Follow Us @soratemplates

31 tháng 1, 2012

Thư tình: Gửi chị, người em yêu!

15:58 0 Comments

Chị ơi, có lẽ giờ này chị cũng đang buồn lắm chị nhỉ. Em cũng thế, cũng buồn lắm chị à, buồn mà chẳng biết phải làm sao cho bớt buồn nữa. Đã bao đêm rồi, em cố để không nhớ về chị nữa, mà sao em không thể nào xóa được hình bóng của chị. Không thế nào quên được người con gái mà em yêu thương, và cũng chính em đã khiến chị phải đau khổ như thế này.

Nếu được làm lại, em tin rằng mình sẽ không làm như vậy nữa, và em đang cố gắng thay đổi điều đó mà. Sao chị lại không thể cho em một cơ hội nữa hả chị!

Chị biết không! Em không hề ngại về tuổi tác, vì chị hơn em chỉ có 2 tuổi thôi mà. Em cũng chẳng ngại người đời nói thế nào. Em chỉ biết một điều thôi, em yêu chị. Và em tin rằng tình yêu ấy chưa bao giờ tắt trong lòng em. Dù có phải xa cách nhau, phải trải qua bao nhiêu sóng gió, em vẫn yêu chị, và mong ước một điều duy nhất: được đến với chị.

Chị nói rằng chị cũng yêu em nhưng chị lại không thể cho em thêm một cơ hội, dù chị biết em cũng đang rối bời giữa bao nhiêu chuyện bộn bề trong cuộc sống. Và chị bất chấp tất cả, từ bỏ cả tình yêu của mình chứ không thể bớt chút lòng tự trọng của chị. Phải chăng tình yêu mà chị dành cho em nó quá bé nhỏ, không đủ lớn để chị tin em?

Bây giờ em mới hiểu, tại sao trước đây chị luôn từ chối em. Nhưng điều đó không khiến em buồn bằng việc chị coi sự quan tâm của em dành cho chị là sự ban ơn. Nghe chị nói điều ấy, lòng em như tan nát chị có biết không! Em chỉ muốn được ở bên chị, chăm lo cho chị. Nhìn chị phải vất vả vừa học, vừa đi làm thêm, rồi bao nhiêu nỗi lo trong cuộc sống, gia đình, các em… em cũng đã từng trải qua những bộn bề lo toan ấy, nên em hiểu chứ. Trước đây, em cũng như chị, còn chưa thể lo nổi cho bản thân mình, thì làm sao lo được cho gia đình mình chứ. Nhưng bây giờ em đã đi làm, em đã lo được cho bản thân mình rồi. Và em muốn được cùng chị san sẻ những khó khăn trong cuộc sống. Mà sao chị lại coi đó là sự ban ơn?! Vậy chị coi tình yêu của em là gì chứ? Cũng là sự ban ơn hay là trò đùa?

Thư tình: Gửi chị, người em yêu!

Em sẽ dang rộng vòng tay ôm chị vào lòng, nói với chị rằng em vẫn yêu chị… (Ảnh minh họa)

Không phải em lừa dối chị. Em đã nói rõ với cô gái đó rồi, người mà em yêu là chị, chứ không phải cô ta. Em đã không còn và không muốn có gì liên quan tới cô ta nữa, nhưng em phải làm sao đây khi cô ta cứ xen vào phá em với chị. Cô ta quá hiểu lòng tự trọng của chị cao như thế nào. Chị có thể từ bỏ tất cả chứ không thể bị xúc phạm đến lòng tự trọng của mình. Và chính chị cũng biết điều đó, chị biết cô ta đang cố ý phá vỡ tình yêu của chúng ta. Mà sao chị vẫn làm như thế hả chị? Em đã yêu và theo đuổi chị suốt bốn năm nay rồi, dù có những lúc chúng ta có những hiểu lầm, không liên lạc một thời gian. Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để chị tin một điều rằng em yêu chị hay sao?

Cô ta có thể qua phòng em chơi, vì phòng em cũng có bạn của cô ta nữa. Cô ta đã lấy điện thoại của em gọi cho chị – vì em sơ suất lúc đi ra ngoài. Và cô ta đã có những lời lẽ xúc phạm tới chị. Như vậy có nghĩa là em đã lừa dối chị, là em bắt cá hai tay hay sao! Chỉ như vậy là chị có thể nói em là kẻ yêu lăng nhăng, trăng hoa như bao nhiêu người con trai khác hay sao? Em biết mình cũng có lỗi trong chuyện này. Nhưng chẳng nhẽ bao nhiêu năm yêu chị, chỉ để cuối cùng, chị chỉ coi em là kẻ giả dối ư?

Chị yêu à! Em sẽ không trách chị đâu. Dẫu em có buồn đến mấy, thì em cũng sẽ không bao giờ trách chị đâu. Vì chị mãi là người mà em yêu thương. Dù chị có coi em là kẻ như thế nào trong mắt chị, thì chị mãi là người con gái trong trái tim em. Có thể tình yêu của em quá bé nhỏ so với chị, không như những gì chị mong muốn thì em cũng xin chấp nhận, sẽ buông tay để chị ra đi tìm một người nào chị yêu thực sự. Và em cũng mong người đó sẽ yêu chị thực lòng như em đã yêu chị vậy. Đã yêu và sẽ mãi yêu chị.

Nếu tình yêu của chị như con tàu trên con đường đi tìm bến đỗ, thì em xin làm một sân ga nhỏ chị đã đi qua. Đã đến rồi đi cho sân ga cô quạnh mình em. Nhưng chị hãy nhớ nhé, bất cứ lúc nào chị cảm thấy mỏi mệt, thấy cần một điểm dừng. Chị hãy nhìn lại phía sau, em sẽ luôn ở đây mong chờ chị quay về. Và sẽ dang rộng vòng tay ôm chị vào lòng, nói với chị rằng em vẫn yêu chị, mãi mãi yêu chị. Mây trắng lang thang của em à.

29 tháng 1, 2012

Thư tình: Khóc một lần để rồi mãi xa...

09:28 0 Comments
... nhưng em biết làm thế nào được, em không dám quá thân thiết với anh vì em sợ em làm anh thất vọng-dù cho ở cạnh anh em luôn cảm thấy vui vẻ, ấm áp. Em không có đủ niềm tin nơi anh cũng như anh chưa xây dựng được lòng tin nơi em đúng không? Giống như anh vậy, đôi khi bên anh em thấy ấm áp, yên bình nhưng có những lúc anh khiến em thất vọng dù anh không phải là gì của em để em được quyền đòi hỏi cả.

Nhiều khi em thấy anh vô tâm một cách lạ lùng, em không hiểu và cũng không lý giải được tại sao anh lại như thế. Anh nói sẽ chứng minh cho em thấy nhưng em chẳng thấy gì cả, em chỉ thấy anh đang cố gắng thể hiện tình cảm một cách gượng gạo và em không đồng cảm được với những gì anh đang làm… Có thể là tại em quá đa nghi không tin vào anh- nhưng vốn dĩ em là một người dễ tin người. Do em quá tin người mà chuyện tình cảm của em đã phải chịu đau khổ, em đã tự hứa sẽ chẳng bao giờ tin vào tình yêu nữa, chẳng bao giờ dính vào chuyện tình cảm để rồi lại phải đau đớn như lúc trước. Vết thương thì chẳng bao giờ quên được vì nó luôn để lại sẹo khiến con người ta phải nhớ đến.

Em nhận ra, em biết cứ mãi sống với nỗi đau của quá khứ là không nên nhưng em không làm được. Nó cứ bám riết lấy em như một nỗi ám ảnh. Cũng nhiều lúc mải mê trong hiện tại thì quá khứ được gác sang một bên nhưng nó luôn tồn tại mà không hề biến mất. Vậy thì em phải làm sao? Em chưa xác định được sự chắc chắn về tình cảm của mình, em sợ đó chỉ là thoáng qua thì sao? Quãng thời gian quen biết anh chưa đủ để hình thành một tình cảm thật sự nơi trái tim em, dù có những khi em nhớ anh điên cuồng, nhưng em không dám tin, em tin nơi con tim anh cũng không khác gì. Làm sao em tin được sau này anh có dành tình cảm cho em như lúc mới quen? Anh có tin chắc rằng anh “thực sự” yêu em, hay đơn thuần chỉ là thích mà thôi…

Thư tình: Khóc một lần để rồi mãi xa...

Hãy nói cho em biết để trái tim em thôi thổn thức từng đêm được không anh... (Ảnh minh họa)

Em còn sợ em nhận lời anh sẽ biến anh trở thành một người thay thế, người lấp chỗ trống hay gì đó đại loại như thế, làm sao em làm được. Kí ức trong em cứ bất chợt ùa về bất cứ lúc nào mà em không kiểm soát được, chẳng lẽ anh muốn em đi bên cạnh anh mà trong lòng đang bị giày xéo bởi nỗi đau với hình bóng của một người con trai khác, làm sao có thể chấp nhận được đúng không? Anh chẳng bao lâu nữa sẽ ra trường, rồi về quê, đi làm… Anh sẽ không gặp em thường xuyên nữa, không bên cạnh em, nói chuyện cùng em nữa; rồi những áp lực nơi gia đình, việc làm, cuộc sống,… bao nhiêu thứ phải lo nghĩ, lăn lộn với cuộc sống ở một nơi nào đó vắng em liệu anh có còn đủ tâm trí để nghĩ nhiều về em như hiện tại? Em nói những điều này mong anh hãy suy nghĩ thật kĩ, bởi mọi thứ trong thực tế không hề đơn giản như mình tưởng tượng đâu đúng không anh. Em mong anh hãy suy nghĩ chính chắn hơn. Đến lúc đó hãy nói cho em biết quyết định cuối cùng nha.

Em không biết khi anh quyết định nói với em anh đã nghĩ những gì, hay anh chỉ quyết định bồng bột theo tình cảm nhất thời mà thôi… Trước đây em cũng từng mắc lỗi tương tự như thế nên giờ đây em phải đắn đo rất nhiều, em nghĩ anh nghiêm túc chứ không hề có ý định trêu đùa em đâu.

Nhưng trên thế gian ai biết được chữ "ngờ". Em cũng đã nói với anh rằng nếu kết cục không ra gì thì em sẽ không bắt đầu để rồi phải khổ đau. Giờ nếu quyết định đến với một ai đó thì em phải xác định tương lai lâu dài, còn nếu chỉ là tình yêu mộng mơ thời sinh viên, đẹp đến đâu cuối cùng cũng phải chia ly mỗi người một ngả thì em sẽ không bắt đầu. Em biết anh không hề xác định điều gì lâu dài cả khi ngỏ lời với em vì trong tương lai hình như anh và em không có điểm chung nào cả nhỉ, một khoảng cách quá xa xôi… Nhưng em lại khác… Hiện tại em yêu anh thật nhiều, nhớ anh thật nhiều, nhưng không có gì để em có niềm tin hay hi vọng, em cũng không làm anh tin em được. Vậy theo anh em phải làm sao đây hả anh? Hãy nói cho em biết để trái tim em thôi thổn thức từng đêm được không anh?...

Thư tình: Gửi người em yêu

09:28 0 Comments
"Lần đầu ta gặp nhỏ trong nắng chiều bay bay. Ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ chưa yêu. Ừ thì nhỏ chưa yêu, bây giờ yêu nhé nhỏ. Nhỏ ơi"... Anh còn nhớ bài hát này không? Đó là bài hát mà anh đã hát cho em nghe mỗi khi em buồn đấy. Và chính nó đã đưa anh và em đến với nhau phải không? Mỗi khi nghe nó là em lại nhớ đến anh, lại rơi nước mắt, có phải em quá yếu đuối? Tình yêu là gì nhỉ mà con người ta có lúc cảm thấy hạnh phúc có lúc lại thấy nhói đau trong lòng.

Ngày mình bắt đầu yêu nhau em còn đang là cô sinh viên năm thứ hai của trường sư phạm, anh thì là sinh viên năm thứ tư của trường công nghiệp. Anh là người con trai có tính cách vui vẻ, rất thật thà và đặc biệt rất giản dị. Em yêu anh có lẽ bởi chính sự giản dị đó. Anh khác tất cả những người đàn ông mà em đã từng gặp và tiếp xúc. Chính sự giản dị và sống tình cảm mà em không thể quên được anh từ ngày đầu gặp mặt. Anh cũng thích em từ ngày đó phải không? Tình yêu của chúng mình bắt đầu từ ngày đó.

Em đã thật sự hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Chúng mình đã đi chơi rất nhiều nơi đã rất vui vẻ bên nhau... đó là những kỉ niệm mà em không thể nao quên được khi bên anh.

Anh đã bên em cho em niềm vui, cho em những nguồn động viên khi em gặp khó khăn, cho em tin vào tình yêu mà anh đã dành cho em. Anh đã quan tâm em từng chút, lo cho em mọi thứ như một đứa trẻ. Cũng chính vì thế mà em hay làm nũng với anh, muốn anh chiều em. Lúc đó em cảm thấy may mắn lắm vì đã yêu được một người đàn ông tốt như vậy. Em còn nhớ ngày em ngày em bị bệnh, anh đã bỏ cả học, bắt xe lên thăm em. Em còn nhớ ngày đó anh lo cho em thế nào, anh đã mua thuốc, nấu cháo cho em ăn. Hôm đó anh không về mà ở lại chăm sóc em, em thật sự cảm động lắm anh ạ. Em vui và hạnh phúc khi có người thật sự quan tâm và hiểu em yêu thương em đến như thế.

Cuộc sống thật là dài không theo những gì mà ta mong muốn, vì anh sinh ra và lớn lên ở mảnh đất luôn luôn phải chống chọi với bão lũ nên cuộc sống của anh cũng rất vất vả. Anh lo cho gia đình, lo bố mẹ vất vả mà mình lại yêu đương đi chơi nhiều anh sợ có lỗi với họ. Em đã giận anh vì cuộc sống là như thế. Ai cũng có gia đình có một cuộc đời riêng nhưng sống thì phải biết cố gắng. Có phải em quá ích kỉ chỉ nghĩ đến mình không? Chỉ muốn anh bên cạnh em thôi. Em đã quá ích kỉ không nghĩ đến cảm nhận của anh. Em xin lỗi anh về sự ích kỉ này nhé. Cũng chỉ vì em đã yêu anh và muốn giữ anh cho riêng mình.

Anh mãi là người em yêu trong suốt cuộc đời này.... (Ảnh minh họa)

Nhanh quá phải không anh, chúng mình đã yêu nhau được hơn 1 năm rồi. Bao nhiêu chuyện đã xảy ra, giận hờn ghen tuông nhưng tình yêu của em và anh vẫn luôn bền chặt, vẫn luôn bên nhau. Ngày anh ra trường mọi chuyên bắt đầu thay đổi. Anh lo bộn bề với công việc lo cho cuộc sống, cho bố mẹ mà quên mất em rồi. Em biết anh là một người con có hiếu với bố mẹ, biết thương gia đình nhưng anh không nghĩ đến em một chút nào à? Anh cứ lao vào công việc mà quen mất rằng có em đang chờ tin nhắn của anh. Chỉ một tin nhắn thôi cũng làm em tin vào anh, làm em cảm thấy vui hơn. Cả ngày đến tối em chỉ chờ mỗi tin nhắn của anh thôi, anh có biết em buồn thế nào không?

