Follow Us @soratemplates

30 tháng 12, 2012

Người đi một nửa hồn tôi chết

22:17 0 Comments
Em đi, đi trong lặng lẽ, chẳng một buổi chia tay, không một lời giã từ, và cũng không nốt một tin nhắn tạm biệt dành cho tôi, dù ở thì trước đây chúng ta luôn sánh bước bên nhau như hình với bóng, bảo là bạn thôi có lẽ không phải thế, mà yêu thì không trọn vẹn vì tất cả chỉ một phía từ tôi, bởi thế mà tôi như chết lặng.

Em đi, đi thật xa, đến một nơi mà tôi sẽ chẳng có thể giả vờ dạo xe ngang để được nhìn thấy nữa khi hờn giận, một cảm giác hụt hẫng xen lẫn trong tôi, khó chịu lắm em à! Sau những vỡ vụng mà cả hai chúng ta gây ra, dù tôi và em chẳng cho nhau lời gì, nhưng tôi vẫn không trống rỗng như bây giờ vì biết rằng em vẫn bình yên ở một nơi mình có thế đến để gặp, để nhìn từ xa, trái tim tôi lại nhói khi nghĩ về em, em biết vì sao không, vì tôi nhận ra rằng tôi chưa yêu ai nhiều hơn như đã từng yêu em.

Em đi, đi để tìm quên những đau thương đã làm mình tổn thương, để bắt đầu một cuộc sống mới trên đôi vai của chính mình mà không cần một ai nâng đỡ hay thương hại, để tất cả biết rằng em vẫn vững vàng sau bao biến cố không thể tồi tệ hơn, tôi biết đó cũng là một cách tốt để em đối diện với cuộc sống luôn trắc trở và gập ghềnh, nhưng lo vẫn lo, xót vẫn xót và thương vẫn thương. Âu thì ai sống trên đời này cũng phải một lần đớn đau, hụt hẫng, em cũng thế, nhưng tôi tin rằng rồi em sẽ được hạnh phúc sau tất cả những gì em đã cố gắng để bước đi.

Tôi còn nhớ, nhớ rất rõ những gì em đã nói, đã khuyên bảo mình, em bảo nếu ai được tôi yêu sẽ rất hạnh phúc, nếu có thể em đã yêu tôi mất rồi, nhưng trái tim em lại không dành cho tôi, em bảo tôi quên em đi, hãy tìm một người tốt hơn, xứng đáng hơn, yêu thương tôi như tôi đã từng yêu, tôi chỉ lặng cười và bảo em hãy mặc kệ, vì lời lẽ của tình yêu bao giờ cũng mạnh hơn lí trí em à, bởi thế mới có một chuyện tình lặng lẽ, một tình “bạn thân” nhùng nhằng mãi bao năm giữa tôi và em. Em ghét, rất ghét sự cố chấp nơi tôi, và em ghét cả sự yếu đuối, mau nước mắt của tôi, có lẽ thế mà em đã ra đi lạnh lùng, không ngoảnh lại, thậm chí cố tình buông những lời đắng cay để gieo trong tôi tì hằn, căm ghét, dù em đủ hiểu, đủ biết rằng cái cố chấp, bướng bỉnh nơi tôi sẽ chẳng bao giờ cho phép mình ghẻ lạnh trước em. Tình yêu tôi dành cho em có người bảo mụ mị, ngốc nghếch, điên rồ nhưng đến tận giờ phút này vẫn chưa một ai có thể khiến tôi nghĩ nhiều, nhớ nhiều, và yêu nhiều hơn em thì làm sao có thể bảo quên là quên.

“Người đi một nửa hồn tôi chết…”, bây giờ tôi mới thấm nhuần hơn câu nói này, em đi, tôi đã buồn, buồn rất nhiều, một khoảng lặng vô chừng khó ở hiển hiện, nhưng tôi không khóc như trước nữa vì tôi không muốn mình yếu đuối, tội nghiệp trước em, tôi sẽ đổi thay để tốt hơn, và sẽ đợi ngày em trở về dù thế nào em à…

Cao Vân

Chân dung của con trai!

22:16 0 Comments
Có một người đàn ông yêu thích mỹ thuật. Ông ta say mê đến mức gần như sống vì niềm say mê của mình. Sưu tập tranh là mục tiêu cả đời của ông. Ông làm việc rất chăm chỉ để dành tiền tiết kiệm nhằm mua thêm các tác phẩm hội họa cho bộ sưu tập của mình. Ông mua rất nhiều tác phẩm của các họa sỹ nổi tiếng.
Người đàn ông này đã góa vợ. Ông chỉ có một người con trai. Ông đã truyền lại cho con mình niềm say mê sưu tầm đó. Ông rất tự hào về con trai của mình khi anh ta cũng trở thành một nhà sưu tầm nổi tiếng như ông.
Một thời gian sau, đất nước bỗng có chiến tranh. Người con trai, cũng như mọi thanh niên khác, lên đường tòng quân. Và sau một thời gian thì câu chuyện xảy ra…

Một hôm, người cha nhận được một lá thư thông báo rằng người con đã mất tích khi đang làm nhiệm vụ. Người cha đau khổ đến tột cùng. Thật là khủng khiếp khi người cha không thể biết được điều gì đang xảy ra với con mình.

Vài tuần sau ông nhận được một lá thư nữa. Lá thư này báo với ông rằng con ông đã hy sinh khi làm nhiệm vụ. Ông gần như chết đi một nửa người. Thật khó khăn khi đọc tiếp lá thư đó, nhưng ông vẫn cố. Trong thư, người ta báo rằng con ông đã rút lui đến nơi an toàn. Nhưng thấy trên bãi chiến trường vẫn còn những đồng đội bị thương, con ông đã quay lại và đưa về từng thương binh một. Cho đến khi đưa người cuối cùng về gần đến khu vực an toàn thì con ông đã trúng đạn và hy sinh. Một tháng sau, đến ngày Noel, ông không muốn ra khỏi nhà. Ông không thể hình dung được một Noel mà thiếu con trai mình bên cạnh. Ông đang ở trong nhà thì có tiếng chuông gọi cửa. Đứng trước cửa nhà là một chàng trai tay cầm một bọc lớn.

Chàng trai nói “Thưa bác, bác không biết cháu, nhưng cháu là người mà con bác đã cứu trước khi hy sinh. Cháu không giàu có, nên cháu không biết đem đến cái gì để đền đáp cho điều mà con bác đã làm cho cháu. Cháu được anh ấy kể lại rằng bác thích sưu tầm tranh, bởi vậy dù cháu không phải là một họa sỹ, cháu cũng vẽ một bức chân dung con trai bác để tặng cho bác. Cháu mong bác nhận cho cháu.”

Người cha đem bức tranh vào nhà, mở ra. Tháo bức tranh giá trị nhất vẫn treo trên lò sưởi xuống, ông thay vào đó là bức chân dung người con. Nước mắt lưng tròng, ông nói với chàng trai “Đây là bức tranh giá trị nhất mà ta có được. Nó có giá trị hơn tất cả các tranh mà ta có trong căn nhà này.”

Chàng trai ở lại với người cha qua Noel đó rồi hai người chia tay. Sau vài năm, người cha bị bệnh nặng. Tin tức về việc ông qua đời lan truyền đi rất xa. Mọi người đều muốn tham gia vào cuộc bán đấu giá những tác phẩm nghệ thuật mà người cha đã sưu tầm được qua thời gian. Cuối cùng thì buổi bán đấu giá cũng được công bố vào ngày Noel năm đó. Các nhà sưu tầm và những nhà đại diện cho các viện bảo tàng đều háo hức muốn mua các tác phẩm nổi tiếng. Toà nhà bán đấu giá đầy người. Người điều khiển đứng lên và nói “Tôi xin cám ơn mọi người đã đến đông đủ như vậy. Bức tranh đầu tiên sẽ là bức chân dung này…”

Có người la lên “Đó chỉ là chân dung đứa con trai ông cụ thôi! Sao chúng ta không bỏ qua nó, và bắt đầu bằng những bức có giá trị thật sự?”

Người điều khiển nói “Chúng ta sẽ bắt đầu bằng bức này trước!”

Người điều khiển bắt đầu “Ai sẽ mua với giá $ 100?”

Không ai trả lời nên ông ta lại tiếp “Ai sẽ mua với giá $ 50?”

Cũng không có ai trả lời nên ông ta lại hỏi “Có ai mua với giá $ 40?”

Cũng không ai muốn mua. Người điều khiển lại hỏi “Không ai muốn trả giá cho bức tranh này sao?” Một người đàn ông già đứng lên “Anh có thể bán với giá $ 10 được không? Anh thấy đấy, $ 10 là tất cả những gì tôi có. Tôi là hàng xóm của ông cụ và tôi biết thằng bé đó. Tôi đã thấy thằng bé lớn lên và tôi thật sự yêu quý nó. Tôi rất muốn có bức tranh đó. Vậy anh có đồng ý không?”

Người điều khiển nói “$ 10 lần thứ nhất, lần thứ nhì, bán!”

Tiếng ồn ào vui mừng nổi lên và mọi người nói với nhau “Chúng ta có thể bắt đầu thật sự được rồi!” Người điều khiển nói “Xin cảm ơn mọi người đã đến. Thật là vinh hạnh khi có mặt những vị khách quý ở đây. Bữa nay chúng ta sẽ dừng tại đây!”

Đám đông nổi giận “Anh nói là hết đấu giá? Anh vẫn chưa đấu giá toàn bộ các tác phẩm nổi tiếng kia mà?” Người điều khiển nói “Tôi xin lỗi nhưng buổi bán đấu giá đã chấm dứt. Mọi người hãy xem chúc thư của ông cụ đây, NGƯỜI NÀO LẤY BỨC CHÂN DUNG CON TÔI SẼ ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC BỨC TRANH CÒN LẠI! Và đó là lời cuối cùng!”

Sưởi ấm tình yêu

22:12 0 Comments
Sau một thời gian thắm thiết ở cực đại, tình yêu tự nhiên bỗng chuyển động xuống mức…hổng còn gì hết. Đừng nghĩ rằng hai bạn đã hết tình cảm vì đây có thể chỉ là sự nhàm chán nhất thời nhưng cũng rất nguy hiểm nếu bạn để tình yêu “rơi tự do”. Hãy sưởi ấm cho tình yêu nhé.
Ôn lại những kỉ niệm xưa
Nghe có thể hơi sến nhưng rất cần thiết để cứu tình yêu nha. Sở dĩ ngày xưa hai bạn khắng khít thế là do mới quen nên luôn quan tâm đến nhau, nhất là thời cưa cẩm.

Đến khi “là của nhau” trong thời gian dài sẽ khiến bạn “ngủ quên trong chiến thắng”. Đến nơi hẹn hò đầu tiên, đọc lại lá thư đầu tiên sẽ giúp bạn gợi nhớ và thấy sao tình yêu của mình đẹp vậy ta.

Tặng nhau những món quà

Không nhất thiết là món quà vật chất đâu mà điều quan trọng nhất là món quà ấy phải có ý nghĩa và người nhận cảm thấy sự quan tâm, chăm sóc cho mình. Đâu phải có dịp gì mới tặng nhau được. Những món quà bất ngờ ấy còn nói gửi giúp thông điệp: “Chỉ cần gặp ấy, với tớ, ngày nào cũng là ngày lễ”.

Siêng năng… yêu

Nghe có vẻ “trìu tượng” nhỉ nhưng có thể hiểu nôm na là hãy dành thời gian cho tình yêu hơn nữa như thay vì viết mail, bạn có thể nắn nót một bức thư tay, gửi một tin nhắn chúc ngủ ngon vào buổi tối. Những điều tưởng chừng như đơn giản thôi sẽ khiến người ta xao động lại như xưa và truyền cảm giác đó sang cho bạn.

Refresh bản thân

Đừng nghĩ rằng khi yêu, người ta sẽ mãi mãi thuộc về bạn nhé vì thực tế cuộc sống luôn thay đổi cơ mà. Thử nghĩ mỗi lần gặp nhau vẫn những câu chuyện ấy, hình ảnh ấy thì cũng hơi ngán. Một kiểu tóc mới, một câu chuyện mới bạn học được từ internet, sách báo sẽ khiến người ta ngạc nhiên cho xem. Theo tâm lí, những cái mới, cái lạ luôn kích thích trí tò mò của con người và họ sẽ chú ý đến nó hơi.

