô sinh thứ phát” (Ảnh minh họa)


Còn với đàn ông, cái cốt lõi của việc sao mãi vẫn không có thêm đứa nữa là do sự suy giảm số lượng và chất lượng tinh trùng. Điều này chiếm đến 40% nguyên do các trường hợp vô sinh. Tất nhiên, vấn đề tuổi tác có liên quan mật thiết đến việc suy giảm khả năng làm cha. Càng lớn tuổi, số lượng và chất lượng của những "con giống" càng giảm. Bởi thế, các bác sỹ khuyên những cặp vợ chồng muốn có con thứ hai khi tuổi đã ngoài 30 nên đi thăm khám kiểm tra nếu sau 6 tháng "nỗ lực" mà không có kết quả.

Viêm nhiễm, kẻ thù của "gái một con"

Sinh con đầu, chị Ngọc Lan (phường Hàng Trống, Q. Hoàn Kiếm, Hà Nội) phải mổ và bị viêm nhiễm một đợt rất nặng với biến chứng để lại là bị tắc cả hai bên vòi trứng. Tất nhiên, nếu biết cái "hậu họa" này thì cả hai vợ chồng anh chị đã lo chạy chữa từ sớm. Đằng này, mọi sự cứ bình thường, và đến khi muốn có đứa thứ hai mà chờ mãi chẳng thấy có bầu, chị Lan đến bác sỹ khám mới té ngửa mình phải đi thông tắc vòi trứng thì mới có thể mang thai lại.

Còn Minh Hà (Q. Thanh Xuân, Hà Nội) thì do "lỡ kế hoạch" khi con gái đầu lòng mới được 10 tháng tuổi nên cả hai vợ chồng quyết định phá bỏ cái mầm thai mới nhú. Vì làm thủ thuật hút thai ở một cơ sở y tế tư nhân, điều kiện vệ sinh không đảm bảo nên Minh Hà đã bị viêm dính buồng tử cung. Hậu quả là vĩnh viễn cô không thể sinh con theo cách tự nhiên được nữa.

Còn Thu Huệ (khu chung cư Đại Kim, Hoàng Mai, Hà Nội) lại là một trường hợp rủi ro khác. Sau lần sinh con đầu, chị đặt vòng để tránh thai, nhưng kể từ đó chị liên tục bị rong kinh. Đi khám, bác sỹ kết luận chị bị viêm tử cung. Chữa đi chữa lại vài lần cho dứt điểm chứng viêm, nhưng ba năm sau đó, khi có ý định sinh em bé thứ hai, chị chờ đợi mãi cũng vẫn thấy tin mừng bặt vô âm tín. Khi khám lại và soi tử cung, chị mới hay tử cung có sẹo, và bác sĩ nghi đó là nguyên nhân khiến chị khó có con thứ hai.

Đó chỉ là số ít trong rất nhiều những trường hợp phụ nữ sinh lần đầu suôn sẻ mà khó có con thứ hai do viêm nhiễm. Hơn bất kỳ một nguy cơ gây vô sinh nào, viêm nhiễm rất dễ gặp, và mang đến những rủi ro khôn lường cho khả năng sinh sản của người phụ nữ.

Viêm niêm mạc tử cung có thể làm cho niêm mạc tử cung phát triển trong những ngày rụng trứng và có thể dẫn đến dính dạ con. Viêm tắc vòi trứng khiến trứng và tinh trùng không thể gặp nhau để thụ tinh được. Viêm màng cổ tử cung, một chứng bệnh mà lớp màng tử cung dính chặt vào các bộ phận khung xương chậu, nếu không được chữa kịp thời sẽ bịt kín vòi trứng, ngăn cản quá trình thụ thai hoặc gây nên hiện tượng chửa ngoài dạ con.

Hậu quả của hiện tượng này là trứng đã được thụ tinh sẽ tự bám vào một vị trí nào đó ngoài tử cung, thường là ở ngay ống dẫn trứng nên nhất thiết phải phẫu thuật cắt bỏ. Nhiễm trùng không được chữa trị (sau khi nạo, hút, phẫu thuật mổ đẻ…) khiến tử cung lỗ chỗ sẹo hay dị tật và những dị tật này có thể ngăn cản trứng đã được thụ tinh vào làm ổ đúng nơi hay làm cho trứng không đến được tử cung.

Nếu không được chữa trị kịp thời, những triệu chứng viêm nhiễm rất nhẹ lâu ngày cũng có thể gây bán tắc, dị dạng tử cung khiến cho người bệnh trở thành vô sinh. Bởi thế, chị em không thể coi thường ngay cả những triệu chứng ngứa ngáy dù là nhẹ nhàng nhất ở bộ phận sinh sản.

Những căn bệnh giấu mặt và sự bất đồng giữa hai cơ thể

Thời gian trôi cũng cũng đồng nghĩa với sự xuất hiện của những rắc rối mà ở lần sinh đầu cả vợ và chồng không hề có. Với người phụ nữ sự thay đổi hooc môn hay các vấn đề nội tiết bỗng dưng lộ diện làm cho khả năng mau mắn và "nhạy" trong việc thụ thai bị biến đổi.

Những u nang buồng trứng tiềm ẩn ngay trong thời kỳ mang thai lần trước giờ mới lộ diện hay những rối loạn bất kỳ nào đó ở buồng trứng bỗng xuất hiện cũng có thể khiến cho noãn không phát triển hoặc làm cho trứng không đủ chín, hay chín mà không rụng gây nên vô sinh.

Ở nam giới, vô sinh thứ cấp có thể là do bất thường của tinh trùng như hình thái tinh trùng bất thường (hình thái tinh trùng quái dị), bất thường do ống dẫn tinh ( tắc ống dẫn tinh), tinh hoàn không có khả năng sinh tinh trùng…

Sự suy giảm khả năng sinh sản của người đàn ông còn có thể bắt nguồn từ những căn bệnh mới lộ diện như chứng tăng huyết áp hay tiểu đường hoặc do uống quá nhiều rượu hay một lượng không nhiều thuốc phiện.

Ngày nay, trường hợp các cặp vợ chồng hoàn toàn khỏe mạnh, các xét nghiệm kiểm tra cũng hoàn toàn bình thường mà vẫn không thể sinh con là chuyện không hiếm. Các bác sĩ tìm ra được một số bất đồng giữa môi trường âm đạo của người vợ với khả năng sống sót tinh trùng của người chồng (nồng độ PH, kháng thể chống tinh trùng của chồng…), bất thường nhóm máu…

Một số nguyên nhân toàn thân cũng có thể ảnh hưởng tới vô sinh thứ phát như viêm cầu thận mạn gây suy thận có thể làm cho bệnh nhân nhiễm độc thai nghén ở những lần sinh sau, bất đồng nhóm máu Rh của bố và mẹ.

Với những cặp vợ chồng đã một lần lên chức cha mẹ, nguyên nhân của việc vô sinh lần hai còn phụ thuộc rất nhiều vào tâm lý. Cái suy nghĩ: "đẻ một đứa rồi thì làm gì có chuyện yếu tinh trùng," "lần trước chửa đẻ bình thường thì chắc chắn buồng trứng không làm sao cả" hay "có làm gì đâu mà viêm với nhiễm" … cũng khiến họ không chịu tới bác sỹ để sớm có các biện pháp chữa trị kịp thời.

Càng để lâu, bệnh càng phát triển nặng hơn và việc chữa trị cũng vì thế mà lâu dài, tốn kém hơn. Các bác sỹ thì tin rằng, vô sinh lần hai luôn dễ chữa hơn vô sinh lần một. Nhưng đó không phải là cái cớ để trì hoãn việc chữa trị hoặc kéo dài thời gian sinh con tiếp theo sau hơn 5 năm.


Theo blog (Bức thư tình)

6 ý tưởng lãng mạn để thực hiện cùng nàng

08:56 0 Comments

Đi dạo trên bờ biển

Còn gì lãng mạn hơn là được nắm chặt tay người yêu và đi dạo dọc theo bờ biển dài cát trắng mịn, nhất là vào buổi tối. Khung cảnh đẹp cùng những lời thì thầm của gió, của sóng biển sẽ khiến cho tình yêu của các bạn thăng hoa. Nếu bạn muốn chọn một nơi để tỏ tình hoặc cầu hơn với người tình bé nhỏ của mình thì đây chính là địa điểm lý tưởng.

Tuy nhiên, ý tưởng này không phải cứ nói là thực hiện được ngay nếu như nơi bạn đang sống không gần biển. Mùa hè đang đến rất gần, đây chính là cơ hội tốt để bạn lên kế hoạch đi biển cùng nàng.

Rất nhiều cặp đôi chọn biển làm địa điểm chụp ảnh cưới

Kế hoạch “chạy trốn” bất ngờ ngày cuối tuần

Một kế hoạch chạy trốn cùng nàng vào ngày cuối tuần thật sự rất đơn giản mà lại không thể "đốt cháy" túi tiền của cánh mày râu, vì thế nếu có thời gian, bạn hãy cố gắng thực hiện việc này thường xuyên. Chọn một địa điểm không quá xa nơi bạn đang sống để hai người có thể đi và trở về trong ngày. Thay đổi không khí, thay đổi môi trường sống, cùng nhau làm những việc mà cả hai người đều cảm thấy thích thú sẽ giúp các bạn gắn kết và cảm thấy yêu nhau hơn.

Để kế hoạch chạy trốn không bị phá đám giữa chừng, tốt nhất bạn không nên mang theo công việc hay tiết lộ ý tưởng cho người khác biết (kể cả là bạn thân).

Xem những bộ phim lãng mạn

Hiếm có cặp đôi nào trong suốt thời gian yêu nhau mà lại chưa một lần đi xem phim cùng nhau. Vì thế, như một điều tất yếu, xem phim được cho là một trong những ý tưởng hẹn hò lãng mạn nhất dành cho những đôi lứa đang yêu. Chẳng thế mà trong những dịp quan trọng như Valentine hay ngày 8/3, các rạp chiếu phim thường nhộn nhịp, tấp nập hơn hẳn những ngày thường.

Bất cứ khi nào bạn có ý định hâm nóng tình yêu hoặc muốn chuộc lỗi với nàng, hãy chọn một bộ phim tình cảm thật lãng mạn và rủ nàng đi xem cùng.

Cùng nhau nấu ăn

Ý tưởng này không chỉ lãng mạn mà còn rất thực tế, nhưng đôi khi cánh mày râu lại không hề biết đến hoặc cố tình lờ đi. Cùng nàng vào bếp là một khoảng thời gian tuyệt vời để hai người tìm hiểu về sở thích ăn uống của nhau, cùng làm những món ăn ngon cho người yêu của mình thưởng thức. Cho dù bạn chẳng biết nấu nướng món gì cho ra hồn thì cũng nên xắn tay áo, giúp đỡ nàng làm những công việc phụ. Khi ấy, những món ăn sẽ được nêm đầy hương vị của tình yêu. Đảm bảo, khi bạn đưa ra ý tưởng này, nàng sẽ nhiệt tình hưởng ứng. Vì thế đừng nên do dự thêm nữa, hãy bắt tay vào thực hiện ngay ngày mai.

Ăn tối dưới ánh nến lung linh

Để thực hiện được ý tưởng lãng mạn này, không nhất thiết bạn phải đưa nàng đến một nhà hàng sang trọng. Các chàng trai có thể tự chuẩn bị một bữa tối như thế này ngay tại nhà riêng như một món quà bất ngờ dành tặng nàng (vào dịp kỷ niệm ngày đầu tiên quen nhau hay ngày tỏ tình chẳng hạn). Thêm một chai rượu vang và một bó hoa tươi trên bàn ăn sẽ thú vị hơn rất nhiều.

Đạp xe dạo phố

Cùng người ấy dạo phố ngắm cảnh cũng là một ý tưởng không kém phần lãng mạn. Bạn đừng ngại mệt vì đạp xe đạp cũng là một cách tập thể dục, thư giãn hiệu quả. Bạn hãy chọn những con đường vắng, phong cảnh thật đẹp và cùng nàng lên đường (nếu chưa có xe đạp, bạn có thể thuê xe).

Hà Thu

Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Cảm ơn tình anh

08:20 0 Comments

Anh à! Lại là một đêm nữa em nhớ anh. Nước mắt em rơi cũng chính là lúc cuộc tình chúng ta chia ly. Anh ra đi cùng với bao lời yêu thương… Nỗi niềm tình yêu em viết lên đây giữa muôn vàn nỗi nhớ.

Đã từ khi nào anh không còn nhớ em nữa, đã từ bao giờ cảm giác hồi hộp trông chờ em đã mất. Rất lâu rồi phải không hả anh?

Và giờ có viết nhiều đến thế nào đi chăng nữa thì mọi chuyện cũng đã xảy ra, và giờ nước mắt của em rơi nhiều vì anh như thế nào đi chăng nữa thì anh cũng xa em.

Buông tay để mọi chuyện trôi qua, buông tay để tình em còn trọn vẹn trong tim anh. Buông tay để anh có khoảng trời hạnh phúc của riêng mình. Buông tay để em không còn phải khóc, phải cô đơn buồn bả một mình. Dù lòng còn rất nhiều điều chưa nói cùng anh nhưng thôi hãy khép lại, hãy để cho dư âm tình yêu kia lặng lẽ nằm lại trong trái tim mỗi người.

Không phải tại em mà anh ra đi phải không hả anh!