Bao nhiêu chuyện dồn đến một lúc, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến không thể tránh được. Bố mẹ em không đồng ý cho em yêu anh, bố mẹ nói là sẽ không có kết quả gì tốt đẹp đâu. Em đã giấu anh và không kể với anh chuyện đó vì em sợ làm anh buồn nhưng mọi chuyện không thể giấu mãi được, anh đã biết và anh muốn tốt cho em. Anh đã nói lời chia tay với em mà không hề nghĩ đến cảm xúc của một người con gái như em phải chịu đựng. Em đau lòng lắm anh có biết không? Anh nói lí do là bố mẹ em không đồng ý, anh phải lo cho bố mẹ không có thời gian quan tâm em nữa. Nghe điều anh nói thật sự em buồn và thất vọng lắm anh biết không? Nước mắt em cứ chảy mà không thể kìm được. Nhìn thấy anh đi mà em không thể chạy lại ôm anh được, không được anh ôm trong vòng tay nữa... nghĩ đến điều đó tim em quặn đau lại. Người em yêu, anh có hiểu em yêu anh nhiều như thế nào không? Tim em đau lắm khi nghĩ về anh, nhớ về anh.

Những ngày tháng qua em tưởng như thời gian ngừng trôi, mọi thứ tan biến hết. Em không thể thiếu anh được, thiếu hơi thở của anh trong em. Em biết mình ích kỉ nhưng em thật sự yêu anh. Em xin lỗi anh về tất cả mọi chuyện. Em đã níu kéo dù biết quyết định lựa chọn của anh không thể thay đổi được. Nước mắt em đã rơi quá nhiều vì anh, em đã hiểu thế nào là vị đắng của tình yêu.

Một khoảng thời gian không có anh bên cạnh em đã học cách sống thiếu anh. Cảm giác thiếu anh em thấy cô đơn lắm, nhưng em sẽ cố gắng anh à. Em tin rằng em sẽ vượt qua và sống thật tốt.

Anh hãy cố gắng làm tốt công việc, giữ gìn sức khỏe và sống thật hạnh phúc nhé. Anh mãi là người em yêu trong suốt cuộc đời này. Tạm biệt anh.

Thư tình: Hãy yêu cả sự ích kỷ của em anh nhé!

09:28 0 Comments
Gần 5 năm xa cách nhau, trái tim anh đã kịp ấm áp và đau đớn bởi một người con gái khác. Em đã điềm nhiên cho đến tận bây giờ khi suy nghĩ của em bắt đầu có anh, em thất vọng khi anh nói "cuộc đời này anh chỉ yêu 2 người, một là em, một là cô gái Huế ấy". Em không có tư cách gì để trách anh, tại em đã không biết trân trọng tình cảm của anh, bỏ rơi anh trong nỗi đau tình đầu đến bây giờ em nhận lấy sự chông chênh!

Anh à, ngày đầu mới nhận lời quay lại với anh, em vẫn huyênh hoang lắm, kiêu căng lắm. Trong tâm thức của em, em là kẻ thắng cuộc, em đã trói được trái tim của anh. Mà thực ra là lúc đó em vẫn còn đang nhớ tới một người khác, em đáp lại tình cảm của anh một cách cảm tính bởi sự nhiệt thành của anh, càng không muốn làm tổn thương anh thêm lần nữa. Và em cứ nhắm mắt đi theo bước chân anh. Những ngày đầu ấy, em còn ghét anh, hơi tí là khó chịu với việc làm, cử chỉ, thái độ của anh. Em giận, anh ra sức nhắn tin làm lành, chở em đi chơi và chiều theo đủ thứ sở thích khác người của em. Đó là khoảng thời gian em cảm thấy mình giống như một cô công chúa nhỏ! Em chẳng mảy may nghĩ đến kẻ thứ ba... đang ở rất xa anh!

Giờ đây, khi anh đang ở rất gần bên em thì em lại nhìn thấy khoảng cách xa xôi. Đó là những lần anh nổi nóng, cáu gắt với em, thậm chí mặc kệ chẳng thèm liên lạc cho em ngày mình giận dỗi. Em đã thấy sốt ruột, nôn nao song với lòng tự tôn của mình, cũng chẳng hề muốn xuống nước. Cứ thế mình đã cãi nhau bao nhiêu lần trong một tháng, em không còn nhớ nổi nữa. Em xót xa nhận ra một sự thật có lẽ mình đã xa nhau quá lâu, chúng ta đều đã trưởng thành và có những va vấp trong cuộc sống, cả hai ta đều đã khác, mình đã đi cách nhau một quãng đường khá dài.

Nếu giữa hai ta thực sự là duyên phận thì em sẽ không từ bỏ anh đâu... (Ảnh minh họa)

Có lần, em không biết vì sao mình lại mở máy đọc trộm tin nhắn của anh. Em nhìn rõ tên người ấy, những tin nhắn xếp dài như lời hờn trách, anh không xoá. Cổ họng em nghẹn đắng, làm sao em giữ nổi tâm sự ấy trong lòng. Và anh cũng biết, anh buồn vì em không tin anh, xâm phạm đến sự riêng tư của anh. Mình oán trách nhau bằng những dòng tin nhắn cay nghiệt. Vì thế em cũng biết thêm rằng anh vẫn chưa thực sự quên hết mọi chuyện xưa như anh nói, anh muốn giữ nó lại làm bí mật, làm khoảng trời riêng. Em vô tình chạm phải, giờ thì mọi thứ đã tan tành! Em đã tưởng người ấy ở rất xa...

Ta đang đánh lừa nhau phải không anh, ta làm tổn thương nhau, những vết bầm sâu nhức nhối làm sao có thể lành? Dù sau đó, anh đã giải thích, anh không muốn mình hiểu lầm nhau và mãi tranh luận về một thứ anh đang cố chôn chặt. Tình cảm anh dành cho em vậy còn chưa đủ sao? Em không dám tin nữa, không dám kiêu hãnh với trái tim anh nữa rồi. Em biết tất cả chỉ là quá khứ, người ta và anh đều có cuộc sống riêng nhưng lòng em vẫn nhức nhối lắm. Em đang ghen với quá khứ của anh sao?

Thời gian sắp tới chắc sẽ còn nhiều khó khăn, sóng gió, nếu giữa hai ta thực sự là duyên phận thì em sẽ không từ bỏ anh đâu. Nhưng điều em muốn là anh cũng hãy nhìn nhận lại chính mình, hãy cố hiểu em và hiểu sự ích kỷ của em. Tại sao ư? Bởi trái tim em đã bắt đầu rung động lại rồi đấy anh ngốc à! Mình đừng giận nhau nhiều nữa nhé.

Gởi em, người vợ của tôi!

09:28 0 Comments
Hôm trước, em không tôn trọng anh, em tắt máy, anh nói sẽ không bao giờ anh nghe điện thoại của em, nhưng anh đã suy nghĩ thật kỹ, anh gọi cho em vì chúng ta cần thêm một cuộc nói chuyện.

Anh về cơ quan mới, công việc mới cũng chưa ổn định, bạn bè thân thiết anh càng không có, còn em công việc cũ, bạn bè cũ, trong bối cảnh hai đứa đang có chuyện buồn thì em có nhiều ưu thế hơn anh. Anh không so sánh mà anh chỉ muốn em biết em có nhiều cơ hội để giải tỏa nỗi buồn hơn anh. Còn nếu em nói anh có mẹ bên cạnh, có anh hai bên cạnh thì anh hỏi em mẹ và anh hai có sống đời với anh mãi được không? Có tâm sự với anh hết mọi chuyện được không? Nếu có thì đâu có ai cần lấy vợ hay lấy chồng làm gì?

Trong thời gian qua, anh ở một nơi, em ở một nơi, lại là đỉnh điểm của sự tan rã, bên cạnh em có bạn bè, đồng nghiệp hay có những đối tượng nhân dịp này mà tiến tới với em. Anh và em hãy xếp lòng mình lại, không liên lạc với nhau nữa, vì tình cảm không thể ép buộc, trong lúc này nếu có ai đến với em thì trái tim em sẽ lên tiếng.

Lúc anh và em lấy nhau, đứng trước bàn thờ tổ tiên hai họ, anh không nghĩ sau hai năm chúng mình sẽ sứt mẻ, chia tay, nếu biết trước có ngày hôm nay, anh và em đã không lấy nhau để bây giờ phải bận lòng cha mẹ hai bên. Hoàn cảnh gia đình anh, em biết rồi! Ba anh mới mất, mẹ anh chưa nguôi nỗi buồn, giờ này mẹ càng thêm buồn khi thấy con cái trong cảnh đổ vỡ, anh thấy day dứt lắm!

Gởi em, người vợ của tôi!

Anh quyết định không bao giờ níu kéo khi em không còn hình bóng anh nữa... (Ảnh minh họa)

Em nghĩ thế nào khi em chuyển chỗ trọ mà không cho anh biết! Theo anh đời người có ba quyết định quan trọng đó là quyết định về sự nghiệp, hôn sự và nơi ăn chốn ở, vậy mà em không bàn bạc với anh, em có xem anh là chồng em không? Hay lúc đó lòng em đã bay đi nơi khác.

Bây giờ, em nói cần một số tiền cho ba mẹ em, vậy ngày xưa, ngày mình đến với nhau em có đặt vấn đề với anh không? Hay đây chỉ là cái cớ để em nắm níu ở lại Thành phố? Chẳng lẽ, muốn làm ra tiền thì ai cũng phải lìa xa chồng, lìa xa vợ sao em? Đã như vậy thì mọi người lấy nhau làm gì? Qua việc em dọn nhà không báo anh biết, qua việc em đặt vấn đề tiền bạc, và qua những biểu hiện gần đây của em đã làm cho anh hiểu rất rõ, em không còn là em của ngày xưa, em lúc anh quen và cưới. Vậy thì nắm níu nhau làm gì, anh không nói anh lúc nào cũng đúng, anh lúc nào cũng tốt, trong thời gian làm chồng, anh có những sai sót nhỏ, có những sai sót lớn nhưng anh đã tự nghiệm lại và sẵn sàng sửa chữa những sai sót đó bằng tất cả thiện chí của mình, nhưng em nào có cho anh cơ hội? Hay những sai sót đó, nay trở thành lợi thế để em buộc anh. Em à! Những khuyết điểm không làm nên sự đổ vỡ hôm nay, mà chỉ là nguyên cớ che lắp những gì khác bên trong, anh hiểu, em hiểu, và mọi người trong gia đình điều hiểu, nhưng không ai nói ra thôi.

Anh nghĩ từ bây giờ đến ngày tòa xét xử, anh không muốn nhận điện thoại của em nữa, không phải vì anh giận em mà anh muốn hai đứa mình tỉnh táo, để trước khi quyết định chuyện quan trọng của đời mình. Anh xác định với em thêm một lần nữa, anh không phải là thằng đàn ông lấy vợ rồi bỏ vợ, mà là do em, một người phụ nữ á đông đã lấy chồng nhưng chưa hiểu được câu nói “Xuất giá tòng phu”. Âu cũng là số phận, một lần đổ vỡ là một lần đau khổ, tan nát nhưng anh quyết định không bao giờ níu kéo khi em không còn hình bóng anh nữa.

Chúc em hạnh phúc.

09:27 0 Comments
buc thu tinh chua gui
15/12/2011
Một buổi sáng trời trong nắng đẹp,anh cất bước lon ton tìm một góc lãng mạng để thả mình làm thơ,và cũng tìm thấy một nơi mà anh vẫn ngồi mỗi khi nhớ em.

Ôi !! bầu trời thật trong xanh,những tia nắng yếu ớt xuyên qua các khe lá soi rọi xuống bàn tay của anh,anh thấy hồn mình ngây ngất vì chưa bao giờ có dc một buổi sáng như thế,anh muốn cất tiếng ca- hát về bình minh,hát để chào mừng một ngày mới,hát để quên đi cuộc đời khó nhọc..
Nhìn xung quanh thấy mọi người tập thể dục buổi sáng,mỗi người có riêng những động tác khác nhau,chẳng ai giống ai cả..nhưng hình như những động tác đó hòa vào nhau,tạo nên một điệu nhảy rất hay và lạ mắt.Anh ngắm nhìn mà lòng thỏa chí,rồi lại mỉm cười vu vơ với những vần thơ trong đầu.Còn thấy những đôi tình nhân nắm tay nhau tung tăng đón chào ngày mới,một ngày tuyệt đẹp làm cho ai cũng cười dẫu cuộc đời gian khổ..

Khi anh đang nhoẻn miệng khúc khích vì khoái chí,thì bất chợt từ một nơi xa có chiếc xe hoa chạy qua."Chao ôi, một ngày đẹp như thế này mà không tổ chức đám cưới thì uổng cả cuộc đời"và trong giây phút đó anh lại nghĩ về em,anh nhớ em da diếc,nhớ em đến vô bờ bến.. không lời nào tả dc.nhớ đến hình bóng nhỏ,nụ cười dễ thương,những lời ngọt ngào và những lúc giận hờn vô cớ..

Mãi suy nghĩ và nhung nhớ nên trời lên cao lúc nào không hay biết,dạo một dòng xem phong cảnh rồi quay trở về.
Cất bước đi trên con đường ngang qua nhà em thì lạ thay,, "??? tại sao xe hoa này lại ở đây nhỉ,không lẽ trong xóm này có ai mới đám cưới chăng,nếu có thì anh phải biết chứ,và thậm chí anh còn đi dự đám cưới để góp vui với người ta mà."

Mọi thắc mắc cứ xuất hiện trong tâm trí anh,không thể nào và chẳng có ai giải thích dc..

Anh nhìn thấy chú rễ thật đẹp trai,trên tay cầm một đóa hoa rực rỡ,miệng nở những nụ cười tràn đầy hạnh phúc.Bước ung dung đi vào con đường rẽ lối nhà em.
Anh như chết lặng khi nhìn thấy bóng dáng cô dâu,trên tay là đóa hoa,miệng mỉm cười rất tươi,anh như không tin vào mắt mình,cái hình bóng đó chính là em..

Lòng anh cay đắng ,trái tim đau nhói,tâm trí anh điên loạn.anh như không thể..không sao kềm chế dc nước mắt của mình.Anh muốn chạy đến giành lấy em,muốn nói rằng anh yêu em rất nhiều,và muốn nói rằng em đừng vội ra đi.??.nhưng không thể em à,anh không thể làm như vậy dc,anh cố gắng chạy đến nhưng bước chân anh vẫn không nghe lời anh,nó cứ ì ra đó mặc cho anh nghĩ suy thế nào.

Và rồi em đã bước lên chiếc xe hoa đó,trong niềm hạnh phúc như em từng mơ tới,như em từng ao ước có dc một ngày cưới,dc mặc chiếc áo cô dâu,dc uống rượu giao bôi..,và dc sánh đôi cùng chú rể.

"" Anh yêu à,anh có biết em mơ gì không,em mơ được một đám cưới ,em sẽ là cô dâu còn anh là chú rể nhé,chúng mình sẽ xây dựng một gia đình hạnh phúc,yêu thương nhau dến trọn đời nha anh..""

