Follow Us @soratemplates

4 tháng 11, 2011

Anh – Người mang đến hạnh phúc ngọt ngào!

Mình quen nhau vào một ngày của cuối mùa xuân, một ngày mà chỉ cần đảo ngược một số thôi thì nó sẽ là ngày sinh nhật của anh, điều tình cờ ấy thật bất ngờ phải không anh? Chắc có lẽ vì những gì tình cờ ấy mà đã vô tình kết duyên lên chuyện tình chúng mình.

Thời gian mình quen nhau, mỗi ngày mình đều chát với nhau và tối về thì lại liên lạc với nhau qua tin nhắn điện thọai, nhiều lúc nghĩ, nếu như có cuộc bình chọn hay xếp hạng cho nhắn tin và chát thì không biết chừng hai đứa mình sẽ giành được giải nhất đấy anh nhỉ?

Nhớ ngày ấy, mình chưa hề biết mặt nhau ngoài thực tế, chỉ biết nhau qua những tấm hình mình gửi cho nhau, vậy mà anh lại ngỏ lời yêu em chứ. Mãi em không thể quên câu tỏ tình của anh qua cái tin nhắn của chiếc điện thoại đó là "Em ơi! Đồng ý cho anh được là người yêu của em và được yêu em, em nhé!" Anh biết không, khi nhận được tin nhắn đó của anh em đã vui và hạnh phúc trong lòng như thế nào dù rằng niềm vui và hạnh phúc ấy vẫn còn xen lẫn những hoài nghi về anh và cả về em nữa. Vui và hạnh phúc thật đấy nhưng em vẫn không đồng ý nhận lời anh ngay vì… (sau này khi gặp em anh đã hiểu vì sao lúc đó em không đồng ý rồi phải không anh?).

Rồi cái ngày mình chính thức gặp nhau cũng đã đến. Em một cô gái hồi đó giờ rất sợ đi tàu xe, rất sợ phải đi đâu đó xa nhà lại bỗng dưng lột xác, đồng ý nhận lời đi một chặng đường xa cả gần 400km để gặp anh. Nói thật nhé, cho đến hôm nay em cũng chưa thể tìm được câu trả lời cho hành động của em lúc đó đấy anh à. Chắc có lẽ tình yêu mãnh liệt và chân thành trong em quá lớn nên nó đã thôi thúc khiến con tim em lật tìm tất cả mọi ngõ ngách trong cơ thể và để gom góp lại tạo lên một sức mạnh phi thường, một nghị lực không ngờ. Ngày 28/5 em sẽ mãi không bao giờ quên trong đời, một ngày của sự mong chờ, hồi hộp, âu lo, thấp thỏm, thẹn thùng và theo sau những điều ấy là sự ngập tràn trong niềm vui, niềm hạnh phúc, sự ngọt ngào như thể bù đắp cho những nhớ nhung bao ngày.

Yêu anh, em mới biết thế nào là niềm vui, niềm hạnh phúc của một tình yêu say đắm, sự nồng nàn của một lứa đôi đang yêu nhau. Những tháng ngày bên anh em luôn ngập tràn trong hạnh phúc, em được anh đưa đi chơi rất nhiều nơi…. mà những nơi ấy đều là những nơi em chưa bao giờ đặt chân đến.

Anh – Người mang đến hạnh phúc ngọt ngào!

Chắc có lẽ tình yêu mãnh liệt và chân thành trong em quá lớn… (Ảnh minh họa)

