Follow Us @soratemplates

19 tháng 7, 2011

Thư tình: Có lẽ tớ sai rồi!

Một chuyện tình cảm bắt đầu từ sự trêu đùa. Tớ vốn là như thế, cuộc sống không hạnh phúc gia đình làm tớ mất niềm tin vào những điều tốt đẹp trong tình yêu. Đúng nghĩa, tớ chưa bao giờ yêu một ai cả. Tớ đến với ấy cũng chỉ vì sự hiếu thắng, muốn tiếp cận với một người mà theo tớ chỉ biết học và học, vô cảm. Ngay từ đầu ấy có nhận ra điều đó không? Rất nhiều lần ấy đã từ chối tớ, tớ chỉ bật cười và khá khen ấy không tin lời lừa bịp của tớ. Tớ không có gì nổi bật nhưng tớ rất tự tin trước ấy. Lần đầu tiên ấy cầm tay tớ, thực sự tớ không muốn như thế, nếu là tình yêu thì chắc không ai từ chối những cảm xúc như tớ. Hôm đó, cả ấy và tớ đều uống nhiều rượu nhưng ít nhất tớ vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng tớ không thể tiến xa hơn với ấy. Đến bây giờ, tớ vẫn tự hỏi, người thông minh như ấy sao lại có thể đón nhận tình cảm của tớ như thế? Chỉ biết là ấy không bao giờ giải thích điều đó cho tớ mà lúc nào cũng chỉ nói đó là một bí mật.

Ngày học cuối cùng của năm, một câu trả lời cho “tình yêu đơn phương” của tớ làm tớ vui cả buổi. Tớ không cắt nghĩa được là tớ đang hạnh phúc hay chỉ là cảm giác chiến thắng mà thôi. Những ngày đó trùng vào đợt nghỉ Tết nên 2 đứa không gặp nhau mà chỉ gọi điện, nhắn tin. Lúc ấy tớ thật sự không cảm nhận được những hơi ấm mà ấy mang lại cho tớ, để đến lúc này tớ thực sự nhớ… rất nhớ cách ấy ghen với một bạn trai hay chơi với tớ, nhớ ấy bảo rằng ấy yêu tớ nhiều hơn tớ yêu ấy rất nhiều, nhớ khi hai đưa tính đến chuyện tương lai, thật buồn cười vì có lúc… ấy nghĩ là ra trường sẽ lấy tớ cơ đấy! Nhưng cuộc sống gia đình lại là một tác động lớn đối với tớ. Mồng 3 tết, bố mẹ tớ cãi nhau. Trong khi mọi người đang vui vẻ, còn tớ lang thang ngoài đường. Tình yêu không đủ lớn để tớ chia sẻ mọi chuyện với ấy. Khi ấy hỏi tớ đã cáu gắt rất nhiều và tớ… đề nghị chia tay. Tớ không khóc vì lúc ấy tớ cũng không có tâm trạng để suy nghĩ về mọi chuyện tớ làm. Một đứa con gái như tớ lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ như thế đấy!

Ấy nhắn tin, gọi điện cho tớ rất nhiều nhưng tớ không nghe máy, thậm chí tớ còn đưa cho người con trai khác nói chuyện với ấy. Tớ không biết cảm giác của ấy như thế nào, có giống cảm giác của tớ lúc này không? Sự níu kéo của ấy không có ý nghĩa đối với tớ, đơn giản là một trò đùa thì cũng lên kết thúc. Bạn bè trong lớp biết chuyện, có người tỏ ra khâm phục vì tớ có thể “cưa đổ” một con người như ấy, có người thì khuyên tớ không nên làm tổn thương ấy như thế. Thì đúng là tớ đang giải thoát cho ấy đấy thôi, ấy biết điều đó nên đã thôi không níu kéo tớ nữa. Tin nhắn cuối cùng ấy gửi cho tớ, ấy muốn nói với tớ lần cuối cùng nhưng sao ấy không nói là sẽ chờ đợi tớ? Món quà Valentin cho tớ có lẽ là khi ấy muốn kết thúc mọi suy nghĩ về tớ?

Thư tình: Có lẽ tớ sai rồi!

Tớ thực sự yêu ấy rất nhiều! Chỉ là tớ nhận ra nó khi ấy đã rời xa tớ… (Ảnh minh họa)

Mất đi cái gì đó, con người ta mới ngỡ ngàng nhận ra là nó rất quan trọng đối với mình. Tớ có phải là một trong số đó không? Tớ nói rằng tớ muốn quay lại, nhưng có thể vì lòng tự trọng của ấy đã tổn thương hay ấy không còn trân trọng một đứa con gái như tớ??? Ấy muốn tớ quên ấy nhưng không trả lời cho tớ biết tớ trong lòng ấy là gì? Cách ấy muốn tớ quên ấy là học tốt, vui vẻ… ừ thì tớ vẫn học tốt và vẫn vui vẻ đấy thôi những sao tớ đã cố gắng rất nhiều mà thực sự… không quên được. Có một bài hát làm tớ nhớ ấy nhiều hơn, bài hát ấy tớ nghe nó mỗi ngày và ngay cả trong lúc này nữa “Phải cười lên để anh thấy em đã quên anh rồi, dù bao đêm mình em khóc nước mắt rơi cũng vì anh. Phải cười lên để anh thấy em đang vui trong lòng. Làm sao biết em đau đến thế nào?”

Chẳng biết tớ sẽ cố quên ấy được bao nhiêu ngày, đến khi nào tớ lại thấy ấy cũng bình thường như ai thôi. Không ai biết tớ buồn vì ấy như thế!

Nếu tớ không nói lời chia tay thì bọn mình sẽ như thế nào? Nếu tớ chạy đến bên ấy…? Tớ đã hỏi mình nhiều nhiều như thế. Có những lúc tớ cầm điện thoại nhưng để cố không nhắn tin cho ấy, gặp ấy thì cố trêu đùa một ai đó. Tất cả những điều tớ làm không phải là để cố quên ấy hay sao? Tớ không có lý do gì để giữ ấy bên mình, trêu đùa một người ngay từ đầu đã là một sự sai lầm để làm tổn thương cả hai đứa. Bây giờ nghĩ lại mới thấy những lời hôm ấy nói rằng khi nào ấy lấy vợ sẽ mời tớ về Bắc Ninh lại làm tớ buồn nhiều như thế. Điều đó là chắc chắn rồi….

Chỉ còn một câu hỏi mà tớ vẫn muốn hỏi thôi? “Ấy có buồn vì tớ không?” Tớ không cao thượng đến mức chia tay sẽ mong muốn ấy tìm được người con gái tốt với ấy hơn tớ, yêu ấy thật lòng hơn tớ nhưng tớ hi vọng ấy sẽ không phải buồn vì tớ hay bất cứ điều gì. Lời cuối cùng tớ muốn nói “Tớ thực sự yêu ấy rất nhiều! Chỉ là tớ nhận ra nó khi ấy đã rời xa tớ”

Miss u – Waiting

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....