Lệ sầu mặn đắng mi cay
Tim sầu vương vấn chất đầy đau thương
Ngày nào ta mãi yêu đương
Giờ đây cách trở..con đường chia hai.

Thôi anh không thể viết nữa,tạm ngừng ở đây em nhé.Anh không còn thấy đường viết tiếp nữa rồi..
Theo blog (Bức thư tình)

Em sai khi đã sống vì anh quá nhiều

09:23 0 Comments


Em sai, em sai khi dành cho anh quá nhiều tình yêu và niềm tin, em sai khi đã sống vì anh quá nhiều. Em sai, sai rất nhiều…

Mắm 0201 gửi Heo 2010

Chỉ còn 2 ngày nữa là đến lễ tốt nghiệp ở trường, em rất muốn tham dự buổi lễ, vì cả cuộc đời cũng chỉ được một lần và em cũng muốn nhân dịp đó được gặp anh, nói chuyện thẳng thắn với anh một lần nữa. Em không níu kéo, em sẽ không níu kéo khi anh muốn ra đi, em cũng sẽ không níu kéo điều gì không phải là của mình. Nhưng em cần buổi nói chuyện đó, cần để hiểu anh, để biết rằng anh không phải người xấu như vậy, cần để lòng em dứt khoát hơn với chuyện tình đầy đau khổ và bế tắc này.

Trong suốt 3 năm yêu nhau, chúng ta đã rất hạnh phúc, dù là đi đâu anh và em cũng luôn muốn được đi cùng nhau, tình cảm ấy không chỉ chúng ta mà còn làm cho rất nhiều người phải thầm ngưỡng mộ. Em không nghĩ rằng, 3 năm ấy em lại làm anh khổ.

Em sai khi đã sống vì anh quá nhiều, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, loi yeu, tam su, chia tay, phan boi, chuyen tinh yeu, bao phu nu, tinh yeu gioi tinh,

Em không níu kéo, em sẽ không níu kéo khi anh muốn ra đi (Ảnh minh họa)

Có lẽ em đã không sống cho mình từ khi anh xuất hiện trong cuộc đời em, đó có lẽ là sai lầm lớn nhất của em. Ngày ấy, mình yêu nhau lắm, suốt ngày quấn quýt như đôi sam chẳng rời nửa bước. Anh dù đi làm về mệt nhưng không tối nào là anh không chạy qua phòng thăm em, chở em đi chơi, đi ăn.

Em nhớ có lần 2 đứa mình ngồi ngoài bờ sông Hàn, chỉ mới vừa cầm ổ bánh mì lên ăn, trời bỗng nhiên đổ mưa. Anh và em luống cuống che áo mưa kín mít. Nấp trong đó, trong chiếc áo mưa và bờ vai anh, em thấy mình thật nhỏ bé, cần có anh che chở biết bao nhiêu. Rồi mỗi lần anh chở em về, 2 đứa cứ đứng mãi ở dưới cổng chẳng muốn về, anh còn nói: "Cưới đi em", lúc đó anh đã không biết trong lòng em vui như thế nào. Em đã từng hỏi anh, rằng "anh có hối hận khi quen và yêu em không?", anh đã đinh ninh mà rằng: "Anh đã xác định từ khi anh cầm bó hoa tặng em" ngày 20/10 năm ấy. Đó là quãng thời gian em cảm thấy hạnh phúc nhất.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đều đã thành kỷ niệm, em bỗng ghét 2 chữ kỷ niệm. Em giận anh lắm, rất giận. Nếu như không có ngày hôm đó thì chẳng phải em đã bị anh lừa dối suốt đời này rồi sao, vậy mà anh trách em. Anh trách em đã xen vào cuộc sống riêng tư của anh? Ba năm em chưa bao giờ cho phép mình làm điều gì có lỗi hay gây tổn thương cho anh, nhưng linh cảm của người con gái đã cho em biết đang có chuyện rất tồi tệ xảy ra, và… em muốn biết điều đó là gì.

Anh đừng trách em, anh hãy đặt mình vào vị trí của em mà nghĩ cho em một lần. Anh có từng nghĩ cảm giác của mình nếu đọc được những dòng tương tự như thế khi em nói về anh với một người đàn ông khác không? Người đó, anh quen chỉ chưa đầy một tháng, nhưng anh sẵn sàng lấy lòng người ta bằng cách đổ hết mọi tội lỗi cho em, phủ nhận tất cả tình cảm của chúng ta 3 năm qua. Như vậy là em sai sao? Em sai, em sai khi dành cho anh quá nhiều tình yêu và niềm tin, em sai khi đã sống vì anh quá nhiều. Em sai, sai rất nhiều.

Em sai khi đã sống vì anh quá nhiều, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, loi yeu, tam su, chia tay, phan boi, chuyen tinh yeu, bao phu nu, tinh yeu gioi tinh,

Em sai, em sai khi dành cho anh quá nhiều tình yêu và niềm tin, em sai khi đã sống vì anh quá nhiều. (Ảnh minh họa)

Người đó, chưa từng gặp và tiếp xúc với em, vậy mà lại nhận xét về em trước mặt anh, rằng: "Người ta liên lạc với anh mỗi khi người ta buồn còn người ta vui anh không hề biết được, với cái vui đó không bao giờ chia sẻ cho anh đâu mà đã có hình thể khác". Anh không những không thanh minh cho em, không bênh vực em mà còn… Vậy anh nghĩ sao khi người đó không biết gì về em lại nhận xét về em như thế? Anh nghĩ sao khi người đó đã có người yêu lại cứ muốn anh dứt khoát chia tay với em? Em chỉ sợ rồi người đó sẽ làm tổn thương anh, em sợ lắm. Dù rằng trong lòng em luôn mong muốn anh sẽ quay lại tìm em, nhưng em không bao giờ mong anh gặp đau khổ hay bất hạnh để tìm về em. Suốt đời này, em cũng chỉ mong cho anh hạnh phúc, yên bình mà thôi. Anh hiểu chứ?!

Em không biết cô gái đó là người như thế nào, em không dám nhận xét, mà chỉ thấy lòng mình tổn thương ghê gớm khi nghĩ đến điều đó, đến những câu nói của 2 người về em, về người phụ nữ đã không quản khó khăn nào để lo cho anh từ bữa cơm, tới cái quần, cái áo. Lòng tự trọng, lòng tin của em bị tổn thương lắm anh có biết không? Tuy vậy, em chưa bao giờ nghĩ anh là người xấu, em chưa bao giờ muốn tin anh là người đàn ông như thế cả. Anh có biết niềm tin và tình yêu mà em dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn không? Ba năm, không phải thời gian dài, nhưng từng đó đủ để em hiểu và yêu anh, đủ để em tin anh không phải người như thế. Nhưng bây giờ đây, em phải làm sao, phải nghĩ như thế nào hả anh.

Em không biết sẽ đối diện với cuộc sống này như thế nào, không biết làm sao để làm lại cuộc đời với một quá khứ như thế. Em không xứng đáng để được một ai đó, yêu thương và che chở nữa. Đôi khi em còn cảm thấy khinh chính mình thì người khác sẽ nhìn em với con mắt như thế nào hả anh? Giờ điều duy nhất em có thể làm là bước tiếp trên con đường của mình, và hi vọng một ngày nào đó, con đường sẽ đưa anh quay trở về bên em. Em vẫn còn yêu và chờ đợi anh, đừng để niềm tin ấy phản bội lại em. Yêu anh!!!

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu...

09:18 0 Comments


Cám ơn anh đã cho em một tình yêu, một kỷ niệm mà có lẽ cả đời này em sẽ không bao giờ quên được. Cảm ơn ông trời đã mang anh đến với em dù ngắn ngủi nhưng là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời.

Không phải chia tay là kết thúc
Không phải cảm xúc là trò chơi
Không phải cố quên là hạnh phúc
Ko phải chúc phúc là niềm vui

Anh…

Em nhớ…Khoảnh khắc anh nói: “Anh yêu em”. Em hạnh phúc. Anh bối rối. Hai trái tim chung nhịp đập..

Anh…

Em nhớ khoảnh khắc. Mình dừng lại anh nhé. Anh lặng yên. Em khóc. Hai trái tim nhói đau.Vụn vỡ.

Mình yêu nhau nhưng không thuộc về nhau. Vậy nên mình chia tay anh nhé! Em không muốn đợi tới lúc anh bước lên lễ giáo đường mà cô dâu không phải là em…

Ngày ấy em yêu anh, một tình yêu chân chính và trong sáng nhất. Anh hơn em bốn tuổi, suy nghĩ chín chắn, biết lo nghĩ đến tương lai, lo cho gia đình. Ngày ấy anh yêu em chân thành, và luôn lo lắng cho em. Vì thế ở bên anh em thấy mình được bao bọc, chở che như một nàng công chúa nhỏ. Em hạnh phúc vì có được tình yêu của anh, có lẽ có nhiều người con gái mong được làm người yêu anh. Anh đẹp trai, anh giàu, anh không hút thuốc, không uống rượu, biết lo làm ăn, và bởi anh có tất cả những gì em cần. Nhưng em yêu anh, không phải vì những điều đó, tình yêu đầu tiên em trao anh nó thuần khiết biết bao, không một chút toan tính, yêu bằng cả trái tim và anh cũng thế.

Em vẫn còn nhớ như in cảm xúc khi được anh ngỏ lời yêu, nhớ hôm ấy là ngày 14/01/2008. Em thấy hạnh phúc biết dường nào, em nói tình yêu chúng mình giống như bài hát Em nhớ anh nhiều lắm của Sơn Ca. Mình đến với nhau vạch ra một hạnh phúc phía trước. Anh nói đợi em học xong lớp 12 thì có thể công khai tình cảm với mọi người, rồi học xong đại học mình sẽ đám cưới.

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu..., Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tinh yeu, cam on, bao phu nu, chia tay, ra di, tinh yeu gioi tinh, chuyen tinh yeu, tam su tinh yeu,

Em vẫn còn nhớ như in cảm xúc khi được anh ngỏ lời yêu (Ảnh minh họa)

Cứ ngỡ mọi thứ diễn ra như mình mong ước, không ngờ chuyện tình mình lại trắc trở như thế. Mình yêu nhau nhiều như vậy tại sao số phận không cho mình được ở bên nhau? Rất nhiều lúc em tự hỏi mình, hỏi anh, hỏi ông trời tại sao, tại sao lại như thế? Em ghét cái lí do cổ hủ mà ba mẹ anh và mọi người đưa ra để phản đối tình yêu của chúng mình. Em ghét, em ghét … Em ghét cả những người đã nói rằng: “Mẹ nó vậy thì nó chắc cũng…”.

Tại sao chỉ vì mẹ em là vợ sau của người khác mà họ lại khinh thường không cho mình yêu nhau? Đâu phải mẹ em phá hoại hạnh phúc của ai, cũng đâu phải mẹ em bỏ cha em mà đến với người khác, mẹ đã li dị hai năm rồi mới tìm được hạnh phúc cho mình, mẹ chẳng làm gì xấu xa cả, sao họ lại coi thường mẹ em vì điều đó? Em ghét họ nhưng lại rất yêu anh, em không biết phải làm như thế nào. Em gét những con người mang trong đầu ý kiến cổ hủ, lạc hậu đễ mình mãi mãi không được đến với nhau.

Anh à! Khi em viết những dòng chữ này thì em không còn là của anh, mình mãi không thuộc về nhau.

Gần 6 năm bên anh, ‎5 năm 1 tình yêu. 5 năm 1 kí ức ngọt ngào. 5 năm có cả những nụ cười và nước mắt. 5 năm 1 miền yêu thương vô tận. 5 năm cho mối tình đầu. Đâu phải muốn quên là quên ngay được, phải không anh?

Em cần thời gian gấp mấy lần 5 năm để quên anh? Trái tim em rỏ máu! Liệu anh có biết kiềm chế lòng mình thật là khó không? Nhưng em lại còn kiềm chế cả con tim mình, kiềm chế nỗi nhớ của mình, lòng em đau, tim em vỡ tan em tưởng như mình có thể tan đi theo nỗi nhớ anh:

“Nhìn mưa rơi đêm nay em nhớ đến có một ngày
Ngày mình cùng nhau chung lối bước đường về
Cầm tay em anh hôn rồi anh khẽ nói một lời
Anh thật không muốn xa em đâu”

Có những đêm nằm mơ gặp anh, em lại nghĩ: Em vẫn muốn nói yêu anh thêm một lần nữa, dù Em biết đó chỉ là giấc mơ không bao giờ có thật. Khi giờ đây anh và em đã hoàn toàn là hai thế giới mãi lạc loài trong nhau, những con đường em đi, những con đường anh đi, dường như trở thành hai đoạn thẳng song song mãi đến vô cùng. Nhưng biết đâu khi nào đó, hai con đường ấy hòa cùng nhau thành một đường thẳng mãi đến tận cùng của một kiếp nhân sinh. Biết đâu, khi ấy anh lại ôm em với tất cả những gì bình yên và ấm áp nhất…

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu..., Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tinh yeu, cam on, bao phu nu, chia tay, ra di, tinh yeu gioi tinh, chuyen tinh yeu, tam su tinh yeu,

Gần 6 năm bên anh, ‎5 năm 1tình yêu (Ảnh minh họa)

Nhưng… Giấc mơ mãi chỉ là mơ phải không anh?

Mình yêu nhau mà luôn biết trước ngày nào đó mình sẽ không còn là của nhau khi anh có vợ, em buồn và đau lắm anh biết không? Có lẽ có nhiều người nói rằng tại sao mình không biết đấu tranh để giành lấy hạnh phúc? Tại sao lại buông xuôi theo số phận, như thế đâu phải là tình yêu thật sự? Nhưng họ không phải là chúng mình thì họ không bao giờ hiểu, phải không anh? Nhiều lúc hai đứa định bỏ đi đến nơi nào đó thật xa để được gần bên nhau mãi mãi, nhưng cả anh và em đều không làm được, chúng ta còn gia đình, em phải hoàn thành con đường học vấn. Với lại anh và em đều là những đứa con trai, con gái duy nhất mà gia đình đặt hết niềm tin vào chúng mình…

Anh dù yêu em nhiều lắm nhưng không dám cãi lời ba mẹ, ba anh có bệnh tim… Còn em, mẹ đã chịu biết bao cay đắng, cực khổ nuôi em ăn học, nên người, em cũng không thể vì hạnh phúc riêng của mình mà làm đứa con bất hiếu. Tất cả cũng vì chữ hiếu mà em và anh đều không dám nghĩ đến hạnh phúc riêng của mình. Tình yêu là quan trọng nhưng chữ hiếu còn quan trọng hơn phải không anh, chỉ cần mình hiểu nhau biết trái tim luôn hướng về nhau là đủ.

Ngày em ra đi cũng là ngày em biết em mất anh mãi mãi (10/06/2010). Anh đừng hỏi tại sao anh chưa cưới vợ mà em lại ra đi. Anh từng bảo rằng dù sao này có bên ai thì người anh yêu vẫn là em ,vẫn chăm sóc em như anh đã từng chăm sóc, yêu thương. Em hạnh phúc trong tình yêu của anh, ấm áp mỗi khi được anh ôm vào lòng, bên anh em thấy mình thật nhỏ bé.

