Follow Us @soratemplates

25 tháng 8, 2011

Khi hoàng tử là sếp


Ngày anh bước vào văn phòng em cũng là ngày anh bước vào trái tim em. Em đã len lén nhìn anh từ ngày đó. Tim đập, chân run và hồi hộp từ những thông tin vô tình nhất của sếp khi nhắc đến tên anh. Hình như, anh cảm nhận được ánh mắt em bởi vì em nhận thấy anh có vẻ như cư xử với em đặc biệt hơn những người khác. Khi vào văn phòng, em sẽ gặp ánh mắt anh nhìn mình đầu tiên. Khi hỏi về sếp, ánh mắt anh sẽ nhìn em như chờ đợi. Em mới vào công ty chưa đầy hai tháng nên em mới chỉ là một kế toán bán hàng. Những giao dịch ký kết hợp đồng hay khi đi giao hàng, nhận hàng đều là các chị đã có kinh nghiệm. Vì vậy, em thường ngưỡng mộ mỗi khi sếp phân phó chị nào đó đến công ty anh lấy giấy tờ. Ít nhất theo em nghĩ, họ còn được gặp anh, được nhìn anh nhiều hơn em.

Rồi một ngày, sếp nhìn em rồi hạ giọng bảo em đi giao hàng. Em hồi hộp không phải vì lần đầu tiên được giao công việc này mà vì em nhìn thấy đó là cây xăng của Công ty anh. Hôm đó, em hơi say xe. Vì thế khi bước xuống, em đang khó chịu ngồi luôn tại chỗ để trấn tĩnh thì cảm nhận được một bàn tay nóng rực đặt lên vai mình. Em cuống cuồng đứng dậy. Khi phát hiện ra bàn tay đó của anh, mặt em đỏ bừng. Anh cười nhẹ. Và em đã không kìm lòng mình ngẩn ngơ theo nụ cười đó. Trong buổi chiều nhạt nắng đó, cái nụ cười của anh đã choáng đầy trong tâm trí em. Anh không đẹp trai nhưng lại rất đàn ông, khuôn mặt luôn toát lên vẻ cương nghị rất kiêu kỳ và xa cách. Rồi không đợi em thu lại ánh mắt của mình, anh đùa trêu:

Mặt anh đẹp trai lắm hả?

Em mới giật mình trấn tĩnh. Rồi anh lại nghiêm túc cùng em kiểm kê hàng hóa, giao hóa đơn. Nhưng khi hoàn thành xong mọi việc thì chú lái xe nhăn nhó bảo em là xe không khởi động được buộc phải gọi thợ đến sửa. Em sốt ruột nhìn trời đang tối dần. Trời mùa đông nên mới hơn 5 giờ đã nhập nhoạng. Khi đoàn sửa xe lắc đầu bảo phải kéo về xưởng thì sự sợ hãi ùa đến trong em. Em mới nhận ra rằng, mình đang ở Quảng Ninh trong đêm tối và chỉ có một mình. Em vừa gọi điện cho sếp vừa khóc. Sếp bảo yên tâm sẽ bảo anh bố trí chỗ ngủ an toàn cho em.

Anh thuê phòng cho em. Em bỡ ngỡ bước lên dãy hành lang với những cánh cửa phòng đóng kín. Anh mỉm cười nhìn em lơ ngơ bước từng bước. Khi anh mở cửa căn phòng, tự nhiên em lại cảm thấy hồi hộp. Những suy nghĩ chạy quanh em. Nếu anh làm gì đó… Em lắc đầu như xua đuổi ý nghĩ đó và dường như sợ anh phát hiện ra suy nghĩ của bản thân. Em mạnh dạn bước vào với ý nghĩ, “Anh thiếu gì người mà phải cưỡng ép em?”.

Khi hoàng tử là sếp

Ngày anh bước vào văn phòng em cũng là ngày anh bước vào trái tim em! (Ảnh minh họa)

Nhưng anh không phải là hoàn toàn cưỡng ép em mà chỉ là nửa cưỡng ép. Anh nói đã thích em ngay lần bắt gặp em nhìn lén mình rồi đỏ mặt. Rồi từng công đoạn một, anh nắm tay kéo vào lòng, rồi hôn, rồi làm nhiều hơn cho đến khi em phát hiện ra mình hoàn toàn trần trụi trước anh thì chút lí trí cuối cùng kéo em lại.

Em giãy dụa muốn thoát khỏi những nụ hôn như mưa của anh. Hình như anh thoáng nhìn em, đôi mắt đỏ ngầu choáng đầy dục vọng rồi khàn giọng nói: “Hình như không kịp mất rồi”. Và chưa bao giờ em thấy mình đau ở chỗ ấy như vậy.

Rồi sau này, cũng như cách không nói không rằng, ngay lần đầu tiên làm người đàn ông của tôi, rồi cũng không nói không rằng, anh lại làm người đàn ông của người khác. Anh đã khiến tôi chết trân ngay lúc đó. Một đứa con gái mới va chạm lần đầu như tôi, mỗi suy nghĩ và tình cảm đều hiện lên khuôn mặt thì làm sao qua được mắt anh, một doanh nhân thành đạt trên thương trường khắc nghiệt, nhất là lúc đó tôi còn coi anh như hoàng tử bước ra từ giấc mộng của chính mình.

Nếu bạn coi tôi như một con ngốc thì hãy đề phòng chính mình.

Còn nếu bạn thông cảm cho tôi có lẽ bạn sẽ là nạn nhân tiếp theo của "hoàng tử".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....