Follow Us @soratemplates

13 tháng 5, 2013

Thư tình: Điều ước dành cho Tóc Mây


Điều ước dành cho Tóc Mây

"Anh ước là cơn gó
Hôn tóc em dịu dàng
Anh ước là chiếc lược
Đan vào làn tóc em
Anh ước là cánh bướm
Trên kẹp tóc của em
Anh ước gì có thể
Vuốt tóc em trọn đời
Mỗi sáng anh thức dậy
Thấy Tóc Mây bên mình
Được nhìn làn tóc xoã
Bềnh bồng như suối mơ

Điều anh ước có lẽ
Chỉ còn là giấc mơ
Cho dù bao giông bão
Tóc Mây phải kiên cường
Nụ cười luôn hiện mãi
Trên bờ môi nhỏ xinh
Mong em được hạnh phúc
Anh chỉ ước vậy thôi...!"


Đây là bài thơ mà trên giường bệnh trước lúc lìa xa cõi đời này anh đã sáng tác tặng tôi. Mỗi lần đọc nó tôi lại khóc. Khóc vì nhớ anh, khóc vì tháng ngày bên anh sao quá ngắn ngủi và khóc vì bây giờ và mãi về sau tôi không còn được nhìn thấy anh nữa. Anh ra đi khi tình yêu trong tôi vừa chớm nở. Cảm xúc yêu thương chưa trọn vẹn thì giờ anh đã mãi xa xăm. Tôi và anh lúc này là hai người của hai thế giới khác nhau, hai thế giới mà chẳng bao giờ gặp được nhau. Tôi chỉ còn được gặp anh trong những giấc mơ và trong giấc mơ đó vẫn là cái ngày đầu tiên chúng tôi quen nhau...
      
Anh và tôi quen nhau trong một lần anh lái xe bất cẩn đụng phải tôi. Do sợ trễ học, tôi không còn để ý đến những lời hỏi thăm của anh nữa mà vội vàng đạp xe thẳng đến trường cho kịp giờ học. Cơn gió thoảng khẽ lướt qua làm tung bay cả làn tóc thì luc đó tôi mới biết là chiếc kẹp tóc của mình đã rơi từ lúc nào. Nhưng do quá vội tôi cứ để vậy cho làn tóc tự do tung bay trong gió, vì trước giờ tôi chưa từng xoã tóc. Anh vẫn còn đứng đó nhìn theo làn tóc ấy. Lúc này đây khi làn tóc bay bay, tôi tưởng tượng mình là một nàng công chúa trong truyện cổ tích và mong sẽ có một ngày hoàng tử xuất hiện cùng tôi xây lâu đài hạnh phúc. Tiếng trống trường báo hiệu giờ học bắt đầu làm tan biến đi giấc mơ của tôi. Giờ học trôi qua nhanh chóng, tôi thơ thẩn dắt xe ra về. Đến cổng thì tôi nhìn thấy anh đứng đó cầm chiếc kẹp tóc và trả cho tôi. Kể từ đó, chúng tôi quen nhau, ngày nào tan trường anh cũng đứng chờ tôi.

Thư tình: Điều ước dành cho Tóc Mây, Thư tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, bao, tinh yeu, anh ra di, hanh phuc, nuoc mat, noi dau, nho anh, nguoi yeu, chia ly, yeu nhau, ben nhau, xa nhau, trai tim, noi nho, thu tinh yeu, thu tinh hay

Xin hãy cho tôi một lần gọi tên anh dù là lần sau cuối! (Ảnh minh họa)

Cứ như thế rồi chúng tôi yêu nhau từ lúc nào không hay biết. Anh hay gọi tôi là "Tóc Mây". Chúng tôi rất hợp nhau, anh hiểu tôi hơn cả tôi hiểu chính bản thân mình nữa. Những lúc gặp tôi anh thường vuốt nhẹ lên mái tóc tôi và bảo: "Anh ước gì ngày nào cũng được vuốt lên mái tóc đẹp này của em!". Điều ước tưởng chừng như rất đơn giản vậy mà giờ đây anh đã không thực hiện được nữa rồi. Anh đã ra đi mãi mãi vào cõi vĩnh hằng, nơi mà chúng tôi sẽ không bao giờ gặp nhau. Ngày lìa xa cõi đời này cũng chính là cái ngày mà chúng tôi quen nhau. Điều cuối cùng mà anh muốn làm đó là vuốt nhẹ vào mái tóc của tôi và đặt lên đó một nụ hôn. Giây phút ngắn ngủi bên tôi anh chỉ nói được một câu: "Dù anh không còn trên cõi đời này nữa nhưng hình ảnh "Tóc Mây" vẫn còn mãi trong tâm trí của anh không hề phai nhạt...".

Anh ra đi nhưng trong tay vẫn cầm chặt chiếc kẹp tóc của tôi. Có lẽ, anh muốn mang theo kỉ vật thiêng liêng đã gắn kết hai chúng tôi lại với nhau. Vậy là giờ đây anh đã mãi xa tôi thật rồi sao? Sự thật này làm sao tôi có thể tin được chứ. Dù biết rằng nước mắt sẽ không mang anh về bên tôi nhưng sao tôi cứ khóc. Khóc cho vơi đi nỗi buồn, khóc cho anh và khóc cho tôi. Tại sao ông trời cho chúng tôi gặp nhau rồi lại bắt chúng tôi phải chia ly. Thà không quen biết, chứ đã yêu rồi thì làm sao có thể quên. Có nỗi đau nào hơn nỗi đau phải lìa xa người mình yêu. Cuộc đời này tựa như một dòng sông, có lúc êm ả trôi nhưng cũng có lúc cuồn cuộn cuốn trôi đi tất cả. Dù thế nào đi nữa tôi vẫn tin rằng tình yêu của tôi và anh là bất diệt.
              
Chẳng hiểu vì sao mỗi lần gió lướt qua tôi linh cảm như anh đã về bên tôi. Anh vẫn vuốt ve làn tóc tôi vẫn khẽ hôn lên làn tóc thề và anh vẫn bên tôi dù tôi không nhìn thấy. Cuộc sống của tôi giờ không có anh nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh nhớ những ngày hạnh phúc. Tóc Mây mãi mãi tung bay theo làn gió cung như anh còn mãi trong trái tim tôi. Xin hãy cho tôi một lần gọi tên anh dù là lần sau cuối!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....