Mình yêu nhau không phải lúc nào cũng được ở bên nhau, có khi xa nhau một hai tháng mới được gặp nhau, ấy vậy mà tình yêu của mình cũng được hai năm rồi phải không anh? Với một đứa con gái hai mươi tuổi, có mối tình hơn hai năm cũng không thể gọi là ngắn. Em vẫn nhớ ngày 14/02/2010, ngay ngày mồng một tết, đó là ngày tình nhân đầu tiên của mình được ở cạnh nhau cả ngày (có cả mẹ và em trai của em nữa) nhưng không ngờ lại là ngày lễ tình nhân cuối cùng mình bên nhau.

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu..., Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, chuyen tinh yeu, tam su tinh yeu,

Đó là ngày tình nhân đầu tiên của mình được ở cạnh nhau cả ngày, nhưng không ngờ lại là ngày lễ tình nhân cuối cùng mình bên nhau.(Ảnh minh họa)

Và với em, tình yêu không cần thiết lúc nào cũng phải sát cánh bên nhau…..

Tất cả giờ chỉ còn là kỉ niệm thôi,phải không anh? Em đã cất bước ra đi. Đừng trách sao em vội bỏ anh mà đi. Không phải vì đã hết yêu anh, mà em biết rằng ngày nào đó mình sẽ mất nhau, em sợ mình sẽ không vượt qua được, em rất sợ anh ạ.

Em không muốn mình từ người thứ nhất lại là kẻ thứ ba! Anh có biết em cần anh hơn mọi thứ, em đợi anh nói chỉ 1 câu rằng dù ai có phản đối thì anh cũng nhất định cưới em. Chỉ lời đó thôi thì em dù khó khăn thế nào cũng vượt qua được để ở lại bên anh… Nhưng anh chẳg bao giờ làm được, anh không dám làm đứa con bất hiếu! Vậy nên em quyết định ra đi, rời xa anh, rời xa tình yêu của chúng mình.

Người ta thường nói, người ra đi sẽ không đau, nhưng đâu phải như thế, em đi mà lòng quặn thắt, vậy mà em vẫn cố cười để không ai thấy em khóc… Em cố tìm những cảm giác khác lạ để quên anh đi nhưng con tim em không bao giờ làm theo lý trí của em, càng bắt mình quên đi em lại càng đau khổ, chính em đã làm con tim mình đau thêm.

“Đêm khuya lạnh từng giọt mưa bắt đầu rơi
Anh đem về những kí ức trong em đầy vơi

Em tự nhủ sẽ sống không anh tốt hơn. Nhưng ngược lại em đang sống như không có hồn. Em khóc để cố quên niềm đau ,nhưng không được khóc mãi mà cố quên được đâu. Em đang cố – cố lấp đầy trái tim trống vắng. Em đang cố – cố tìm được cho một chút ánh nắng”

Hơn bao năm qua, em là người con gái hạnh phúc, được anh yêu thương, quan tâm, chăm sóc va chở che… Vậy mà nhiều lúc em thật trẻ con, làm anh buồn, anh khóc. Người ta nói con trai mà khóc là người đó rất yêu người con gái đó. Đúng thế, anh yêu em, tình yêu thật lớn lao. Em hiểu chỉ có anh mới là tình yêu thật sự, chỉ anh mới cho em cảm giác bình yên…..

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu..., Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tinh yeu, cam on, bao phu nu, chia tay, ra di, tinh yeu

Cám ơn anh đã cho em một tình yêu, một kỷ niệm mà có lẽ cả đời này em sẽ không bao giờ quên được (Ảnh minh họa)

Mọi thứ giờ là kí ức, em va anh đã xa nhau mãi mãi.

Tất cả hãy cho đó là kỷ niệm đã đi qua một thời tuổi trẻ khi người ta yêu bằng cả trái tim, không tính toán. Không phải đổ lỗi ai đúng, ai sai, không phải trách cứ ai hãy cứ yêu nhau vì cuộc sống con người luôn cần tình yêu! Dù sao em cũng phải cám ơn anh! Cám ơn anh đã cho em một tình yêu, một kỷ niệm mà có lẽ cả đời này em sẽ không bao giờ quên được. Em không khóc nữa anh à, em ngốc quá phải không anh.? Có lẽ em nên cảm ơn ông trời đã mang anh đến với em dù ngắn ngủi nhưng là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Hãy hạnh phúc anh nhé! Mối tình đầu của em!!!

Gặp gỡ rồi chia phôi

Yêu thương rồi oán trách

Bây giờ đã xa cách

Nhắc lại mà làm chi

Thời gian mãi trôi đi

Buồn vui thành kỷ niệm

Bài thơ là câu chuyện

Của tình yêu ban đầu.”

Diem Kieu Duong thi (cophuthuynho_dk9x@yahoo.com)

21 tháng 1, 2012

Hãy nhớ rằng có một người luôn đợi anh

20:32 0 Comments

Hãy nhớ rằng có một người luôn đợi anh
Hãy cứ yêu em anh nhé, em cũng sẽ vậy, sống thật tốt và chờ đợi anh trở về, em yêu anh hơn tất cả những tình yêu trên thế gian này cộng lại!! Hãy nhớ rằng có một người vẫn đợi anh !!

Anh yêu à!

Cuộc sống của em phải làm sao bây giờ hả anh, em nên tiếp tục yêu và chờ đợi anh hay dừng lại? Câu hỏi đó em là người đặt ra nhưng quả là thật khó, vì giờ phút này em chưa tìm được câu trả lời cho hạnh phúc của em và cho cả anh nữa. Bây giờ em mới thấm thía những gì anh nói “yêu bộ đội là khổ”. Em ngang bướng vẫn làm theo điều em muốn, và giờ đây em ngồi suy nghĩ để tìm một con đường – con đường hạnh phúc có em và cả anh.

Em thật ngốc phải không anh, em biết điều này là rất khó, nhưng khó không có nghĩa là không làm được anh nhỉ, em và anh hãy cố gắng anh nhé, em nghĩ đây đúng là thử thách, để có được hạnh phúc phải vượt qua khó khăn.

Anh nói anh yêu em, nhưng lại không muốn em phải khổ, thế sao ngay từ lần đầu anh lại nói yêu em, giá anh đừng nói yêu em có phải tốt hơn không, đừng cho em cái ngọt ngào xa vời ấy, đừng vẽ ra những hạnh phúc không có thật, đừng lặn lội từ Bắc vào Nam gặp em để rồi khi tình yêu em lớn dần theo từng ngày anh lại nói thế.

Anh nhận công tác, nghe anh nói anh nhận ở ngoài đảo Thổ Châu, chỉ nghe thôi em đã muốn khóc, chân tay em rụng rời, mặc dù em biết em buồn 1 thì anh buồn 10. Em đã cố cho nước mắt đừng rơi để có thể nói chuyện được với anh. Vì nếu biết em khóc em chắc anh sẽ tắt điện thoại, em chỉ muốn được nghe giọng anh mãi. Anh còn nhớ lúc em định nói với anh: ”Em chỉ muốn anh là bố của con em sau này” không? Chỉ vậy thôi em đã không nói lên lời vì cổ em đang nghẹn đắng – em im lặng nước mắt lặng lẽ rơi.

Hãy nhớ rằng có một người luôn đợi anh, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, tinh yeu gioi tinh, di linh, chia tay, cho doi, bao phu nu,

Cuộc sống của em phải làm sao bây giờ hả anh, em nên tiếp tục yêu và chờ đợi anh hay dừng lại? (Ảnh minh họa)

Hôm đó em đã bỏ ăn trưa nhưng vẫn nói dối anh là em ăn rồi, làm sao em có thể ăn được khi đầu óc em đang có hàng trăm suy nghĩ. Anh đã từng nói với em rằng anh yêu mấy người trước em nhưng họ đều không thể chờ được anh, lúc đó em đã hùng hồn tuyên bố em sẽ không bỏ cuộc, sẽ khác những người yêu anh trước đó, bây giờ em không tin cả lời em nói nữa, khi mà em cứ bị dao động bởi gia đình em. Nhưng không sao anh à, em lại vẫn cứ tiếp tục thế này, mặc kệ cho ai nói gì. Chị em nói: “yêu bộ đội là khổ, phải sống một mình suốt đời”, em nghe nhưng em không để ý vì em biết rằng tình yêu của anh và em sẽ khiến em bước tiếp trên con đường đã chọn.

Mấy hôm anh đi tập huấn để nhận công tác, anh nói ngày 3 anh sẽ gọi điện cho em nhưng đến ngày 4,5 vẫn không có gì, lòng em như lửa đốt. Em lo không biết anh có bị làm sao không, lúc đó em cứ nghĩ quẩn hay anh gặp tai nạn, em đã khóc đến sưng húp hai con mắt lên vì cứ nghĩ nếu anh bị làm sao thì em không sống nổi, chỉ cần nghĩ thế thôi là em không chịu được.

Rồi tối ngày 6 anh mới gọi điện cho em , em đã khóc nhiều lắm. Trước khi anh ra đảo nhận công tác mình gặp nhau, lúc đó em muốn thời gian hãy ngừng lại, hãy cho em cứ ôm anh thế này mãi thôi, nhưng khi chia tay anh em lại không rơi giọt nước mắt nào. Anh biết sao không, em kiềm nén đấy anh ạ, em khóc anh sẽ buồn, em không muốn không khí ngột ngạt, em muốn anh nghĩ em là người cứng rắn sẽ không sụp đổ.

Thế nhưng lúc anh đưa em lên xe buýt, anh đi khuất em khóc như chưa từng được khóc, lúc đó nhiều người trên xe nhìn em như em từ trên trời rơi xuống nhưng em mặc kệ, em muốn sống thật với cảm xúc của em, em không cần quan tâm ai nói gì ,nghĩ gì. Lúc đó chỉ có em và anh hiện hữu, vì mệt quá em ngủ gục suốt cả quãng đường về phòng, chai nước anh mua em cầm mà rơi lúc nào em không biết.

Và đến bây giờ, đó là lần cuối cùng em gặp anh và cũng là lần cuối được nghe giọng anh nói. Nhiều đêm em vẫn thầm khóc vì nhớ anh, lo cho anh không biết anh ra đấy cuộc sống thế nào, anh có khỏe không và hơn hết là vì em yêu anh.

Hãy nhớ rằng có một người luôn đợi anh, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, tinh yeu gioi tinh, di linh, chia tay, cho doi, bao phu nu,

Hãy nhớ rằng có một người vẫn đợi anh! (Ảnh minh họa)

Hôm trước nhận được tin nhắn của anh qua yahoo, em đọc trong nước mắt. Làm sao có thể không rơi nước mắt được khi biết anh phải sống lênh đênh trên biển, em thương anh, anh sống cho Tổ quốc chứ chẳng phải sống cho anh. Nhiều khi thấy anh tự hào về điều đó và em cũng vậy, nhưng chẳng có ai không ích kỉ khi yêu và em không ngoại lệ, em chỉ muốn anh sống cho tình yêu của em và anh được trọn vẹn .

Nói thật lòng mình, đến bây giờ nhiều lúc em chỉ nhớ anh như người đi qua cuộc đời em chứ không phải da diết như nhiều người nói, có khi nào vì nhớ anh quá mà nỗi nhớ em bị chai lì hay không, em thấy sợ điều đó quá!

Anh nói em học rồi tìm cho mình một người yêu mới, nhưng em sẽ không làm thế, vì em yêu anh. Ba năm với em không sao, lúc đó em mới 23 tuổi, em còn trẻ, còn anh 3 năm nữa anh đã 36 tuổi rồi, liệu lúc đó anh về anh sẽ đi tìm hiểu, yêu đương hẹn hò, hay là anh lấy đại 1 ai đó? Ngày trước anh nói nếu em bỏ anh thì anh sẽ làm thế, anh sẽ chỉ lấy một ai đó chứ không yêu, nếu như thế liệu có sống hạnh phúc không anh, sẽ làm khổ anh, khổ em và khổ cả người ta nữa. Vì thế hãy cứ yêu em như em yêu anh, em sẽ đợi anh.

Cuối cùng, em muốn nói với anh rằng: Hãy cứ yêu em anh nhé, em cũng sẽ vậy, sống thật tốt và chờ đợi anh trở về, em yêu anh hơn tất cả những tình yêu trên thế gian này cộng lại!! Hãy nhớ rằng có một người vẫn đợi anh!

Gửi tình yêu của em – người lính đảo Thổ Châu

Nếu cho em làm lại từ đầu

20:29 0 Comments

Anh biết không, không biết bao nhiêu lần em thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến cho em, đã ban cho em một người đàn ông mà khi nói về anh với mọi người em luôn tự hào và hãnh diện. Anh là người sống nặng về tình cảm, mẹ anh mất khi anh mới hơn một tuổi và hai mươi năm sau anh lại mất cha. Cuộc đời anh đã trải qua bao khó khăn vất vả; anh phải tự lập từ rất sớm khi mà gia đình anh có tới mười người con… Có lẽ do đã trải qua nhiều vất vả cơ cực từ thời thơ ấu nên giờ đây anh luôn trân trọng và giữ gìn hạnh phúc, lo lắng và chăm sóc gia đình, nâng niu và chiều chuộng hai cục cưng của chúng ta.

15 năm qua chưa bao giờ anh để em phải lo lắng một điều gì cả về tình cảm lẫn vật chất. Anh là một người đàn ông rất đẹp trai, anh có vẻ đẹp hiền và nhân hậu, anh luôn nghiêm túc trong các mối quan hệ đặc biệt là mối quan hệ khác phái. Ánh mắt anh luôn nhìn thẳng và giọng nói chẳng khi nào có sự lả lơi hay tán tỉnh. Do tính chất công việc anh thường xuyên phải đi công tác nhưng chưa bao giờ em phải lo lắng hay nghi ngờ lòng chung thủy của anh vì em hiểu ngoài ba mẹ con em ra thì anh chỉ có công việc và công việc mà thôi.

Em thực sự mãn nguyện và ngập chìm trong hạnh phúc mà anh đã mang đến… (Ảnh minh họa)

Đôi lúc em thấy mình không phải khi cáu giận vô cớ với anh, em không hiểu sao mình lại có thể làm như vậy khi mà anh luôn nhường nhịn em, không chấp nhặt em! Hai nhóc con nhà mình thì luôn luôn bênh bố vì “Bố toàn đúng” (đã có lần bé Trề thủ thỉ với em như vậy). Trong mắt chúng, bố luôn là người đàn ông tuyệt vời, luôn quan tâm, động viên và khuyến khích mọi khả năng của chúng. Từ khi con còn nhỏ, anh chẳng bao giờ nề hà việc pha sữa, ru con ngủ hay thay tã cho con và đến lúc con lớn anh lại là người dạy con tập bơi, dạy con đi xe đạp…

Câu nói “Giang sơn của người đàn bà chính là chồng của họ” sao mà đúng thế! Đối với em, em đã có một giang sơn hùng vĩ mà không ai có thể sánh được và bất kể điều gì cũng không thay đổi được. Sau mỗi chiều tan sở, em lại mong trở về với gia đình nhỏ bé của mình, được ngụp lặn trong hạnh phúc và được chăm sóc ba bố con anh thôi chồng yêu ơi!