Cảm ơn tình anh dành cho em trong thời gian qua (Ảnh minh họa)

Nhớ làm gì một cuộc tình đã xa, nhớ làm gì một cuộc tình dang dở, nhớ làm gì kỷ niệm đã lùi xa vào quá khứ. Em muốn níu giữ lại một chút dư âm ngọt ngào của tình yêu nhưng đành bất lực. Thật sự, càng cố gắng em càng thấy mệt mỏi. Mệt mỏi bởi những tin nhắn hững hờ, mệt mỏi giữa những lời lạnh lùng anh trao em.

Tam Kỳ mọi ngày em thấy nó nhỏ bé lắm anh à, không hiểu ngày chủ nhật hôm ấy trong mắt em rộng quá đỗi. Có lẽ vì anh và em cùng ở một nơi mà trái tim của hai người thì hai nơi. Em thấy anh và em đều nhỏ bé, đều bơ vơ và cô đơn.

Ngỡ bước chân em quay về, ngỡ em vẫn còn đây… Anh à! Lời yêu thương anh dành cho người ấy cũng hay cũng đầy tình cảm phải không hả anh. Em cũng dành cho anh những lời yêu thương nồng nàn đó. Đến lúc này đây em mệt mỏi, chồn chân và không muốn bước tiếp con đường này nữa. Em đành nói lời tạm biệt tình yêu này, quên anh và không làm phiền anh nữa.

Cảm ơn tình anh dành cho em trong thời gian qua. Cảm ơn những buổi chiều dối mẹ hẹn hò cùng anh. Cảm ơn những giây phút đầu tiên ngọt ngào nhất. Cảm ơn sự quan tâm, yêu thương của anh. Cảm ơn những nụ cười anh dành cho em.

Bất chợt em nghĩ đến hành trang vào đời của anh là những gì. Còn với em mảnh vỡ tình yêu này sẽ là hành trang cho em trong suốt hành trình còn lại của cuộc đời mình.



Theo blog (Bức thư tình)

26 tháng 3, 2012

Ở bên anh, em có lỗi với chồng

22:41 0 Comments

Em và anh gặp nhau như một trò đùa của số phận, cả hai chúng ta đều là kẻ thứ ba “phá hoại” hạnh phúc gia đình của người khác. Em yêu anh chân thành, tha thiết như một người con gái chưa từng được yêu. Nếu đó là tình yêu đơn phương thì có lẽ em sẽ cố gắng để quên anh đi… nhưng tình cảm của anh dành cho em không phải vậy.

Anh đến bên em như cơn gió nhẹ ấm áp làm lay động trái tim em, có thể nói hai chúng ta là kẻ thứ ba may mắn vì được sống trong một bản tình ca đầy lãng mạn và say đắm.

Những khi bên anh, anh đã kể cho em nghe về hoàn cảnh của mình. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt anh, em có thể cảm nhận được nỗi buồn sâu thẳm trong đôi mắt ấy. Và cũng chính đôi mắt ấy đã nói cho em biết tình yêu tha thiết anh dành cho em bấy lâu.

Nhưng anh à! Em không thể cướp đi trái tim anh, tình yêu của anh từ người phụ nữ ấy vì em biết, chị ấy rất cần những tình cảm đó từ anh. Anh hãy về bên chị ấy, hãy yêu chị ấy như anh đã từng yêu em anh nhé! Chỉ có như vậy, em tin anh sẽ có được hạnh phúc trọn vẹn.

Còn em, em sống với anh ấy đơn giản chỉ vì anh ấy yêu em. Hơn thế, anh ấy chấp nhận được một khúc gỗ sống bên mình. Em không thấy buồn khi nhìn thấy anh ấy đi với một cô gái khác, cũng không biết giận hờn khi anh ấy đi chơi về quá khuya và luôn im lặng khi anh ấy trách móc… Dường như trái tim vô cảm của em đã làm cho anh ấy cảm thấy được thoải mái và yêu em nhiều hơn.

Ở bên anh, em có lỗi với chồng

Bây giờ, chúng mình hãy về với cuộc sống thực tại anh nhé! (Ảnh minh họa)

Anh là người thứ hai đem lại cho con tim em cảm giác hạnh phúc khi được kề bên, nhớ nhung khi xa cách, khát khao được yêu thương sau mối tình đầu.

Ngay giờ này đây, em thấy con tim mình nhớ anh da diết nhưng em không thể làm gì có lỗi với người bên cạnh em… và cả vợ con anh nữa…
Em xin lỗi!

Chúng mình dừng lại thôi anh!

Nếu mai này chúng ta không còn chung sống được với người bên cạnh mình…

Nếu có tình cờ gặp lại nhau…

Nếu chúng ta còn yêu nhau tha thiết như bây giờ… thì đó cũng là lời trái tim ta mách bảo.

Còn bây giờ, chúng mình hãy về với cuộc sống thực tại, hãy về với những gì thực sự là của bản thân mình, anh nhé!

Chúc anh luôn bình an và hạnh phúc!


Theo blog (Bức thư tình)

25 tháng 3, 2012

Có thai không phải là quá khó

20:39 0 Comments

Bổ sung axitfolic

Nếu bạn dự định mang thai bạn phải bổ sung axitfolic ngay từ bây giờ. Thai nhi sẽ giảm nguy cơ từ 50-70% khuyết tật về thần kinh.

Không ăn kiêng và tập luyện quá sức

Chế độ dinh dưỡng nghèo nàn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe của thai nhi. Việc tập thể thao quá sức cũng ảnh hưởng đến chu kỳ kinh nguyệt và chất lượng trứng bị ảnh hưởng.

Từ bỏ ngay các chất kích thích

Bạn cần ngưng ngay việc hút thuốc lá vì các nghiên cứu đã chỉ ra 10 điếu thuốc mỗi ngày sẽ làm giảm 50% cơ hội thụ thai cho phái nữ. Tương tự bạn cũng nên từ bỏ caffeine là chất không có lợi cho sự phát triển của thai nhi.

Bạn hãy chuẩn bị thật tốt trước khi có em bé (Ảnh minh họa)

Tránh xa các chất độc hại

Nếu đang làm việc tại nơi có môi trường độc hại, vợ chồng bạn cần xem xét lại hoặc thay đổi môi trường trước khi mang thai. Một số hóa chất độc hại có thể ảnh hưởng đến chất lượng tinh trùng và sự phát triển của phôi.

Kiểm tra tòan bộ sức khỏe

Trước khi mang thai hãy để bác sĩ kiểm tra tòan bộ sức khỏe của bạn

Giữ môi trường âm đạo an toàn nhất

Tránh dùng thuốc làm sạch âm đạo hoặc băng vệ sinh có mùi thơm sẽ làm mất cân bằng độ PH. Thụt rửa âm đạo thường xuyên có thể làm thay đổi môi trường axit bình thường, gây nhiễm trùng.

Quan niệm đúng đắn về tình dục

Bạn cần giữ tâm lý vui vẻ thoải mái trong những lần quan hệ. Sau khi ân ái, bạn đừng đứng lên và hãy nằm ít nhất 5 phút để chắ chắn tinh trùng có thể vào sâu và gặp trứng.

"Nặn" em bé như một trò chơi

Nghĩa là cơ hội may rủi sẽ ngang nhau cho dù bạn luôn áp dụng đúng "chiến thuật". Thậm chí, ngay cả khi có sự tính toán rất kỹ thì mức độ thành công chỉ từ 25 -30% trong bất cứ chu kỳ nào.

Thời điểm dễ phát hiện Down ở thai nhi

20:33 0 Comments

Không dễ phát hiện

Siêu âm phát hiện bệnh down không phải dễ vì phụ thuộc nhiều vào kinh nghiệm của người siêu âm và độ phân giải của máy siêu âm, theo BS Lê Thị Hồng Lam, chuyên về siêu âm ở Bệnh viện Saint Paul (Hà Nội).

"Những bác sĩ mới vào nghề thường chưa đủ kinh nghiệm để có thể phát hiện được bệnh Down trên siêu âm. Cũng có thể họ chưa trang bị đủ lý thuyết về bệnh học", BS Lam chia sẻ sau khi một sản phụ 39 tuổi mới đây gửi đơn lên Thanh tra Sở Y tế TPHCM khiếu nại về việc Bệnh viện quận Bình Thạnh đã không phát hiện ra hội chứng Down ở thai nhi khi bà khám thai tại đây.

Siêu âm giai đoạn từ 11-13 tuần dễ phát hiện Down ở thai nhi

Bình thường, con người có 46 nhiễm sắc thể (23 cặp), một nửa số này thừa hưởng từ cha, nửa kia thừa hưởng từ mẹ.

Trẻ bị bệnh Down thường có 47 nhiễm sắc thể vì có đến ba nhiễm sắc thể thứ 21 (hiện tượng nhiễm sắc thể tam đồng). Chính nhiễm sắc thể dư này phá vỡ sự phát triển bình thường về thể chất và trí tuệ.

"Phụ nữ từ tuổi 35 có nguy cơ sinh con mắc bệnh Down và tỷ lệ mắc càng cao đối với phụ nữ nhiều tuổi", BS Lam với 12 năm kinh nghiệm siêu âm khẳng định.

Bệnh thường có nhiều biểu hiện bất thường về hình thái và chức năng như trương lực cơ thấp; mũi nhỏ, sống mũi thấp; đôi tai nhỏ, dị thường, kém mềm mại; nếp gấp ở trung tâm lòng bàn tay sâu và đơn độc; tăng động khớp; khớp trên và dưới đốt giữa của ngón thứ năm (ngón út) cứng; nếp quạt (một xếp da gấp thẳng đứng từ mi trên bao phủ góc mắt phía trong giống như mắt người Mông Cổ (điều này là bình thường với tộc người Mông Cổ nhưng là bất thường ở người bệnh Down); khoảng cách giữa ngón chân cái và ngón chân thứ hai quá rộng; lưỡi quá to so với miệng.

BS Lam cảnh báo, nếu những trường hợp này không được phát hiện kịp thời, bé được sinh ra có thể tử vong hoặc chậm phát triển, khó khăn trong sinh hoạt hằng ngày…

Chẩn đoán trước sinh giúp bác sĩ phát hiện và xử trí kịp thời một số bất thường về mặt hình thái (thai vô sọ, thai thiếu chi, não trước không phân chia, dị dạng tim, khuyết hàm) và những dị dạng mang tính di truyền (tế bào không trưởng thành, bất thường về nhiễm sắc thể). Vì vậy, việc quản lý thai nghén tốt là một trong những yêu cầu của chẩn đoán trước sinh.

Khi nào nên khám?

Bình thường, thời điểm bắt đầu khám sàng lọc trước sinh từ khi thai 11-13 tuần, nhưng tốt nhất là đúng 12 tuần. Các thời điểm tiếp theo sẽ là 20 – 22 tuần; 30 – 32 tuần.

Đối với bệnh Down, siêu âm kiểm tra thai giai đoạn 11-13 tuần, thường phát hiện được dấu hiệu dày khoảng sáng sau gáy. Hygroma Kystique (dị dạng bạch mạch dạng nang) là triệu chứng khá đặc hiệu trong một số bất thường của bộ nhiễm sắc thể, và là một trong những bất thường thể hiện sớm trong ba tháng đầu của thai kỳ.

Kết quả quan sát trên màn hình siêu âm là vùng da gáy dày, phồng lên từ vài mm đến hàng chục milimét, da đầu dày, da bụng cũng có thể dày. Khi siêu âm thấy hình ảnh này, nhất thiết bác sĩ phải khuyên sản phụ đến chuyên khoa sản sâu hơn để kiểm tra.

Trường hợp Hygroma Kystique lớn, thai nhi có tình trạng hết nước ối, việc chẩn đoán có thể bị bỏ qua hoặc nhầm lẫn.

Nếu sản phụ bỏ qua thăm khám siêu âm thời kỳ 11-13 tuần, những thời điểm sau, có thể quan sát thấy da dày ở thai nhi, không có sống mũi, khoảng cách hai mắt xa nhau, dị tật tim, và chân tay (đa dị tật).

Đặc biệt, đối với bệnh này, lưỡi của thai nhi to, dày nên miệng thai nhi luôn há. Nhìn chung, trong tất cả bất thường phát hiện được qua siêu âm, cần phải chọc ối làm nhiễm sắc đồ thai nhi.


Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Anh chấp nhận dừng lại

08:20 0 Comments

Cà chua yêu dấu của anh! Dạo này anh buồn và chán lắm em à, anh hay lang thang trên mạng đọc những chuyện tình cảm và những chia sẻ của mọi người, anh thấy mình thật hạnh phúc khi đã được ở bên em, được yêu em hơn 4 năm. Được em quan tâm, lo lắng và yêu thương anh một cách chân thành. Nhưng anh cũng buồn lắm vì chúng mình yêu nhau được 4 năm nhưng bây giờ chúng ta lại phải xa nhau. Không phải tình cảm của em và anh thay đổi. Chúng mình vẫn yêu nhau như ngày xưa, vẫn dành sự quan tâm lo lắng cho nhau nhưng bây giờ lại không thể ở bên nhau.

Lý do mà em nói xa anh không làm anh cam lòng nhưng anh lại không biết giải quyết bằng cách nào nữa. Khi chúng mình yêu nhau bố mẹ em không đồng ý nhưng cũng không phản đối. Lý do bố mẹ không đồng ý vì chưa muốn em yêu và muốn em tập trung vào học tập. Nhưng chúng mình vẫn đến với nhau vẫn cố gắng không làm ảnh hưởng đến chuyện học tập của em. Và nhất là không làm ảnh hưởng tới mọi người trong gia đình, không để xảy ra điều tiếng gì ở quê mình. Nhưng lần trước em về quê và bố mẹ đã bắt em phải chia tay anh với lý do thật mơ hồ rằng nếu sau này chúng mình đến với nhau thì trước 40 tuổi sẽ có một người bị mất và người đó chính là em. Cũng vì chuyện đó mà bố đã bắt em phải lựa chọn một là bố, hai là anh. Nếu em chọn gia đình thì phải chấm dứt với anh ngay lập tức. Em biết không khi nghe em nói vậy lòng anh thật buồn như có ai đó vừa đâm anh một nhát vào tim vậy. Anh biết em cũng đã phải chịu khổ rất nhiều khi bố quyết định như vậy. Anh cũng biết em cũng đã khóc rất nhiều em còn bảo bây giờ em khóc mà không còn nước mắt nữa. Anh rất đau lòng khi nghe em nói vậy, anh buồn lắm nhưng lại không biết làm gì nữa.

