Em ạ! Anh vốn là một kẻ đầy khiếm khuyết nhưng anh tin mình đủ tự trọng để biết sống hết mình vì em. Nếu thấy tình cảm nhạt và thay đổi chính bản thân vì sợ nhàm chán không phải điều để hâm nóng tình yêu...
Anh cần một người yêu mở lòng cho anh, để anh được ân cần, để anh được yêu chính người đó. Anh không cần một chú tắc kè biết thay nhiều lớp áo.
Anh vẫn nghe đời rả rích những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi. Tình yêu không phải là điều bất biến. Hôm nay, thật sự anh mới hiểu và rất buồn, em không hề có chút tình cảm gì với anh. Sao em phải ngượng ép như vậy? Anh chợt nhận ra rằng em đã có một người khác chứ không phải anh. Anh không muốn mình là con rối hay là cái chong chóng quay theo chiều gió trong mắt em. Anh đâu còn trẻ phải không em? Anh cũng trải qua không ít những mối tình, kinh nhiệm không nhiều nhưng anh cũng nhận thấy điều đó. Với em anh chỉ là một vật thế thân, chắc gì đã thế? Tình yêu vốn chẳng phải sợi xiềng sợi xích để trói đời ta vào với nhau, cầm lên được ắt sẽ bỏ xuống được. Ai chẳng khóc khi tình yêu rời xa mình, nhưng ai sẽ thay lòng và ai sẽ bước đi khi tình yêu chưa tì vết? Những giữ gìn, những cố gắng để trái tim thuộc về nhau thêm một ngày, và thêm một ngày... chẳng phải sẽ là "mãi mãi" ép buộc nhau?!
Anh cần câu trả lời em có thật lòng đến với anh không hay đúng như những điều anh nghĩ...
Nhiều lúc anh tự hỏi người ta cứ đến và đi trong đời nhau là để chọn lựa? Anh không ép buộc em yêu anh, em cũng không bắt anh thề thốt tiếng yêu đương! Tình yêu vốn không phải điều chia sẻ để quơ tay cho mình có nhiều chọn lựa, vì tình yêu khi đã bước đi không thể quay lại nếu nhận ra chọn lựa thứ hai của mình là sai lầm. Em hãy suy nghĩ kỹ nhé, anh cần câu trả lời em có thật lòng đến với anh không hay đúng như những điều anh nghĩ. Anh mong rằng mình sai, anh xin lỗi.
Anh không phải là một người đẹp trai, không phải là một người giàu có, cũng như không phải là một người luôn chân thật. Có đôi khi, anh sẽ dối em, em có biết chiều nay khi đưa em ra phi trường và khi về anh nhận được sự ngượng ép bibi anh về nhé, được gì và mất gì nhưng anh thật lòng thấy mình ngốc nghếch của một ngã khờ tuổi sấp sỉ 30. Anh không giận em mà anh tự trách mình. Thôi chắc em tự hiểu.
Hãy giữ những gì tốt đẹp nhất của anh trong em. Bởi vì anh biết em đã và đang có một người khác ở bên? Hãy để anh lưu giữ những hình em, những kỷ niệm giữa 2 đứa mình trong khoảng khắc ngắn ngủi. Ở một góc sâu nào đó, một góc mà không ai có thể chạm đến được em nhé...
* * *
Viết cho em
Tâm sự gửi em
Khoảng lặng
Tôi yêu em thật lòng
phanchunghieu@gmail.com
1 tháng 4, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
toi that su hieu duoc tinh yeu lon lao ma ban da danh cho co ay!chj co nguoi yeu that long thj moi vjet duoc nhung dong tam su nhu vay
Trả lờiXóa