Follow Us @soratemplates

15 tháng 8, 2011

Yêu anh trong nỗi sợ hãi


Tôi là một độc giả trung thành của chuyên mục, tôi rất thích đọc những bài viết, những tâm sự của các bạn. Giờ đây, tôi cũng có một tâm sự rất khó nói và tôi không dám thổ lộ điều đó với bất kỳ ai vì tôi sợ, họ sẽ coi thường tôi. Vì thế nên tôi quyết định gửi những dòng tâm sự này cho chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời góp ý, những lời khuyên chân thành của các bạn!

Tôi sinh ra trong một gia đình ở nông thôn nhưng bố mẹ tôi rất thương con cái. Dù có tôi khá khó khăn nhưng bố mẹ tôi cũng cố gắng chăm lo cho chúng tôi đi học đầy đủ. Khi tôi vừa tốt nghiệp ra trường thì bố mẹ cũng đã tìm cho tôi công việc ổn định tại một cơ quan nhà nước.

Khi tôi ra trường, tôi và người yêu đã phải chia tay nhau, mặc dù đó là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi rất yêu thương và quan tâm nhau… nhưng vì hai đứa ở quá xa nhau nên chúng tôi không thể đến được với nhau như lời hẹn ước.

Mặc dù tôi là người nói lời chia tay anh nhưng tôi đã khóc rất nhiều vì quyết định đó. Tôi yêu anh… và cũng chính vì quá yêu anh nên tôi không thể mở lòng đón nhận tình cảm của bất cứ một người con trai nào khác.

Cho đến khi đi làm xa nhà, tôi phải ở tập thể cơ quan… và khi đó, tôi đã gặp một người đàn ông rất chững chạc. Anh hơn tôi 2 tuổi, làm ở cơ quan khác nhưng lại cùng quê với tôi. Lần đầu gặp nhau, cả tôi và anh đều không có ấn tượng gì về nhau nhiều… nhưng đến lần thứ hai gặp gỡ thì chúng tôi bắt đầu cảm thấy quý mến nhau.

Tối hôm đó, chúng tôi đi chơi cùng bạn bè và tôi có uống một chút rượu. Đến lúc ra về, anh ngỏ ý muốn đưa tôi về. Chúng tôi đi dạo một lúc thì bất ngờ anh nắm lấy tay tôi và anh nói, "Anh thích em, thích ngay từ nụ cười đầu tiên của em" và rồi, anh vội vàng đặt lên môi tôi nụ hôn mãnh liệt… và đấy cũng là lần thứ hai, con tim tôi cảm thấy rung động.

Yêu anh trong nỗi sợ hãi...

Càng yêu anh bao nhiêu thì tôi lại càng thấy tội lỗi bấy nhiêu! (Ảnh minh họa)

Khi tôi đã thật sự yêu anh và muốn cùng anh tính đến chuyện lâu dài thì cũng là lúc tôi biết được rằng, anh đã có vợ. Lúc đó, tôi đã khóc, khóc rất nhiều… Tôi đã từng rất ghét những người thứ ba xuất hiện trong hạnh phúc gia đình của người khác nhưng bây giờ, chính bản thân tôi lại mắc phải lỗi lầm ấy.

Lúc đó, tôi thật sự rất hoang mang và không biết làm gì để giải thoát bản thân ra khỏi tình huống trớ trêu ấy. Vết thương do mối tình đầu chưa lành thì một lần nữa, anh lại làm đau tôi… Tôi đã khóc, khóc rất nhiều và trách sao số phận lại cay nghiệt với tôi thế?

Cuối cùng, tôi cũng nói lời chia tay anh, mặc dù trong lòng tôi vẫn yêu và nhớ anh rất nhiều… nhưng anh đã kéo tôi lại, ôm tôi vào lòng và nói rằng, "Tình yêu không có tội em ạ! Anh yêu em và thật sự anh chưa yêu ai nhiều đến thế!". Anh đã nói rất nhiều để trấn an tinh thần tôi… và rồi, chúng tôi lại tiếp tục mối quan hệ lén lút ấy, dù trong lòng tôi vẫn biết, mình làm vậy là có lỗi với vợ con anh!

Khi gia đình anh chuẩn bị chào đón đứa con đầu lòng… lương tri trong tôi bỗng thức tỉnh và tôi không cho phép mình làm điều gì có lỗi với vợ và đứa con tội nghiệp của anh. Tôi đã muốn chấm dứt quan hệ với anh lúc đó… nhưng lại một lần nữa, anh ôm tôi an ủi, vỗ về khiến tôi cảm thấy lòng mình ấm áp hơn và quên đi những tội lỗi tôi đang gây ra cho vợ con anh.

Bây giờ, tôi rất muốn trả lại anh cho vợ và con anh… nhưng tận đáy lòng mình, tôi rất yêu anh nên không thể thực hiện được điều đó, mặc dù tôi biết, chuyện tình cảm của chúng tôi sẽ chẳng có một kết cục có hậu. Anh nói rằng, "Anh sẽ yêu em cho đến khi nào em đi lấy chồng"… nghe những lời anh nói, tôi đã khóc rất nhiều!

Giờ đây, tôi không biết làm sao nữa? Tôi yêu anh… nhưng

Tôi phải làm sao để giải thoát cho bản thân khỏi hoàn cảnh tréo ngoe này?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....