Tạm xa nhau một thời gian

Đôi khi gặp nhau nhiều cũng khiến bạn nhàm chán đó. Hãy dành thời gian đọc sách, nghe một CD mà bạn thích hoặc tám cùng đám bạn thân. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ cảm thấy nhơ nhớ người ta và gặp nhau. Khi ấy, hai bạn sẽ biết quý những giây phút bên nhau hơn và không để tình yêu rơi tự do đến điểm cực tiểu đâu.


Hẹn hò nhiều người không hẳn là lẳng lơ

22:11 0 Comments
Nghe có vẻ phi lý nhưng sự thật là việc gặp gỡ nhiều người chỉ là hành động để bạn có thể tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình. Và đừng lo ngại khi người khác cho rằng bạn là tay chơi đang ‘bắt cá nhiều tay’ hay một cô nàng lẳng lơ. Với những ích lợi mà việc gặp gỡ nhiều người mang lại, bạn sẽ thay đổi suy nghĩ của mình và biết đầu, bạn cũng sẽ khiến người khác cũng thay đổi.

Cải thiện kỹ năng hẹn hò

Thực hành, thực hành và… thực hành. Thực hành càng nhiều, kỹ năng hẹn hò của bạn càng cải thiện. Với những chàng trai mà bạn gặp gỡ, không nên đóng khung trong một hình mẫu nhất định. Gặp nhiều chàng trai khác nhau bạn mới xác định được ai mới thật sự là người thích hợp với bạn. Không chỉ vậy, việc gặp gỡ nhiều chàng trai còn giúp bạn có thêm nhiều kinh nghiệm trong việc thấu hiểu người khác, giao tiếp, tự tin,….

Hẹn hò nhiều người không hẳn là lẳng lơ

(Ảnh minh họa)

Giải tỏa áp lực

Khi bắt đầu làm một việc gì đó, chắc chắn bạn sẽ bỡ ngỡ ở những lần đầu tiên. Hẹn hò cũng vậy, lần đầu tiên sẽ khiến bạn cảm thấy vô cùng lo lắng, thậm chí bạn đã từng suýt phá hỏng một buổi hẹn hò thú vị. Vì thế, gặp gỡ nhiều người sẽ giúp bạn trở nên quen dần và bạn sẽ bắt đầu cảm thấy không còn áp lực trong mỗi lần gặp gỡ.

Bạn trở nên thu hút hơn

Bạn đã bao giờ để ý đến một người chỉ vì anh ấy đang được dõi theo bởi nhiều ánh nhìn khác chưa? Bạn có thật sự muốn mình trở nên nổi trội hơn, thu hút hơn và trở thành tâm điểm chú ý trong mắt của người đó chưa? Bạn hoàn toàn có thể thực hiện được điều đó, càng nhiều lần gặp gỡ, bạn càng biết cách thu hút sự chú ý và làm nổi bật mình hơn.

Xây dựng sự tự tin

Phương pháp tuyệt vời để xây dựng sự tự tin ở mỗi người là nên có nhiều hơn một người đang để tâm, “thăm dò” chính bản thân mình. Điều này sẽ là động lực thôi thúc bạn cố gắng tìm kiếm người thực sự dành cho mình hơn là chấp nhận bị lãng quên trong một mối quan hệ được sắp đặt sẵn.

Thông minh hơn trong cảm xúc

Sự phân tích trong cảm xúc với người này, người kia là cách thực hành tốt để phát triển sự thông minh trong cảm xúc của bạn.
Xác suất tìm đúng người tăng cao

Sẽ là sai lầm khi nghĩ rằng việc hẹn hò với nhiều người khiến bạn thích cảm giác độc thân hơn là việc tìm kiếm nửa kia cho riêng mình. Sự thật là việc hẹn hò nhiều người chẳng liên quan gì đến việc bạn có muốn yêu đương hay không, nhưng gặp gỡ càng nhiều người thì xác suất tìm được người thích hợp đang đợi bạn để bắt đầu một mối quan hệ dài lâu là càng lớn.

(Theo blog Bức thư tình)

Phụ nữ thời hiện đại (P.2)

22:07 0 Comments
Kỳ 2: Quà biếu sếp lớn, tặng sếp nhỏ
Trần Châu nghiêm mặt. Cái vẻ uy quyền của sếp ở độ tuổi ngoài bốn mươi nó lạnh lùng làm sao. An Di thì khác, một cô gái mới tốt nghiệp, mới lập gia đình, tính cách lại tiểu thư vừa đành hanh lại pha một chút trẻ con nữa…
-    Giờ làm việc chứ có phải cái chợ đâu mà nước hoa nước hiếc. Muốn ăn phạt à?
An Di bặm chặt môi. Cô cười gượng chữa thẹn nhưng không biết phải nói gì tiếp. Vân Khánh đáp vội:
-    Chị Trần Châu đừng có nổi nóng. Con bé An Di nó kêu nước hoa Charlie Red By Revlon For Women mới ra tháng này tốt lắm. Chắc con bé nó có ý tốt nên tranh thủ tham khảo hàng trước để mua biếu chị làm quà 20/10 đấy mà.
-    Hừm. -  Nét mặt Trần Châu như giãn ra ngay sau đó. Nhưng sự già đời và cái uy của người làm sếp đang bắt ép cô phải nghiêm chỉnh. Cô đành cười giả lả cho qua chuyện. – An Di, vậy thì chị gửi lời cảm ơn em trước nhé. Ừ, chị mới họp xong, giờ phải qua ngân hàng có chút chuyện nữa. Vậy gặp em sau. Chị đi nghen…
Cánh cửa phòng vừa khép lại cũng là lúc tràng cười giòn tan của Vân Khánh cất lên. Thụy Khanh thì từ tốn hơn, cô cười tủm tỉm vả cảm thương An Di quá.
-    An Di. Em đừng có nhăn nhăn mặt như khỉ nhai ớt vậy chứ. Trước 20/10, em cũng có lương rồi chứ bộ. Tiện thể, chiều lòng sếp bà nhà, giờ chiều lòng nốt sếp bà ở cơ quan luôn. Em cứ nghĩ là điều đó tốt cho cả đôi đường đi.

-    Gớm. An Di nhà ta có cái két sắt mang tên Triều Vĩ ấy thôi. Nhăn nhăn cái gì mà nhăn…
- Vân Khánh vẫn không ngừng trêu ghẹo cô.
Cô nàng thấy người mình như đang nóng ran lên, chính xác là cơn bão áp thấp nhiệt đới đang dần hình thành và đổ bộ tới. An Di tắt hết những phần mềm kế toán mà cô mới đăng nhập mật khẩu cách đây ít phút. “Này thì cả nước hoa Charlie Red nữa…”, cô nghiến răng ken két. Rồi bịch đựng vài mét vải màu xanh cốm nằm chỏng chơ trên mặt bàn cũng bị ném gọn vào ngăn kéo. An Di đăng nhập vào Yahoo. Nick name của Triều Vĩ đang ở chế độ sáng. An Di vội Buzz đến cả n lần…”Triều Vĩ. Anh đang lặn ở chỗ nào thế này?”.

***

Triều Vĩ ngáp ngắn ngáp dài. Anh đang cố mở căng mắt xem lại những số liệu của công trình sắp được khởi công trong thời gian chờ đợi đối tác. Một ngón tay anh lướt theo hàng số với những cái chân mày nhíu đăm đăm. Bàn tay kia lại cầm chắc chiếc muỗng khuấy ly café loãng đá không ngừng. Vô tình, ly café trượt theo phần nước loang ra trên mặt bàn kính và vỡ choang dưới nền nhà.
Triều Vĩ sực tỉnh nhìn xuống phần gấu quần của mình đã bị ướt, cả phần mũi giày đang dính đầy vết café loang lổ. Chưa tới một phút sau, một cô bé nhân viên trẻ đẹp khác đã cầm trên tay chiếc khay inox và khăn lau bàn tới chỗ anh đang ngồi. Giọng cô bé nhỏ nhẹ.

-    Anh cẩn thận, kẻo đứt vô tay.

Triều Vĩ bật cười. Chẳng phải, anh mải mê ngắm nhìn gì cái nét mặt thơ ngây hay giọng nói ấm áp của cô bé phục vụ này. Mà là… cái váy đồng phục màu đỏ chót kia làm anh nhớ tới bộ đồ ngủ của An Di đã bận nó lên người vào đêm qua. Chiếc váy đỏ đó đã quyến rũ anh. Không đúng, mà là An Di đã quyến rũ anh. Và sau những phút giây tưởng chừng như quên hết mọi thứ trên đời, An Di lại thủ thỉ: "Vậy mà mẹ chồng chê, váy với chẳng áo, cái kiểu ăn mặc ở đâu không biết nữa…”.
Triều Vĩ day day hai bên thái dương. Anh ngẫm thầm: "Không biết tối nay về nhà, quả bom nào sẽ nổ trước đây ta?...”
Rồi anh lại phân vân không biết phải biếu quà gì cho mẹ. Lời chúc nào cho hai người chị dâu ở xa, rồi cả cô vợ bé bỏng An Di nữa…? Anh “không chán” tặng hoa. Chính xác là, anh thích phát điên lên vì điều đó. Bởi ngày 20/10 tuy giá cả hoa có đắt hơn so với ngày thường nhưng lại thuận tiện và chẳng tốn nhiều thời gian. Nhưng năm nay, anh tặng hoa cho mẹ mình thì được, chứ An Di thì không. An Di sẽ nổi điên lên mất…

Eva thời hiện đại (P.2), Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, co dau, lam dau, chuyen nang dau, ban tre, truyen ngan, lam phuong lam, chuyen tinh yeu, gioi tre ngay nay, bao

Triều Vĩ thấy đau đầu không biết phải làm sao để chọn được món quà ưng ý cho cô vợ hay nhõng nhẽo của mình (Ảnh minh họa)

Anh nhớ…
Gần ngày 20/10 năm ngoái, anh đã chẳng nghe lẻn được câu chuyện của An Di và đám bạn thân của cô ở quán café là gì.
-    Lại là hoa? Đàn ông gì mà kém sáng tạo thế không biết nữa. Không biết tự đi mua đồ lót hay váy ngủ à? Như thế chẳng phải là tốt hơn sao? – Vân Khánh cằn nhằn.

An Di tiếp tục đổ dầu vào lửa. Giọng cô hùng hồn, mà tại ngay thời điểm đó, Triều Vĩ đã phải đau tim mất nhiều ngày sau…
-    Sau này cưới rồi ý, bác trai Triều Vĩ nhà em mà còn tặng hoa. Em thề là em sẽ yêu cầu anh ta mang hoa đi đổi lấy trứng gà ta ngay lập tức. Hoa gì mà năm nào, ngày lễ nào cũng hoa. Đổi lấy trứng gà ta về nhà ăn còn bổ người. Nếu mang một giỏ hoa tới thì phải cầm về một giỏ trứng gà ta tương đương về mặt số lượng.
Rồi cả nhóm cười phá lên. Triều Vĩ vẫn cố ngồi yên và lẩn mình sau chậu cây cảnh. Hai tai anh đỏ tía, hai bên thái dương đâp rần rật liên hồi… Anh đang bị sốc. An Di vẫn chưa chịu thua, cô lại đập tay xuống bàn chan chát…
-    Mấy chị đừng có cười. Em là em nói thiệt đó. Năm nay, Triều Vĩ mà còn cầm hoa đến xem, em bắt đổi lấy trứng gà ta ngay…
Nghĩ lại chuyện cũ, Triều Vĩ cảm thấy tím tái mặt mày. Anh tự nhắc bản thân, sau bữa tiếp đãi khách hàng chiều nay, có lẽ anh phải dùng khẩu trang bịt mặt để vào shop bán đồ nữ chọn quà cho An Di hoặc lang thang tìm hàng online và được gửi tới tận nhà. Anh cũng cầu mong, anh sẽ không phải giống như những gã trai ở công ty từng than vãn, nào thì đi chợ nấu cơm, nào thì lau nhà lẫn giặt quần áo. Và tất nhiên, anh cũng không phải cho con bú … bình nữa rồi…
Cứ nghĩ thế, Triều Vĩ lại tủm tỉm cười một mình suốt khoảng thời gian ngồi chờ đối tác đến… Tại An Di mà ra… Tất cả cũng chỉ tại cô nàng An Di xinh đẹp đã “nuốt gọn” trái tim anh.

