Follow Us @soratemplates

1 tháng 8, 2013

Cám ơn chị đã khen tôi ngốc

Đọc xong bài "Bị người yêu phản bội suốt ba năm" tôi gần khi không thở được, không hiểu sao tay tôi run bần bật. Có lẽ là tôi lại phát hiện thêm một sự thật rằng "người yêu" tôi đổi số điện thoại mà tôi không hề hay biết. Chị có biết anh nói gì với tôi không, rằng điện thoại bị hư, đang sửa, ngày cuối cùng anh vẫn nói dối như thế. Tôi không thể tin được.

Đã 1 tháng 2 ngày kể từ ngày chị gọi cho tôi, thời gian qua thật khó khăn, đau đớn đến tột cùng, tôi đã thấy mọi thứ thật vô nghĩa. Chị không có quyền bôi nhọ tôi khi nói tôi và anh "gặp gỡ" trong nhà nghỉ. Tôi và anh yêu nhau bởi sự chứng kiến của cả gia đình tôi, bạn bè tôi, và có cả bạn bè anh. Sao chị nói như vậy?

Trong 3 năm yêu nhau đó tôi biết về chị như người yêu cũ của anh, có chồng, có con và đã ly hôn. Anh nói với tôi rằng anh không muốn thấy cảnh người mình từng yêu thương phải khổ sở. Ngay từ ngày đầu yêu nhau tôi đã biết như thế và dĩ nhiên tôi đã tin. Nghĩa là tôi bị lừa dối suốt 3 năm. Tôi có bớt đau khổ hơn không khi đối với gia đình anh ấy tôi chưa từng tồn tại và anh ấy bên tôi 3 năm mà chưa bao giờ ngĩ đến việc lấy tôi, rằng anh ấy đổi số điện thoại mà giờ đây khi đọc bài của chị tôi mới biết? Tôi cũng yêu anh như chị, bằng tất cả tình yêu của tôi. Vậy sao anh đối xử với tôi như vậy? Câu hỏi đó đã ở trong đầu tôi suốt thời gian qua. Cho đến bây giờ khi chị viết những dòng tâm sự này tôi mới càng hiểu rõ hơn nữa về con người anh, về một con người mà tôi những tưởng sẽ mãi mãi yêu. Anh không những lừa dối tôi mà còn lừa dối cả gia đình, họ hàng và cả bạn bè tôi.

Tôi yêu anh nồng nàn và anh đến với tôi cũng như thế. Thời gian tôi đi làm anh cũng đã thức thật sớm để chở tôi đến chỗ xe đưa rước, tất nhiên không thường xuyên nhưng như thế là tôi vui lắm rồi. Anh thường giải thích cho tôi nghe những gì tôi không hiểu, giải thích rất nhiều, và cũng nói về nhiều người xung quanh, tôi thích ngồi nghe anh nói như vậy vì tôi thấy được sự trưởng thành trong anh, tôi thấy được mình sẽ được chở che. Thời gian tôi ở viện anh đã chăm sóc tôi chu đáo, cho đến ngày gần cuối, tôi không ngủ được đã lấy điện thoại anh ra... phát hiện... và gọi cho chị, lúc đó tôi hoang mang vô cùng. Đêm đó với tôi thật khủng khiếp, anh đã nói "anh tưởng tìm thấy em là niềm vui của cuộc đời anh, rằng vợ anh là người mà anh đã chăm sóc mấy ngày nay" rằng "sao trong cả lúc yêu thương nhất em vẫn không tin anh, sao em không ôm anh ngủ"... anh đã khóc...

Tôi mới thấy sao mình làm như thế, tôi đã gây ra tội lỗi gì thế này, tôi đã dằn vặt mình như thế... Tôi đã năn nỉ anh, khóc lóc, xin anh tha thứ cho hành động đó và rồi anh bảo để anh yên một thời gian. Không ngờ trong thời gian đó gia đình của anh và chị đã gặp mặt và chọn ngày làm đám cưới. Sao anh có thể ôm ấp tôi những ngày sau đó nhỉ? Có lẽ vì tôi ngốc, chị nói đúng, nhưng chị cũng không hơn gì khi bị lừa dối 3 năm như thế mà không tỉnh táo. Có điều này, xin chị đừng nghĩ quá về những gì anh "tặng" cho tôi. Anh chưa từng tặng gì cho tôi trong dịp sinh nhật cả, và cũng không có điều gì là từ một phía.

Ngày anh về quê lên anh đã nói với tôi rằng đã nói chuyện của chúng tôi với mẹ anh ấy. Rằng khoảng 2 tháng nữa em sắp xếp về gặp gia đình anh. Sao anh có thể nói những lời bịa đặt như thế nhỉ? Tôi tự hỏi đến ngày gần làm đám cưới rồi anh sẽ tìm lý do gì để chia tay tôi đây. Chắc hẳn sẽ vịn một lý do nào đó đổ lỗi cho tôi rồi nói rằng chúng ta không hợp nhau và thế là người có lỗi là tôi, và anh đường đường chính chính mà chia tay tôi khi cưới chị. Thật nhẫn tâm.

Quen 3 năm và anh kết thúc với tôi bằng một cuộc gọi nói lời xin lỗi vì mọi chuyện đã qua, đau đớn biết nhường nào. Tôi đã trải qua những giây phút khủng khiếp nhất. Anh còn nói cuối cùng anh cũng không được gì. Sao anh có thể nói một lời ích kỉ như thế khi tôi và cô ta đang tổn thương... Tôi hoàn toàn sụp đổ bởi cuộc gọi của hai người. Một người thông báo sự thật và người kia nói lời xin lỗi. Còn điều gì đau đớn hơn không?

3 năm vừa qua mọi thứ không có gì là thật, chỉ có tình yêu khờ dại của tôi là thật và đã bị anh chà đạp đến tột cùng. Tôi không biện minh gì cho mình, nhưng tôi đến với anh bằng cả trái tim, chân thành, nồng nàn và yêu thương nhất. Lỗi ở tôi rất nhiều vì tôi đã không mở mắt thật to để nhìn nhận mọi thứ. Tôi đã cho anh cơ hội làm tổn thương mình. Trong tôi giờ đây không hẳn là hận thù nhưng tôi không bao giờ có thể tha thứ cho anh. Cám ơn chị vì đã khen tôi ngốc. Tôi có thể tự thấy như thế.

Tôi không muốn mình phải đau khổ thêm nữa vì nếu tiếp tục tìm hiểu thế này tôi lại càng phát hiện ra những điều tồi tệ. Tôi cũng không biết thoát ra khỏi tâm trạng này như thế nào.

Xin mọi người hãy hiểu cho tâm trạng tôi trong thời gian này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....