19 tháng 1, 2012

Em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…

11:23 0 Comments

Em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…
Anh à,

Hôm qua em nhắn tin cho anh, không phải em muốn làm phiền anh đâu, mà chỉ muốn nhắn tin nói chuyện với anh như một thói quen mỗi khi nhớ đến anh thôi. Nhưng anh đã không trả lời em, em hiểu, anh rất bận, làm gì được nghỉ thứ 7, CN như em. Tối thứ 7 thấy buồn, muốn nói chuyện với anh một chút, nhắn tin, anh lại im lìm nữa, thế là em lại cùng mọi người lang thang đi chơi và sau đó về đi ngủ. Hôm nay, CN, em lại nhắn tin, rất nhiều tin, sao anh vẫn im lìm vậy? Em rất buồn, em không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra nữa. Cuối cùng anh cũng trả lời em khi em gửi tin nhắn vào số khác của anh..

Anh nói với em "Hôm qua anh bận, lúc tối em nhắn tin thì anh đang đá bóng, xong về quên mất, sorry". Anh biết không, em đã ngồi lặng một lúc lâu khi đọc tin của anh, em nhớ, em đã từng nói với anh trong một lần giận dỗi "…đến một lúc nào đó em sẽ chẳng còn tồn tại trong danh bạ của anh. Em biết có thể ngày nào đó em sẽ không được nói chuyện với anh như thế này, nhưng mà lúc đó ít nhất không phải là anh muốn thế mà là em phải thế…".

Anh đã xin lỗi và hứa sẽ không bao giờ làm em buồn nữa. Nhưng cách anh trả lời và câu trả lời hôm nay của anh đã khiến em ngỡ ngàng, em đã khóc. Từ khi quen và thân thiết với anh, chưa bao giờ anh lại "quên mất" tin nhắn của em như vậy, chỉ có thể bận quá hoặc ngủ quên, nhưng anh bao giờ cũng nhắn lại cho em sau đó, còn lần này thì khác… Vẫn biết em chẳng có tư cách gì để đòi hỏi anh phải thế này hay thế khác với em, nhưng em thấy rất hụt hẫng và không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra trong suy nghĩ của anh về em?

Em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…, Tình yêu -  Giới tính, tam su tinh yeu, loi chua noi, bao phu nu, nho, tinh yeu, chia tay, dau kho,

Anh biết không? Trước khi gặp anh, mọi thứ với em dường như đã khép lại, em đã mất niềm tin vào chuyện tình cảm, suốt ngày chỉ biết ngồi bên máy tính với cả đống sách vở tài liệu, ngày nào cũng vậy như một cái máy. Nhưng chính anh đã khiến em thay đổi, em đã tin trên đời này vẫn còn những người tốt và vẫn có những tình cảm chân thành, em vẫn thầm cảm cuộc đời vì đã cho em được quen với anh.

Quen anh, em đã không muốn ngồi bên sách vở cả buổi tối nữa mà chỉ muốn được online nói chuyện cùng anh, nghe anh kể về mọi chuyện.

Quen anh, dù bận đến mấy nhưng khi anh nhắn tin là em cũng gác hết mọi việc lại chỉ để nhắn tin với anh thôi, trước đó thì không ai làm phiền em được khi em đang tập trung làm việc.

Quen anh em bắt đầu có thói quen để chuông điện thoại và lúc nào cũng mang điện thoại theo mình vì em sợ anh nhắn tin mà em không biết, trước đó em luôn để chế độ rung thậm chí bỏ trong cặp, trong tủ mỗi khi ở nhà, vì em không thích bị quấy rầy.

Quen anh, em đã cười nhiều hơn, nét mặt em cũng rạng rỡ hơn, trước đây em thường rất buồn, ít khi cười nói thoải mái.

Quen anh, lúc nào điện thoại của em cũng đầy ắp tin nhắn mà em không bao giờ xóa, có lần anh nhắn tin không được, hỏi em tại sao, em tưởng máy điện thoại có vấn đề hóa ra tin nhắn đầy quá nên không thể lưu được tin mới, mỗi lần như thế em lại đắn đo không biết phải xóa tin nào, vì tin nào em cũng thấy có ý nghĩa.

Em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…

Quen anh em bắt đầu mang theo hình ảnh của anh trong đầu em, bất kể em là gì và ở đâu. Mỗi khi gặp chuyện buồn là lời nói của anh lại như đâu đó bên tai "anh chỉ mong em đừng buồn nhiều, cuộc sống vốn rất công bằng mà, chỉ có điều mình muốn thế nào thôi.." và thế là mọi thứ trở nên thật đơn giản và nhẹ nhàng hơn…

Anh là người đã giúp em "hồi sinh" sau những chuỗi ngày tưởng chừng bế tắc, sống thu mình và đầy buồn phiền, mệt mỏi. Nhưng cái gì nhanh đến thì cũng nhanh đi, anh đã đem đến những điều tốt đẹp đó để rồi một ngày anh lại lặng lẽ mang chúng đi khỏi em.

Anh đã mang đi thói quen được nói chuyện cùng anh mỗi tối, để rồi cảm giác buồn, trống vắng lại tràn ngập trong lòng em và dường như nó lại đầy hơn.

Anh đã mang đi niềm tin mà anh vừa khơi dậy trong lòng em, để lại đó là một sự hẫng hụt vô cùng lớn.

Anh đã mang đi thói quen để điện thoại chờ và những tin nhắn đầy ắp trong điện thoại, giờ đây điện thoại em cũng không muốn cầm đến, còn tin nhắn thì lúc nào cũng… empty.

Anh đã mang đi tất cả những gì tốt đẹp nhất khi anh đến, để rồi chỉ để lại cho em hàng ngàn dấu hỏi "tại sao?

Nhưng đến giờ thì em không muốn biết và cũng không muốn có bất kỳ câu trả lời nào nữa, vì em đã nhận ra rằng điều đó không quan trọng nữa rồi. Em vẫn luôn tin anh là một người rất tốt, anh làm như vậy chắc hẳn có lý do riêng, đúng không anh? Mặc dù trong lòng em rất buồn, em đang cố gắng để không còn nghĩ đến anh trong day dứt nữa, nhưng em biết rằng, em sẽ vẫn luôn nhớ về anh…

Em đã yêu một người khác để quên anh

11:08 0 Comments

Em đã yêu một người khác để quên anh

Từ ngày mình chia tay tính đến giờ, chỉ còn thiếu 2 ngày nữa là tròn 3 tháng…Từ ngày đó, chúng mình đã không còn gặp nhau anh nhỉ? Không biết bây giờ anh sống có hạnh phúc không? Nhưng từ tận sâu trong trái tim mình em luôn cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.

"Đừng bao giờ nắm lấy tay tôi,nếu bạn định làm trái tim tôi tan vỡ.Đừng bao giờ nói với tôi lời mãi mãi, nếu bạn đã từng nghĩ đến chuyện chia tay. Đừng bao giờ nói câu xin chào, nếu bạn nghĩ bạn sẽ nói câu tạm biệt. Đừng bao giờ nói rằng tôi là duy nhất, nếu bạn còn nghĩ đến những người khác. Đừng bao giờ giam giữ trái tim tôi, nếu trong tay bạn không cầm chìa khóa.Và đừng bao giờ nói yêu tôi, nếu trong tim bạn vẫn có 1 người khác…" Anh có nhớ không, em đã từng gửi cho những lời nói đó khi mà chúng mình vẫn yêu nhau. Lúc đó anh chỉ mỉm cười và rồi nói em thật ngốc vì anh vẫn luôn và mãi yêu em, chỉ yêu duy nhất 1 người đó là em. Thế mà bây giờ anh đã buông cánh tay em để đi về một nơi khác, một cuộc sống khác mà không có em ở bên rồi.

Từ lúc em bước chân vào giảng đường đại học là cũng từ ngày đó trái tim em thổn thức khi nghĩ về anh. Ở bên anh, em được sống là chính mình, em hạnh phúc và tự tin biết bao nhiêu. Em thích cái cảm giác được anh ôm từ phía sau, và lúc đó cả em và anh cùng nhìn về một phía…cảm giác đó em thấy bình an và được chở che bởi người con trai mà em đã chọn. Em biết anh tình cờ qua 1 người bạn. Và rồi chính sự tình cờ đó đã đưa ta đến với nhau… Em đã trao cho anh từ cái cầm tay đầu tiên, đến cái ôm đầu tiên, cái thơm má đầu tiên và cả nụ hôn đầu của một người con gái biết thế nào yêu nữa…

Em đã yêu một người khác để quên anh, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, tam su, chia tay, ki niem, chuyen tinh yeu hay, bao phu nu

Ba năm yêu nhau với bao sóng gió…em và anh đã chia tay không biết bao nhiêu lần nhưng rồi cả 2 vẫn tìm về nhau và hạnh phúc bên nhau. Em và anh đã nghĩ về tương lai, mà ở nơi đó mình sẽ cầm tay nhau đi hết suốt cuộc đời. Vậy mà anh lại là người nhẫn tâm rời bỏ em đến cả lý do để mình chia tay em cũng không biết nó là gì nữa…Chỉ vì anh nói rằng em là người ích kỷ, là người chỉ biết nghĩ cho bản thân mình hả anh?

Em biết mình không quá xinh đẹp nhưng cũng có ngoại hình ưa nhìn. Có lẽ vì xung quanh em có nhiều người theo đuổi nên em đã tạo cho mình cái cuộc sống luôn được nhận sự quan tâm và lo lắng cho người khác. Thế nhưng từ khi yêu anh, em đã học cách quan tâm tới anh nhiều hơn, em biết cách lắng nghe và lo lắng cho anh, dù hơi vụng về nhưng em đã học và cố học vì người con trai em đã yêu, vì anh em đã học cách thích và yêu những thứ mà anh thích…

Vậy mà rồi bao nhiêu khó khăn mình đã vượt qua, đến mức mà khi em và anh đã nói ra lời chia tay, anh đã có người yêu mới nhưng mình vẫn quay lại vì mình cần nhau và yêu nhau. Anh là một người con trai tốt. Em biết điều đó, anh biết cách giữ cho em, không đòi hỏi cái dục vọng như những thằng con trai khác. Em biết anh yêu em vì con người em. Vì thế mà mình yêu nhau từ năm nhất đến năm 3 vẫn giữ cho em nguyên vẹn được cái trinh tiết đó. Anh có biết lúc anh cầm tay em lúc em về nhà anh chơi, em đã mơ điều gì không? Em đã mơ về ngôi nhà của chúng mình rồi anh à. Thời gian 1 tuần về nhà anh chơi, em đã biết cảm giác giống như một người con dâu mới về nhà chồng, dù em ngại ngùng với bố mẹ anh nhưng em rất hạnh phúc khi ở bên anh và có anh ở bên.

Sinh nhật năm nào của em, anh cũng ở bên cạnh… Và anh có biết, em hạnh phúc như thế nào trong sinh nhật năm nay_ sinh nhật tròn 21 tuổi của em. Vì sinh nhật đó chỉ có em và anh cùng nhau ăn 1 cái bánh kem, cùng nhau đi dạo thành phố và cùng nhau trao nhau nụ hôn ngọt ngào.Lúc thổi nến phải chăng em đã quá tham lam khi ước rằng em muốn em sau này anh sẽ là người đàn ông của đời em. Có phải vì em tham lam nên ông trời đã bắt em trả giá… Rồi sau đó, sau cái ngày sinh nhật của em chưa được một tuần…thì anh nhẫn tâm bỏ rơi em. Nhẫn tâm vứt em sang một bên mà sống một cuộc sống mới…Ở nơi đó, ở cuộc sống đó có hạnh phúc không anh?

Em đã yêu một người khác để quên anh, Tình yêu -  Giới tính, loi chua noi, tam su tinh yeu, tam su, chia tay, ki niem, chuyen tinh yeu hay, bao phu nu

Em đã suy sụp thật sự rồi anh à… Suy sụp từ ngày anh bỏ rơi em như vậy. Và lần này em đã quyết định không sống vì anh như trước giờ em đã sống nữa, vì cuối cùng chỉ có em là người đau khổ thôi anh à. Em hận anh lắm…Nhưng càng hận thì em càng yêu anh và nhớ anh hơn. Nhưng em đã chờ đợi anh trong vô vọng và nước mắt, còn anh thì chỉ im lặng và chỉ biết nói duy nhất 1 câu: “anh xin lỗi.Rồi em sẽ quên anh nhanh thôi". Một câu xin lỗi đó có trả lại tất cả những gì em đã dành và trao về anh không anh?

Em đã quyết định nhận lời yêu một người khác để quên đi anh…dù trong lòng em vẫn từng ngày từng ngày nhớ về anh, mơ về anh, khóc về anh. Và lần này em muốn quên anh thật sự, quên đi tình yêu đầy đau khổ và nước mắt đó…Hôm qua đây thôi, anh lại xuất hiện trong giấc mơ của em…Chưa bao giờ em hết yêu và quên được anh Nhím à. Em vẫn lặng lẽ vào facebook của anh, mỉm cười khi thấy anh vẫn sống tốt, và lặng lẽ tải hình của anh về…để làm gì thì chính em cũng không biết nữa…

Dù em biết em quen người mới để thay thế anh là không tốt, nhưng từ bây giờ trở đi em sẽ sống cuộc sống mới và làm cho người đó hạnh phúc anh à. Em không thể chờ đợi cái gì đó vốn không thuộc về em nữa rồi. Nhưng chính bản thân em không thể hiểu nổi anh nữa, anh nhẫn tâm vứt bỏ em vậy mà khi anh nhìn thấy em tay trong tay đi với người đó thì anh lại chặn facebook và không liên lạc với em nữa…Sao anh lại như thế chứ…

Một lần cuối xin được gọi anh là Nhím yêu_người mà em đã từng yêu anh nhé…Anh hãy sống tốt nhé…sắp đến sinh nhật của anh rồi, 3 năm rồi, 3 lần sinh nhật em luôn ở bên anh nhưng lần sinh nhật này…thì sẽ không như thế rồi….Nhím hãy sống tốt nhé…Em vẫn ở đây và cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc.

17 tháng 1, 2012

Khi em có anh!

20:21 0 Comments

Khi em có anh, em thấy mình chăm kinh khủng và cũng chẳng biết sợ gì khi mỗi đêm em đều xuống dưới học bài. Vì sao nhỉ? Em biết có người luôn lo em bị bắt cóc và thế nào người đó cũng ra "bảo vệ", có đem theo quả xoài, quả lê cho em ăn nữa.