Anh chấp nhận dừng lại để em không phải chịu áp lực từ gia đình nữa (Ảnh minh họa)

Mấy hôm nay anh nhắn tin cho em nhưng em không nhắn lại, anh gọi điện em cũng không nghe máy. Anh buồn và cũng lo lắng nữa, không biết em đang làm, không biết em có ăn uống đầy đủ không. Anh nhắn tin mãi em mới nhắn lại nhưng em lại nói những điều làm cả anh và em đều buồn. Anh biết em cũng rất buồn và đau khổ khi cố gắng nói ra những điều đó, và em mong rằng anh sẽ tin những điều em nói là thật để chấp nhận xa em. Em biết không nghe em nói như vậy chỉ làm anh yêu em và thương em nhiều hơn. Chúng mình đã yêu nhau và ở bên nhau hơn 4 năm nên con người em và tính em như thế nào anh hiểu mà. Em nói em không còn cách nào khác và phải làm theo những lời của bố mẹ, em nói chúng ta nên dừng lại anh à. Em cũng nói được yêu anh và ở bên anh em cũng rất hạnh phúc và em chưa bao giờ hối hận điều gì khi đã yêu anh.

Nhìn em buồn và gầy lòng anh thật xót xa, bây giờ anh cũng chấp nhận dừng lại. Nhưng như vậy không có nghĩa là anh không được yêu em không được quan tâm đến em nữa. Anh chấp nhận dừng lại để em không phải chịu áp lực từ gia đình nữa, nhưng anh vẫn sẽ yêu em, vẫn quan tâm đến em. Khi nào em ra trường, có công việc ổn định và nhất là khi em đã tìm được một người làm chỗ dựa cho em về tinh thần và mọi thứ trong cuộc sống anh sẽ xa em. Không phải anh là người cao thượng khi muốn ở bên chăm sóc em như vậy đâu vì anh đã quá yêu em, nếu bây giờ không cho anh được liên lạc không được gặp em nữa anh không biết mình sẽ sống thế nào nữa. Hãy cứ để anh được yêu em và được quan tâm em đến lúc em ra trường nhé. Có phải chúng mình không còn yêu nhau đâu, có phải một người trong chúng mình thay đổi đâu. Chúng mình vẫn yêu nhau mà chỉ có điều bây giờ chúng mình không được ở bên nhau nữa thôi. Hãy để anh được làm bạn em nhé, là một người bạn tri kỷ cùng em. Bây giờ chỉ cần thỉnh thoảng vẫn được liên lạc với em, thỉnh thoảng vẫn được gặp em cũng làm anh cảm thấy ấm áp và nhẹ nhàng lắm.

Em hãy cứng rắn lên nhé, không được buồn mà bỏ quên không chăm sóc bản thân đâu. Hãy cố gắng học tập thật tốt em nhé anh tin em sẽ làm được mà.


Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Hãy cùng nhau vượt qua anh nhé

08:15 0 Comments
Cuộc sống có những chuyện mà nó xảy ra ngoài vòng kiểm soát của chúng ta và tôi cũng thế, cũng không ngoại lệ. Năm nay tôi tròn 20 tuổi, cái tuổi được xem là đẹp nhất. "Ngày vừa hai mươi em ùa vào đời, đời vừa hai mươi xanh lạ…" cũng như bao người con gái khác tôi cũng có một mối tình mà mối tình ấy kết thúc cách đây không lâu.

Chúng tôi học cùng trường và cùng lớp có thể nói chúng tôi có điều kiện hơn những cặp khác dễ thông cảm và chia sẻ cho nhau nhưng đó cũng chỉ là do tôi nghĩ mà thôi. Quen nhau được một năm nhưng sao trong khoảng thời gian ấy tôi rất mệt mỏi vì sự vô tâm đến hờ hững của anh! Đáng lí ra tôi phải là người chia tay anh nhưng tôi đã không chọn con đường đó vì tôi nghĩ một ngày nào đó anh sẽ thay đổi, thế nên tôi chờ đợi trong sự mỏi mòn với hy vọng rằng: ngày mai sẽ tốt hơn ngày hôm nay. Và rồi điều mà làm tôi thật sự bất ngờ và sốc nặng là anh đã chủ động nói lời chia tay.

Anh nói với tôi rằng: "Anh muốn tốt cho tôi, quen anh sau này tôi sẽ không có hạnh phúc và tương lai". Có phải lúc nào khi chia tay thì người con trai cũng điều nói như thế không các bạn?! Tôi đã nói với anh là tôi không chấp nhận, lí do ấy không thuyết phục được tôi. Và rồi dường như chính tôi lại làm cho tôi đau khổ khi tôi đã ép được anh nói ra rằng anh đã có bạn gái mới và hai người đã quen nhau được vài tháng. Thôi thì biết làm sao hơn, tôi chấp nhận, trong thâm tâm tôi luôn mong anh hạnh phúc. Những ngày sau đó là những ngày lâu nhất của cuộc đời tôi, đi đâu tôi cũng thấy buồn, cô đơn và lạc lõng. Nỗi thất vọng về một mối tình ngây ngô của tôi đã làm cho tôi gụt ngã và tôi đã nguyện với lòng sẽ không yêu một ai cả. Tôi sẽ cô đơn cho đến cuối cuộc đời!

Chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành (Ảnh minh họa)

Nhưng ai mà đoán được chữ "ngờ", tôi tình cờ quen được một người đã làm thay đổi cuộc đời tôi, là mốc son quan trọng. Tôi tâm sự và chia sẻ cho anh nghe về tất cả, anh gọi điện, nhắn tin an ủi tôi rất nhiều nhưng tâm hồn của tôi thì tan nát làm sao hiểu được tình cảm của anh dành cho tôi chứ! Trò chuyện với anh tôi không hề giấu giếm một điều gì cả và tôi tìm được cảm giác che chở từ anh. Anh động viên, an ủi tôi, tôi xem anh như một người bạn, người anh trai và cũng là một tri kỉ, và có thể nói tôi tôn trọng và quý mến anh vô cùng. Anh cũng kể cho tôi nghe về quá khứ, cuộc sống của anh tôi thông cảm và tôi thấy thương anh rất nhiều (đó chỉ là 1 tình thương của sự đồng cảm).

Và rồi anh ngỏ lời yêu tôi, nhưng tôi nào đâu còn cảm giác nữa chứ! Vết thương lòng tôi vẫn chưa lành mà! Và không phủ nhận một điều là tôi cũng có tình cảm với anh nhưng tôi cố nén cảm xúc của mình lại, nhưng rồi làm sao tôi có thể giấu mãi chứ? Thế là chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành, sự đồng cảm và tôn trọng lẫn nhau. Về tuổi tác anh hơn tôi nhiều lắm nhưng đó không phải là rào cản ngăn cách giữa chúng tôi. Nhưng có một điều tôi luôn băng khoăn và rất ư lo lắng! Liệu gia đình tôi có chấp nhận cho tôi và anh đến với nhau không? Ông trời ơi! Ông đã mang anh đến cho con nhưng xin ông đừng bắt con phải chọn giữa gia đình và anh! Ba mẹ đã vì tôi mà vất vả quá nhiều tôi không muốn là ba mẹ đau lòng. Còn anh, anh là ánh sáng, là niềm tin của tôi, chỉ có anh mới có thể hiểu và thông cảm cho tôi. Anh à! Chúng mình hãy cùng nhau vượt qua những khó khăn và thử thách anh nhé!
Theo blog (Bức thư tình)

21 tháng 3, 2012

Thư tình: Gửi người anh yêu!

22:09 0 Comments

Em à, anh yêu em rất nhiều, yêu em hơn cả bản thân mình. Nhiều khi anh ngu ngơ hỏi "Em có yêu anh không, có thương anh không?", anh biết rằng em đã từng yêu và yêu họ rất nhiều, anh đến với em khi mà tình yêu em dành cho họ chưa thật sự dứt, anh muốn biết được trong em, anh có vị trí như thế nào, đôi khi em trả lời "Khùng!!" cũng làm anh không chạnh lòng.

Ừ, đôi khi anh biết rằng, anh đến với em như vậy thì chưa chắc được tình yêu thật lòng từ em, vì có thể trong lúc em thất vọng vì người ta, em tìm đến anh. Anh chấp nhận điều đó, vì bên em, anh thật sự hạnh phúc. Hạnh phúc như một đứa trẻ khi được người lớn cho quà, hạnh phúc đến mức anh luôn hát một bài mỗi khi cùng em: "I love u more than I can say, oh oh oh …".

Cuộc sống vốn dĩ là gì? Khi chưa gặp em, thế giới anh là gì? Một thế giới hoang tàn, sỏi đá, bởi anh vốn dĩ là con người có tính cách ngang ngược và đôi khi cũng hơi nóng giận. Một thế giới không có một chút ánh nắng, không một niềm tin. Một thế giới hoang sơ. Anh sống với nội tâm không ai biết, cuộc sống chỉ là đi đi rồi về về, hòa đồng với mọi người, cười nói vui vẻ với bạn bè. Nhưng mỗi khi bùn, anh chỉ có một mình, lặng lẽ, anh đã quen với cảm giác đó từ lúc nào không biết. Nhìn khoảng đất trống trước nhà, nhìn những bóng đèn trên sân bay sáng rực lên, ngồi trên lan can anh ngồi một mình, không định hình sẽ như thế nào.

Đến với em anh đã xóa bỏ đi tất cả, những quan niệm, những chuẩn mực của mình. Anh không biết vì sao anh lại như thế. Có lẽ trái tim anh đã bị lỡ nhịp khi gặp em. Em như một thiên thần, một ngôi sao sáng chiếu vào thế giới của anh đã khô héo từ lâu.

Thư tình: Gửi người anh yêu!

Anh yêu em rất nhiều, yêu em hơn cả bản thân mình (Ảnh minh họa)

Bên em, anh muốn làm tất cả, anh chưa từng đi xem phim và cũng chưa từng bước chân vào rạp, anh cũng chưa từng đi vòng vòng quanh phố bao giờ. Anh chỉ biết quán càfe, nhậu và con đường quen thuộc từ nhà tới nơi làm việc. Có em, anh mới biết được cuộc sống có ý nghĩa biết bao nhiêu. Một sức mạnh vô hình làm anh thay đổi, sống suy nghĩ và yêu thương nhiều hơn.

Em à, đôi khi anh lại sợ mất em, mất em rồi, thế giới anh sẽ ra sao, lại như ngày xưa nữa hay sao? Anh không muốn quay lại nữa. Anh biết, anh đến với em khi em chưa hoàn toàn dành hết tình yêu cho anh. Nhưng anh luôn hi vọng rằng, bằng tình yêu của anh, em sẽ hiểu và thương anh. Anh biết một ngày nào đó, em hoàn toàn yêu anh, yêu hết trái tim giống như anh yêu em.

Đôi khi anh tự hỏi, hạnh phúc là gì? Hạnh phúc đối với anh, chỉ cần nhìn thấy em, thấy em cười và được nắm tay em là đủ rồi. Hạnh phúc đâu phải là những thứ cao siêu, sống trong một ngôi nhà rộng lớn, có xe hơi… Không, đối với anh, anh không cần điều đó, chỉ cần anh được bên em, được nhìn em mỗi sáng đi làm là anh thấy mãn nguyện rồi. Hạnh phúc có trong tầm tay chúng ta không em? Hãy tin anh, anh sẽ mang lại cho em một hạnh phúc trọn vẹn với tất cả tình yêu anh dành cho em.

Tin anh, hãy cho anh một cơ hội để được đứng bên cạnh em trong ngôi nhà hạnh phúc chúng ta. Một bàn tay, một cái ôm anh lúc nào anh cũng cần hết em à, để anh có đủ nghị lực vượt qua những khó khăn trước mắt để chúng mình bên nhau trọn đời nhé em.

Anh yêu em…


Theo blog (Bức thư tình)

20 tháng 3, 2012

Ân hận vì đã vội vàng sống thử

20:50 0 Comments

Ở cái xóm trọ gần 20 phòng này có ai là không biết tới Loan và Tùng – một cặp mà khi nhắc tới bao đôi yêu nhau phải ghen tỵ bởi sự lãng mạn, tình yêu cuồng nhiệt của họ. Ngày ngày Tùng đến đón Loan đi học, rồi hết giờ lại đạp xe từ trường Thương mại đến trường Sư phạm đón Loan về. Sau một khoảng thời gian yêu nhau, Loan dọn về ở cùng với Tùng. Cuộc sống mới của đôi “vợ chồng hờ” bắt đầu. Và những vết nứt tình yêu cũng bắt đầu nảy sinh từ đó. Khi về sống chung cùng nhau thì dường như mọi thứ của 2 người sẽ chẳng còn gì là riêng nữa.