***

-    Triều Vĩ. Triều Vĩ à… Xiền…xiền…
An Di hết nháy mắt rồi lại cong cớn đôi môi, thi thoảng còn chìa cả hai bàn tay ra trước mặt trọc ghẹo chồng. Còn Triều Vĩ thì cười khoái trá sau khi nghe câu chuyện “Lấy lòng mẹ chồng còn chưa xong lại phải gánh thêm trách nhiệm chiều chuộng bà sếp công ty nữa”.
Thi thoảng, Triều Vĩ lại lắc lắc đầu:

-    Không được. Không được. Lấy lòng mẹ chồng thì phải tự mổ heo của mình ra chứ… Thế mới phải đạo, vợ ơi…


-    Nhưng con heo của em chưa bị ốm nên chưa thể mổ. Với lại uổng lắm à. Heo vẫn chưa trưởng thành mà. Thịt heo như thế đâu có ngon, chồng ha.

An Di vẫn nhõng nhẽo như thường ngày. Cô hết nắn vai rồi chuyển sang xoa lưng cho chồng. Triều Vĩ dùng ngón tay trỏ ấn nhẹ vào vầng trán thông minh của vợ.

-    Em chỉ được cái thói mè nheo là nhanh thôi…
An Di lại cười hì hì. Cô chưa kịp ghé môi hôn lên trán Triều Vĩ thì đã bị anh ghì ngược trở lại xuống tấm nệm êm. Nụ hôn ngọt ngào của đôi vợ chồng son còn chưa sâu, chưa nồng… thì tiếng mẹ chồng đã vang lanh lảnh, kèm theo tiếng gõ cốp cốp vào cửa phòng ngủ…
-    Đêm hôm còn không được yên giấc nữa…
An Di cắn mạnh một cái vào môi anh. Triều Vĩ cố nén cơn đau rồi xoa xoa đầu vợ: "Ngoan nào… Ngoan nào… Ngày mai 20/10 rồi mà. Phải ngủ sớm, hiểu không? Nếu không sáng mai thức dậy, hai mắt sưng vù thế này này…".
Mặc kệ Triều Vĩ cố pha trò cười. An Di lẩm bẩm, lẩm bẩm một lúc rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Những giấc mơ đi hoang bắt đầu len lỏi vào cả suy nghĩ của hai người.

(Còn nữa)

29 tháng 12, 2012

Đào hố

18:10 0 Comments
Hai anh em nọ quyết định đào một cái hố sâu phía sau nhà mình. Trong khi cả hai đang đào, những đứa trẻ khác tập trung lại xem.
- Cậu đang làm gì đấy? - một đứa hỏi.

- Anh em mình đang đào một cái hố xuyên qua Trái đất! - người em tự hào đáp.
Những đứa trẻ kia bắt đầu cười, bảo rằng đào hố xuyên qua trái đất là việc không thể thực hiện được. Sau một hồi lâu im lặng không nói gì, người anh nhặt một lọ đầy sâu bọ, giun đất, cùng những hòn đá hình thù kỳ dị. Cậu ta mở nắp ra khoe với bọn trẻ đang cười chế giễu rồi nói đầy tự tin: "Cho dù không đào xuyên qua được Trái đất nhưng hãy nhìn xem những gì chúng tôi có được khi đào nè!".

Không phải mục tiêu nào cũng sẽ đạt thành tựu như mong muốn. Không phải mối quan hệ nào cũng tốt đẹp hay bất kỳ niềm hy vọng nào cũng như ý. Chẳng phải cuộc tình nào cũng sẽ tồn tại lâu dài. Không phải mọi cố gắng đều hoàn thành và giấc mơ nào cũng thành hiện thực. Nhưng ngay cả khi thất bại, chúng ta cũng có thể tự hào nói: "Hãy nhìn những điều tuyệt vời xuất hiện trong cuộc sống khi tôi nỗ lực thực hiện công việc của mình".
 


Sưu tầm wWw.Khocviem.org

19 tháng 12, 2012

Sẽ có hơn một người yêu thương em

15:46 0 Comments
Sẽ có hơn một người yêu thương em
Có phải em luôn nghĩ rằng, mỗi người chúng ta đều có một ai đấy – chỉ một ai đấy, được số phận sắp đặt để ở bên nhau? Là một người sẽ bước vào cuộc đời ta, và ở lại đó, cùng với ta đi qua những ban mai ửng hồng, những chiều mưa xám buốt, những đêm xanh dặt dìu hay những hoàng hôn tím biếc tựa cánh hoa. Một người sẽ làm cuộc đời ta reo lên nhưng tiếng tươi vui và hồ hởi, như tiếng gió mùa thu khua trên đỉnh cây, hay tiếng những viên đá lanh canh trong ly chè kem ngọt lịm. Vì ta đã bắt gặp một nửa trùng khít của mình. Vì những đợi chờ từ nay đã khép lại, bằng những hẹn hò, yêu thương và nhung nhớ.
Và những điều đó nghe đẹp tự như thơ.

Nhưng không phải thế đâu, không phải là như thế. Không phải ngay khi sinh ra ta đã có một bản thể vừa khít với mình. Chúng ta luôn là những cá thể riêng biệt, có đôi điều giống nhau, và rất nhiều điều khác nhau. Một vài khi chúng ta quên đi những điều khác biệt để đến với nhau, nhưng phần lớn thời gian, lại mượn chính những điều ấy để rời xa nhau. Tình yêu cũng là một dạng tình cảm bắt nguồn từ cảm xúc. Cái cách chúng ta yêu mến, ngưỡng mộ một ai đấy, về bản chất, cũng giống như cách ta yêu một con đường ban trưa, một chiếc áo thật vừa, một bông hoa vừa đến độ hương đưa …

Điều làm cho ta yêu nhau khác với ta yêu một bông hoa hay một chiếc áo, chính là ta không chỉ yêu, mà ta sống cùng với Tình yêu đó. Nghĩa là buồn vui, hờn giận, hẹn hò, thương nhớ. Nghĩa là tình cảm đến từ hai phía, ta không chỉ lo cho ta, mà còn phải nghĩ tới người yêu của mình. Như những bánh răng của đồng hồ, phải chạy thật khớp, thì giờ mới nối giờ, nếu không thời gian sẽ ngưng đọng mãi. Bản thân Tình yêu cũng là một thực thể sống. Ta có thể yêu nhau nhiều hơn một chút mỗi ngày, và cũng có thể yêu nhau ít hơn một chút mỗi ngày. Tình yêu đỏng đảnh là thế, nếu không được nuôi dưỡng, nuông chiều, thì một sớm mai kia Tình yêu sẽ chỉ còn là hoài niệm, và chúng ta sẽ chỉ là những người từng có lúc nhớ thương nhau.

Thế nhưng, những cái bánh răng của đồng hồ vốn được chế tạo để chạy cho khớp. Còn chúng ta, không ai sinh ra là để yêu ai cả. Em có thể yêu một người, thấy rằng không “khớp”, chia tay, rồi lại yêu người khác. Cứ thế, đến một lúc em gặp một người khiến em muốn thay đổi, và cũng sẵn sàng thay đổi vì em. Thì khi đó, em đã thấy một nửa hoàn hảo của mình. Một nửa ấy vốn không có sẵn trên đời, mà được hình thành nên bởi cả một quá trình tự thay đổi, thích nghi và hoàn thiện. Như người ta vẫn nói, để ở bên nhau, không chỉ cần Tình yêu, mà còn cần trách nhiệm – trách nhiệm không phải chỉ với Tình yêu, mà với chính sự lựa chọn của mình.

Bởi vậy, em đừng buồn vì một mối tình dang dở, đừng nản khi kiếm tìm mãi vẫn chưa thấy được một nửa vẹn tròn. Chỉ cần em hiểu, chỉ cần em tin, chỉ cần em không bỏ cuộc, thì người ấy sẽ đến, sẽ ở bên em, khi em thật sự sẵn sàng. Và như nắng vàng rạng ngời trên trảng cỏ, em chắc chắn sẽ hạnh phúc với lựa chọn của mình, khi em tỉnh thức với Tình yêu mỗi bình minh.


Gửi người em ưu phiền

15:32 0 Comments
Anh à! Thật khó để em có thể nói ra những lời này khi mà chúng ta không một lời cãi vã cũng chẳng phải đang hờn giận gì nhau...

Nhưng em đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định đưa ra giải pháp để có thể hiểu được tình cảm của em hiện giờ đối với anh là gì!

Anh! Có lẽ em quá tàn nhẫn khi cứ để tình cảm của mình lửng lơ, không rõ ràng khiến anh mệt mỏi. Em xin lỗi vì tất cả nhưng một lần thôi hãy nghe em nói có được không?

Xin anh hãy rời xa em một thời gian! Cho em thời gian để xác nhận tình cảm của mình.

Em cảm thấy rất mệt mỏi khi cố gắng tìm câu trả lời cho trái tim mình mỗi ngày mà không có kết quả dù đôi lúc em biết mình cần anh nhưng đó không phải là một câu trả lời hoàn hảo mà em muốn. Và cùng với sự cố gắng không được đền đáp xứng đáng ấy, em càng ngày càng phát hiện ra sự khác biệt giữa chúng ta, càng ngày càng cảm thấy mình xa cách nhau trong từng suy nghĩ.

Hiện tại em không thể chấp nhận cái sự khác biệt ấy, em chưa thể chấp nhận vậy nên xin anh hãy cho em thời gian và cũng là cho chính anh một cơ hội để có được hạnh phúc đúng nghĩa. Em luôn cảm thấy chúng mình không thể tiến xa hơn và chính anh cũng hiểu điều đó.

Anh cũng biết mà, tuổi thanh xuân của con người có hạn, anh là con trai thì chuyện dễ dàng hơn và với cái suy nghĩ "tới đâu thì tới", không chút gì đảm bảo cho tương lai của hai đứa, em mệt mỏi vì cứ mãi cá cược tuổi xuân của mình vào tình yêu mơ mơ ảo ảo như thế này. Anh có hiểu cái cảm giác ấy không?

Bấy lâu nay em quen với việc có anh trong cuộc sống, em đã quá ỷ lại, dựa dẫm vào anh khiến con người em trở nên nhu nhược và đánh mất chút bản lĩnh tự lập từ bao giờ em không biết nữa. Điều ấy khiến em nhiều lúc thấy mình vô dụng và cuộc sống với em cũng vì thế trở nên vô nghĩa. Anh cũng nhận thấy sự đổi khác ấy mà! Vậy nên, anh cho em thời gian có được không?

Sau cái "thời gian" mà em muốn có ấy, em không biết kết quả sẽ như thế nào, chúng mình có thể tiếp tục nữa hay không... nhưng có một điều chắc chắn là em sẽ đưa ra lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Thư tình: Gửi người em ưu phiền, Thư tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Thu tinh, roi xa, hanh phuc, tinh cam, tinh yeu, noi buon, xa nhau, tam biet anh, em xin noi, noi dau, dau kho, dau long, trai tim, thoi gian, yeu anh, thu tinh cho anh

Cho em thời gian để xác nhận tình cảm của mình (Ảnh minh họa)

Nếu sống bên nhau mà tình cảm phai nhạt, mệt mỏi như thế, em không thể chịu đựng nổi và anh cũng không thể hạnh phúc.

Có thể khi đọc những dòng này anh sẽ nghĩ em đã thay đổi, có thể anh sẽ nghĩ em vì đang say nắng ai đó nên nói thế nhưng không đâu anh, cái suy nghĩ này đã có trong em một thời gian dài rồi. Nhiều lúc em muốn nói ra, muốn trút bỏ lòng mình những mong anh thấu hiểu nhưng rồi nhìn thấy nụ cười hiền lành của anh, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy yêu thương anh dành cho em thì em lại không thể nào mở lời được. Em lo sợ anh sẽ tổn thương, em sợ rằng mình sẽ làm anh đau lòng để rồi tự vỗ về trái tim mình rằng em chỉ cần như thế là hạnh phúc, rằng rồi em sẽ biết mình yêu anh nhiều đến nhường nào thôi...

Nhưng anh ơi, em sai thật rồi! Em luôn cảm thấy giữa em và anh chỉ là thứ tình cảm thân thuộc như giữa những người thân trong gia đình. Em không cảm giác được trái tim mình rung động, thổn thức ngoài tình thương dành cho anh. Có lẽ vì anh quá chân thật, vì anh quá yêu em nên em đã mập mờ rồi ngộ nhận tình cảm của mình.