Khi em có anh, em "buồn ngủ" nhiều hơn nhưng chẳng chịu vào nhà mà "ngủ ngoài này cho mát" để được anh dẫn lên hàng ghế trước hiên ngồi ngả vào vai anh và được anh ôm qua vòng tay rắn rỏi. Thực tình em có ngủ đâu chứ! Em giả nai giỏi quá nhỉ?! Ai bảo hôm nào anh cũng cầm tay em mà hôn làm gì?! Em ghiền mất rồi…

Khi em có anh, em tuyển được một gia sư English bất đắc dĩ. Học phí là những nụ hôn mà theo anh thì "em lãi nhiều hơn". Gia sư ấy kêu ca "anh dốt ngoại ngữ này lắm" nhưng lại vô cùng ra vẻ với em khi rất nghiêm khắc bắt em chăm chú học, cấm chọc giáo viên và "dạy" em như một "ông thày" thực thụ. Còn thẳng thừng chê em "chậm tiêu quá!"

Khi em có anh, em được đọc những bức thư tình hay nhất, cảm động nhất từ trước đến giờ. Em cười, em khóc theo từng con chữ và mỗi khi đọc lại hay nghĩ đến má em vẫn nóng lên, nguyên vẹn cảm xúc. Hình ảnh anh viết thư mà ngại đưa cho em nên cứ ngồi miết trong bóng tối ngóng ra, khi bị phát hiện mới xấu hổ, vừa vội vàng dúi cho em vừa nói chống cháy "có anh chàng đẹp trai nhờ anh chuyển cái này cho em nè" rồi vọt mất dạng vào phòng khiến em buồn cười và hạnh phúc lắm. Sao giờ anh không viết cho em nữa? Em mong lắm đấy!

Khi em có anh, vì thương nhỏ bạn mà em "lợi dụng" anh tối đa. Em vào bưu điện gọi anh xuống chở nhỏ bạn em về vì nó không có xe, cũng không bắt được xe bus (hơn 9h tối còn đâu xe bus chứ!). Em xung phong đi bộ luôn mấy cây số cơ, em sợ tống 3 bị công an tuýt còi. Anh, nhỏ bạn đều chẳng chịu và thế là em phải lên xe. Đến chợ LQ, anh dặn em phải chờ anh ở đó không được về trước, anh sẽ quay lại sau khi chở nhỏ bạn về "đúng nơi quy định" nhưng em thì gật đầu mà cóc thèm làm theo. Ngày đó mới nhận lời anh và em cũng chưa yêu anh nhiều lắm đâu nhé.

Khi em có anh, em được đọc bài thơ con cóc về toán học. Nói con cóc là em nói đại đấy vì em chả hiểu mô tê gì cả. Khà! Khà! Anh nói anh tự làm em ứ tin, sao anh giỏi bằng em được mà đua đòi làm thơ? Thơ em thơ củ chuối nhé! Củ chuối chả to hơn con cóc là gì? Khì! Khì! Thế là em quăng bài thơ của anh vào quên lãng. Giờ nghĩ lại tiếc hùi hụi.

Khi em có anh, em lại có thêm một… đày tớ rất chăm chỉ. Em hay "nhờ anh chữ đẹp chép bài cho em với". Tất nhiên là chép theo "chỉ đạo" của em rồi. Đã quá, em ngồi rung đùi… Cho anh chừa cái tật khi nào cũng tự khen "chữ mình đẹp ghê!"

Khi em có anh, em được cười toe toét và vênh váo lúc kéo được anh xuống làm học trò còn em làm cô giáo, em bắt anh học và làm theo yêu cầu. Nhưng khổ nỗi học trò suốt ngày chạy qua ghế cô ôm eo và nhõng nhẽo "trò yêu cô mất rồi, làm sao được" khiến cô… xiêu lòng mà ôm lại không dạy dỗ gì nữa hết…

Khi em có anh, tự nhiên em lại mọc thêm cái đuôi thi thoảng bất chợt hớt hải phía sau "em lên xe anh chở đi học." Lúc đầu em thấy xấu hổ chết đi được nhưng dần dần thì khoái kinh khủng, hạnh phúc nữa vì em nghe người ta bảo "đó là tình yêu". (Bây giờ thì "xưa rồi diễm")

Khi em có anh, em hay bất ngờ vì mỗi lần ra khỏi cổng trường em đã thấy anh đang mỉm cười chào đón, hoặc anh gọi điện cho nhỏ bạn nói vội "bảo… chờ anh nhé, anh đang sang đấy". Hay mỗi chiều học về anh chạy lên đưa cho em hộp xôi bắp mà có lần anh hỏi em từng ăn chưa, em chống cằm mơ màng "chắc là ngon lắm nhỉ?"(Như thế đủ anh hiểu rồi. Giờ thì "nằm mà mơ")

Khi em có anh, em trở thành đứa con bất hiếu khi nhớ anh nhiều hơn nhớ nhà, mặc dù anh ở ngay bên cạnh còn gia đình cách xa hơn ngàn cây số. Buồn!

Khi em có anh, em quên ngay sự áy náy đắn đo có nên quay lại với người cũ khi người ấy suốt ngày gọi điện năn nỉ em tha thứ và làm lại từ đầu. Em không đồng ý vì anh mới là định mệnh của đời em.

Khi em có anh, em chỉ biết có anh mà thôi. Tất cả con trai trên thế giới này đơn giản chỉ là "con trai" và em không còn chút cảm xúc hay rung động trước anh chàng nào nữa cả. "Làm gì có ai đẹp trai và yêu em nhiều hơn anh đâu."

Khi em có anh, em được anh dành cho những gì tốt đẹp nhất và lấy về mình tất cả thiệt thòi. Em thương anh nhiều lắm lắm nhưng em vẫn đòi hỏi không giới hạn. Em tệ thật. Ơ mà sao em chẳng sửa đổi tính nết gì cả? Em muốn được anh cưng chiều như thế anh ạ! Ngày sau em sửa cũng được mà! Anh chịu khó tí nhé!

Khi em có anh, em giả vờ hoặc cố tình ngủ quên để được anh chở đi học. Ai bảo anh không còn là một tình nguyện viên dễ thương như xưa nữa?! Chỗ anh làm đâu có xa trường em lắm chứ! Em xấu hổ khi nghĩ về việc làm của mình. Cơ mà em vẫn làm. Lạ thật.

Khi em có anh, lí trí em không còn 50% quyền phán xét và quyết định nữa. Trái tim em độc chiếm hết rồi.

Khi em có anh, em biết thế nào là một nụ hôn ngọt lịm và dài bất tận, trước đó em chưa từng…

Khi em có anh, lần đầu tiên em khóc nức nở và thức trắng cả đêm chờ sao băng để cầu nguyện vì một người khác không thân thích, họ hàng với mình. Ấy là ngày mẹ anh bị tai nạn, sự sống chỉ như cánh hoa khô đứng trước cơn gió lốc. Em ân hận vì đã không là bờ vai cho anh tựa vào lúc anh suy sụp nhất, cần em nhất. Đến bây giờ khi mọi chuyện hoàn toàn trở về theo đúng quỹ đạo của nó, nhiều lúc nghĩ lại em vẫn thấy mình có lỗi. Hãy cho em xin lỗi anh một lần nữa, anh yêu nhé!

Khi em có anh!

Chúng mình mãi yêu nhau và bỏ qua cho nhau những thiếu sót anh nhé! (Ảnh minh họa)

Khi em có anh, em biết thế nào là những va chạm cơ thể. Toàn thân em run lên và như có hàng mớ con gì đó bò lổm ngổm trên người. Nhột nhưng cũng đê mê đắm đuối lắm…

Khi em có anh, em đã tình nguyện hiến dâng cho anh đời con gái với cái mà người ta gọi là "ngàn vàng". Thế mà em thề thốt sẽ giữ cho chồng mình đêm tân hôn đấy! Em vui sướng hạnh phúc xong cũng sợ hãi lắm, lỡ đâu anh sẽ bỏ em vì dễ dãi? Nhưng anh vẫn bên em, yêu thương em và cả chịu đựng em suốt 3 năm nay đó thôi. Kể từ đó trong trái tim em anh như là chồng em rồi…

Khi em có anh, em biết cười nụ cười viên mãn và cũng khóc vì những tủi hờn em chưa từng trải qua. Lạ lẫm vô cùng…

Khi em có anh là khi em nhắn tin cho anh bất cứ lúc nào trong giấc ngủ không lành lặn vì nghĩ đến anh nhiều quá. Em cười hạnh phúc. Thế nhưng sáng thức dậy chưa bao giờ anh có một phản ứng lại trước những tin nhắn ấy. Bất chợt lòng em se buồn nhưng em biết đó là do mình ngốc nghếch, nghĩ ngợi lung tung. Đôi khi hạnh phúc không nhất thiết phải nói thành lời, phải hét lên cho nhau nghe đúng không anh. Chắc chắn anh đã cười và vui lắm!

Khi em có anh, em mong lắm những tin nhắn vào mỗi sáng mai thức dậy, buổi trưa ăn cơm và buổi chiều tối, hay đó là tin bất chợt lúc anh đang làm việc. Nó thật nhỏ nhoi và không lấy đi của anh quá 30s nhưng nó sẽ mang lại cho em thật nhiều cảm xúc vì em biết rằng anh luôn nhớ tới em. Em hờn dỗi vì anh chẳng thường xuyên làm như thế. Nhưng em lại nhầm, hóa ra em luôn trong tim anh rồi.

Khi em có anh, em luôn hứa mỗi ngày sẽ mang đến cho anh một niềm vui nho nhỏ, một bất ngờ thú vị, em không cần quan tâm anh đối xử lại với em như thế nào nữa vì trong tình yêu và cuộc sống mình cần biết cho hơn là nhận. Thế mà lòng em lại lăn tăn lắm, em chỉ làm được một thời gian rồi không làm nữa vì chẳng thấy anh tỏ ra cảm kích. Em băn khoăn suy nghĩ liệu điều đó có khiến anh vui hay lại bảo em nhảm nhí, sến rện quá mức? Em đúng thật không biết kiên trì, nhẫn nại tẹo nào.

Khi em có anh, em cuống cuồng và đau tim kinh khủng mỗi khi anh khóc. Nhìn anh sao nhiều lệ và yếu lòng đến vậy. Thế nhưng em hiểu vì sao. Vì anh giận mình, trách mình không làm em vui được, vì tâm anh không như thế nhưng hành động của anh lại như thế, vì anh mong em hiểu anh hơn nhưng em cố tình không hiểu, vì anh thương em nhiều lắm. Chung quy lại cũng vì anh là người sống quá nội tâm, giàu tình cảm mà không biết cách thể hiện. Em thật có lỗi với anh.

Khi em có anh, em có thêm mối bận tâm lớn lao, em biết lo lắng nhiều hơn. Em vui niềm vui của anh và cũng khóc vì nỗi đau anh phải gánh chịu, như một phần xác thịt của em vậy.

Khi em có anh, em trở nên nhõng nhẽo, yếu đuối, mất tự tin và sẵn sàng làm cả những việc mà mình thấy xấu hổ nhất để mong được anh chú ý. Em không còn mạnh mẽ, bản lĩnh như xưa nữa. Em thấy mình khờ dại, em buồn mình thật nhiều. Khi nào mà anh không yêu em và ở bên em chứ!

Khi em có anh, em khao khát nhiều thứ hơn nhưng lại bất an sợ sệt. Em sợ mình không đủ sức giữ được anh bên cạnh mãi mãi để thực hiện những điều đó. Anh bảo em "ngốc chưa từng thấy."

Khi em có anh, em muốn nhảy lên mà hét sung sướng khi được anh quan tâm lo lắng, vì lúc đó em biết mình đang có anh trọn vẹn.

Khi em có anh, em đã không còn biết tự trọng và e ấp nữa. Thật ra em cũng có nghĩ đến nhưng ham muốn được hòa quyện vào anh khiến em cho rằng điều đó không quan trọng trong thời khắc đó… Anh nói xem em có ngố quá không?

Khi em có anh, em biết thế nào là bất mãn trong tình yêu, thế nào là thất vọng và đau khổ. Khóc nhiều hơn cười… Thế rồi sau tất cả mắt em lại tít lên vì hạnh phúc, vì mớ bòng bong trong lòng đã được anh gỡ rối. Anh bao giờ cũng tuyệt vời như thế.

Khi em có anh, em điên dại nói chia tay như một trò đùa đơn giản mà chỉ khi đã nói xong em mới thấy mình ngốc nghếch và hối hận. 3 lần rồi anh nhỉ? Hú hồn!

Khi em có anh, em cảm nhận được thế nào là yêu chung thủy. Em cũng biết anh có tấm lòng bao dung, rộng lượng vô cùng. Anh hiểu những giận hờn và bốc đồng nơi em nên luôn tha thứ cho em những khi em đòi chia tay, chịu đựng em những khi em đùng đùng như thiên lôi làm sấm.

Khi em có anh, em biết tình trường thật gian nan và em động viên mình hãy cố gắng vượt qua, giữ gìn cẩn thận nhưng em lại không có nhiều niềm tin là mình làm được. Em thiếu tự tin thế không biết…

Khi em có anh, em hiểu mình yêu anh nhiều hơn những gì mình nói, mình làm, mình nghĩ, yêu anh hơn bản thân này.

Khi em có anh, là khi em khao khát và mong muốn có anh mãi mãi… Em yêu anh nhiều lắm tình yêu của em ạ….

Khi em có anh, em quyết định nói hết mọi suy nghĩ và bí mật của mình cho anh nghe như thế này đây. Em biết anh sẽ và luôn hiểu em, anh nhỉ?

Trong tình yêu, em hiểu những thăng trầm là điều không thể thiếu. Chính vì thế mà dù vui hay buồn em luôn cảm thấy hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Chúng mình mãi yêu nhau và bỏ qua cho nhau những thiếu sót anh nhé! Em tin có tình yêu anh và em sẽ có được sự đồng điệu nhiều hơn để cùng nhau bước tiếp chặng đường dài phía trước.

P/s: Khi em gửi bài viết này lên Khocviem.org em mong rằng anh đọc được. Đó là những kỉ niệm nho nhỏ trong suốt thời gian ta yêu nhau. Em rất hồi hộp vì không biết anh có vui hay không nếu bài viết của em được đăng…

Đừng coi thường mụn ở trẻ sơ sinh

20:13 0 Comments

Sau khi sinh khoảng 1 tuần, trẻ thường có những mụn nhỏ li ti ở trên trán, mặt, chân tay. Nhiều trẻ sẽ tự mất sau vài ngày nhưng có những "mụn bệnh lý" mà phải nhờ bác sĩ, thuốc thang mới có thể chữa được. Có rất nhiều loại mụn có thể thấy ở trẻ sơ sinh.

Mụn trứng cá (hay còn gọi là nang kê, hoặc mụn sữa): có tới 20% số bé sinh ra bị nang kê. Yếu tố gây ra mụn trứng cá ở trẻ sơ sinh có thể là những hormon mà trẻ nhận được từ mẹ, có thể là trẻ bị phì đại tuyến bã. Hiện tượng mọc mụn trứng cá ở trẻ sơ sinh xảy ra khá phổ biến. Mụn có thể xuất hiện ngay sau khi trẻ được sinh ra, nhưng thường thì xuất hiện vài tuần sau khi sinh. Mụn thường xuất hiện ở trên má, đôi khi ở trên trán, cằm và lưng. Những đốm mụn nhỏ này có thể bị bao bọc bởi một vùng da hơi tấy đỏ. Chúng càng đỏ tấy hơn khi cơ thể bé nóng lên, hay khi da bé bị kích thích khi tiếp xúc với nước bọt, sữa mẹ hay các chất tẩy rửa. Thường thì mụn trứng cá ở trẻ sơ sinh sẽ biến mất chỉ trong vài tuần nhưng cũng có thể kéo dài đến vài tháng. Nếu trong vòng 3 tháng mụn vẫn chưa biến mất thì bạn nên cho con đi khám da liễu.