Thời gian đầu cuộc sống của hai người rất hạnh phúc, đầy ắp tiếng cười. Nhìn họ mà ai cũng cầu chúc cho đôi uyên ương ấy sẽ mãi mãi được như vậy. Nhưng chuyện gì đến vẫn cứ đến. Có lẽ nào khi yêu quá sẽ làm người ta nảy sinh những ghen tuông, sự nhỏ nhoi và lòng ích kỷ, hay đó là dấu hiệu cho một tình yêu đã hết? Sau những ngày đầu hạnh phúc thì Loan luôn phải trong sợ hãi mỗi khi Tùng đi uống rượu với bạn bè về. "Lấy nước cho tao uống mau lên. Khát quá". Chỉ cần chậm 5 phút sau khi mệnh lệnh của Tùng hạ chỉ thì Loan sẽ phải đón nhận những trận đòn như trời giáng. Đã bao lần Loan đến trường với những vết tím bầm trên mặt hay vết hằn ở cổ. Bạn bè hỏi thăm Loan lại nói dối: "Hôm qua Tùng đèo tao đi chơi bị ngã".

Giấu mãi cũng không được, bởi sau này dường như những trận đòn của Tùng mỗi lúc một mạnh tay hơn, đã bao đêm Loan phải trốn sang nhà bạn ngủ nhờ khi Tùng đi nhậu về. Tùng cấm Loan giao lưu với các bạn trai khác và tụ tập với bạn bè. Những lời đe dọa thường là: "Cô mà không nghe lời thì đừng trách tôi". Cuộc sống trở nên nghẹt thở và bế tắc, Loan đã chuyển đến ở cùng cô bạn thân trên lớp. Loan bỏ đi, Tùng tỏ ra rất buồn, lúc nào cũng như một chiếc bóng vô hồn. Anh đi tìm Loan và hứa sẽ thay đổi, sẽ chuyên tâm học hành để lo cho tương lai của hai đứa sau này. Tình yêu dành cho Tùng vẫn còn nhiều và niềm tin Tùng sẽ thay đổi, Loan đồng ý theo Tùng về. Những ngày đầu tiên trở lại, Loan được Tùng chiều chuộng, đưa đón đi học. Mọi việc Tùng làm hết, Loan không phải động tay một việc gì dù chỉ là rửa bát hay rửa rau. Thời gian còn lại Tùng học bài. Cả xóm cũng thấy ngạc nhiên trước sự thay đổi của Tùng. Nhất là Loan, cô thấy rất vui khi người yêu đã làm được như lời anh hứa.

Ân hận vì đã vội vàng sống thử
Ảnh minh họa.

Niềm vui đó chưa được bao lâu thì Tùng lại như ngày xưa. Suốt ngày cùng bạn bè tụ tập, chơi bời. Tùng bắt đầu nghiện game và bỏ học thường xuyên cho đến khi phải thi lại, phải nợ môn. Hết tiền Tùng về xem Loan còn tiền không. Ban đầu là xin, về sau Tùng coi tiền của Loan như của mình và tự lấy. Mâu thuẫn ngày càng lớn. Cuộc sống làm cho Loan trở nên chán nản, bi quan. Qua nhà bạn bè ở ngủ nhờ hay chuyển đi lần nữa thì Loan xấu hổ vì lựa chọn lầm, bạn bè cười chê. Cô cắn môi chịu đựng. Tình yêu nồng nàn ngày nào giờ đây đã không còn nữa. Loan sống bên Tùng chỉ bởi cô suy nghĩ: đã trót trao đời người con gái cho Tùng, cô bỏ Tùng, sau này cô sẽ đối diện với người mới ra sao? Chặng đường tiếp theo như thế nào? Vả lại, Loan cũng sợ những trận đòn mà Tùng sẽ dành cho cô khi tìm thấy cô một lần nữa. Dần dần Loan không chỉ bị đánh mỗi khi Tùng đi nhậu về nữa, cô còn bị đánh khi cơm nấu có hơi khô, hoặc hơi ướt; canh có hơi nhạt; hay món ăn cô nấu Tùng không thích.

Một lần do sơ ý Loan trượt chân ở cầu thang khi lên lớp bị chệch khớp. Tan học, một cậu bạn đèo Loan về. Không ngờ lúc đó Tùng đang ngồi uống trà đá với người bạn ở gần cổng trường Loan. Nhìn thấy Loan ngồi sau xe người con trai khác, lại được mấy cậu bạn thêm bớt đôi lời: " Mày để người yêu mày ngồi sau xe thằng khác mà cũng chịu được à? Vụ này phải làm tới nơi tới chốn chứ". Lòng ghen trong Tuấn nổi lên cùng với sĩ diện phải thể hiện cho lũ bạn thấy cái uy của mình với người yêu. Tùng phóng xe đuổi theo Loan, cậu bạn đưa Loan về bị Tùng đấm trong sự bất ngờ vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Quay ra Loan bị Tùng tát. Một cảm giác ê chề, xót xa biết bao, Loan thấy mình thật xấu hổ trước sự chứng kiến của bao bạn bè. Về phòng, Tùng vẫn chưa buông tha. Bữa trưa nấu xong, Loan dọn ra thì bất ngờ Tùng bê mâm cơm hất tất cả ra ngoài hiên. Mặt đỏ gay gắt, chửi bới Loan là đồ con gái hư hỏng và liên tiếp vung tay lên đánh cô.

Tình yêu đã hết, mệt mỏi kéo dài và nỗi sợ hãi đã bao ngày, Loan quyết định rời xa Tùng mãi mãi. Dù cô biết Tùng sẽ lại đi tìm và xin cô tha thứ. Nhưng muộn mất rồi! Bởi cô biết rằng Tùng sẽ không phải là người đàn ông có thể cho cô trao gửi hạnh phúc cả cuộc đời, là bờ vai bình yên cho cô trong cuộc sống này.

Trần Yến


Theo blog (Bức thư tình)

Gửi bố của con!

20:15 0 Comments

Gửi bố!

Con không biết đã quá muộn hay chưa nhưng con mong ở nơi xa xôi ấy bố có thể đọc và hiểu hết tâm tư của con!

Thời gian qua con vẫn chưa chấp nhận được sự thật mất bố. Con đã trải qua nhiều nỗi đau về tình cảm nhưng chưa nỗi đau nào lớn bằng nỗi đau này. Nó không chỉ cắn rứt lương tâm con mà còn để lại nhiều tiếc nuối.

Ngày hôm ấy, 12/1 âm lịch, bố vẫn khỏe mạnh, vẫn đi lễ Đền Dâu. Lúc bố về nhà chỉ nói mệt nằm nghỉ một lúc sẽ đỡ. Ai ngờ chỉ một lúc sau con phải chứng kiến cái cảnh đau lòng ấy… “Con gọi nhưng bố không trả lời“. Lúc ấy chỉ có mình con ở đấy và cũng chỉ mình con biết rằng, bố đã khóc, bố không muốn ra đi…

Trời đất như sụp đổ dưới chân con. Giá như bố có bệnh gì đó thì con còn có thể chấp nhận được sự ra đi này nhưng bố là một người chăm chỉ đi lễ chùa, tin vào luật nhân quả nhưng giờ đây, chính con đã thấy được bất công của số phận. Số phận đã biến con trở thành đứa mồ côi cha, đã khiến con không bao giờ có cơ hội làm tròn chữ “Hiếu”.

Con không sợ những khó khăn trước mắt, con chỉ thấy thương bố mà thôi. Nhiều khi nghĩ đến không có bố bên cạnh mà con thấy quặn lòng bởi 23 năm qua, con chưa làm được gì khiến bố vui, chưa chăm sóc bố được một ngày nào trọn vẹn.

Hoàn cảnh gia đình mình không phải quá khó khăn nhưng công việc cũng khá vất vả. Nhiều khi chứng kiến cảnh bố làm mệt nhọc, con chỉ mong sao bằng mọi cách có thể kiếm được thật nhiều tiền để bố không phải làm nữa , dù con có phải hy sinh hạnh phúc sau này con cũng chấp nhận… nhưng con chưa kịp làm được gì bố ạ!

Gửi bố của con!

Giá như có phép màu, con sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì mình đang có để bố quay trở về (Ảnh minh họa)

Bố vẫn nói với mọi người, "Chỉ lo xong công việc cho con thì sẽ nghỉ làm vì giờ yếu lắm rồi". Nhớ ngày đưa con lên Hà Nội nhờ người họ hàng xin việc, đường phố đông đúc nhưng bố vẫn gắng đi mà lòng con đau nhói. Vậy mà giờ đây con chưa có việc làm, ông trời đã mang bố đi thật xa…

Tuổi thơ của con đã chịu nhiều thiệt thòi khi không được gặp mặt ông bà ngoại .Và mai sau, con của con cũng không biết mặt ông ngoại. Ngồi nghĩ về tương lai, con thấy nản lòng, không muốn đi tiếp bố ạ!

Là một người ít nói, ít thể hiện tình cảm ra bên ngoài nên chưa bao giờ con tỏ ra quan tâm, lo lắng cho bố để giờ đây thì đã quá muộn… Biết bao dự định muốn thực hiện để bố vui lòng nhưng con chưa có cơ hội để làm, bố có hiểu được lòng con không?

Giá như có phép màu, con sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì mình đang có để bố quay trở về. Vẫn biết trên đời này con không phải người duy nhất mồ côi cha, cũng không phải hoàn cảnh đau buồn nhất nhưng con không cam lòng…

Sự thật này biết bao giờ con mới có thể chấp nhận? Cả đời này liệu con có thể làm được gì cho bố không? Hay mãi mãi con chỉ là đứa con “bất hiếu”?

Mọi người nói chỉ cần con cố gắng sống tốt thì bố sẽ biết, sẽ vui nhưng con không tin. Con muốn nhìn thấy bố vui, nghe thấy bố nói bố ạ!

Đã sắp đến 49 ngày kể từ khi bố ra đi, con mong bố hãy yên nghỉ! Con sẽ vẫn đi tiếp cuộc đời và chăm sóc cho mẹ. Trong thâm tâm con, hình ảnh bố mãi mãi không phai nhòa… Bố vẫn sống trong lòng chúng con!

Nếu có kiếp sau, con mong lại được làm con của bố!



Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Em nhớ anh nhiều lắm!

07:45 0 Comments

Đêm nay em không sao ngủ được, ngay lòng ngực mình cứ đau nhoi nhói. Những kỷ niệm về anh làm em như nghẹt thở. Anh đi rồi, không biết giờ này anh có nhớ gì đến em không. Hai ngày nay em đã cố quên anh, nhưng sao mà khó quá, từ chiều tới giờ đầu em như quay cuồng, trí óc như đảo lộn, tâm hồn nặng nề, làm việc gì cũng chẳng đâu vào đâu! Anh ơi, anh có hiểu cho lòng em không? Em nhớ từng nụ cười, ánh mắt đa tình của anh, những vòng tay siết chặt, nụ hôn nồng ấm… Trời ơi sao mà em nhớ đến anh nhiều như vậy! Ăn cũng nhớ, ngủ cũng nhớ, làm việc cũng nhớ, lúc nào cũng nhớ, anh đã chiếm hết thời gian của em mất rồi, đêm nào em cũng thức thật khuya để nhớ về anh, để rồi sáng hôm sau mang bộ mặt sầu sầu vào cơ quan, làm việc gì cũng quên trước, quên sau, thật là thảm hại. Em không hiểu vì sao mình lại trở thành một con người như vậy!

Anh đi tập huấn ở Cần Thơ 1 tuần, ngày nào em cũng nhắn tin cho anh, mong được nhận một tin nhắn của anh, dù chỉ có 3 chữ "em khỏe không?", là em vui lắm rồi. Mỗi lần nhắn tin cho anh, em cứ chờ đợi màn hình điện thoại của em sáng lên, nhìn vào thấy 3 chữ em lưu tên anh hiện lên là tim anh thổn thức. Có lần em bật khóc vì sung sướng, vì hạnh phúc. Trời ơi sao mà em yêu anh nhiều đến thế!

Hai ngày đi qua em buồn bã và hờn anh, vì ngày chia tay anh không hẹn gặp em, không chia tay với em. Em đã điện cho anh. Qua lời trao đổi anh có nói những lời như thế này nên em tin anh và ấp ủ tình yêu theo anh: Anh đi, em ở nhà khỏe nha, bận quá anh không gặp được em rồi, ở nhà nhớ anh nhé!