Em biết mình tồi tệ đến mức nào khi khoảng thời gian hơn 2 năm chúng ta bên nhau mà đến hôm nay em lại nói ra những lời như thế này nhưng xin anh hãy hiểu cho em.

Xin anh hãy cho em thời gian, hãy để em ra đi! Và xin anh đừng quá buồn vì em. Em mong anh hãy sống thật hạnh phúc vì có lẽ em không phải là hạnh phúc của anh! Xin anh hãy sống như thế dù đáp án em tìm ra là thế nào đi nữa.

Nhưng có một điều mà em có thể khẳng định với anh đó là em luôn trân trọng khoảng thời gian chúng ta bên nhau. Cảm ơn anh đã yêu em nhiều như thế, cảm ơn đã cho em những hồi ức đẹp và giúp em vững tin hơn vào cuộc sống.

Viết ra những lời này em mong sao anh đọc được và hiểu nhưng cũng lo sợ anh sẽ không đọc được nó...

Em đã nói hết lòng mình rồi và em cũng đã sẵn sàng để nhận lấy sự phán xét của anh rồi đây. Anh có thể hận em, có thể buồn em nhưng xin anh đừng buồn lâu và cũng đừng yêu em nhiều như thế nữa!

Tạm biệt anh - người em ưu phiền!
(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui.

Nhận diện chàng trai ích kỉ

15:10 0 Comments
Cho dù có yêu bạn thật lòng, hắn vẫn nghĩ cho chính mình nhiều hơn. Làm sao để bạn nhận ra điều này?

Nói nhiều, nhưng khuôn sáo

Bạn đã bao lần được nghe những lời nói như: “Nhớ em quá!”, “Yêu em nhiều”, nhưng bạn rất ít khi cảm nhận được sự chân thành trong đó. “Mỗi ngày, sáng trước khi thức dậy và tối trước khi đi ngủ, anh ấy đều nhắn tin bày tỏ tình cảm với tôi. Nhưng tôi cảm thấy mọi thứ lặp lại như “trả bài”. Có cái gì đó nặng nề hình thức, sách vở” . Nếu bạn có suy nghĩ ấy, hãy tin vào linh cảm của chính mình. Cậu ấy thích bạn nhưng nếu không có bạn, cuộc sống cậu ấy cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.

Hay tính toán và thực tế

“Anh sẽ lập gia đình năm 28 tuổi”, “Một nửa của anh phải có công việc ổn định, có trình độ”, “Xuất thân của bạn gái cũng là một điều đáng để lưu tâm”… Khi một tên con trai quá coi trọng mẽ ngoài của bạn, lớp vỏ bọc của bạn, hắn không xứng đáng với bạn. Hắn chỉ xem bạn như một món trang sức để khiến hắn thêm tự hào mà thôi. Còn chuyện lập gia đình, không ai có thể tự tính trước được. Nếu cuộc đời được lập trình sẵn như hắn nói, thì hắn cũng chẳng bao giờ thật sự yêu ai.
Nhận diện chàng trai ích kỉ

Quá dựa dẫm vào mẹ

Bạn nghĩ sao khi một chàng trai nói yêu bạn nhưng sẽ sẵn sàng từ bỏ bạn chỉ vì mẹ của hắn ta không thích? Chữ hiếu và chữ tình luôn phải tách biệt rõ ràng. Ngay cả việc chọn người yêu mà hắn còn phải để mẹ quyết định, thì dù bạn có đến với hắn, về sau bạn cũng sẽ không chịu đựng được. Hắn chỉ nghĩ cho hắn, và “mẹ hắn” chỉ là nguyên nhân phụ mà thôi.

Không hiểu được tâm lí người khác

Tất cả những gì hắn làm cho bạn, hắn không cần biết bạn có muốn hay không, có thật sự cần hay không. Hắn chỉ làm vì chính hắn nghĩ rằng điều đó tốt cho bạn. Nhưng thật ra chỉ tốt đối với hắn mà thôi. Yêu một chàng trai như vậy, bạn sẽ phải buồn rất nhiều về sự vô tâm và ngốc nghếch của hắn. Hắn có tình cảm với bạn nhưng không thể thay đổi được con người bên trong của mình, cả mặt tốt lẫn mặt xấu.

Sưu tầm wWw.Khocviem.org

8 quan niệm sai lầm sức khỏe tình dục

15:09 0 Comments
Theo nghiên cứu của các nhà khoa học thuộc Đại học Stanford (Mỹ) về sức khỏe sinh sản vị thành niên cho thấy, trên các trang web thông về về y tế thường sai sót và lời khuyên lỗi thời.

Các nhà nghiên cứu cho rằng, không dễ dàng tìm thấy sự thật về tình dục của trẻ vị thành niên và cả những người trưởng thành. Tiến sĩ Sophia Yen, trưởng nhóm nghiên cứu và các chuyên gia y khoa thanh thiếu niên ở Bệnh viện Nhi Lucile Packard tại Lucile Packard tại Palo Alto, California đã chỉ ra những quan niệm sai lầm về sức khỏe tình dục.

Các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục hoặc các loại vi khuẩn gây bệnh không thể sống lâu bên ngoài cơ thể đặc biệt là không thể tồn tại trên một bề mặt lạnh cứng giống như bồn cầu. Thêm vào đó, nước tiểu hoàn toàn vô trùng. Do vậy, cơ hội bạn bị lây nhiễm một bệnh tình dục qua bồn cầu từ bất cứ ai đã sử dụng phòng tắm trước khi bạn sử dụng là không thể.

Thực tế, điều mà bạn cần phải lo lắng, quan tâm đó là sự tiếp xúc da với da hoặc miệng với miệng… Ví dụ, hôn nhau có thể lây bệnh herpes, nặng hơn có thể nhiễm bệnh lậu và nhiễm nấm Chlamydia. Trong khi da cọ sát với nhau có truyền nhiễm gây mụn cóc sinh dục, herpes, ghẻ và rận mu.

Bạn không thể có thai lần đầu tiên bạn có quan hệ tình dục

Trong lần quan hệ tình dục đầu tiên, tỷ lệ mang thai thấp nhưng điều đó không có nghĩa là nó không thể xảy ra. Theo số liệu thống kê thực tế cho thấy, khoảng 20% trường hợp có thai trong tháng đầu tiên bắt đầu quan hệ tình dục.

8 quan niệm sai lầm sức khỏe tình dục, Sức khoẻ sinh sản, Sức khỏe đời sống, Suc khoe tinh duc, quan he tinh duc, tinh duc vi thanh nien, lay nhiem qua duong tinh duc, vi khuan gay benh, viem nhiem, mang thai, suc khoe, bao.

Bạn không thể có thai trong lần quan hệ tình dục đầu tiên- sai lầm

Bạn không thể mang thai trong ngày của bạn

Nó là không, nhưng vẫn có thể xảy ra, đặc biệt là nếu bạn không sử dụng bao cao su hoặc dùng các biện pháp tránh thai khác. Một số phụ nữ có thời gian kinh nguyệt kéo dài đến ngày đầu rụng trứng, có nghĩa là bạn có thể mang thai khi đang có kinh nguyệt.

Giả sử bạn có một chu kỳ kinh nguyệt dài 21 ngày và và thời gian kéo dài một tuần. Nếu bạn có quan hệ tình dục gần cuối thời gian của bạn, bạn có thể thụ thai những ngày sắp hết kỳ kinh vì tinh trùng có thể sống đến 72 giờ trong âm đạo của bạn.
Ngoài ra, phụ nữ thời kỳ mãn kinh vẫn có thể mang thai nếu kinh nguyệt thất thường. Các chuyên gia cho rằng, nó chỉ thật sự an toàn khi bạn mất kinh hoàn toàn sau một năm.

Phụ nữ cần làm xét nghiệm cổ tử cung khi 18 tuổi

Trước đây, các bác sĩ thường khuyên phụ nữ nên làm xét nghiệm cổ tử cung sau khi quan hệ tình dục lần đầu tiên hoặc là khi tròn 18 tuổi, tùy theo điều kiện nào đến trước.
Tuy nhiên, hiện nay khuyến khích phụ nữ nên làm xét nghiệm cố tử cung là sau khi quan hệ tình dục khoảng 3 năm hoặc cho đến khi họ bước sang tuổi 21.

Thực tế, việc xét nghiệm sớm có vẻ như vô hại nhưng nó lại gây ra sự căng thẳng, gây khó chị và cảm giác bị xâm lấn tình dục. Do vậy, phụ nữ trẻ nên tiếp xúc và trao đổi với các bác sĩ của mình về những vấn đề này mà không nên làm xét nghiệm.

Nguyên nhân là do hầu hết các trường hợp xuất hiện u nhú ở người (HPV) rõ ràng trong vòng 3 năm sau khi quan hệ. Nếu trường hợp xuất hiện u nhú ảnh hưởng đến xung quan thì nên xét nghiệm cổ tử cung vì đây là nguyên nhân gây bệnh ung thư cổ tử cung.

Thuốc tránh thai là phá thai


Trong nghiên cứu trước đây, hơn 30% thanh thiếu niên có quan hệ tình dục cho biết họ tin rằng các biện pháp tránh thai khẩn cấp là phá thai. Và trong nghiên cứu của các nhà khoa học, 10 trong số 34 trang web nghiên cứu không đề cập đến sự khác biệt giữa thuốc tránh thai hàng ngày và thuốc tránh thai khẩn cấp.
Theo Tiến sĩ Sophia Yen, sự thực là khi trứng được thụ tinh gắn lên thành tử cung có nghĩa là bạn đã mang thai. Lúc đó, có sử dụng thuốc tránh thai cũng không có tác dụng gì cả.

Thuốc tránh thai không dùng cho trẻ vị thành niên nếu không có đơn của bác sĩ

Theo các bác sĩ chuyên khoa, trẻ vị thành nên không nên quan hệ tình dục quá sớm, việc sử dụng thuốc tránh thai cho lứa tuổi này sẽ gây hại cho sức khỏe sau này. Tuy nhiên, thực tế thuốc tránh thai thì bất kỳ phụ nữ nào cũng có thể sử dụng mà không cần đơn của bác sĩ.
Thuốc tránh thai làm cho bạn tăng cân

Mặc dù có nhiều thử nghiệm lâm sàng để tìm mối liên hệ giữa thuốc tránh thai và tăng cân nhưng chưa có thử nghiệm nào có kết quả. Nhưng dùng thuốc tránh thai làm tăng cân vẫn là quan niệm phổ biến ở phụ nữ mọi lứa tuổi.
Thực tế, có một trong những loại thuốc tránh thai có thể gây tăng cân đó là thuốc tiêm depot medroxyprogesterone acetate (DMPA), thường được gọi là tiêm ngừa thai. Trong một nghiên cứu năm 2009 của Trường Đại học Texas cho thấy, khi tiêm 1 liều thuốc DMPA sẽ gây tăng 5 cân trong vòng 3 năm.

Vòng tránh thai không an toàn để sử dụng ở thanh thiếu niên

Dụng cụ tử cung (vòng tránh thai) là dụng cụ nhỏ đưa qua cổ tử cung và được đặt trong tử cung để ngừa thai cho đến 12 tuổi. Đây là biện pháp tránh thai dài hạn mà bạn không cần phải uống thuốc mỗi ngày .
Thông tin cho rằng, vòng tránh thai có thể làm tăng nguy cơ viêm vùng chậu ở phụ nữ dưới 18 tuổi đã lỗi thời. Năm 2007, Hiệp hội sản phụ khoa Mỹ (ACOG) cho biết, vòng tránh thai là một phương pháp tránh thai an toàn và hiệu quả cao trong hầu hết người lớn cũng như thanh thiếu niên.

(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search: nhung buc thu tinh hay nhat,thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh, trai tim tinh yeu, ba bau nen an gi, cam nan ba bau.

17 tháng 12, 2012

Làm "chuyện người lớn" quá sớm

22:48 0 Comments
Còn trẻ nhưng không còn nhỏ

“… Trong lần quan hệ đó em bị rách thằng nhỏ, máu chảy rất nhiều. Em không biết cách cầm máu thế nào nên rất hoảng sợ. Nhưng thật may, khoảng năm phút sau máu ngừng chảy. Đến bây giờ em vẫn còn đau nhức. Em muốn hỏi thầy là em có thể tiếp tục quan hệ được nữa không vì mấy bữa nay bạn gái em réo gọi em quá trời?”. Đầu óc tôi choáng váng khi nhận ra vấn đề ngày nay lứa tuổi bắt đầu khám phá về tình dục đã sớm hơn rất nhiều, tuổi nhỏ đã bắt đầu biết “làm chuyện người lớn” từ rất sớm.