Trong thời gian bé bị mọc mụn trứng cá không nên bôi bất kì loại kem hay thuốc gì lên mụn; cũng không nên chạm tay hay chà xát lên các đốm mụn, như thế rất mất vệ sinh và càng làm cho tình trạng trở nên xấu hơn. Trẻ vẫn cần được tắm rửa hàng ngày với nước sạch đun sôi để nguội và sữa tắm dưỡng ẩm dành cho trẻ sơ sinh. Sau khi tắm phải lau khô người cho trẻ

Đừng coi thường mụn ở trẻ sơ sinh

Trẻ sơ sinh bị mụn cần được chăm sóc đúng cách.

Viêm da thể tạng: có khoảng 15-20% trẻ sơ sinh trên thế giới bị mắc bệnh này. Đây là một dạng eczema, thường gặp ở trẻ từ 3-6 tháng tuổi, với các biểu hiện như nốt đỏ, ngứa ngáy, da khô, một số trường hợp còn rỉ nước và các vảy kết xuất hiện. Hiện nguyên nhân gây bệnh vẫn chưa được làm rõ. Tuy nhiên, nếu cả hai bố mẹ mắc bệnh này thì nguy cơ ở con sẽ là 50%. Ngoài ra, chế độ vệ sinh thái quá: nuôi con trong một môi trường quá sạch, quá vô khuẩn, sẽ khiến hệ miễn dịch của trẻ kém, tạo điều kiện cho bệnh viêm da. Bệnh viêm da thể tạng sẽ giảm dần và biến mất khi trẻ lên 3-4 tuổi, chỉ có 10% trường hợp kéo dài tới khi trẻ trưởng thành. Ngoài việc đưa cháu đi khám, bạn vẫn phải vệ sinh, tắm rửa cho trẻ hàng ngày và không nên giữ gìn trẻ quá cẩn thận.

Mề đay: thường có biểu hiện là các nốt phát ban da giống như những nốt muỗi đốt, gây ngứa ngáy. Bé có thể mắc chứng này từ rất sớm, ví dụ như trong trường hợp bị dị ứng với các protein trong sữa, lúc đó cần cho bé đến khám bác sĩ nhi khoa để có cách chữa trị tốt nhất.

Rôm sảy: khi cơ thể trẻ bị nóng thường xuất hiện rôm sảy trên trán, cổ hay trong các nếp da của trẻ. Các mụn có hình tròn, số lượng nhiều và có màu đỏ. Các mụn đỏ sẽ biến mất khi cơ thể bé mát, vì thế cần tránh cho trẻ mặc quần áo quá nóng và cố gắng hạ độ ẩm của môi trường xung quanh.

Cùng với việc đưa trẻ tới bác sĩ chuyên khoa da liễu khám và điều trị, bạn nên chú ý tới cách chăm sóc trẻ theo từng loại bệnh kể trên như hướng dẫn của thầy thuốc. Không nên tự ý bôi, dùng thuốc theo kiểu truyền miệng rất dễ gây những hậu quả khôn lường.

15 tháng 1, 2012

Thư tình: Chuyện tình tôi!

14:33 0 Comments

Anh hãy đi và đừng bao giờ quay lại
Vì chốn xưa đó đã không còn có em
Chuyện tình đôi ta xem như từ nay chấm hết
Vì em, em đã yêu anh thật nhiều
Nên em đã cho trái tim mình chia đôi…

Có những câu chuyện tình thật lãng mạn và khó quên. Đúng! Tôi là đứa luôn mơ mộng thích những chuyện tình Hàn Quốc như Trái tim mùa thu, Chuyện tình Havard hay Ngôi nhà hạnh phúc… Và có lẽ vì thế tôi luôn khao khát yêu. Nhưng không hiểu sao tôi lại theo đuổi một cuộc tình mà vốn dĩ không phải điều tôi thích. Chỉ tôi và anh mới biết chúng tôi là gì của nhau và đến với nhau như thế nào. Đó là bí mật của riêng chúng tôi, bí mật không bao giờ anh phá vỡ được. Cũng có thể bí mật đó làm nên cái riêng, cái mờ ảo, làm nên câu chuyện tình tôi.

Đã bao lần anh nhắn tin: “xin lỗi em, anh không muốn làm em buồn". Anh đã cố gắng yêu em nhưng anh không làm được. Vậy mà sao cho đến tận bây tôi vẫn chưa thể rời xa anh. Tôi không biết vì sao nữa: vì tôi đã yêu anh, vì tôi không biết giữ lòng tự trọng hay vì tôi đã đánh mất mình ngay từ khi quen anh.

Có lẽ bởi vì trong tôi luôn có một niềm tin cho anh, một niềm tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ là người hạnh phúc nhất khi bên tôi luôn có anh. Nhưng tôi làm được không khi khoảng cách từ thích đến yêu của anh xa vời vợi.

Tôi và anh quen nhau vào chớm đông, lần đầu gặp nhau cái thời tiết se lạnh đã khiến tôi xiết lấy vòng tay anh. Tôi tìm cảm giác ấm áp từ người tôi mới quen. Và từ đó trong suy nghĩ tôi đã có anh, hình ảnh tôi không bao giờ quên là người mặc áo xanh múa máy trên WC khi anh cho tôi xem hình anh, tôi bảo sao anh trẻ thế anh đã trêu tôi đó là thằng em cùng công ty, tôi đã rất bực. Bực đến nỗi mà ngay hôm đó tôi đã đề nghị gặp anh. Rồi kể từ khi đó lần nào cũng vậy tôi cũng đều chủ động đề nghị gặp anh, khi thì anh đồng ý gặp, khi thì anh từ chối vì lý do bận công việc, vì mệt nhưng tôi biết đó chỉ là cái lý do cho việc anh không hề tha thiết gặp tôi.

Một thời gian dài tôi và anh không liên lạc với nhau, dường như đã quên nhau mất rồi. Thế nhưng chính tôi lại là người tìm đến anh. Đó là ngày 21/5 và cho đến bây giờ chúng tôi gặp nhau 8 lần, lần nào cũng là tôi đề nghị và vì thế mỗi lần gặp tôi, tôi không hề thấy nụ cười trên môi anh. Anh không muốn gặp em, không thích gặp em, sao phải ép lòng mình chiều lòng em?

Anh chỉ gặp tôi khi nào anh cần. Và từ khi gặp lại chỉ duy nhất một lần anh chủ động nhắn tin: em đã khỏi ốm chưa? Anh bảo tôi rằng từ bây giờ anh sẽ khác, cứ tin anh, anh sẽ thay đổi. Có lẽ lúc đó anh đang cố gắng yêu em phải không anh? Nhưng đâu dễ dàng làm được. Em biết rõ điều đó mà, tình yêu đâu phải mình cố gắng.

Tôi rất thích câu nói tình cờ tôi nghe được trong phim “Xin lỗi, không phải tại tôi thích em mà tự nhiên nó thế". Đúng! Anh đâu có cái tự nhiên để thích tôi, anh thích tôi bằng sự cố gắng ép buộc bản thân mình. Khó lắm phải không anh?

Nếu nghĩ ra một vài lý do để tôi thích anh thì chắc chẳng bao giờ trả lời được tôi thích anh vì cái gì cả. Anh và tôi đâu phải hợp nhau, cả về hình thức và tính cách. Mỗi lần đi bên anh, anh biết không? Tôi rất tự ti vì sợ anh không thích đi cùng tôi. Và những bài hát tôi nghe anh đâu thích, còn tôi, lúc nào cũng ủng hộ anh. Thường những người con gái họ yêu một ai đó vì người ta tốt với họ, thương yêu, chiều chuộng quan tâm chăm sóc họ. Còn tôi, tôi đang yêu anh vì điều gì khi đến một tin nhắn hỏi thăm tôi anh cũng không làm được, đến một câu chuyện làm tôi vui cũng chưa bao giờ anh kể, đến một lần an ủi khi tôi khóc cũng không có và thậm chí một lần thật lòng đến bên tôi anh cũng bỏ qua. Anh bỏ mặc tôi thích anh, bỏ mặc tôi hỏi thăm anh, quan tâm anh. Tôi thèm được một lần anh nâng niu chiều chuộng, một lần anh ôm tôi vào lòng và nhẹ nhàng nói với tôi “Em à! Anh xin lỗi thời gian qua anh đã không tốt". Anh biết không, chỉ như thế thôi cũng đủ làm tôi cười thầm và đủ mạnh mẽ để đi tiếp con đường của mình.

Thư tình: Chuyện tình tôi!

Trong anh chưa bao giờ có em, chưa bao giờ nghĩ đến em… (Ảnh minh họa)

Giờ đây khi cảm giác không có anh càng ngày càng rõ rệt, tôi sợ mình lại khóc vì anh, tôi cố gắng thật bận rộn, tôi đi học để quên anh, lấy công việc làm niềm vui để sẻ chia. Tôi ép mình không còn thời gian để đặt ra những câu hỏi tu từ cho anh, những câu tôi đã biết trước câu trả lời nhưng vẫn không ngừng hỏi, thậm chí đến tôi cũng chán huống chi đến anh:

Anh có muốn gặp em không?
Anh có thích em không?
Tại sao anh không thích em?
Tại sao anh không thích em mà vẫn gặp em?
Tại sao anh không nhắn tin, không nói chuyện với em…

Rất nhiều câu hỏi mà chính tôi cũng có thể trả lời được nhưng tôi vẫn thích hỏi anh để nếu anh trả lời thật lòng thì tôi biết rằng anh không lừa dối tôi, còn nếu anh cố làm tôi vui thì tôi cũng phần nào được an ủi.

Anh à! Tôi khao khát được cùng anh đi dạo, lượn quanh công viên, được đi xem phim, được cùng anh tận hưởng cảm giác của người đang yêu và được yêu. Chắc có lẽ là không lâu đâu mà là không bao giờ, không bao giờ… phải không anh?

Tôi viết lại đây câu chuyện tình tôi, để nếu sau này tôi được bên anh, tôi cũng biết rằng thật hạnh phúc vì mình đã có anh. Và nếu tình cờ gặp lại anh bên người con gái khác, tôi cũng sẽ vui vẻ và nghĩ rằng “Anh à! Em cũng đã từng là người của anh”…

Lúc này đây tôi đang nghe lại bài "One love" của Suki. Bài mà anh cho tôi nghe"

Em yêu anh, em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên
Tim em cứ đập mạnh mỗi khi nhìn thấy anh
Thế giới này đã tặng cho em một món quà lớn nhất
Tình yêu đầu tiên và cũng là cuối cùng của em
Tình yêu, tình yêu, tình yêu của em
Và tình yêu đó sẽ không bao giờ là của em
Cả trái tim, cả trái tim, cả trái tim này
Cả con tim mục nát chỉ biết yêu mình anh
Em không muốn tin những gì mình đã thấy
Khoảng cách ngày càng xa giữa anh và em
Em yêu anh, yêu anh bất chấp mọi thứ
Cho dù bị tổn thương em vẫn yêu anh
Thậm chí anh có bảo em là con ngốc đi chăng nữa…

Anh à! Trong anh chưa bao giờ có em, chưa bao giờ nghĩ đến em, chưa một lần để ý đến em. Em cũng đã từng ghét anh, rất ghét khi anh vô tình bỏ mặc em, bỏ mặc những gì em nói, em nghĩ những điều anh cho là thừa mà nó không là gì trong anh.

Em vẫn vậy, vẫn bao lần muốn dứt khoát với anh, muốn chấm hết tất cả. Và lần này nữa. Liệu em làm được không khi đến bây giờ em vẫn chờ đợi sự thương yêu ở anh…

Tạm biệt anh!

Theo blog (Bức thư tình)

Lời cuối cho anh

14:29 0 Comments
Lời cuối cho anh
Ông nội yêu!
Đây là lần cuối cùng em gọi anh với biệt hiệu này,vì giờ đây nó đã không còn dành cho em nữa. Ngày tháng cứ trôi đi cứ ngỡ rằng em sẽ không quên được anh. Mọi kỷ niêm buồn vui trong quá khứ của chúng ta em đã cố tình gói ghém vào hộp kỷ niêm. Con đường em đi đã mất dần bóng dáng anh. Khi em vượt qua được thời gian đau buồn này em cảm thấy mình thật mạnh mẽ, bởi trong thâm tâm em chưa bao giờ sẽ nghĩ rằng em se phải yêu một ai khác mà không phải anh. TÌnh yêu trong em dành cho anh quá lớn. Mọi thứ về anh phải là nhất, là số một trong khi yêu người ta mù quán phải không anh? Anh phụ bạc, anh vô tình hà cớ gì em phải giận, em phải buồn, phải đau. Cuộc sống có rất nhiều người tốt với em hơn anh, quan tâm em hơn anh, yêu thương em hơn anh vậy tại sao em phải hận anh. Cuộc đời là sự tái ngộ, sự chia ly hà cớ gì em phải hận anh. Mình phải sống tốt, sống cho anh thấy rằng không có anh em vẫn đủ mạnh để bước đi một mình.

Vòng xoay cuộc đời đã cho em gặp anh, yêu anh. Hạnh phúc đến với em cao bất tận nhưng đau thương cũng tận vực thẳm. Ah bảo chúng ta nên cho nha một khoảng lặng. Chắc anh sẽ băn khoăn vì sao em không khóc, em không gọi điện, không nhắn tin. Em thực sự đã làm được không phải vì em kiêu kỳ, tự ái khi lần đầu tiến bị “đá”. Nhưng em muốn anh hiểu rằng” cái gì không thuộc về em mãi mãi sẽ không là của em” dù em có yêu anh hơn người em sau này chẳng hạn thì anh cũng chỉ là quá khứ mà thôi. Không có ý nghĩa gì hết. Em không thich sự cầu xin, không thich bi lụy trước mặt anh có thể về nhà em khóc thật nhiều, em đau thật nhiều. Ấn tượng ban đầu của anh về em như thế nào thì bây giờ vẫn mãi là như vậy. Đủ mạnh mẽ để lớn, đủ mạnh mẽ để chống chọi với khó khăn thì em cũng đủ khả năng để chống chọi với mọi nỗi đau trên cuộc đời này.


Khi anh bước ra khỏi cuộc đời em gây cho em nhiều thất vọng, nhiều tổn thương. A ra đi mà không có lý do chính đáng. A làm em mất niềm tin vào tình yêu. E sợ phải bước vào một thế giới ai đó. Em sợ yêu một ai đó. Tình cảm mới làm em thấy vui nhưng sao em không giám đón nhận, biết đâu mới đầu họ cũng tốt như anh, cũng hoàn hảo như anh nhưng thời gian sẽ làm biến dạng, bóp méo suy nghĩ của họ. Giờ có nhiều người tốt lắm anh à, em cảm thấy được bình an, thoải mái nhưng em không đủ tự tin để đón nhận tình cảm mới. Mặc dù giờ đây anh không còn nguyên lành trong em nữa.