Vậy đó, nhưng em lại hờn anh, vì em mong gặp anh biết dường nào, sao anh không gặp em một tí để em hôn anh một cái thôi cũng được. Giận anh nên 2 ngày anh đi em không thèm nhắn tin hay điện thoại gì cả. Nhưng trong lòng rối bời, lúc nào cũng nhớ tới anh. Đợi tin nhắn của anh. Thường là em làm như vậy, em hờn mác là không chủ động nhắn tin cho anh, để chờ xem anh có động tĩnh gì không, lần này cũng vậy, mặc dù trong lòng rối tung lên. Hôm nay là thứ 7, em nghỉ làm, nhưng anh vẫn đang dự lớp tập huấn bên đó. Chốc chốc em lại mở điện thoại xem có tin nhắn của anh không? (vì em để điện thoại chế độ tin nhắn rung thôi), thế là sáng hôm đó khoảng 8h, thấy 3 chữ em lưu tên anh hiện lên, trời ơi em hạnh phúc đến nỗi tim như ngừng đập, em sung sướng muốn reo lên khi đọc dòng tin nhắn "Em có đi làm chưa?", em vội vàng bỏ tất cả bấm điện thoại cho anh liền. Chỉ nghe giọng nói của anh là em đã vui biết dường nào. Anh bảo: ý quên hôm nay thứ 7 em đâu có đi làm, vì bên này anh vẫn lên lớp, em đang làm gì đó? Em trả lời: em đang dọn dẹp nhà cửa, rồi trách nhẹ anh: mới đi đó mà đã quên XD rồi (ý nói quên quê nhà mình rồi!), anh cười…

Tối hôm đó em nhắn cho anh một tin nhắn thật dài, với bao lời yêu thương, mong sẽ nhận lại lời chúc của anh đễ em ngủ ngon. Nhưng em cứ đợi hoài, đợi hoài đến gần 1h sáng, nhưng vẫn không thấy, anh có biết là em đã khóc như thế nào không? Vừa khóc vừa suy nghĩ lung tung, đưa ra nhiều tình huống: Một là anh đang vui vẻ với một người con gái khác có thể đi cùng anh qua bên đó đêm nay, hai là anh nhậu sỉn rồi ngũ quên, ba là anh không muốn trả lời điện thoại của em. Em lại khóc, nước mắt chảy ướt cả gối. Em cảm thấy đau khổ nhiều nhất là anh không muốn trả lời điện thoại của em. Trời ơi nếu anh chẳng thèm trả lời tin nhắn của em, tức là anh không hề quan tâm đến em, như vậy thì em đau khổ biết dường nào? Vậy là em lại tiếp tục khóc rồi ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau phải đi làm rồi, vào cơ quan với gương mặt thẫn thờ, đang họp cơ quan sáng thứ hai, anh đã điện cho em, anh bảo: "Tối hôm qua anh giao lưu với mấy người bạn của các tỉnh, nên có uống rượu và về ngủ sớm không thấy tin nhắn của em" em đã kể cho anh những suy nghĩ của mình về việc nhắn tin cho anh mà không nhận hồi âm, anh đã cười và bảo "vậy là trong đó có cái đúng rồi", anh còn nói thêm “Tưởng là anh dẫn cô nào theo qua bên này hả? Ai mà dám theo anh, ở không đâu mà đi. Anh đang bị cảm vì ở đây lạ chỗ anh lại khó ngủ, làm việc không nghỉ thứ 7, chủ nhật nên anh bệnh rồi". Chỉ bấy nhiều đó thôi mà gương mặt em rạng rỡ, tươi cười xinh đẹp hẳn ra.

Thư tình: Em nhớ anh nhiều lắm!

Mặc cho dòng đời cứ cuốn đi, em sẽ cố gắng vượt qua tất cả (Ảnh minh họa)

Nhưng rồi tối hôm sau, em lại nhắn tin cho anh, nhưng anh cũng không trả lời, em lại suy nghĩ lung tung. Sáng hôm sau em nhận 1 tin nhắn của anh: "Tối qua anh bệnh, uống thuốc nên ngủ sớm, không thấy tin nhắn của anh, đừng buồn nhé". Tuy anh nói vậy nhưng em có linh cảm có một điều gì đó không vui cho em. Thật ra em thiếu tự tin khi quen với anh. Lúc nào cũng sợ anh không quan tâm tới tình cảm của em, sợ mất anh, sợ mình không đủ khả năng chinh phục tình yêu của anh… Bởi anh là một lãnh đạo của một cơ quan có tầm cỡ của tỉnh, có trình độ, lại đẹp trai, tướng tá đạo mạo, phong độ, luôn có trách nhiệm trong công việc, là típ người lý tưởng của nhiều cô gái. Còn em là một phụ nữ tuy được mọi người gọi là xinh đẹp, có duyên thầm, được nhiều đàn ông chú ý. Nhưng đứng bên anh em thấy mình quá nhỏ bé, từ địa vị đến bản lĩnh, em coi vậy chứ yếu duối. Có lẽ vì vậy mà em yêu anh, muốn anh là chỗ dựa tinh thần đáng tin cậy của mình trong cuộc sống này, dù tình cảm này chẳng biết sẽ đi về đâu, nhưng em cảm thấy an tâm, tự tin vui vẻ hơn khi được yêu anh và được anh quan tâm, để ý đến.

Em chưa hiểu anh nhiều, chỉ biết rằng anh có tình cảm với em, quan tâm tới em, nhưng anh bận nhiều việc của cơ quan, em thấy anh là người của công việc mà, thời gian anh dành cho em rất ít, mỗi lần nhắn tin cho em dài lắm là 7 đến 8 từ là cùng. Còn điện thoại thì em điện cho anh 10 cuộc, anh chỉ điện cho em 3 cuộc mà thôi. Nhưng khi em điện cho anh dù bận gì anh cũng nghe và trả lời có đầu có đuôi, nên em cũng không thắc mắc gì nhiều.

Anh biết không, nhiều lúc em hoang mang, lo lắng lắm, vì biết rằng mình dành tình cảm cho anh nhiều quá, còn anh thì sao? Liệu anh có hiểu tình cảm của mình không? Có thật sự thích mình không? Hay chỉ là quan tâm một chút thôi? Mình có bị ngộ nhận không?

Nhưng suy nghĩ đến những "hiện tượng" và lời nói đôi lần gặp anh, thì em lại thấy anh có yêu em! Em thật là mâu thuẫn phải không anh, đó là vì em thiếu tự tin và chính bản thân mình. Nhưng lần em nhắn tin cho anh, đợi hoài không thấy hồi âm, em buồn lắm, thấy cõi lòng tan nát, chẳng muốn làm việc gì, đầu óc rồi bời, tự nhủ: Phải chi mình đừng nhắn cho anh thì dể chịu hơn không? Những lúc như vậy em lại viết lên những vần thơ bằng chính những cảm xúc từ đáy lòng của mình:

Em nhớ anh tê tái cõi lòng
Anh hờ hững làm tim em tan nát
Em yêu anh bằng con tim dào dạt
Niềm khát khao cháy bổng trong lòng
Để chiều về em cứ thẫn thờ ngóng trông
Một tin nhắn của anh hiện lên trên màn hình điện thoại…
Dù không phải là lời nhớ thương hay mong đợi
Chỉ là lời hỏi thăm, nhưng em vui biết dường nào
Bởi mấy ngày em chỉ chờ đợi ước ao
Ba chữ em lưu tên anh hiện lên, làm tim em thổn thức
Em yêu anh, yêu nhiều đến mức
Quên thời gian, quên cả bản thân mình
Nhớ ngày đầu em quá tự tin
Vào khả năng chinh phục
Nụ hôn của anh sao mà nồng nàn hạnh phúc
Bàn tay anh đưa tôi vào lối mộng tuyệt vời
Để giờ này em cảm thấy chơi vơi
Trống trải cô đơn, khi anh không còn bên em nữa
Nụ hôn anh trao là ngọn lửa
Thứ lửa tình cháy âm ỉ không một phút nào nguôi
Em muốn quên anh, mà sao dạ mãi ngậm ngùi…

Em viết lên những dòng thư này để cho nhẹ bớt tâm sự đeo nặng trong lòng thời gian qua, có lẽ đây là điều kiện để em thố lộ tất cả tình cảm của mình một cách đầy đủ nhất, sâu sắc nhất. Anh có hiểu cho lòng em không, giờ này anh có nhớ em không? Anh ngủ hay thức? Anh có biết là em đang khóc vì thương nhớ anh không? Có khi nào em yêu đơn phương không anh? Em không biết mình sẽ làm gì trong những ngày sắp tới nữa. Mặc cho dòng đời cứ cuốn đi, em sẽ cố gắng vượt qua tất cả, nếu như giông bão kéo đến, tình yêu của em không còn nữa, anh không thuộc về em, anh quên em vì những lý do nào đó… em vẫn chấp nhận. Nhưng chắc chắn là em sẽ rất đau khổ, nước mắt sẽ rơi thật nhiều, sẽ có những ngày thơ thẩn, những đêm không ngủ được.

Em vẫn nhớ anh da diết!


Theo blog (Bức thư tình)

Em nghiện anh rồi đấy!

07:41 0 Comments

Khi ai đó nói về số phận, tôi đã không tin… nhưng đến giờ phút này thì tôi tin số phận là có thật.

27 tuổi, với những người lớn thì vẫn nghĩ tôi là một đứa trẻ con ngây ngô, còn với những đứa trẻ thì tôi lại là một "ai đó" để nó cần hướng tới. Ừ thì, cuộc sống lúc nào cũng "ước" và "giá như"… chứ có mấy ai bằng lòng với cuộc sống hiện tại của mình.

Tôi gặp anh vào năm tôi 26 tuổi, gặp anh khi tất cả mọi thứ đã được gọi là yên bề. Thế nhưng từ khi bắt gặp ánh mắt anh, không hiểu sao tôi lại thèm cảm giác được nói chuyện cùng anh.

Một hôm anh điện thoại và hỏi:

- Em đang tách hoa lan à?

- Vâng, sao anh biết?

- Anh đang đứng ở nhà em nè! Em tặng hoa anh nhé!

- Không!

Tôi cúp máy và cảm giác có cái gì đó buồn cười về người đàn ông này.

Không biết từ bao giờ, những câu chuyện vu vơ như thế đã kéo tôi gần hơn với người đàn ông ấy. Không phải vì tôi dễ gần, không phải vì người đàn ông đó có nét gì đó hấp dẫn mà có lẽ, do tôi tìm thấy ở người đàn ông đó những điều mà tôi cần chia sẻ.

Tình yêu ư? Tôi không tin. Tình bạn sao? Càng không phải. Vì tôi đã trải qua nhiều sóng gió trong cuộc sống và người đàn ông đó đủ từng trải biết rằng, anh ta đang làm gì và cần gì.

Ừ thì, đúng là tôi cần điều gì ở người đàn ông đó? Một câu hỏi đặt ra khiến tôi có một ý nghĩ cực kỳ điên khùng. Tôi muốn được sở hữu người đàn ông này một lúc, tôi muốn được tan chảy vào vòng tay yêu thương của anh… để rồi sau đó, tôi sẽ biến khỏi cuộc sống của anh. Càng suy nghĩ, tôi càng nhận thấy mình đang tự đánh cược với chính bản thân mình.

Và rồi tôi đã chủ động… Tôi nói với anh rằng, tôi muốn làm bạn tình của anh, muốn được anh ôm tôi và muốn…

Tôi và anh gặp nhau. Sự hội hộp, lo lắng khiến cho tôi vô cùng căng thẳng. Tôi sợ rằng mình sẽ làm cho anh thất vọng khi ở bên cạnh tôi. Tôi sợ mình không đủ sành sỏi trong chuyện ấy để giữ anh lại lâu hơn… và tôi sợ hành động của mình sẽ khiến anh thất vọng và nhanh chóng rời xa tôi.

Em nghiện anh rồi đấy!

Tôi nói với anh rằng, tôi muốn làm bạn tình của anh, muốn được anh ôm tôi và muốn… (Ảnh minh họa)

Ở bên anh, tôi rất thích hơi ấm tỏa ra từ người anh. Tôi bắt đầu trêu ghẹo anh, rồi giành cho anh những nụ hôn nồng cháy… chỉ một chút nữa thôi sẽ làm cho cả hai không thể cưỡng lại được những khao khát đang âm ỉ cháy trong lòng.

Ừ thì, tôi và anh đang sống cho nhau, không còn cảm giác cách xa nữa. Lúc này đây, tôi thấy anh thật gần… Nhưng rồi bỗng dưng tôi bảo anh "Đừng yêu em nữa" thì anh vẫn rất tỉnh táo trả lời, "Anh muốn làm bạn với em, chứ không phải vì sex". Chính câu nói đó của anh đã khiến tôi tin tưởng và yêu anh nhiều hơn…

Vậy đấy, cuối cùng trong cuộc sống tối tăm của mình thì tôi cũng đã tìm được một người tôi cần, một người có thể vì tôi, có thể chia sẻ cùng tôi những khó khăn, bất hạnh trong cuộc sống. Và hơn hết, chính tôi đã nhận ra rằng, mình đã yêu anh từ khi nào không hay biết. Tình yêu này khác xa với tình yêu của những năm trước, đủ để trưởng thành, đủ để gìn giữ… và 26 tuổi, tôi đã thực sự tìm được tình yêu của mình.

- Em hứa với anh được chứ?

- Điều gì cơ? Anh nói đi.

- Sau này, khi em và anh không còn vướng bận điều gì nữa thì hãy ở bên anh nhé!

- Em hứa nhưng…

- Nhưng sao?

- Nhưng anh không được chết trước em đâu đấy (tôi cười ranh mãnh)

- Nhất định là như thế!

Tôi cười, một nụ cười mãn nguyện. Dường như tôi thấy cuộc sống của mình đang thay đổi. Tôi vui vẻ hơn trước, biết nghĩ hơn trước và không còn bi quan như trước đây nữa.

Có rất nhiều người đi quá nửa cuộc đời cũng không biết mình đang cần gì… nhưng tôi chưa đi hết nửa cuộc đời đã biết mình cần gì. Tôi cần sức khỏe để thực hiện lời hứa với anh, tôi cần thời gian để ở bên anh, dù anh là người đàn ông quan trọng thứ hai trong cuộc đời tôi. Tôi thích được chăm sóc anh, thích được ngồi bên anh… vì cảm giác đó hạnh phúc và bình yên lắm!

- Anh à! Hôm nay em có thể bên anh không?

- …

- Anh đừng nói gì nhé! Em muốn cảm nhận.

- …

Tôi yêu anh, tôi không muốn rời xa anh… nhưng đã đến lúc tôi phải quay lại với cuộc sống của chính mình và để anh về với cuộc sống gia đình, với vợ và con anh.