Trong một lớp học kỹ năng sống, khi đang dạy về những hậu quả của việc “ăn cơm trước kẻng” và “kỹ năng từ chối” dành cho bạn gái, một học viên (lớp 9) đã chia sẻ: “Nhỏ bạn thân của em nói mỗi tuần nó quan hệ tới 3 – 4 lần, mà lớp em không phải một đứa như vậy đâu thầy!”. Lần này tôi tự “trấn an” mình bằng suy nghĩ “Không phải em nào cũng thế!” nhưng thực sự tâm tôi phải công nhận rằng người lớn chúng ta cần phải có một cái nhìn khác, một cái nhìn thẳng vào sự thật rằng trẻ con bây giờ không còn là tuổi ngây thơ chưa biết gì về “chuyện đó”.

“Bạo” nhưng thiếu kỹ năng trầm trọng

Trong quá trình tư vấn về chủ đề giới tính tuổi mới lớn, hầu hết câu chuyện sống động đang xảy ra trong lớp trẻ mà tôi biết đều thông qua sự bộc bạch của chính các em bên lề những buổi tư vấn này. Sau 45 phút ngắn ngủi hướng dẫn các em một số biện pháp “thoát hiểm” khi bị đối phương đòi hỏi, tôi chuẩn bị ra về thì một nữ sinh da ngăm đen có vẻ lo âu, khẩn khoản xin được đặt một câu hỏi riêng tư. “Em năm nay học lớp 10, em đang có thai hơn năm tháng. Để ba mẹ, thầy cô, bạn bè không phát hiện, em tìm cách nịt bụng cho nhỏ lại. Em muốn hỏi thầy nếu em nịt bụng như vậy có làm chết cái thai bên trong không?”. Hỏi ra mới biết đó không chỉ là cách em giấu người lớn và bạn bè, mà còn là cách để em phá thai! Em không hề biết biện pháp phá thai điên rồ ấy không chỉ gây tổn thương nặng nề cho đứa bé em sẽ sinh ra mà còn gây nguy hiểm đến tính mạng của chính em.

Một trường hợp khác “ứng xử nhanh” hơn khi tìm đến dịch vụ nạo phá thai tại một bệnh viện lớn của TP.HCM. Tuy nhiên, chưa kịp vào nộp hồ sơ thì một “cò mồi” trước cổng bệnh viện hù dọa về chi phí cao ngất ngưởng và thủ tục rườm rà nếu vào phá thai trong bệnh viện. Trong lúc lo lắng bối rối thì ông ta giới thiệu ngay một bác sĩ rất “mát tay”, đã hút thai thành công hàng trăm ca với giá cả rất “học sinh sinh viên”. Đã đến đường cùng, cô bé đồng ý và được ông đưa đến một ngôi nhà tương đối cũ kỹ trong con hẻm gần đó. Trước lúc mất tri giác hoàn toàn khi bị chụp thuốc mê, cô bé vẫn còn kịp nhận ra “ông bác sĩ” nọ đã cầm một vật nhọn, dài, lạnh toát thọc thẳng vào tử cung để phá nát bào thai trong ấy.

Có một thực tế không thể phủ nhận: ở rất nhiều bạn trẻ, tâm thế “hăng hái khám phá” thì cao nhưng kỹ năng xử lý hậu quả lại thiếu trầm trọng. Đôi khi chỉ cần có một bao cao su trong ví hay đơn giản chỉ cần biết sử dụng viên tránh thai khẩn cấp sau khi “sự cố” xảy ra thì đã tránh được biết bao hậu quả thương tâm đến sức khỏe và tính mạng. Nhưng không, hầu như các em chỉ lo xử lý khi hậu quả ấy không còn xử lý được nữa.

Làm "chuyện người lớn" quá sớm, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, chuyen tinh duc, suc khoe gioi tinh, chuyen tinh yeu, tinh yeu gioi tre, gioi tre, sex, quan he tinh duc, ban tre, bao, nao pha thai, co thai

Có nhiều bạn trẻ còn thiếu kỹ năng xử lý "hậu quả" trầm trọng (Ảnh minh họa)


Giáo dục giới tính “nhỏ giọt”

Ngay từ thời thơ bé, các em đã bắt đầu có những băn khoăn, thắc mắc về giới tính. Câu hỏi kinh điển “Em bé từ đâu mà có?” đến nay hẳn nhiều phụ huynh cũng chỉ biết tránh né hoặc trả lời đại loại “Từ nách chui ra” hay “Có con cò mang đến cho các bà mẹ”. Những câu chuyện liên quan đến chỗ kín xem như là chủ đề kín như bưng, không phù hợp với tuổi “miệng còn hơi sữa” theo cách nói của người lớn chúng ta. Trong khi đó, hiểu biết về giới tính của mình, kỹ năng chăm sóc bản thân, kỹ năng phòng vệ và ứng xử khi bị xâm hại thì không phải đợi đến lớn mới cần trang bị. Câu trả lời “lớn lên rồi con sẽ hiểu” kèm theo bảng cảnh báo “cấm trẻ con bén mảng” càng khiến các em tò mò và khám phá.

Sức khỏe sinh sản và rộng hơn là sức khỏe giới tính là một mảng rất lớn trong đời sống con người. Trẻ cần phải là một người biết sống trước khi trở thành một nhà khoa học. Thế nhưng trong 12 môn học thì nội dung này chỉ là nhánh cây tầm gửi được lồng ghép chắp vá vài ba tiết trong môn sinh học và môn giáo dục công dân. Thời lượng đã ít, thế nhưng nhiều giáo viên thừa nhận họ cũng chưa dám “chạm” đến cụm từ tình dục, thuốc ngừa thai hoặc thậm chí bao cao su, nói chi đến việc phân tích sâu về chúng! Một số trường đã cố gắng – đưa nội dung giáo dục giới tính vào một vào buổi sinh hoạt dưới cờ. Đây là tín hiệu đáng trân trọng, tuy nhiên một vài buổi cũng chỉ “phơn phớt bên ngoài” mà chưa thể “đi sâu vào trong”. Ngoài ra, không khí đám đông cũng khiến các em ngại hỏi.

Ngày nay, các tổ chức đoàn thể (Đoàn thanh niên, Hội phụ nữ) và một số cơ quan truyền thông báo chí đã đưa nội dung này vào chương trình hoạt động của mình. Tuy nhiên so với “cầu” thì “cung” như muối bỏ bể. “Ông thầy” thường xuyên nhất, túc trực nhất, gần gũi nhất của trẻ không phải bố mẹ mà chính là Internet. Trên đấy, các em không chỉ được “dạy bảo” rất nhiều những nội dung “thâm cung bí sử” mà còn được “nhìn tận mắt, nghe tận tai” và thậm chí “làm quen tìm hiểu” với cả trăm người chỉ qua cú click chuột vào các trang mạng xã hội. Tuy nhiên, thông tin trên mạng thì không ai trịu trách nhiệm, thế nên độ xác thực của chúng chỉ ở mức độ xác thực của chúng chỉ ở mức “Đúng thì tốt, sai thì thôi”. Điều này cực kỳ nguy hiểm bởi hiểu sai sẽ làm sai, mà làm sai thì hậu quả thật.

Cần nhìn vào sự thật và phải hành động thật

Để hành động, người lớn – trong đó có cha mẹ, thầy cô và cả xã hội – cần nhìn thẳng vào sự thật ngày nay: trẻ con bây giờ dậy thì tâm lý rất sớm, có hành vi khám phá rất sớm và nguy cơ từ đó cũng đến sớm hơn thời đại của chúng ta.

Giới tính là chủ đề nhạy cảm, vì vậy gia đình chính là nơi có bầu không khí thuận lợi nhất để giải đáp một cách gần gũi cho con cái. Bố mẹ – những người ít ra cũng từng trải – sẽ là những người bạn tốt giải đáp thắc mắc cho con. Đừng tưởng rằng khi động chạm đến chuyện này sẽ vẽ đường cho hươu chạy. Thật ra cần vẽ đường và vẽ cả các ổ gà, hầm hố để trẻ biết mà né tránh.

Thực tế khi đã được cha mẹ giải đáp, thắc mắc được đả thông, trẻ sẽ ít cần đến việc hiểu bằng cách mày mò “làm thử”. Bên cạnh đó, về lâu về dài, chuyện khám phá tất yếu là chuyện sớm muộn cũng thế. Thế nên trang bị cho con các bảo bối tự bảo vệ mình như kỹ năng từ chối, kỹ năng phòng tránh thai, kỹ năng xử lý sự cố và hậu quả là điều cực kỳ cần thiết. Một ông bố bà mẹ hiện đại cần dẹp bỏ cái ngại ngùng, mất vài giờ để nói về giới tính với con nhưng có thể cứu cả cuộc đời của chúng.

Lãnh đạo ngành giáo dục một tay đưa nội dung này vào nhà trường, nhưng tay kia vẫn trói chúng trong sự tù túng của việc thiếu thời gian, thiếu giáo viên có chuyên môn, thiếu tài liệu và thiếu cơ chế kiểm tra đánh giá. Dạy trẻ trở thành nhà khoa học, biết cống hiến cho xã hội là tốt nhưng trước tiên phải dạy trẻ biết tự lo cho bản thân mình. Một trăm tiết học khoa học trên lớp chưa chắc mang đến cho trẻ thành công, nhưng trăm tiết học giáo dục giới tính có thể giúp cuộc đời trẻ vững vàng hơn hẳn.

Ths Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu

(Theo blog Những bức thư tình)
Tags Search:thu tinh hay, buc thu tinh hay nhat, tho tinh yeu, buc thu tinh, danh ngon tinh yeu, danh ngon tinh ban, cach viet thu tinh, entry tinh yeu, goc tho, tho tinh, nghe thuat yeu, thu chia tay, thu gui em yeu, thu tinh chua gui, thu to tinh, truyen cuoi, truyen vui cuoi,truyen cuoi Vova, nghe thuat ung xu, nghe thuat tan gai, thu chia tay, thu tinh.

Mẹ – Cội Nguồn Yêu Thương

22:45 0 Comments
Viết về mẹ, cái cảm xúc trong tôi cứ trải dài và lộn xộn. Thế nên, tôi ví mình là đứa em của tôi, để có thể khỏa lấp đi những xúc cảm dễ vỡ òa trong tâm khảm.
Trên đời này, người phụ nữ làm nó khâm phục nhất chắc chắn là mẹ. Mẹ của Nguyên chẳng phải là nhà khoa học hay doanh nhân thành đạt, mẹ cũng không phải là người học rộng, hiểu nhiều. Mẹ – chỉ đơn giản là một người mua ve chai.
Nó sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo miền Trung, nơi chỉ có gió Lào, cát trắng, cái nơi đất cũng chẳng thương lấy người, giàu có nhất chỉ là vết tích của chiến tranh. Và ba mẹ nó cũng làm cái công việc phổ biến của người dân quê lúc đó: ba đi rà tìm phế liệu, còn mẹ thì mua ve chai đồng nát.

Ngày xưa, mẹ là hoa hậu của làng, không biết bao nhiêu người theo đuổi, toàn công tử đẹp trai, con nhà khá giả, thế mà duyên số thế nào, mẹ lại phải lòng ba -“chú bộ đội” già, hơn mẹ đến gần 10 tuổi. Nên duyên vợ chồng và bằng lòng san sẻ những thiếu thốn về vật chất, lại tảo tần sớm khuya làm trọn phận dâu con để không bị trách cứ nửa lời.

Mỗi ngày, mẹ lục đục dậy từ 4 giờ sáng, chuẩn bị cơm nước đùm nắm cho ba rồi soạn sửa đồ đạc, bao bị, cân kéo chuẩn bị để đi mua. Ba đi từ sáng sớm đến tối mới về. Nguyên nhớ từ lúc năm tuổi, mẹ dặn nó ở nhà giữ đứa em trai hai tuổi. Thực ra đã có bà nội, nhưng mẹ phải giao trách nhiệm như thế để nó hãnh diện và thấy mình thật lớn. Mẹ đã tập cho nó tính tự lập và biết lo toan từ lúc nhỏ.