Lần đầu tiên chúng mình cùng nhau đi chơi xa là cái lần mình đi về quê của anh, anh nhỉ? Anh chở em đến trước cổng nhà anh cho em biết nhà rồi sau đó mình lại đi ngay. Anh còn nhớ không anh? Cầu Rạch Miễu đó, anh đã chở em lên và hai ta đã dừng xe lại bên lề cầu, cùng nhìn xuống dòng sông thấp thoáng dưới ánh đèn cao áp mờ ảo trong bóng đêm (em còn nhớ là sau này khi em vào mạng và vô tình thấy có một cặp chụp hình rất tình tứ bên nhau trên cầu RM, em đã copy gửi mail cho anh và chọc anh nữa chứ!). Anh còn nhớ không nơi ghế đá, bên cạnh dòng sông Tiền thơ mộng, vẻ đẹp và sự thơ mộng của nó được tăng lên ngàn lần khi đêm về dòng sông chìm mình trong lung linh mờ ảo của muôn màu ánh đèn xuôi ngược của tàu, ghe… và giây phút mình trao cho nhau nụ hôn vội vàng ấy thật ngọt ngào, lãng mạn phải không anh? Đấy là lần đầu tiên em dám hôn một người con trai nơi công cộng như vậy đấy.

Và gần đây nhất là chuyến đi về thăm lại Nha Trang, mình đã lang thang trên những con đường và rồi mình đã ghé lại chỗ hành lang lan can bên biển, mình đã đứng bên nhau cùng chụp hình, những tấm hình ấy tuy không được đẹp, không nghệ thuật lắm và không hoàn hảo như những thợ ảnh chuyên nghiệp nhưng nó chan chứa biết bao nhiêu là ý nghĩa, phải không anh? Em hạnh phúc và vui lắm khi được đi cùng anh về thăm lại trường xưa, được đi và thăm lại những nơi, những kỉ niệm một thời in dấu của anh. Anh và em cả hai đều thật vui và hạnh phúc trong đợt đi đó, anh nhỉ? Còn nhiều, nhiều lắm những nơi khác, những kỉ niệm khác mà hai ta đã đi tới, em không bao giờ quên cho dù chỉ là những chi tiết nhỏ nhất…

Ông xã ơi! Anh rất thích nghe vợ gọi anh hai từ ấy và mỗi khi vợ gọi anh như thế, dù cho có đang trong những phút giây giận nhau đi chăng nữa thì chỉ cần nghe vợ gọi anh như vậy thôi sẽ làm anh vui lại liền ngay, sẽ cười vui lại ngay và quên đi hết giận hờn. Em yêu anh nhiều cũng vì cái tính ấy một phần đó, biết không hả? Nhưng ông xã à, bên trong con người ông xã ngoài những mặt được ra vẫn còn một số tính cách nằm ẩn chứa sâu bên trong, có những lần nó phát huy ra ấy nó làm em giật mình và khiến em không vui đâu, em buồn lắm đó. Và mới đây nhất là ngày hôm qua, nó lại bùng nổ và phát huy tối đa công năng… nó đã lại làm tổn thương em nhiều lắm đó, biết không hả? Thời gian này vợ đang bận thực hiện một cuộc chiến mà cuộc chiến này tương đối khó khăn vất vả cho vợ đấy, vợ tạm gọi nó là "Chiến tranh lạnh" vì vậy trong thời gian vợ đang cố gắng hết mình lo cho cuộc chiến trên, ông xã đừng có mà quấy rầy vợ đấy nhé. Vợ sẽ chấm dứt và kết thúc cuộc chiến này nếu như xem xét thấy tình hình có biến chuyển theo chiều hướng tốt và khả quan. Hy vọng khi đọc xong bài viết này của vợ, ông xã sẽ cố gắng sửa sai và sẽ cho nó biến mất hết luôn ra khỏi bộ não của ông xã không bao giờ cho nó còn xuất hiện lại nữa. Nếu còn xuất hiện lại, em sẽ không yêu ông xã nhiều nữa đâu, em rời xa ông xã đấy, mà đã rời xa khỏi ông xã rồi thì ông xã sẽ không bao giờ kéo em quay về lại bên ông xã được nữa đâu, nhớ đấy? Vợ dừng bút đây, trễ lắm rồi nè, giờ đã là 1h41 đêm rồi đấy ông xã à, cũng may là hôm nay ông xã đang đi công tác Miền tây, chứ không thôi là lại… Vợ gửi ông xã 091xxxxxx818!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn nghĩ gì về chủ đề bài viết?. Nhập nội dung chia sẽ tại đây....