Tôi vốn không cực đoan, nhưng nếu giờ đây ai nói với tôi về tình công sở, tôi cảm thấy sợ hãi lắm. Thật ra là tôi đã từng quá ngốc nghếch khi biến công sở thành chốn riêng của mình…
Tôi phải lòng anh ấy chỉ sau 3 tháng đi làm. Đó là chàng đồng nghiệp nhiệt tình, vui tính và luôn sát cánh bên tôi trong những ngày đầu bỡ ngỡ. Tôi luôn thấy vui khi ở bên anh, khi anh và tôi cùng cả phòng đi liên hoan hát hò, đi làm event ở Hải Phòng, Quảng Ninh…
Dù biết anh có bạn gái sắp cưới nhưng nói thật là tôi không thể ngăn mình nghĩ đến anh. Anh cũng vậy, anh bị thu hút bởi tôi, dù anh có một trách nhiệm không thể thay đổi với một cô gái khác nhưng cả hai chúng tôi đều lao vào nhau một cách khó cưỡng… Mọi người trong phòng tôi hiểu rõ mối quan hệ của hai đứa, và quan điểm của mọi người là: Chưa cưới coi như chưa chung kết, cố được cứ cố! Thế là những lúc ở cùng cơ quan, tôi như biến thành con người khác. Chúng tôi thậm chí tận dụng cả những nơi kín đáo trong công ty để yêu nhau. Đã có biết bao lần tôi và anh vội vàng rẽ sang 2 lối, một thang máy, một thang bộ để tránh gặp bạn gái anh lên tìm. Có cả những khi tôi ứa nước mắt nhìn anh tươi cười vuốt tóc bạn gái khi cô ấy qua đón anh… Biết làm sao, tôi phải chờ đợi…
Dù biết anh có bạn gái sắp cưới nhưng nói thật là tôi không thể ngăn mình nghĩ đến anh… (Ảnh minh họa)
Tôi như một trợ thủ đắc lực cho anh trong công việc, vì chuyên môn dịch tài liệu của tôi rất tốt, tôi có thể hỗ trợ anh bất cứ lúc nào. Việc gì anh cũng nhờ tôi. Mỗi khi tôi hoàn thành giúp anh, anh lại rủ tôi đi cà phê và chúng tôi say sưa tận hưởng thời gian bên nhau. Anh được thăng tiến, một phần cũng là nhờ tôi đã giúp anh phần lớn những vấn đề trước đây anh bị coi là yếu. Trong công ty, nói thật là ai cũng tưởng chúng tôi lấy nhau đến nơi, mọi người còn bảo anh có phước yêu cô nào cũng xinh và giỏi… Chỉ cho đến một lần đi ăn trưa cùng cả phòng, có lẽ vui miệng và đang say men chiến thắng trong một vụ chạy đua vị trí dự án, anh nói chuyện với cô bạn gái oang oang, bao gồm cả thông tin chụp ảnh cưới. Câu chuyện ấy tôi hoàn toàn không biết.
Tất cả mọi con mắt dồn vào tôi. Tôi ngồi im, mặt dán vào đĩa thức ăn trước mặt…
Chúng tôi đã không nói chuyện nhiều sau đó. Tôi chuyển công ty. Mọi người ở đó nhìn tôi rất ái ngại, cứ như tôi là một con ngốc bị người ta lợi dụng mà không biết. Tôi không thể nói thêm được gì vì tôi chưa bao giờ yêu cầu anh ta cam kết điều gì, tôi chỉ cứ hi vọng sẽ thay thế vị trí bạn gái anh ta… Thực ra thì tôi như con cờ chạy quanh, với các nước đi đã được anh ta định sẵn…
Nhiều khi không hiểu sao phụ nữ chúng ta cứ dại dột lao vào những mối quan hệ nguy hiểm như thế, mà dù biết rằng chỉ thiệt thân thôi, vẫn cứ cắm cổ lao vào…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....