Anh à! Hôm nay khi em viết những giòng này để nói về anh và em, nói về cuộc tình đẹp lần cuối cùng. Thời gian ta xa nhau cũng lâu rồi nhỉ. Từ nay em quyết định sẽ quên anh, gói tất cả những gì thuộc về anh thành kỷ niệm. Mỗi người có một hành trình riêng. Em cũng vậy chuyến xe em đi tiếp theo không còn hình bóng anh nữa, em không biết ai sẽ cùng em trên chặng đường “hạnh phúc” còn lại. Nhưng chắc chắn một điều rằng đó không phải anh! Chúc anh hạnh phúc với con đường mà anh đã chọn.

13 tháng 1, 2012

Cảm giác của tình yêu !

21:20 0 Comments
Cảm giác của tình yêu !
Thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà đã gần một năm từ ngày chúng tôi chia tay, và em đã lên xe hoa về nhà chồng thật rồi, ngày em lên xe hoa cái cảm giác trong tôi thật khác biệt, thật lạ, một thứ cảm giác bang khuâng mà tôi không thể diễn tả nổi, tôi chỉ cảm nhận được sự mất mát thành hiện thực một cách rất rõ rang và tê tái mà tôi không thể làm gì được, cái cảm giác mất người thân yêu mãi mãi một cách chậm rãi ngay trước mắt tôi, tôi bất lực đứng nhìn điều đó xẩy ra và cảm nhận nó một cách vô thức. Tôi cũng không khóc nổi và cũng chẳng biết làm gì cả, lúc đấy trong tôi chỉ bâng khuơ nhớ đến mấy lời của mấy bài hát nào đó nói về sự mất mát như tôi lúc này, và chút nào tôi thông cảm và hiểu hơn ý ngĩa của các bài hát đó. Tình yêu! Hạnh phúc và đau khổ có lẽ nó bằng nhau, có lẽ đó là quy luật cân bằng trong cuộc sống mà tôi phải chấp nhận, và tôi đã được hạnh phúc như những gì tôi phải đau khổ như lúc này, tôi có được khoảng thời gian hạnh phúc trong tình yêu đích thực và tôi đã thật sáng suốt khi đã trân trọng nó và dành tất cả cho nó, tôi đã thật may mắn khi làm vậy.

Gần một năm đã trôi qua trong tôi mọi chuyện vẫn chỉ như mới ngày nào, cái cảm giác của tình yêu trong tôi vẫn thế, những kỷ niệm trong tôi vẫn như ngày nào, từng cảm giác, từng nỗi niềm của hạnh phúc vẫn in đậm mãi trong tôi, tôi không thể nào rứt ra để tìm cho mình một tình yêu mới được hay chí ít có thể làm gì đó cho mọi thứ nó nhẹ nhàng hơn, thật khó để tôi quên hay loại bỏ tình yêu tôi dành cho em dù có muốn hay không. Mọi việc tôi làm, mọi nơi tôi đến và mọi thứ tôi phải đối mặt hàng ngày … đều in dấu kỷ niệm thiêng liêng của tôi và em, bởi bên nhau lúc nào chúng tôi cũng hạnh phúc, và tôi phải đối mặt với nó từng ngày từng giờ, thật đến giờ tôi cũng không thể cầm lòng nổi, phải chăng đó là cái giá mà tôi phải trả cho quãng thời gian hạnh phúc mà tôi có được. Cuộc sống nếu xét góc độ nào đấy nó thật nghiệt ngã, nó không cho không ai cái gì cả dù rằng tôi đã đánh đổi tất cả để dành hết cho nó.
Ngày chia tay biết em đã có tình yêu mới tôi vẫn ôm em như ngày nào tôi không nói được một lời nào chỉ có nước mắt tôi lăn trên má, tôi cố vuốt thật mạnh tấm lưng em lần cuối và vuốt nốt mái tóc em, hít thật sâu mùi hương cơ thể em để nó có thể đọng mãi trong tôi, và chúng tôi đã chia tay nhẹ nhàng như vậy. Tôi hụt hẫng một cách rất nhẹ nhàng nhưng đau nhói như không thể đau hơn được nữa. Em luôn là ngọn lửa để dẫn lối tôi về nhà mỗi tối, cho mọi thứ tôi làm, mọi ý ngĩa trong cuộc sống của tôi, là điểm dựa tinh thần của tôi. Vậy mà chúng tôi chia tay thật nhẹ nhàng như không có chuyện gì xảy ra, như điều đó là hiển nhiên, tình yêu lớn trong đời của tôi chia tay thật lạ. Sau khi chia tay là một khoảng thời gian thật khủng khiếp, lúc này không những mất em thứ quý giá nhất cuộc đời tôi, mà tôi mất cả công việc và tiền bạc, cuộc sống lúc này đúng là địa ngục. Qua được quãng thời gian đầu trong men riệu, đến giai đoạn tôi cô đơn đến cháy lòng cứ như chưa bao giơ cô đơn đến thế, hoạc có thể do tôi đã quen cái cảm giác có em mỗi ngày, cuộc sống lúc này nó èo uột nhờ nhờ như một cái gì đó không có ý nghĩa, không có mục đích hay đại loại như một cái xác không hồn tôi cũng không thể tả nổi nữa. Dù nhớ em đến gia diết nhưng tôi cũng chỉ thi thoảng nhắn được một vài cái tin nhắn vài câu hỏi thăm động viên em, có lẽ đến giờ này tôi mới cảm thấy ân hận vì đã không làm gì đó mà để cho cái lý trí tầm thường với cái lòng tự trọng và cái cao thượng hão chiến thắng để bây giờ tôi mất em mãi mãi, và có lẽ tôi sẽ phải ân hận mãi. Tôi đã làm và dành tất cả cho em vậy mà tôi không thể vượt qua nổi cái lý trí của mình, thật khó hiểu! Và tôi đã không còn cơ hội để sửa sai.

Chỉ gần bốn năm bên nhau thôi nhưng kỷ niệm giữa tôi và em thật nhiều, thật đẹp, có lẽ bởi không ngày nào chúng tôi xa nhau trừ những lý do đặc biệt, bên nhau chưa lúc nào chúng tôi thấy chán, dù có chuyện vui hay buồn, khó khăn hay không thì bên nhau cuộc sống giữa tôi và em luôn tràn đầy hạnh phúc và tiếng cười, ngày em thất nghiệp vì không muốn cho mẹ biết sợ mẹ buồn em qua nhà tôi, tôi đi làm nửa ngày nửa ngày còn lại trốn về với em, mặc cho xếp suốt ngày chửi bới tôi mặc kệ, khủng hoảng kinh tế chúng tôi bị ảnh hưởng nhiều vì làm trong ngành chứng khoán, dù khó khăn nhưng chúng tôi không màng, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, ngày thường thì tôi và em đi ăn đi chơi, cuối tuần thì tôi và em dành cho gia đình, bình thường thì lên phố cổ ăn sáng ra bờ hồ uống cafe ngắm bình minh phố cổ, thi thoảng cả nhà lại kéo nhau đi chơi giã ngoại ở ngoại thành…có thể nói khó khăn chẳng làm được gì chúng tôi cả, chỉ làm chúng tôi yêu nhau hơn, thật mọi thứ cứ như trong chuyện cổ tích, chúng tôi sống lạc quan đến không cần ngày mai không bao giờ phải so lo tính toán, kỷ niệm cứ thế nó thật nhiều, vui nhiều buồn ít nhưng luôn hạnh phúc. Vậy mà chúng tôi vẫn không thể cùng nhau đi nốt quãng đường còn lại.

Đây là những cảm xúc của tôi lúc này, và trong thâm tâm có lẽ tôi cũng không còn lý do gì để yêu em nữa, chỉ là những cảm xúc tôi dành cho tình yêu của tôi, em đã ra đi trong tình yêu của tôi, đâu còn điều gì để tôi luyến tiếc, và có thể phần nào đó em không xứng đáng với tình yêu của tôi, theo lý trí thì là vậy. Chỉ là cái cảm giác tình yêu trong tôi nó mãi còn.

Tình yêu thứ cảm xúc tuyệt vời!

Giới tính: Lén lút "yêu" trong công ty

21:18 0 Comments

Tôi vốn không cực đoan, nhưng nếu giờ đây ai nói với tôi về tình công sở, tôi cảm thấy sợ hãi lắm. Thật ra là tôi đã từng quá ngốc nghếch khi biến công sở thành chốn riêng của mình…

Tôi phải lòng anh ấy chỉ sau 3 tháng đi làm. Đó là chàng đồng nghiệp nhiệt tình, vui tính và luôn sát cánh bên tôi trong những ngày đầu bỡ ngỡ. Tôi luôn thấy vui khi ở bên anh, khi anh và tôi cùng cả phòng đi liên hoan hát hò, đi làm event ở Hải Phòng, Quảng Ninh…

Dù biết anh có bạn gái sắp cưới nhưng nói thật là tôi không thể ngăn mình nghĩ đến anh. Anh cũng vậy, anh bị thu hút bởi tôi, dù anh có một trách nhiệm không thể thay đổi với một cô gái khác nhưng cả hai chúng tôi đều lao vào nhau một cách khó cưỡng… Mọi người trong phòng tôi hiểu rõ mối quan hệ của hai đứa, và quan điểm của mọi người là: Chưa cưới coi như chưa chung kết, cố được cứ cố! Thế là những lúc ở cùng cơ quan, tôi như biến thành con người khác. Chúng tôi thậm chí tận dụng cả những nơi kín đáo trong công ty để yêu nhau. Đã có biết bao lần tôi và anh vội vàng rẽ sang 2 lối, một thang máy, một thang bộ để tránh gặp bạn gái anh lên tìm. Có cả những khi tôi ứa nước mắt nhìn anh tươi cười vuốt tóc bạn gái khi cô ấy qua đón anh… Biết làm sao, tôi phải chờ đợi…

Giới tính: Lén lút

Dù biết anh có bạn gái sắp cưới nhưng nói thật là tôi không thể ngăn mình nghĩ đến anh… (Ảnh minh họa)

Tôi như một trợ thủ đắc lực cho anh trong công việc, vì chuyên môn dịch tài liệu của tôi rất tốt, tôi có thể hỗ trợ anh bất cứ lúc nào. Việc gì anh cũng nhờ tôi. Mỗi khi tôi hoàn thành giúp anh, anh lại rủ tôi đi cà phê và chúng tôi say sưa tận hưởng thời gian bên nhau. Anh được thăng tiến, một phần cũng là nhờ tôi đã giúp anh phần lớn những vấn đề trước đây anh bị coi là yếu. Trong công ty, nói thật là ai cũng tưởng chúng tôi lấy nhau đến nơi, mọi người còn bảo anh có phước yêu cô nào cũng xinh và giỏi… Chỉ cho đến một lần đi ăn trưa cùng cả phòng, có lẽ vui miệng và đang say men chiến thắng trong một vụ chạy đua vị trí dự án, anh nói chuyện với cô bạn gái oang oang, bao gồm cả thông tin chụp ảnh cưới. Câu chuyện ấy tôi hoàn toàn không biết.

Tất cả mọi con mắt dồn vào tôi. Tôi ngồi im, mặt dán vào đĩa thức ăn trước mặt…

Chúng tôi đã không nói chuyện nhiều sau đó. Tôi chuyển công ty. Mọi người ở đó nhìn tôi rất ái ngại, cứ như tôi là một con ngốc bị người ta lợi dụng mà không biết. Tôi không thể nói thêm được gì vì tôi chưa bao giờ yêu cầu anh ta cam kết điều gì, tôi chỉ cứ hi vọng sẽ thay thế vị trí bạn gái anh ta… Thực ra thì tôi như con cờ chạy quanh, với các nước đi đã được anh ta định sẵn…

Nhiều khi không hiểu sao phụ nữ chúng ta cứ dại dột lao vào những mối quan hệ nguy hiểm như thế, mà dù biết rằng chỉ thiệt thân thôi, vẫn cứ cắm cổ lao vào…

12 tháng 1, 2012

BỎ MẶC EM GIỮA THÁNH ĐƯỜNG KHÔNG CHÚ RỂ

11:51 0 Comments


Gửi bà xã của anh !

Mới đấy mà cũng đã gần một năm rồi, nhanh thật em nhỉ. Anh không biết mình phải nói với em mấy nghìn lần câu xin lỗi mới có thể xóa đi được lỗi lầm của anh.

Anh có lỗi quá vợ à..

Anh đã cùng em lên danh sách khách mời cho đám cười của 2 chúng ta. Anh cũng cùng em chọn bộ váy cưới màu trắng như tuyết, vì mình cưới vào đúng ngày Noel mà. Anh đã vui đến nhường nào khi em nhận lời cầu hôn của anh trong chuyến đi thực tế tại Vũng Tàu. Thế mà anh lại bỏ-mặc-em-giữa-thánh-đường-không-chú-rể.

Anh biết em đã khóc nhiều lắm, em đã ghét anh nhiều lắm. Vào cái hôm mà chúng mình làm lễ cưới ấy, anh không hề muốn như thế đâu, nhưng anh không thể đến với em được, anh không thể tận tay trao cho em chiếc chẫn mà anh phải cất công chọn lựa mấy hôm liền, anh đã không thể cùng em trên chuyến hành trình xây dựng anh phúc.

Nhưng em à. Đã một năm rồi mà sao em vẫn ngốc thế. Đừng mãi một mình như thế chứ. Đừng chỉ ngồi đó và đan khăn len cho anh. Hãy trao chiếc khăn ấy cho một người xứng đáng hơn anh, chứ không phải là kẻ đã bỏ mặc em trong cái ngày quan trọng nhất của đời người.

Em à. Anh xin lỗi nhưng em hãy thôi nhớ về anh. Hãy coi anh chỉ là một mảnh vụn ký ức mà em cần xóa bỏ. Được không em. Anh thấy cái cậu trưởng phòng công ty em cũng được đấy, cậu ấy cũng rất tốt với em. Mở rộng lòng mình ra và đón nhận lấy tình cảm mà mọi người xung quanh dành cho em đi. Đừng mãi khép mình như thế, trái tim em sắp đóng băng rồi kìa.

Lại sắp Noel. Sẽ là kỉ niệm một năm ngày cưới của chúng mình nếu như ngày hôm ấy anh không vắng mặt. Em hận anh lắm phải không, bởi anh cũng hận anh nhiều lắm. Có lẽ duyên mình đã được định mệnh an bài, em nhỉ.

Đã rất nhiều lần anh đứng quan sát em từ xa. Sao dạo này em gầy thế. Đôi mắt lúc nào trông cũng buồn. Tại sao em phải làm như thế hả. Em làm thế anh cũng không quay về với em đâu. Đừng hi vọng nữa. Hãy quên anh đi làm tìm lấy cho mình một tình yêu mới.

Anh ích kỉ thế đấy. Anh vô tấm thế đấy. Anh tiểu nhân thế đấy. Vậy nên đừng chờ anh nữa em nhé. Anh sẽ vẫn yêu em bằng ký ức của riêng anh..

-Lê Anh Quốc-@yahoo.com