Anh không biết được rằng, khi vào phòng tắm, tôi đã khóc… tôi không muốn anh nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Tôi không muốn mình trở nên yếu đuối trước mặt anh… và tôi chỉ muốn anh cảm nhận được tất cả những gì tôi dành cho anh, một nụ hôn nồng nàn, một vòng tay xiết chặt, một cơ thể nóng bừng đang tan chảy cùng cơ thể anh… nó làm tất cả những điều đó chỉ muốn anh được hạnh phúc.

- Em thực sự nghiện anh rồi đấy!

- Anh nghiện em chứ?

- Này! Có bao giờ anh cưỡng lại được em không?

Không cần câu trả lời từ anh, tôi hôn anh, một nụ hôn thật nhất của mình. Tôi muốn anh biết được rằng, tôi yêu anh, một tình yêu không thể đong đếm bằng lời.

- Em vừa có thể sống cuộc sống của em, vừa bên anh được không?

- Có tham lam quá không anh?

- Không, em đừng xa anh nhé!

- …

Không, không được như vậy! Tôi đã quyết định trước khi đến đây cùng anh rồi. Tôi cần trả anh về với gia đình, trả lại anh về cuộc sống của anh trước đây, khi không có tôi bên cạnh… Còn tôi, tôi còn có rất nhiều việc phải lo, phải trở về bên người đó vì người đó cần tôi hơn anh. Vì tôi không thể tưởng tưởng được khi không có tôi, người đó sẽ như thế nào?

Khi anh trở về, trời bắt đầu mưa… những hạt nước mưa đã che đi những giọt nước mắt mặn chát trên gò má tôi. Không, tôi không được khóc… tôi cần tiếp tục sống để thực hiện lời hứa của mình.

Nhất định… sau cơn mưa này, trời sẽ lại sáng.


Theo blog (Bức thư tình)

17 tháng 3, 2012

Bạn gái lén lút cặp "trai già"

20:01 0 Comments

Tôi và cô ấy quen nhau đã gần hai năm, đấy là trong một lần đi Vũng Tàu cùng cậu bạn thân của tôi và người yêu cậu ấy (cô ấy là bạn thân của người yêu bạn tôi) nên hôm đó, tôi được đặc cách chở cô ấy đi. Trên chuyến xe hôm đó, tôi và cô ấy đã tâm sự với nhau rất nhiều chuyện trong cuộc sống và học tập. Thấy cô ấy hòa đồng, vui vẻ nên tôi đã có cảm tình cô ấy ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên.

Ngày đi chơi hôm đó thật vui, tôi quan tâm cô ấy như một người bạn gái của mình vậy. Tôi cảm giác giữa hai đứa chúng tôi có điều gì đó gần gũi như chúng tôi đã quen nhau từ rất lâu rồi. Sau chuyến đi hôm đó về, tôi ngỏ lời yêu cô ấy và cô ấy cũng đã nhanh chóng đồng ý.

Từ khi yêu nhau, tôi quan tâm, chăm sóc cho cô ấy từng li từng tí một. Cứ buổi trưa nào, tôi cũng rước xe đến đón người yêu đi học về, dù trời nắng chang chang hay trời mưa rả rích. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi được yêu và được chiều chuộng người yêu mình như thế!

Thế nhưng, sau một thời gian yêu nhau, chúng tôi thường xuyên xảy ra cãi lộn. Cô ấy nói rằng “không muốn ở bên anh nữa” và đề nghị chia tay… nhưng vì quá yêu cô ấy nên tôi lại cố gắng níu kéo, cố gắng giữ lại cô ấy bên mình nhưng cô ấy vẫn nhất quyết ra đi.

Sau một tháng xa nhau, cô ấy lại quay lại vì “Xa anh, em nhớ anh rất nhiều”. Rồi tôi và cô ấy lại yêu nhau, lại quan tâm, chăm sóc cho nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra… Nhưng được một thời gian ngắn thì tôi cảm nhận thấy sự thay đổi nơi cô ấy. Cô ấy không còn là người con gái hiền lành, nhu mì như ngày xưa tôi quen biết nữa, tôi cảm giác cô ấy đang giấu diếm tôi một chuyện gì đó. Khi tôi gọi điện, cô ấy không bắt máy, khi tôi nhắn tin, cô ấy cũng không trả lời. Đến khi đi chơi về, cô ấy lại nhắn tin với người con trai khác nhưng khi tôi hỏi thì cô ấy chỉ nói, “Bạn em nhắn tin chơi thôi, chứ không có chuyện gì”.

Những tháng gần Tết, cô ấy bỗng thay đổi rất nhiều. Hễ tôi cầm điện thoại của cô ấy lên thì cô ấy lại khó chịu và kêu “Anh không tin tưởng người yêu mình sao?”. Tôi nói, “Anh cầm điện thoại em có một chút, sao em phải khó chịu?” thì cô ấy gắt gỏng, “Anh cư xử như vậy là không tốt”… Và bây giờ thì cô ấy đã thay luôn cả mật khẩu điện thoại.

Cho đến Tết năm nay, khi cô ấy mới về quê cũng có gọi điện, nhắn tin cho tôi mấy lần. Nhưng sau đó mấy ngày thì cô ấy nói “Em muốn chúng mình chia tay” nhưng sau mấy ngày níu kéo cô ấy vẫn không chịu quay về nên tôi đã đồng ý.

Tôi rất buồn vì quyết định đó của cô ấy nên tôi đã nhậu thật say để quên đi tất cả. Đây cũng là lần thứ hai cô ấy bỏ tôi nên tôi quyết định không níu kéo nữa vì tôi đâu phải là trò chơi, khi buồn thì cô ấy tìm đến, khi có được niềm vui khác, cô ấy lại bỏ rơi tôi không thương tiếc như vậy?

Dù tôi có năn nỉ đến mấy thì cô ấy vẫn không chấp nhận quay lại bên tôi (Ảnh minh họa)

Khi nghỉ Tết xong và lên thành phố, tôi có mấy đứa bạn giới thiệu cho tôi một cô gái khác… nhưng vì không có tình cảm gì với người ta nên tôi đã từ chối. Trong lúc như thế thì cô ấy bỗng dưng trở về và cầu xin tôi tha thứ và muốn bắt đầu lại từ đầu. Tôi sợ mình sẽ là “trò chơi” của cô ấy nên tôi đã lạnh lùng từ chối và nói với cô ấy, “Em hãy quên anh đi”. Thế nhưng chỉ được vài ngày, tôi lại chủ động gọi điện quay lại với cô ấy vì tôi biết, mình vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều. Tôi muốn quay lại để bù đắp cho cô ấy những gì tôi đã khiến cô ấy buồn bã trong suốt mấy ngày qua. Vậy mà một lần nữa, cô ấy lại khiến tôi vô cùng hụt hẫng…

Hôm đó, tôi định rủ cô ấy đi chơi để nói lời xin lỗi vì những gì tôi đã đối xử tệ với cô ấy trong những ngày qua… nhưng gọi mãi cả hai số thì đều bị cô ấy tắt máy. Linh cảm cô ấy đang dối trá tôi nên tôi muốn tìm được sự thật ấy.

Tối đó, tôi đã đến hẻm cô ấy ở để theo dõi. Hơn 11 giờ, có một chiếc xe hơi đi vào hẻm nhà cô ấy, linh cảm người yêu mình đang ở trên chiếc xe đó nên tôi đã đi theo xe vào đến gần nhà cô ấy. Và một cảnh tượng tồi tệ đã diễn ra… cô ấy bước ra từ xe hơi của một người đàn ông già hơn cả ba tôi và ba cô ấy.

Khi ông ta quay về, tôi đã chạy lại và hỏi, “Ông ta là ai? Tại sao em làm quen với ổng?” thì cô ấy thản nhiên trả lời, “Anh ấy là bạn em“. Trời ơi! Chẳng nhẽ ông ta có thể làm bạn với một đứa con gái bằng tuổi cháu mình sao?

Sau những ngày giận dỗi, cô ấy đã tìm đến tôi xin lỗi và nói rằng, “Anh ấy quan tâm, chăm sóc em rất nhiều, còn anh đâu có quan tâm, yêu thương em bằng anh ấy? Nhưng vì yêu anh nên em sẽ bỏ qua tất cả để trở về bên anh”. Tối hôm đó, cô ấy cũng hứa sẽ không nhắc lại chuyện cũ và quên đi mọi chuyện để làm lại từ đầu.

Dù tôi đồng ý với cô ấy nhưng tôi vẫn không thể nào quên đi những hình ảnh đau lòng đó. Làm sao tôi có thể chấp nhận được người yêu của mình quen biết, gần gũi với ông già đó? Và lúc ấy, tôi đã tìm đến bia rượu để quên đi những hình ảnh xấu xa kia. Lúc say xỉn, tôi đã gọi điện trách móc, xúc phạm đến cô ấy… và khi tỉnh lại, tôi gọi điện xin lỗi cô ấy và muốn quay lại như xưa nhưng cô ấy không chấp nhận “Vì anh đã xúc phạm, sỉ nhục em”,

Sau này, tôi càng đau lòng khi biết được một chuyện về cô ấy. Đó là cô ấy đã nói dối tôi mới quen ông già đó… nhưng thực ra cô ấy đã quen từ rất lâu rồi, khi đó cô ấy mới yêu tôi. Bao lần tôi gọi điện cô ấy đều tắt máy, rồi tắt nguồn chính là những lúc cô ấy đang tay trong tay bên ông già ấy.

Các bạn ạ! Bây giờ tôi vẫn yêu cô ấy rất nhiều! Tôi muốn quên đi tất cả để bắt đầu lại từ đầu với cô ấy… nhưng cô ấy vẫn không chấp nhận quay về bên tôi vì “không quên được những nhục mạ của anh dành cho em”. Nhưng cô ấy đâu một lần đặt mình vào trường hợp tôi để hiểu được tâm trạng của tôi đau đớn như thế nào?

Giờ đây, tôi như một người vô hồn, tôi không thể làm gì khi trong lòng luôn nghĩ về em. Tôi bế tắc vì không biết sẽ làm sao để đưa em về bên mình và thoát khỏi ông già ấy?

Các bạn ạ! Hãy cho tôi những lời khuyên để giúp tôi thoát khỏi hoàn cảnh éo le này nhé!

Tôi xin chân thành cảm ơn!


Theo blog (Bức thư tình)

Thư tình: Yêu em thêm mỗi ngày

19:52 0 Comments

Gửi Xixi, người anh yêu! Thế là bây giờ qua ngày kỉ niệm 2 tháng của mình rồi, em chắc lúc này đang chìm trong "ác mộng" với đội bóng của mình nhỉ? Cứ nghĩ về điều đó là anh lại sướng rơn lên, dạo này anh hư thật đó, mới 18 mà đã đòi đội bóng rồi… bắt đền em đó! Đọc thư của em mà anh nghẹn ngào cuống cuồng nuốt lấy từng chữ, từng câu rồi in sâu vào lòng anh tình yêu của em, nó len lỏi rồi lại ào ạt đổ vào con tim của anh. Tràn ngập ý nghĩ trong anh là hình ảnh em, là nụ cười em, là ánh mắt em, vòng tay em… tất cả là em. Anh cứ xúc động, kiềm chế không được! Một mình ngồi gặm nhấm rồi vồ vập, rạo rực sung sướng có thư của em, với lời em nói, rồi lại ngây dại, sung sướng với giọng nói thân thương của em mà đã lâu anh chưa được nghe. Anh nhớ em!

Đọc thư mà nghe em nói bụi cứ đua nhau bay vào mắt em, anh thương lắm, anh xót lắm nhưng lại vô cùng hạnh phúc, như anh bây giờ đây, đó là những giọt nước long lanh, hạt ngọc đọng lại của sự sung sướng. Nghe em nói sau này phải cho con xem thư của đôi mình, cho con biết ba mẹ nó đã làm những chuyện sến như thế nào, bộc lộ yêu thương như thế nào anh lại vỡ òa xúc cảm, anh nghĩ về ngày đó, anh nghĩ nhiều lắm, trong suy nghĩ ấy là sự trộn lẫn, hòa quyện của ước mơ, của hạnh phúc và của tình yêu cháy bỏng trong con tim! Mà cho con xem, kể cho con lỡ nó bắt chước anh nữa thì mình có con dâu sớm, nó lại làm người đặc biệt nữa… Nó sẽ rất tự hào về đôi mình, anh chắc chắn, ngôi nhà shmily và những thiên thần trong đó sẽ là niềm vui của nhau, là nơi san lấp, là nơi vơi đi nỗi buồn, anh và em sẽ xây dựng nó, xây dựng "biểu tượng" của tình yêu!

Anh nhớ em!

Em yêu, em cứ lo cho anh mái thoải đi nhé, anh thích được thế lắm mà không nói ra thôi, anh thích được nghe em quan tâm, được nghe em trêu chọc, được nghe em ví von, được nhge em hát, để rồi được nghe con tim anh gọi tên em. Được thấy em cười, dù trong tin nhắn, mỗi sớm mai anh thức giấc với ý nghĩ đầu tiên là em, để rồi anh bắt đầu một ngày mới thật tốt! Anh sẽ chăm lo cho bản thân được, anh phải trải qua dạn dày sóng gió mới trưởng thành được, còn bé bỏng mà, hay nông nổi, nông cạn, hay ngây thơ ngu ngơ, hay suy nghĩ không thấu đáo, lại cũng có lúc rất yếu mềm…! Hơn ai hết, anh cần em, anh rất cần có em, niềm tin, tình yêu và hi vọng, nơi chia sớt, nơi cộng hưởng, nơi vỗ về con tim anh.

Anh nhớ em!