Ngày đó, mẹ rong ruổi trên chiếc xe đạp “phượng hoàng” cọc cạch mua từ hồi ba mẹ mới cưới, lặn lội đạp mọi ngóc ngách của làng quê, miệng lanh lảnh rao mua đồng nát.

Những năm Nguyên bắt đầu vào cấp 1, mẹ lại sinh em bé. Nhà nó nghèo nhưng cả ba và mẹ đều muốn đông anh em, thế là cuối cùng, cho đến bây giờ Nguyên có tận 5 đứa em. Nguyên đã từng “mặt nặng mày nhẹ” vì chuyện mẹ sinh em bé, cũng vì lo mẹ khổ, lo những nhọc nhằn sẽ chẳng khi nào ngừng nghỉ khi nhà cứ đông con.

Nhưng giờ nó tin điều mẹ nói “Con cái là món quà vô giá, có các con, mẹ có sức mạnh để vượt qua tất cả”.

Những ngày tháng rong ruổi trên chiếc xe đạp cọc cạch của mẹ cứ kéo dài lê thê.

Những ngày hè, cơn gió Lào quất vào mặt mẹ ran rát, chiếc xe chở đồ nặng, mẹ phải oằn mình, chống chọi và thi gan, thử sức cùng cơn gió. Mùa mưa, vẫn là cơn mưa thối đất thối trời miền Trung, dài ngày nặng hạt, mẹ đội gió, đội mưa, chất cả đống đồ sau xe như chở cả bao hi vọng, bao đủ đầy cho bầy con thơ đang đợi.

Nguyên cứ nằm mơ, mơ một ngày nào đó, mẹ sẽ không phải nhọc nhằn vì cái nghề đó nữa.

Nguyên học giữa cấp 2 thì giấc mơ của nó trở thành hiện thực. Mẹ không phải rong ruổi, dãi nắng dầm mưa khắp nơi để mua đồ nữa, mẹ tích cóp, tạo vốn và mở hẳn một đại lý nhỏ thu mua ở nhà. Mẹ thường đùa, cũng là công việc ấy, chỉ có điều nâng cấp lên thôi.

Mẹ vẫn vậy, luôn hài hước, lạc quan, luôn tạo không khí vui vẻ cho cả nhà. Chỉ học chưa tới lớp bảy mà mẹ buôn bán rất giỏi, cùng với sự chắt bóp kỹ lưỡng, mẹ cùng ba tạo dựng cơ ngơi và lo cho chị em nó đầy đủ.

Mỗi khi mấy đứa em ốm, mẹ lại thức khuya đến sâu mắt, chốc chốc chườm khăn, sờ trán, cứ như thế suốt đêm. Nguyên là đứa mẫn cảm hay bị dị ứng thời tiết, dị ứng những thức ăn lạ. Cứ mỗi lần nhứ thế, mẹ lại cất công đi kiếm lá cây, cỏ, gạo, ném, đậu xanh…đủ thứ để nhai và xoa khắp người nó, rồi ngồi bên cạnh cho đến khuya, khi những vết mẩn đỏ đã hết sưng phù.

Mẹ chăm cho 6 chị em nó chu đáo, tỉ mẫn và bảo ban từng thứ một. Ba mắc bệnh viêm xoang, căn bệnh kéo dài dai dẳng. Mẹ lặn lội tìm thuốc, kiên nhẫn áp dụng từng vị thuốc, món ăn để đẩy lùi căn bệnh khó chữa của ba. Khi ba đã khỏe lại, mẹ lại bắt đầu những ngày tháng chăm sóc bà nội. Những ngày nội ốm, mẹ đón bà về nuôi, dẫu bà có con gái và cả bảy người con dâu, nhưng nội chẳng ở được với ai…

Nguyên nhớ cái cảnh mỗi lần mẹ cõng nội vào nhà vệ sinh, nhớ cảnh mẹ thay quần áo, tắm rửa cho nội mà ứa nước mắt. Mẹ đi chợ, vào bếp nấu những món mà nội thích ăn, bón từng thìa cháo, từng muỗng sữa cho nội.

Nguyên luôn tự hỏi mình, sau này, làm dâu người ta, có làm được như mẹ hay không, hỏi rồi cũng tự trả lời, chắc chắn là được, bởi vì nó là con gái của mẹ.

Mẹ đảm đang chu toàn việc hai bên, từ những việc lớn đến việc nhỏ, chẳng bao giờ nề hà, trốn tránh hay kêu ca. Bởi vậy, trước khi nhắm mắt, nội đã nói với ba Nguyên rằng, ba nó có phước khi lấy được mẹ. Và hơn ai hết, nó hiểu bản thân ba cũng trân trọng và biết điều đó. Ánh mắt ba mẹ nhìn nhau luôn là ánh mắt của sự cảm thông và bao dung. Dẫu không ít lần ba nóng nảy, la mắng mẹ nhưng mẹ chỉ im lặng và mọi chuyện sẽ đi vào lãng quên. Nó không nghe mẹ nhắc lại, cũng chẳng hề nghe mẹ than trách. Mẹ bảo con người không ai hoàn hảo, ba tốt về mọi mặt chỉ có mỗi cái nóng tính mà thôi, thế là quá tốt rồi. Cái góc nhìn đó của mẹ, là góc nhìn nó đang cố học hỏi, rằng hãy chú ý vào mặt tốt đẹp, nhưng phải ghi nhớ và biết những điều chưa hoàn thiện để bỏ qua cho nhau.

Giờ đây, khi cái tuổi 50 đã gần kề, song, phảng phất trên gương mặt sạm đen, dãi dầu mưa nắng của mẹ vẫn là nét đẹp đôn hậu, hiền hòa. Nó ước có thể níu giữ thời gian từng giây từng phút thôi cũng được, để mẹ cứ mãi mãi như thế, đừng già đi, đừng gầy yếu đi và luôn bên cạnh chị em nó. Trong mắt Nguyên, mẹ là một y tá dịu dàng, nhiều kinh nghiệm, là một đầu bếp tài hoa và khéo léo. Mẹ cũng là một nhà tâm lý học, nhà kinh doanh giỏi. Nhưng thiêng liêng và đẹp đẽ hơn tất thảy mọi thứ trên đời, mẹ là mẹ của chị em nó, là tất cả cội nguồn yêu thương.

Nói “Không” với các “cây si”

22:42 0 Comments
Nhiều trường hợp tình cảm chỉ đến từ một phía, dù được theo đuổi bạn lại chẳng mảy may rung động.

Mặc dù bạn đã khéo léo tỏ thái độ nhưng anh chàng kia vẫn kiên quyết bám trụ. Lúc ấy, bạn nên làm gì? Hãy thử các cách dưới đây nhé!

1. "Cây si" là người không quen biết

Có thể trong một hoạt động xã hội, một buổi gặp gỡ bạn bè, bạn vô tình lọt vào tầm ngắm của một anh chàng nào đấy. Có thể anh ta sẽ chủ động làm quen với bạn hoặc thông qua lời giới thiệu của người này người kia, anh chàng bắt đầu phát tín hiệu với bạn. Và nếu bạn không hề muốn tiếp nhận những tín hiệu này thì nhưng hành động bạn có thể làm là:

- Lịch sự xin phép cáo lui, đi chỗ khác khi không muốn tiếp tục nói chuyện. Ngay cả khi anh ta nhiệt tình giữ bạn lại thì cũng hãy xin phép cáo lui. Đừng tỏ ra do dự hay luyến tiếc bởi có thể hành động ngoái đầu, dừng bước có thể khiến đối phương nghĩ rằng bạn chỉ hơi e ngại thôi chứ không phải là bạn không muốn nói chuyện với anh ta.

- Nếu bạn ở trong một tình thế không thể bỏ đi. Hãy dùng cách khác để biểu lộ thái độ. Bạn có thể vẫn trả lời câu hỏi của anh ta, nhưng hãy trả lời ngắn gọn. Và nếu anh ta hỏi xin bạn số điện thoại thì hãy thẳng thắn rằng bạn không cho số người lạ. Nếu có cơ hội, hãy đi ngay chỗ khác.

- Nếu bạn tham gia hoạt động cùng với bạn bè thì bạn hoàn toàn có thể nhờ bạn bè giải vây. Bạn hãy nhiệt tình tám với bạn bè mình để anh chàng kia nhận thấy rằng bạn hoàn toàn không quan tâm tới anh ta một chút nào.

2. “Cây si” là người quen thì sao?

Nếu là người quen thì có lẽ sự việc chắc chắn sẽ khó khăn hơn rồi. Nhưng bạn vẫn có thể giải quyết ổn thỏa vấn đề nếu bạn vẫn tuân thủ nguyên tắc “Kiên quyết và kiên quyết”.

- Đừng thể hiện bất kì một hành động nào có tính chất “phát tín hiệu” bởi lẽ với những anh chàng này thì độ mơ mộng, tưởng tượng là khá cao do đã thầm thường trộm nhớ bạn từ lâu. Với bạn, những hành động rất bình thường, nhưng với họ thì đó có thể là hành động “bật đèn xanh” để họ tiếp cận bạn.

- Cố gắng giữ khoảng cách, và không gian cá nhân của bạn, hạn chế để anh chàng bước vào đó.

- Tránh thể hiện sự quan tâm của bạn. Có thể bạn là một cô gái tình cảm, thích quan tâm đến người khác. Nhưng với đối tượng bạn không yêu thì đó thật sự là một hành động đào hố tự chôn mình đấy.

- Hãy thể hiện thẳng thắn suy nghĩ của bạn. Rằng bạn yêu quý anh chàng như một người bạn và thực sự trân trọng mối quan hệ đó, bạn không hề muốn thay thế tình bạn đó bằng một thứ tình cảm khác, và quan trọng là, bạn không muốn mất đi một người BẠN.

Thật là không đơn giản để nói không với một ai đó. Chắc chắn sẽ có những giây phút, thậm chí là cả một quãng thời gian không mấy dễ chịu sau lời từ chối. Nhưng tớ biết chắc rằng, những lời từ chối ấy được nói ra, sau cùng, cũng sẽ đem lại sự thoải mái cho cả hai phía.

Sưu tầm wWw.Khocviem.org

Nhà bà ngoại

22:36 0 Comments
Lâu lắm rồi tôi mới về thăm bà. Hôm nay, bà bị sốt. Tôi cứ ngẩn ngơ ngồi hè ngắm nghía thật kĩ nhà của bà.
Nhà bà ngoại có cây hoa tím góc sân. Mùa này hoa không nở mà sao ngồi đây cứ nghe thoang thoảng mùi thơm kì lạ.

Nhà bà ngoại có vài cây mít to. Nhớ mùa mít nào bà cũng mang cho nhà tôi đôi ba quả vì không người ăn. Mít mật, tôi cũng không thích lắm nhưng bà cho nên cũng ngồi mút chụt.

Nhà bà ngoại có cái bếp đẹp ghê! Bếp đun rơm từ thời nào có cái cửa thông gió lắp nguyên chiếc bánh xe đạp trông ngộ ngộ. Nhà nào bây giờ mà có như thế lại tưởng thuê thiết kế.

Nhà bà ngoại có cái bể lọc nước cổ còn chẳng cao bằng tôi bây giờ. Bể lâu không dùng rêu mọc xanh mướt, chỉ cần nhìn là muốn nhảy lên ngồi đung đưa hoặc thò tay nghịch sỏi bên trong.

Nhà bà ngoại có bờ ao, nay hết rau muống rồi. Ngày xưa tôi bé, bà hay đi thuyền hái rau đi chợ, còn tôi cứ chạy dọc bờ ao tìm quả bồ đào nhai tóp tép hay đứng từ xa ngắm bụi hoa gáo mà chẳng dám tới gần. Mọi người bảo ngửi hoa gáo có ngày điếc mũi.

Nhà bà ngoại có cái nhà tắm bỏ không, thấy có ghi con số 1984, từ thời nào. Đây là nhà để đồ đạc lỉnh kỉnh không dùng tới hoặc mấy bó củi khô.

Nhà bà ngoại có… bà ngoại, chỉ có mỗi mình bà. Lần nào về mình cũng thấy nhà tối om, gọi mãi thấy bà từ trong buồng đi ra. Bà lại hỏi: “Sao suốt ngày về thế?” Thấy mẹ và các bác bảo bà quên mất rồi thế mà bà vẫn nhớ tôi chứ đâu.

Bà ngoại hôm nay má đỏ ửng vì ốm.

Nhà bà ngoại mang màu của quá khứ. Giữa những bộn bề sôi động, vẫn còn nhà bà lúc nào cũng yên bình như thế!