Dạo này anh chưa chăm học em ạ, đi học tiếng Nga mà chưa hiểu cái gì hết, mấy anh trong kí túc sợ anh rồi, không lo học hành gì mà toàn thấy chat chít! Nói anh đang làm gì đó, anh nói viết thư cho người yêu. Mấy anh nói bó tay, anh lại cười! Hì hì, chắc dạo này anh phải ít lên mạng mới được, chỉ sợ làm em nhớ lắm thôi, vậy anh sẽ chăm viết thư cho em, có thể là buổi tối khi anh học xong! Anh hứa sẽ cố gắng học tập tốt nhất, anh hứa sẽ học tốt tiếng Nga, anh hứa sẽ chăm sóc bản thân thật tốt vì anh yêu em, vì tương lai của cả đôi mình, còn anh không hứa mà nói là chắc chắn anh sẽ yêu em nhiều hơn, anh mơ về em, anh nghĩ về em, người con gái anh yêu để cố gắng!

Anh nhớ em!

Em à, anh rất lo cho em, anh nghĩ về điều đó nhiều lắm, anh lo cho em cô đơn, anh lo cho em nhớ anh mà buồn, anh lo cho em đi học không có anh bên cạnh trêu chọc, không có anh bên cạnh nhìn em, anh lo em bụi bay vào mắt khi buồn mà cũng không có anh, anh lo cho em vất vả vì học tập, anh lo cho em học y cực khổ. Anh lo cho sức khỏe "vô cùng" của em, anh lo cho em vì yêu anh khi không được thấy anh mỗi ngày, anh lo cho em chịu nhiều khó khăn mà không có anh bên cạnh… Anh yêu em, "cô ấy tự lo cho bản thân được mà", phải không nhỉ? Em hãy mạnh mẽ lên nhé, em hãy cứng cáp hơn nhé, em hãy năng cười đùa nhé, em hãy ăn uống nhiều vô nhé, em hãy tự tin lên nhé, anh tin đôi minh chắc chắn làm được. Anh lo cho mấy người cứ đâm đầu vô thích em, yêu em nữa, em có anh rồi mà, cho phép anh được lo thế nhé, anh vẫn lo cho em vì mấy thằng ai cũng sẽ rất tốt em ạ, khi mà em yếu lòng hãy nghĩ về anh nhé! Anh sẽ mãi bên em!

Anh luôn tự hào, luôn hãnh diện vì anh có em, vì anh yêu và được yêu em, anh luôn cảm thấy may mắn vô cùng, hạnh phúc vô cùng vì bên anh có em, vì anh được em yêu, vì em đã trao cho anh con tim chân thành nhất, trao cho anh tình yêu rộng lớn của em! Anh khao khát được mãi có em trong đời, anh khao khát được lấy em, nghĩ mà cũng sướng ghê em ạ. Năm sau mình mới 19 tuổi, nhưng anh khao khát được che chở cho em, anh ước muốn được trưởng thành hơn nữa để mang đến cho em bình yên nhất, mang đến cho em chỗ dựa vững chắc nhất! Từ lâu lắm rồi, đã rất lâu rồi, em đã là chỗ dựa của anh, là nguồn sức mạnh của anh, dồi dào, mênh mông khi anh nghĩ về! Anh ngày nào cũng nhớ những giây phút bên em, những giây phút êm đềm nhất, bình yên nhât, ở đó – những giây phút vui có, buồn có, nhưng đều được chở che, bao bọc bởi tình yêu của em, của đôi mình! Anh sung sướng rất nhiều, may mắn rất nhiều đó, không thể tả được như thế nào nữa, vì có em, có những cảm giác chỉ mình em đưa lại cho anh, cảm giác yêu thương bằng tất cả con tim, cảm giác yêu thương bằng nhiều cách khác nhau, khi giận nhau cũng được bảo bọc trong tình yêu, khi lạnh lùng cũng được che chắn trong tình yêu, tình vô bờ cơ mà.

Thư tình: Yêu em thêm mỗi ngày

Anh khao khát được mãi có em trong đời (Ảnh minh họa)

Em à, anh còn muốn nói với em điều này nữa cơ, điều mà có lẽ anh đã nói nhiều, đã bày tỏ rất nhiều, nhưng anh cảm thấy anh vẫn thiếu sót, vẫn còn chưa lột tả được cho em lời con tim anh muốn nói, ánh mắt anh muốn mang đến cho em… DÙ AI CÓ NÓI GÌ EM CŨNG HÃY MẠNH MẼ, HÃY TIN VÀO BẢN THÂN, HÃY TIN VÀO EM VÀ ANH EM NHÉ, ĐỪNG BAO GIỜ TỰ TI, ĐỪNG ĐỂ NỖI BUỒN XÂM CHIẾM! Anh mãi yêu mình em, niềm hạnh phúc, tự hào của anh!

Anh biết, những lời nói làm em buồn, làm em chán bản thân mình, dù trong giây phút, những khi em buồn vì đã xa rời một người, vì em đã đến với anh, anh thương em lắm, anh lo cho em lắm, tình yêu của đôi mình đã vượt qua được sóng gió ấy, đã đến bên nhau dù khó khắn ấy, em hãy cười lên vì điều đó nhé, anh biết em đã yêu anh, thương anh rất nhiều mới có thể như vậy, anh xúc động lắm…. em ngốc của anh! Dù cho ai có nói ngả nói nghiêng, hãy chỉ yêu mình anh thôi nhé. Anh biết mà, không có ai hoàn hảo, anh cũng vậy, em cũng vậy, mình có ưu điểm và lẩn tránh trong vẻ hào nhoáng đó là cả những khuyết điểm… nhưng, với anh, anh yêu em vì tất cả, anh yêu những ưu điểm của em, anh lại càng yêu hơn những khuyết điểm của em… Anh yêu em "không vì lí do gì cả", đơn sơ là hạnh phúc và đơn giản là anh yêu em vô cùng!

Dù ai có nói gì, đừng thiếu niềm tin em nhé, anh yêu em! Anh mãi chỉ yêu có mình em nữa mà thôi! Anh biết anh còn non nớt, còn thiếu sót nhiều, nhưng anh dâng tặng em con tim chân thành yêu em đây.

Dù em không đẹp, anh vẫn yêu em, anh yêu tâm hồn của em, con người của em, trái tim yêu thương của em (sự thực là em rất đẹp trong mắt anh).

Dù em cứ hay nói là bàn tay em thô ráp, nhiều nếp nhăn, xù xì, bàn tay em không đẹp, anh vẫn yêu, bàn tay ấy cho anh hơi ấm, cho anh tình yêu nồng cháy và cho anh cảm giác yên bình, bàn tay đảm đang cơ mà! Anh nhớ hơi ấm tay em, anh nhớ vòng tay em.

Dù em hay nói em lười, dù em nói em không tốt, dù có thế nào đi nữa, anh vẫn chỉ có mình em, em mang lại hạnh phúc, em mang đến yêu tương, em đưa về yêu thương, anh yêu em nhiều lắm!

Dù anh cao còn em thấp, dù bất cứ ai, bất cứ người nào có cản ngăn, người sẽ mãi đi cùng anh trong suốt cuộc đời này là em, em nhé! Anh nói rồi mà, anh cao, em thấp là để bù trừ rùi để cộng hưởng cho nhau, để anh có thể che chắn cho em, để anh nhanh chóng đưa bờ vai cho em, để anh ôm trọn em, ôm trọn em, bao bọc em trong mãi mãi.

Dù anh to, em nhỏ, anh vẫn yêu mình em, anh to là để bế em, để chở che cho em, để mang lại sức mạnh cho em cơ mà, em nhỏ là để anh dễ dàng ôm, để dàng bế, dễ dàng cõng em, dìu dắt nhau đến nơi hằng mong chứ! Anh yêu em vì không có lí do gì cả em ạ, anh không cần người yêu xinh đẹp, học giỏi, anh không cần người yêu cao ráo… anh nói thật!

Anh yêu tất cả những gì thuộc về em, anh tin và anh biết, em có đủ sức mạnh, đủ ý chí để cố gắng! với anh, em là cô gái ngự trị trong anh, cô gái biết yêu thương, biết tha thứ (sau này anh có phạm lỗi lầm thì tha thứ nhé), biết mang tới niềm vui cho anh và mọi người! Em xấu bụng khi làm anh yêu em lắm lắm đấy, nhớ là dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa anh vẫn yêu em, mình em!

Vì tất cả, em đừng bao giờ tự ti, đừng buồn vì mấy câu nói, mấy giây phút suy nghĩ vẫn vơ nữa em nhé, em yêu của anh, chỉ mình anh! Em buồn nữa là không được đâu đó! Anh yêu em, anh yêu em rất nhiều! Nhớ anh và cố gắng lên nhé, anh tin em lắm đó…

Theo blog (Bức thư tình)

15 tháng 3, 2012

Thư tình: Anh mãi yêu em

19:18 0 Comments

Gửi em thân yêu! Giờ này chắc em đang chìm trong giấc ngủ ngon rồi nhỉ? Không biết trong giấc mơ của em có xuất hiện hình bóng anh không? Anh cứ nghĩ thế và mãi đến tận giờ không sao chợp mắt. Đã hai giờ sáng rồi, chắc có lẽ đêm nay cũng như bao đêm anh không ngủ được vì đã nghĩ và nhớ em rất nhiều…

Nỗi nhớ em dường như tăng dần theo ngày tháng, từng ngày từng giờ anh không thể không nghĩ đến em, anh không biết tại sao anh lại thế, anh không làm chủ được bản thân nữa cứ ngu ngơ thẫn thờ chẳng biết làm gì.

Đồng nghiệp của anh bảo rằng phải chăng anh bị ốm đau hay trầm cảm, em có biết anh trả lời như thế nào không? Anh chỉ biết trả lời với họ bằng một nụ cười gượng và tự hỏi thầm lại, tại sao họ không biết đã có một thiên thần đánh cắp tâm hồn và trái tim anh.

Em có biết trong muôn vàn khoảnh khắc
Từng đêm dài thao thức nhớ mong em
Những giây phút còn mình em lặng lẽ
Cô đơn cùng với ánh trăng mờ

Trăng hôm nay sao mà mờ quá, nhìn xa chỉ thấy anh trăng mờ của đầu tháng 10, những giây phút này giá mà có anh trăng tròn, giá mà có những vì sao băng để anh có thể ước, để anh có thể cầu nguyện. Em có biết anh ước điều gì không? Chắc là không em nhỉ vì em đâu biết được hết nỗi lòng anh.

Ước gì giờ anh có phép lạ anh sẽ cho anh bay đến bên em, để anh canh cho em giấc ngủ ngon, để anh nghe hơi thở và nhịp đập trái tim em, để anh đắp chiếc chăn cho em ấm, để anh hát thầm cho em nghe những lời từ trái tim anh!.

Thời gian trôi đi nhanh quá thấm thoắt mà đã mấy tháng đi qua, anh hồi tưởng lại cái ngày định mệnh, ngày mà anh đã được gặp một thiên thần. Hồi ấy sao anh lại may mắn thế dường như có ai chỉ đường dẫn lối cho anh. Anh hồi hộp và nói chuyện với em, nghe em nói mà làm anh bối rối cho dù hôm đó anh đã uống rất nhiều. Em nói với anh về chuyện lập gia đình vào cuối năm vì em đã đi xem bói, anh lại càng chột dạ hơn vì mẹ anh cũng nói với anh sẽ gặp một người ở xa và lập gia đình vào cuối năm nay. Ngay lúc đó anh đã ghĩ phải chăng đây là duyên số, đang nói chuyện nhưng anh đã nghĩ đến một tương lai dài cho dù lúc đó còn chưa biết tên em. Anh dường như nhận thấy có lẽ đây là bến bờ nơi anh luôn tìm kiếm, một nửa còn lại của anh có lẽ chính là em. Thật buồn cười em nhỉ, vừa gặp mặt làm quen đến tên còn chưa biết mà lại có suy nghĩ thật viển vông. Em biết không, đó là sự thật anh đã nghĩ như thế và cho đến tận bây giờ.

Phải chăng định mệnh đã cho anh được gặp em một thiên thần hoàn mỹ, anh nghĩ thế và luôn cám ơn ông trời vì đã chỉ lối cho anh. Những ngày đó mà làm anh tràn ngập niềm vui, cái cảm giác hạnh phúc vì có khoảng thời gian ý nghĩ, những khoảnh khắc thời gian mà chỉ nghĩ về em, được đọc những tin nhắn ấm áp, được nghe giọng nói thật ngọt ngào, được nhìn thấy em cho dù chỉ là trên ảnh. Anh cứ thế mà hăng say làm việc, mỗi khi gặp khó khăn anh thường nghĩ đến em, vậy là em luôn là niềm cảm hứng để động viên khích lệ anh hoàn thành tốt. Thật buồn cười đôi lúc anh nghĩ thời gian hãy ngừng trôi để anh được tận hưởng hết những hạnh phúc, những phút giây mà sự hiện diện hình ảnh của em làm anh quên đi tất cả, nếu anh kể cho ai đó chắc họ sẽ nghĩ là anh không bình thường em nhỉ?

Cứ thế anh đã sống trong niềm vui lạc quan và yêu đời hơn bao giờ hết, dường như bất kỳ một điều gì dù đúng hay sai, dù ai nói gì khen gì hay mắng, anh cũng chỉ coi đó là một điều thật giản đơn hay mọi thứ chỉ là màu hồng. Con người anh lạ thay, đã có rất nhiều sự thay đổi, thường khắt khe với nhân viên nay thoải mái hơn rất nhiều, thay vì dậy muộn nay dậy sớm hơn, thay vì đi chơi cùng bạn bè thì chỉ muốn về nhà, vậy đấy em ạ cuộc sống của anh đã thay đổi từng ngày. Mọi người xung quanh anh cũng nhận ra rằng đã có người làm anh thay đổi.

Khi ta có những ước mơ thì ta thường cố gắng để đạt được ước mơ đó và anh luôn nghĩ rằng anh sẽ cố gắng để làm mọi điều có thể, để làm tốt con người anh, hoàn thiện bản thân để anh có thể là một điểm tựa là niềm tự hào mỗi khi anh ở bên em trước mắt mọi người. Vì thế em đã là sự động viên tinh thần khích lệ anh, và thế là anh không bận tâm đến điều gì dù là khó khăn dù là vất vả anh đều có thể vượt qua.

Nếu cuộc sống này không có em anh sẽ chẳng biết làm gì, nếu không có em mọi thứ đều trở nên vô nghĩa, nếu không có em anh chỉ là một người không có tâm hồn, em à. Em là tất cả cuộc đời anh là trái tim anh là sức sống để anh tồn tại.

Em có nghe trong tiếng gió chiều
Muôn lời yêu anh gửi thầm trong đó
Trái tim anh đang âm thầm khẽ gọi
Suốt cuộc đời nguyện mãi mãi yêu em

Nỗi nhớ da diết là những buổi chiều về, em cũng biết đấy một ngày làm mệt nhọc ai ai chỉ muốn về ngôi nhà thân yêu của mình để nghỉ ngơi và anh thường tưởng tượng giá mà có em chờ ở cửa, giá mà chúng mình cùng vào bếp nấu cơm, ôi nếu như thế thì cuộc sống còn gì đẹp hơn thế. Đó là ước mơ mà anh vẫn thường mơ trên quãng đường về nhà em ạ. Dù ở xa em, dù chưa bao giờ có những giây phút ấy nhưng anh vẫn tin rằng mai đây sẽ trở thành hiện thực.

Thư tình: Anh mãi yêu em

Anh không thể chịu đựng được khi không được ở bên em! (Ảnh minh họa)

Ngày qua ngày anh nhớ từng giọng nói, từng ánh mắt nụ cười, từng tin nhắn của em, anh cứ thế mà sống trong sự lạc quan yêu đời và vui vẻ.

Anh chẳng bao giờ định nghĩa được tình yêu.
Nhưng anh biết tình yêu trong anh là có thật!
Như hiện hữu, như màu xanh nỗi nhớ.
Như giây phút mơ màng, em vẫn ở bên anh.

Có những lúc anh mơ màng và không có cảm giác mọi vật di chuyển hay hiện hữu ở bên anh, anh bật cười vì nhớ đến nụ cười như nụ hoa hồng chúm chím của em, rồi anh nghĩ và rồi những cái giá như anh được gần ở bên em, để anh được chăm sóc cho em, chia sẻ mỗi khi em vui hay buồn, mỗi khi em thấy công việc và học tập làm em mệt mỏi.

Hàng ngày anh cứ tự hỏi lại mình là giờ này em đang làm gì? Em đã ăn cơm chưa? Có ai làm em phải phiền muộn không và vô vàn những câu hỏi và những lời chúc tốt lành muốn dành gửi cho em.

Có lẽ đến giờ anh mới biết yêu, biết thế nào là cảm giác yêu thực sự và chỉ nghĩ cho người mình yêu. Cái cảm giác hạnh phúc, cảm giác lo lắng mỗi khi chưa nhận được tin nhắn, mỗi khi không nghe em trả lời điện thoại, rồi lại hồi hộp và nở nụ cười khi nhân được hồi âm.

Thế rồi mây đen cũng kéo đến, mọi điều tốt đẹp nhất mà anh từng mơ ước đã cuốn đi theo gió, nó giống như giấc mơ mà anh vừa tỉnh giấc vào mỗi buổi sáng, anh buồn bã và thức trắng nhiều đêm vì chờ đợi những tin nhắn và giọng nói của em.

Anh đã biết mọi nỗ lực và cố giắng thay đổi bản thân trở nên vô nghĩa khi nhận được những dòng tin nhắn ấy, mỗi tin nhắn vô tình là một lưỡi dao đâm vào trái tim anh. Và anh đã cảm thấy mình không còn sức, cảm thấy mình chỉ là một trong số hàng ngàn người bên em.

Em ơi tại sao lại thế? Đó là những câu hỏi mà không có câu trả lời nhưng rồi anh cũng đã dần hiểu ra, dù tim anh đau nhói và dù những đêm thức trắng khóc thầm nhưng anh tự an ủi bản thân là (yêu một người đâu có nghĩa là phải bên người ấy), biết nghĩ là vậy nhưng để thực hiện được thì đó là một điều thật khó.

Đã hơn một tháng rồi và đến giờ anh không còn tâm trí để làm việc nữa, mọi công việc đều bỏ mặc bê trễ mà ai ai cũng nhận thấy, anh chẳng còn niền tin và sức lực để làm tốt, cuộc sống như đi vào một ngõ cụt, mọi thứ điều tối tăm và mù mịt trước mắt anh.

Anh đã cố quên em để anh có thể tìm lại cảm giác của ngày xưa nhưng thật không đơn giản bởi anh thấy rằng không có ai, không điều gì có thể thay thế được em. Anh không thể chịu đựng được khi không được ở bên em!

Em biết không anh đã nghĩ nếu được ở bên em anh phải đánh đổi điều gì đó thì thà anh chấp nhận đánh đổi tất cả nếu anh được ở bên em mãi mãi!

Anh thật ích kỷ phải không em? Nhưng biết làm thế nào vì trái tim anh đã thuộc về em, nếu không có em thì anh sống còn ý nghĩa gì nữa đây.

Em à! Anh sẽ chờ em, sẽ đợi em dù biết em còn nhiều lựa chọn, hãy đến với anh để cả cuộc đời này anh sẽ nguyện làm cho em vui và hạnh phúc thực sự, đến khi đầu bạc răng long anh vẫn mãi mãi yêu em.

Anh sẽ đợi và yêu em suốt đời
Trong muôn vàn kí ức có riêng em

Nhớ và yêu em nhiều!

Theo blog (Bức thư tình)

Trách oan

19:14 0 Comments

Mấy ngày hôm nay vợ chồng ông Thân ra vào thẫn thờ, con dâu đi lấy chồng thì mừng cho nó, dù sao con trai mình đã sang cát được mấy năm rồi nhưng nghĩ đến việc sắp phải xa thằng cháu đích tôn là buồn cả người.

Con trai ông bà Thân mất đã gần 4 năm nay do bị tai nạn, nhớ hồi anh mất thằng cu Nam mới hơn một tuổi vậy mà giờ đã chuẩn bị vào lớp một rồi. Khi chồng mất Thoa như chết đi sống lại, cô đau đớn chỉ muốn quyên sinh theo anh nhưng rồi khi nhìn đứa con trai duy nhất Thoa lại từ bỏ ý định dại dột, gượng dậy. Thương con dâu còn trẻ mà đã góa bụa, vợ chồng ông Thân luôn qua lại để chăm lo cho con cháu. Hàng tháng hai ông bà cũng gom góp ít tiền từ khoản lương hưu đưa cho Thoa để gọi là cho cháu tiền ăn học nhưng lần nào cũng thế, con dâu ông bà nhất quyết không nhận vì: "Con là phận con đã không cho ông bà được cái gì đã áy náy lắm rồi, sao con dám nhận tiền của ông bà chứ, thôi ông bà cứ cất tiền đi nếu sau này khó khăn con sẽ nhờ đến ông bà sau". Nghe thế ông bà Thân lại càng thương người con dâu hiền thảo mà phải chịu bao cực khổ. Sau nỗi đau, họ dường như xích lại gần nhau hơn, ông bà Thân qua nhà con dâu thường xuyên, có gì ngon cũng mang qua, rồi khi Thoa bận, họ lại thay cô đưa bé Nam đi học mẫu giáo, rồi chăm lo chu đáo cho thằng bé, tình cảm thực sự rất khăng khít.

Thời gian thấm thoát trôi, một thời gian sau khi sang cát cho chồng Thoa bắt đầu mở lòng mình nhiều hơn, cô muốn tìm cho mình cũng như cho cu Nam một chỗ dựa vững chắc. Rồi điều gì đến cũng phải đến, cô bắt đầu có cảm tình với một anh bạn đồng nghiệp, trước khi tiến tới tìm hiểu nhau Thoa cũng đã xin phép ông bà Thân, dù không muốn con dâu xa mình nhưng ông bà Thân cũng không nỡ để cô ở góa cả đời nên đồng ý.

Sau một thời gian tìm hiểu, Thoa quyết định đi tới hôn nhân, biết tin ông bà Thân buồn lắm, họ càng buồn hơn khi biết Thoa sẽ đưa cu Nam về sống cùng người chồng mới, xa cháu ông bà nào vui cho nổi.

Mấy ngày hôm nay thấy con dâu tất bật lo cưới xin bà Thân chạnh lòng nghĩ tới người con trai xấu số của mình, đôi lúc thấy bà lau vội giọt nước mắt quanh khóe mắt đã hằn dấu vết thời gian. Có lẽ vì thế mà thỉnh thoảng bà lại qua nhà con trai thắp nén hương như để người đã khuất ấm lòng.

Một lần bà Thân qua nhà con trai để thắp cho anh nén hương như mọi khi, chợt bà giật mình, ngoài ngõ treo biển bán nhà to tướng. Bà hoảng hốt về gọi chồng:

Ôi ông ơi, con Thoa lấy chồng mới bây giờ định bán nhà kia kìa, sau này cháu mình lấy đâu nơi quay về, con mình lấy đâu nơi thờ cúng?

Trách oan

Dù Thoa không nhắc lại chuyện cũ nhưng họ biết trong lòng cô nỗi đau như vẫn còn rỉ máu (Ảnh minh họa)

Ông Thân trong nhà nghe thế giận dữ:

Con này láo thật, bán nhà không nói một câu, định giấu ông bà già này lấy tiền cho chồng mới đây mà, phá khoá ngay xem có dám làm gì không?

Nói là làm, vợ chồng ông Thân gọi người phá khoá rồi ở lỳ trong đấy, Thoa về thấy thế khó xử vô cùng, việc bán nhà cô đã định sang thưa với ông bà Thân, nhưng rồi bận nhiều việc quá nên vẫn không sang được, sáng nay vừa treo cái biển bán nhà thì đến chiều đã xảy ra chuyện. Ông bà Thân một mực không ra khỏi nhà, khăng khăng giữ nhà cho cháu đích tôn vì nếu để con dâu bán thì "Nó đem tiền cho giai rồi, cháu ông sống làm sao được". Bà Thân vừa khóc thút thít, vừa giãi bày:

- Nhà này ngày xưa con trai tôi vất vả xây nên, giờ nó xấu số mất rồi cô không có quyền bán, cô bán thì cháu tôi lấy đâu chỗ mà hương hỏa cho bố nó, lấy đâu chỗ tôi qua thắp hương, cô ác lắm, cô đi lấy chồng cứ việc, sao nỡ vét sạch của cải đi như thế.

- Mẹ ơi, con ở với bố mẹ bao năm nay đã bao giờ con tham một đồng nào đâu, sao mẹ lại nghĩ thế về con – Thoa nghẹn ngào phân giải.

- Bây giờ cô lấy chồng mới rồi có còn là con dâu tôi nữa đâu, hay vì nghĩ thế nên cô mới vét của cải đem về cho chồng cô.

- Không, không bao giờ con có ý nghĩ thế, con muốn bán nhà đi rồi phần thì gửi bố mẹ lúc tuổi già, phần gửi ngân hàng cho cu Nam ăn học chứ đâu có ý định vơ vét gì đâu ạ.

Nhưng dù Thoa nói thế nào ông bà Thân cũng không tin, họ nghĩ cô bị chồng mới xui về bán nhà để mang của đi nên nhất quyết không chịu ra khỏi ngôi nhà. Câu chuyện tranh cãi cứ ầm ĩ lên khiến mọi người xung quanh chạy sang nhòm ngó, chỉ mới nghe qua lời của ông bà Thân mà mọi người xúm xít vào dè bỉu Thoa "Cái con này ngày xưa hiền thế giờ có chồng mới nên tính chuyện bòn rút đây mà" rồi "Đấy không biết thì nó cứ im ỉm rồi ôm của đi mất đấy".

Bao lời ong tiếng ve làm Thoa không sao nói nổi, dường như chịu đến cùng cực cô chạy lại ban thờ chồng khóc nức nở: "Anh ơi, em làm gì nên tội mà sao mọi người xỉ vả em thế này, bây giờ em đi nhà để đấy không ai chăm lo rồi sợ anh một mình lạnh lẽo muốn bán đi để biếu cho cha mẹ tiền dưỡng già, tiền cho cu Nam ăn học chứ làm gì có ý nghĩ đem tiền về cho chồng mới đâu, anh sống khôn chết thiêng chứng giám cho lòng em".

Nói rồi Thoa rút ra vài nén hương thắp lên ban thờ chồng rồi uất ức mà khóc, những giọt nước mắt cứ thi nhau rơi xuống, hàng xóm không ai bảo ai vội dãn dần, còn ông bà Thân thì ngây người không biết xứ trí ra sao rồi cũng lặng lẽ quay về…

Hôm cầm tiền con dâu đưa, ông bà Thân cứ xấu hổ nhìn nhau không nói lên lời, dù Thoa không nhắc lại chuyện cũ nhưng họ biết trong lòng cô nỗi đau như vẫn còn rỉ máu.


Theo blog (Bức thư tình)