Phụ nữ thời hiện đại (P.1)

22:30 0 Comments

Gác lại nước mắt mà "Ai dắt em đi qua nỗi đau?" từng đem đến. Tạm bỏ quên những bi kịch, sự bất ngờ đến éo le mà "Phía sau giảng đường" mang lại, Lâm Phương Lam gửi đến độc giả một tác phẩm mới của mình, “Phụ nữ thời hiện đại” với những nụ cười dí dỏm, những câu chuyện, mâu thuẫn trong quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Đây cũng là món quà và lời tri ân của Lâm Phương Lam gửi tới những độc giả quen thuộc đã từng theo sát những tập truyện của cô trong suốt thời gian qua!

Phần 1: Tìm quà 20/10 cho mẹ chồng
An Di ngửa cổ dốc một hơi hết nhẵn ly nước lọc. Rồi cô bắt đầu làu bàu chuyện thời tiết Sài Gòn sao dạo này nóng nực muốn phát điên. Cô nhăn nhó với việc phải đi lượn lờ hết khu phố này tới khu phố nọ, tất cả cũng chỉ vì việc phải chọn được một món quà “thuận tiền mà lại ưng mắt” dành cho mẹ chồng.

An Di vẫn nhớ y nguyên lời chồng dặn lúc sáng nay trước khi rời khỏi nhà tới công ty. À ờ, việc bây giờ là, cô phải làm hài lòng bà mẹ chồng khó tính. “An Di à. Thôi coi như anh xin em. Em ráng chịu khó vài tháng nữa để tiền tích góp của hai đứa được chút đỉnh, rồi vợ chồng mình mua một căn nhà chung cư trả góp. Nhé! Nhé! Thôi nào cô vợ xinh đẹp của tôi ơi…” - Chồng cô năn nỉ.

An Di lại làm nũng với Triều Vĩ. Cô cắn vào chóp mũi chồng: ”Anh nhớ đó nhen!”.

Họ là vợ chồng son, mới cưới nhau được vài tháng. Triều Vĩ hiểu tính cách của mẹ mình, bà là người gốc Bắc nên tính tình khó khăn lắm. Bà lại là người kinh doanh nên khá thực dụng. An Di là cô gái người gốc Nam, phải làm dâu ở độ tuổi hai mươi ba thì cũng chẳng sớm sủa gì nhưng ngặt một nỗi, cô lại gặp đủ mọi khó khăn trong cuộc sống mẹ chồng – nàng dâu.

Triều Vĩ không muốn mẹ mình phải phiền lòng, anh cũng không muốn cô vợ của mình phải than khổ than sở sớm hôm… Ừ thì cũng chẳng có chuyện gì to tát đâu. Người Nam thích ăn ngọt, họ bỏ cả đường vào chén nước mắm, và An Di đã lớn lên nhờ những món ăn truyền thống đó rồi… Nhưng bây giờ, An Di phải nấu ăn cho cả gia đình của Triều Vĩ cơ mà. Còn mẹ Triều Vĩ thì không. Bà quan cách lắm. Bà “ghét” cái kiểu nhõng nhẹo, nũng nịu hay sở thích suốt ngày chỉ ưng mặc váy của An Di…
Thế là suốt hơn hai tháng qua, Triều Vĩ cứ gật đầu như gà mổ thóc khi nghe mẹ anh phàn nàn và hứa sẽ “dạy lại vợ” để cô chín chắn hơn, để bà có đứa con dâu không chỉ đẹp người mà đẹp cả nết. Nhưng vừa về đến phòng ngủ, nhìn cái khuôn mặt trắng hồng đang phụng phịu ra vẻ hờn dỗi của An Di là Triều Vĩ lại chẳng biết mình nên nói gì. Anh lại nịnh vợ, khen vợ. An Di cũng cười tít mắt. Cô bỗng quên béng mất là, mới nửa tiếng đồng hồ trước, cô còn đang bức xúc chuyện mẹ chồng lắm kia.

-    Chị Thụy Khanh! Phiền chị cho em thêm một ly nước lạnh nữa được không?


Thụy Khanh cũng vui vẻ đưa tay đỡ lấy cái ly thủy tinh cạn nhẵn nước và tiến về phía cửa đại. Những cô gái cùng phòng kế toán với An Di thì tròn mắt nhìn cô, miệng tô son hồng mấp ma mấp máy…

-    An Di sao thế? Ai đã làm người đẹp nổi cơn thịnh nộ tanh bành như thế này hả? -Vân Khánh chớp chớp mắt làm điệu hỏi dò, đôi lông mi giả, dài cong, nhấp nháy liên tục khiến An Di như bị ảo giác.

Cô đỡ vội lấy ly nước lọc từ tay Thụy Khanh và chỉ kịp buông một vài lời cảm ơn qua quýt rồi nuốt gọn phần nước tiếp theo. Bàn tay trắng nổi hằn lên những đường gân xanh cũng đưa lên trước ngực vuốt dọc xuống.
Eva thời hiện đại (P.1), Bạn trẻ - Cuộc sống, Eva, co dau, lam dau, chuyen nang dau, ban tre, truyen ngan, lam phuong lam, chuyen tinh yeu, gioi tre ngay nay, bao
An Di tính tình trẻ con nên rất thích được chồng chiều chuộng, cưng nựng... (Ảnh minh họa)
Cuối cùng thì An Di cũng hạ hỏa…
Cô nhăn nhó trả lời trước những ánh mắt tò mò của các cô chị gái nhiều chuyện trong phòng kế toán.

-    Cả buổi trưa em lang thang mấy con phố cũng chỉ là để tìm quà 20/10 cho mẹ chồng thôi đó.

-    Hả? 
– Vân Khánh ngay lập tức ném chiếc gương soi xuống bàn làm việc. Cô trừng mắt hỏi tiếp. – Thế quà đâu? Đưa chị xem trước xem nào? Chị mày đây gần bốn mươi tuổi rồi nhưng mà có mười bẩy năm kinh nghiệm chứ đâu có ít.

-    Ừ ha? – An Di tiếp tục đập tay xuống bàn. Nét mặt cô rạng rỡ hẳn lên. Cô lúi cúi tháo đôi guốc cao ném ngay vào góc tường rồi chạy chân trần và mang xách túi đựng đồ vừa mua được sang bàn làm việc của Vân Khánh. – Trời ơi. Bồ tát ở ngay trước mặt thế này mà em không biết. Biết thế lúc ăn trưa xong, em kéo chị đi ra ngoài luôn cho rồi.

Vừa nói, An Di vừa hớn hở dùng răng cắn giựt ngay phần giấy bọc của hộp quà. Thụy Khanh lại tỏ ra không hào hứng với việc này cho lắm, cô ngồi ngay ngắn ở bàn làm việc và khởi động máy tính. Cô cũng chỉ hỏi bâng quơ:

-    Mẹ chồng em khó khăn lắm sao? Hay là em muốn lấy lòng mẹ chồng thế?


-    Hả? 
– An Di trề môi. Cô vừa gỡ bung tấm vải nhung vừa mở giọng cằn nhằn. – Em việc chi mà phải lấy lòng mẹ chồng cơ chớ. Tất cả đều là do anh Triều Vĩ mà ra. Hứa xàm. Chờ mãi cũng chưa thấy có cái chung cư mà ở. Ba má vợ cho căn nhà mà sợ ở rể nữa kìa. Còn ở nhà hả, tối ngày mẹ chồng “bới lông tìm vết” em…

-    Phủi phui cái mồm nhà cô chứ?
 – Vân Khánh đưa tay vẩy vẩy tự do trong không khí, còn đôi lông mi giả dài cong vẫn chớp chớp liên tục khi xem tấm vải nhung. – Cô em nói bậy nói bạ không à. Ờ thì cô cứ chê mẹ chồng và tỏ ra thích thú với việc được ở trong tổ ấm chỉ có mỗi mình và chàng đi. Sau này đẻ con đẻ cái, có khi dùng kiệu vàng để rước bà ấy về trông nom con cháu, bà ấy cũng phủi mông làm ngơ ấy chứ.
-    Hừ. – An Di lại bĩu môi. – Chúng em đã thống nhất rồi, phải kế hoạch, phải kế hoạch… Vài năm nữa để kinh tế nó khá khẩm hơn, tụi em lại ở  riêng, nếu bận bịu quá thì thuê người giúp việc. Trời đất, bà mẹ chồng em là người gốc Bắc mà, chuyện chi cũng kiếm cớ la em được hết đó.
Thụy Khanh im lặng. Tự dưng, cô cảm thấy trong lòng trống trải và có một chút hoang mang. Mẹ chồng cô cũng đang ở ngoài Bắc. Cảnh làm dâu mà cô được hưởng chỉ là đôi ba ngày ngắn ngủi khi về Tết. Cô đang tưởng tượng, nếu mẹ chồng cô cũng đang trong Sài Gòn, thì cô cũng sẽ bận bịu và lúng túng trong việc chọn quà biếu mẹ nhân ngày 20/10 như An Di chăng? Cô thấy chạnh lòng. Cô nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính. Thì là thuế, tiền lương, tiền thưởng… những con số nhảy lung tung trong đầu cô.

Mặc kệ sự ồn ã đang diễn ra chiếm khoảng hai phần ba căn phòng làm việc. Thụy Khanh cố tách mình ra khỏi chỗ đó.

An Di nhăn nhó:

-    Em thề là em đã lục tung gần mười cửa hàng trên đường Nam Kì Khởi Nghĩa rồi. Chỉ có cái màu vải này là ưng mắt thôi à.


-    Khỉ thật đấy. 
 – Vân Khánh cắn môi và cao giọng. – Chị hỏi em, em ưng mắt hay là cần mẹ chồng em hài lòng hả?

-    Ừ thì là mẹ chồng em chứ còn ai vào đây nữa. – An Di giọng yếu dần.

   Tốt. – Vân Khánh lại dùng tay đập cái “bốp” xuống bàn làm việc. - Bà ấy già rồi. Màu xanh cốm là hoàn toàn không hợp. Vả lại, nước da bà ấy màu rám nắng chứ đâu có trắng trẻo như em. Chuyển… Chuyển ngay…

Thế là suốt buổi chiều làm việc, An Di lại lên mạng tìm tìm kiếm kiếm. “Túi xách à? Không được.”– Cô lẩm bẩm. – “Hay là nước hoa nhỉ?... Đúng rồi…”. – An Di hét lên: "Nước hoa… Nước hoa là hợp lý nhất”.
Thụy Khanh nhăn mặt nhìn An Di. Vân Khánh thì hạ thấp đầu xuống mặt bàn vẻ thảm hại: "Trời đất. Cái con nhỏ này…”

Phải mất vài giây sau, trước bầu không khí im phăng phắc của phòng làm việc, An Di mới cảm thấy có điều gì đó bất thường đang diễn ra. Cô vẫn cúi đầu thấp, đôi mắt đẹp hơi liếc nhìn lên… Giọng cô nhỏ xíu.

-    Ơ… Trưởng phòng. Trưởng phòng đã đi họp về rồi ạ?
Những câu chuyện hài hước, vui nhộn của các nàng Eva thời hiện đại xung quanh chuyện công sở, gia đình, vợ chồng... sẽ được tái hiện lại rất rõ nét qua ngòi bút của tác giả Lâm Phương Lam. Mời các bạn hãy đón đọc phần tiếp theo của "Eva thời hiện đại" vào lúc 8h00 ngày 17/10/2012.

Người đi đi, đừng trở lại tìm em

22:26 0 Comments
Chia tay. Em bước đi không ngoảnh đầu nhìn lại. Ai đó vẫn bảo rằng em mạnh mẽ. Ai đó bảo rằng em quá cứng cỏi. Ai đó bảo rằng em lạnh lùng đến mức vô tình. Đôi lúc, làm người ta không biết em có thực sự yêu họ không? Sao cứ bảo đàn bà yêu là yếu đuối?

Ừ, cuộc sống mà! Người thế này, kẻ thế khác. Sao cứ phải đánh đồng để so sánh với nhau? Chia tay, đâu phải do lỗi của riêng em? Cũng đâu phải một mình em quyết định? Dù em lạnh lùng, vẫn yếu mềm trước cuộc tình mười năm có lẻ. Người đừng vì lỗi lầm của mình mà cố tìm một lí do từ phía em để bản thân nhẹ nhõm. Yêu hay không yêu, không phải đều đã xác định được rồi sao?

Còn nhớ, lúc quay lưng bước đi, nghe thấy câu nói của người: “Lúc trở về, anh sẽ lại tìm em”. Bước chân em chững lại. Tìm để làm gì nhỉ? Chẳng nhẽ người không nhận ra, thời gian làm con người thay đổi. Thời điểm khác cũng đâu dễ gì mà gặp được nhau? Để quyết định như hôm nay, em đã phải mất rất nhiều thời gian dằn vặt và quyết tâm. Chẳng lẽ chỉ vì một câu nói, người phủi đi mọi cố gắng của em và những lỗi lầm người từng có?

Em đã từng nói không còn yêu, không còn hận người nữa. Nhưng chỉ vì câu nói này, nỗi tức giận lại trào lên. Đã nói rằng, cần dứt khoát để chia tay. Đã nói rằng, cho nhau sự tôn trọng tối thiểu và hiểu được vai trò từ nay mình đảm nhận. Chia tay, là mỗi người bước về mỗi hướng. Chấp nhận hiện thực này, không phải rất khó khăn? Em không giữ bước chân người ra đi. Em không níu kéo những gì còn sót lại. Chỉ cần người biết, cái gì với người là quan trọng nhất. Xác định được rồi, cố gắng mà giữ vững niềm tin.

Người đi. Vui vẻ phần người. Thiệt thòi để lại phần em. Nhưng phận đàn bà là thế, em chấp nhận. Chặt đứt những thề nguyền, những ước hẹn. Em cố gắng sống vì hôm nay.

Người đi. Em sẽ an ổn cho cuộc sống của mình. Không phải dễ dàng, nhưng rồi thời gian sẽ làm vết thương lành sẹo. Đã không còn ngóng đợi người quay về nữa. Những kỉ niệm sẽ được xếp vào ngăn xép mang tên kí ức, rồi để thời gian trùm lớp bụi mờ.

Vậy mà, hôm nay người lại nói vẫn yêu em. Người lại bảo rằng lúc quay về sẽ lại tìm em. Chợt muốn dùng những từ ngữ thật cay nghiệt để nói với người. Chẳng lẽ người tưởng sau bao năm ra đi, khi quay về vẫn còn gặp em nơi chốn cũ? Chẳng lẽ người tưởng mối duyên tình vẫn chưa dứt? Dù chia tay, em vẫn đứng một chỗ đợi người sao?

Người có thấy, người rất ích kỉ không? Không dám giữ em, nhưng lại không nỡ buông tay để rời xa em hẳn. Lựa chọn cho mình con đường đi yên ả nhất. Nhưng lại muốn em đi vẫn day dứt, ngỡ chia tay là lựa chọn của riêng em. Buông tay ra rồi, vẫn còn muốn đưa cho em níu sợi chỉ mong manh. Chẳng phải vẫn muốn em đợi chờ và hi vọng? Ngày người trở về, năm năm hay mười năm nữa? Tìm em lúc đó có ích gì?

Đi đến bước đường này, còn có thể quay trở lại nhìn nhau? Vốn đã định chia tay vui vẻ, cho nhau sự tôn trọng vì mười năm cùng cố gắng. Nhưng chỉ vì câu nói của người, lớp vỏ bọc tự tại trong em tan vỡ. Những uất ức hôm qua lại ùa về.

Chợt thấy buồn vì quãng đường mười năm, hóa ra chúng ta chưa từng hiểu về nhau. Em đã bước chân đi, thì sẽ không quay đầu nhìn lại. Nếu còn yêu, sẽ không quyết định như vậy. Nên người đi đi, đừng trở lại tìm em.

Hoàng Ngân

15 tháng 12, 2012

Bức thư tình: Quên

20:06 0 Comments
Ngày trôi qua, anh đã quá mệt mỏi vì yêu thương em, dẫu biết rằng em thuộc về một hình bóng khác không phải anh...

Con nít lớn

20:06 0 Comments
LTS: Tham gia loạt bài về vấn đề giáo dục giới tính kỳ này là chuyện kể về một bà mẹ và một cô gái, chia sẻ kinh nghiệm trong việc cùng người ruột thịt của mình vượt qua những trở ngại của câu chuyện “nhạy cảm, khó nói” mang tên “giáo dục giới tính”.

Đọc và cảm nhận

20:04 0 Comments
HẮN , NÀNG VÀ NHỮNG NỤ HÔN
- Nào...xem đã đỡ sốt chưa....ừm....được rồi đấy...thôi em về nhé...nhớ giữ gìn sức khỏe biết ko...mai em lại đến , khổ , lớn rồi mà như trẻ con í ...

Đàn ông yêu kiểu "núi đôi" nào nhất?

20:03 0 Comments
Kích cỡ "núi đôi" luôn là mối quan tâm đặc biệt, thậm chí là nỗi ám ảnh của nhiều phụ nữ. Trong khi các người mẫu của hãng đồ lót nổi tiếng Victoria’s Secret kiếm được hàng triệu USD nhờ bộ ngực khủng của mình, một số người lại phải chi hàng đống tiền chỉ để sở hữu đôi gò bồng đảo mơ ước.

9 tháng 12, 2012

Thư tình: Không hối tiếc!

14:44 0 Comments
"Anh yêu ơi thương anh nhiều lắm đó, đừng đi xa như loài cá lang thang. Em yêu anh em thương anh vất vả, giận thì giận mà thương cũng thật nhiều"... Câu hát mà em rất thích mỗi khi nghĩ đến em và anh. Em ngốc nghếch thật đúng không anh? Vì dù giận anh đến mấy và tổn thương như thế nào nhưng em vẫn yêu anh, vẫn rất yêu anh. Chúng ta đã đi qua một khoảng thời gian không dài nhưng cũng đâu có ngắn phải không? Nó đủ để tạo thành dấu ấn trong cuộc đời em, khoảng thời gian bên anh.

"Và như thế... em yêu anh"

14:40 0 Comments
Trời lập đông! Gió, mưa, lạnh và một chút cô đơn trong lòng bỗng trỗi dậy... nó đóng cửa im ỉm vì không muốn những cơn gió lạnh gõ cửa phòng mình. Như mọi hôm, giờ này anh thường gọi cho nó, nhưng hôm nay đã quá nửa giờ rồi mà điện thoại nó vẫn không nổi lên bản nhạc chuông quen thuộc. Dường như nó nhớ anh, mà không, đúng hơn là thấy thiếu một điều gì đó trước khi bắt đầu soạn bài, thấy lạ bởi một thói quen bỗng dừng lại mà không báo trước, nó nhấc máy gọi cho anh.

Gửi ông xã yêu của em!

14:40 0 Comments
Em xin lỗi ông xã rất nhiều vì bấy lâu nay em đã không chữa lành vết thương lòng cho anh mà lại chạm vào nỗi đau ấy và làm anh tổn thương thêm nữa. Em thật xấu xa phải không? Em chỉ biết nghĩ cho bản thân mình mà không thèm quan tâm đến việc anh đang nghĩ gì, anh đang đau đến mức nào, và anh đang cần được an ủi, vỗ về biết bao nhiêu. Lúc nào em cũng chỉ muốn được anh quan tâm, được anh yêu thương nhưng tình yêu thương đó phải trọn vẹn không được san sẻ cho ai hết. Em đúng thật ích kỷ.

Mãi mãi là bạn

14:37 0 Comments

Mình ngẩng cổ lên, ngắm nhìn bầu trời đầy sao kia, Shing có nghĩa là những vì tinh tú còn Yue có nghĩa là mặt trăng. Đúng, nếu vì sao nhỏ bé như mình không thể đến gần được ánh sáng của mặt trăng, thì cũng có những người bạn bên cạnh, sẽ chẳng có ngôi sao nào cô đơn cả.

Gửi người yêu sau này của em

14:34 0 Comments
Đừng là bây giờ, xin anh đừng xuất hiện bây giờ, em không muốn anh thiệt thòi và là người thay thế, vì… trái tim em vẫn còn yêu anh ta rất nhiều.
Thật sự em cũng chẳng biết anh là ai, anh sẽ ra thế nào cả, nhưng chúng ta giao kèo một số thứ với nhau anh nhé!

Hãy chắc là anh có thể lo cho em hơn “người đã từng rời khỏi cuộc đời em”. Anh ấy đã làm em khóc rất nhiều, đã không bao giờ giữ khóe mi em ở trạng thái cân bằng cả, nó đã phải làm việc rất nhiều… Em hy vọng anh có thể khiến em nguôi ngoai sau những cay đắng anh ấy đã để lại cho em.

Hãy hứa anh sẽ không bao giờ thất hứa với em, dù chỉ một lần anh nhé! Anh biết không, “người vừa mới bước ra khỏi cuộc đời em” đã thất hứa với em rất nhiều, từ những thứ nhỏ nhoi như tặng cho em một chiếc kẹp tóc mà em rất thích nhưng vài ngày sau em lại thấy nó được kẹp gọn gàng trên mái tóc óng đen của cô bạn gần phòng… Hay là một lời hứa rất quan trọng: “Anh sẽ bên em suốt đời”, vậy mà chỉ vừa mới đây thôi anh ấy lại gạt em sang một bên, một món hàng đã không còn giá trị, anh ấy ở bên một cô gái khác… Nếu anh không làm được điều này thì xin anh cũng đừng hứa với quá nhiều và hời hợt như anh ta nhé anh! Làm ơn!

Hãy hứa đừng bao giờ khen em xinh đẹp cả! Ai mà chẳng thích được khen đúng không anh, em cũng vậy anh à! Anh ấy đã khen em ngay lần gặp đầu tiên và trong những ngày hai đứa mới yêu nhau, khi nghe những lời đó em đã rất hạnh phúc, đã từng khen thầm chính bản thân mình…Vậy mà chỉ vừa mới đây thôi, em nhận ra em cũng chỉ là một cô nàng xấu xí và quê mùa so với những cô nàng tình hờ của anh ấy mà thôi! Làm ơn, xin anh đừng khen em quá nhiều, đừng đi theo lối mòn của anh ấy vào trái tim em, điều đó sẽ làm em rất đau. Hứa với em anh nhé!

Hãy giữ chặt bờ môi mình đừng cho ai ngoài em cả. Khi yêu, em không muốn chia sẻ những thứ duy chỉ thuộc về mình cho người khác… Vậy mà cũng chỉ vừa mới đây thôi, em nhận ra bờ môi của anh ấy – “người yêu cũ của em đấy mà” – đã được rất nhiều cô gái khác sở hữu cùng một lúc. Em cảm thấy thật sự ghê sợ điều đó anh hiểu không? Nên em mong anh hãy cố gắng vì em, được chứ anh?!

Hãy giữ trái tim và lí trí mình, đừng nói lời yêu ai khác trong khi ngày nào anh cũng nói lời đó với em cả! Với anh ấy, câu nói này lại thay cho lời chào anh ta dành cho những cô gái khác. Điều này khiến em rất đau, em thật sự chỉ là kẻ qua đường thôi sao? Xin anh đừng khiến em thêm một lần nữa nghĩ vậy, anh làm được mà, đúng không?

Hãy yêu em trọn cả trái tim, đừng như ai kia đã cố gắng chia trái tim mình ra thành nhiều ngăn để yêu thật nhiều người… Nếu anh thật sự yêu em, hãy cho em giữ chìa khóa trái tim anh nhé!

Em xin anh cũng đừng xem tình yêu của em là một trò đùa, vì vốn dĩ với anh ấy em cũng chỉ là 1 trò đùa mà thôi! Yêu em, bỏ em và quên em điều này với anh ta rất dễ dàng. Sự thật đã khiến trái tim em vỡ thành từng mảnh! Nếu anh có ý định này thì mong anh vì em, vì tình yêu của em mà hiểu rằng khi yêu em yêu rất chân thành, hãy vì sự chân thành đó mà cố gắng yêu em thật lòng, điều này đơn giản mà đúng không anh?

Trái tim em thật lắm lí lẽ anh nhỉ, em chỉ còn một giao kèo nữa thôi, nếu yêu em thì hãy đợi sau này mới bước vào cuộc đời em nhé!!! Đừng là bây giờ, xin anh đừng xuất hiện bây giờ, em không muốn anh thiệt thòi và là người thay thế, vì… trái tim em vẫn còn yêu anh ta rất nhiều… Quên một người thì khó lắm mà anh… Chúng ta cho nhau thời gian anh nhé…

Kim anh 0989445654